Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma

Chương 30

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Cạch"

Đặng Duy Khánh trên tay cầm một tô cháo bước vào:

"Cậu tỉnh rồi sau, ăn một ít cháo cho nó đỡ đối đi"

"Mạn Mạn đâu rồi"

"Cô ấy nói là có việc bận nên đi rồi.

VIệc các cậu mở một cửa hàng lớn rồi đầu tư hẳn một xưởng sản xuất làm tôi rất ngạc nhiên đấy"

Đặng Duy Khánh vừa nói vừa lấy cháo ra để cho cô ăn.

"Có cái gì mà ngạc nhiên đâu chứ, sau này bọn tôi có rất nhiều việc phải nhờ cậu làm đấy"

"Mình xin sẵn sàng làm, một tháng mình chỉ lấy 3 triệu để mua cơm ăn là được rồi"

"Giờ tụi tôi nghèo lắm nên tạm thời tháng đầu tiên cậu lấy 2 triệu thôi có được không.

Mai mốt cửa hàng phát triển rồi thì bọn tôi lên lương cho cậu"

"Ây da tiền trọ tháng hết 1 triệu mấy rồi mà lương chỉ có hai triệu chắc tôi cạp đất mà ăn quá"

Nghe Đặng Duy Khánh nói mà cô bật cười.

"Cậu cười cái gì, nể tình bọn mình là bạn thân nên mình đành tạm chấp nhận 1 tháng lấy 2 triệu đấy.

Sau này cửa hàng phát triển mà cậu không lên lương cho mình là mình là mình sẽ giận rồi không làm cho các cậu luôn"

"Mình biết mà"

"Nè cậu ăn một tí đi"

Vừa nói Đặng Duy Khánh vừa định đút cháo cho cô nhưng cô nghiên đầu từ chối.

"Không sau mình tự ăn được, àk cậu có thể lấy cho mình một ly nước được không"

"Àk được"

Vừa ăn xong rồi thì Lâm Mạn Mạn mở cửa vào đi vào, trên tay cô nàng có một cái túi khá lớn.

"Cậu đem cái vậy"

"Thì mình đem theo đồ cho cậu tắm, bác sĩ nói cậu khá yếu nên phải ở đây hai ba ngày rồi mới xuất viện"

"Mình cảm thấy ngủ một giất xong thì người mình khỏe hẳn rồi nên chắc không cần ở đây lâu vậy đâu"

"Ờ không biết hồi sáng ai kia bệnh tới ngất xĩu luôn vậy mà bây giờ nói mới ngủ một giất đã khỏe hẳn rồi"

Diệp Viên Hi nghe Lâm Mạn Mạn nói vậy thì gương mặt như bị xì hơi mà méo mó.

Thấy không khí ở đây có chút kì lạ nên Đặng Duy Khánh lên tiếng thay đổi chủ đề.

"Àk hồi sáng mình nghe Mạn Mạn nói là cậu muốn tìm kiến trúc sư sau"

"Đúng vậy"

"Hồi trưa mình có liên hệ với một người bạn học kiến trúc, cậu ấy nói là do mình và cậu ấy thân thiết nên sẽ lấy giá rẻ cho bọn mình"

"Thật sau"

Tuy là bây giờ cô không thiếu tiền nhưng tiết kiệm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu vậy.

"Thật"

"Àk vậy chuyện thiết kế cửa hàng mình giao cho cậu nha, cậu với bạn của cậu cứ lên thiết kể và ý tưởng rồi nói cho mình nghe là được rồi"

Theo như lời của Hàn Chiêu Dạ làm một giàu tài giỏi mà lại thảnh thơi đó chính là mình không nên quá nhiều công việc không cần thiết.

Mình chỉ cần đứng phía sau lập kế chỉ dẫn hoặc có những chuyện quan trọng và nhất thiết phải cần đến bản thân thì mình hãy làm còn những chuyện không có tính chất quan trọng thì mình có thể chỉ dẫn người khác.

Thoáng chốc không biết bầu không gian nói chuyện cười đùa lại thành một bầu không gian làm việc lúc nào mà ba người chẳn hay, còn Hàn Chiêu Dạ một bên thấy cô như vậy thì rất hài lòng.

Anh cũng không ngờ khả năng tiếp thu của cô rất nhanh, anh chỉ cần chỉ dẫn cho cô sơ qua là cô đã nắm được cốt lỗi và triển khai nó một cách rất hoàn hảo.

Nói chuyện được khoảng một lúc thì cuối cùng bọn cô cũng đã nói xong chuyện thành lập cửa hàng và phân công công việc chon nhau.

"Không ngờ Viên Hi của chúng ta cũng lợi hại trong việc kinh doanh thế cơ"

"Không phải tôi lợi hại đâu, những đều này là do có một người chỉ dẫn cho tôi tận tình đấy"

Đặng Duy Khánh:Ai vậy"

"Bí mật"

"Chúng ta đều là bạn bè thân thiết cả nên có cần phải giấu nhau vậy không"

"Thật ra người này mình cũng chỉ tình cờ gặp rồi quen thôi"

"Ò"

"Àk Duy Khánh này ông về trước đi, hôm nay tôi ở lại đây chăm sóc Viên Hi"

"Một mình tôi ở phòng trọ riết cũng chán hay là tối nay tôi ở lại đây với hai bà nha"

Lâm Mạn Mạn nghe vậy thì liền chau mài mà đáp lại:

"Khi nào ông đi chuyển giới đi thì bọn tôi cho ông ở cùng"

"Chúng ta đều là bạn thân đấy, bà có cần nói vậy không"

"Bây giờ ông muốn sau đây"

"Được rồi tôi đi về là được chứ gì"

Sau khi Đặng Duy Khánh rời khỏi thì điện thoại của Diệp Viên Hi reo lên.

Alo"

"Tôi là Lưu Quang Khải đây, hôm nay tôi gọi điện là để càm ơn cô, nhờ có số tiền của cô mà em gái của tôi đã được phẩu thuật và ca phẩu thuật đã thành công rồi, tôi cám ơn cô cám ơn cô nhiều lắm"

Nghe Lưu Quang Khải nói vậy thì miệng cô nở nụ cười vui sướng.

Cô không thể ngờ là có một ngày cô lại có thể cứu được người.

"Anh sau này phải làm việc để trả nợ cho tôi đấy"

"Nhất định tôi sẽ cố gắng hết sức làm việc để đền ơn cô"

"Em gái của anh đang ở bệnh viện nào vậy"

"Là bệnh viện Thiên Ái"

"Được rồi anh hãy chăm sóc cô bé đến khi cô bé khỏe lại đi rồi hãy tính"

"Cảm ơn cô"

"Không có gì đâu"

Lâm Mạn Mạn cứ thấy cô nghe điện thoại xong là cười miết nên cô nàng lên tiếng hỏi:

"Có chuyện gì mà cậu vui vậy"

"Cậu còn nhớ hai chuyện hai anh chàng trộm laptop của bọn mình không"

"Nhớ

"Cô bé tên Thi Thi đó nhờ tiền của mình mà đã được làm phẩu thuật và ca phẩu thuật đó đã thành công rồi đấy"

"Vậy thì vui quá rồi còn gì".

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 30
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...