Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma

Chương 131

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ngồi trên bàn cơm lớn như thế này vậy mà chỉ có một mình cô ăn nên có cảm giác hơi cô đơn.

Còn đang suy nghĩ thì Diệp Tử Kiệt từ ngoài đi vào, người làm thấy thế thì chuẩn bị thêm một phần bát đũa.

Cậu nhóc vừa đi vào vừa cởi áo khoác đưa cho người làm.

Cậu nhóc năm nay chỉ mới mười mấy tuổi thôi mà đã cao gần một mét tám, tóc thì được vuốt keo, gương mặt đỉnh đạt như một chàng trai hai mươi vậy.

Vì có một gương mặt trưởng thành lại thêm nét điển trai nên cậu nhóc này cũng rất là hút gái, thú thật thì cô nhìn còn muốn mê cái nhan sắc này nữa mà.

Nghĩ đến đây thì cô lắc đầu rồi nhỏ gióng nói: "Người ta là em trai mày đó, không được động sắc tâm với trẻ em"

Mà cậu nhóc này làm nhiệm vụ nên phải thường xuyên lăn lộn bên ngoài vậy mà làn da còn trắng hơn cả cô nữa, nhìn cậu nhóc này mà cô phải quyết tâm dưỡng da để trở nên xinh đẹp hơn mới được.

"Bà chị nhìn gì mà chăm chú thế"

Vừa nói cậu vừa về kéo ghế ngồi xuống rồi bắt đầu ăn:

"Chị đang nhìn nhóc đấy"

Diệp Tử Kiệt đang ăn mà nghe cô nói vậy thì trợn mắt ngạc nhiên rồi ho vài cái, cơm và thức ăn trong miệng chưa kịp nuốt đã bị cậu phun hết ra bên ngoài.

Thấy cậu nhóc bị sặc cơm ho dữ dội quá thì cô với ly nước của mình đưa qua, trong lúc cấp bách quá nên cậu không để ý mà với tay lấy uống.

Đến khi cậu ổn hơn một chút thì cô mới chợt nhớ ra rồi lắp bắp nói:

"Ly nước này hình như lúc nãy chị mới uống"

Cậu vừa nghe nói thì gương mặt đơ ra, đầu óc cứ ong ong:

"Không lẽ em cùng chị uống chung một ly nước"

Diệp Viên Hy nghe cậu bé nói vậy thì cũng chịu khó gật đầu:

"Lúc này gấp quá nên chị không để ý"

"Hình như là chị mất trí nhớ nên hóa ngốc luôn rồi đúng không?"

"Chắc có lẽ là vậy, thằng nhóc này sau em dám nói chị ngốc hã"

Cảm thấy bão giông sắp kép đến nên Diệp Tử Kiệt đã nhanh chóng đổi đề tài:

"Có chuyện gì mà chị triệu hồi em về gấp vậy"

Nhớ đến chuyện quan trọng nên cô không giỡn nữa mà chỉ khẽ lên tiếng:

"Em ăn cơm xong thì lên thư phòng của chị"

Nói rồi thì cô đi thẳng một hơn lên thư phòng, mỗi lần nhớ đến chuyện này là cô khôg còn tâm trạng đâu mà ăn cơm nữa.

Thấy nét mặt cô trong khá căn thẳng nên cậu đoán chuyện này trong có vẽ không đơn giản, vì vậy cậu cũng đi theo cô lên thư phòng.

Vừa vào đến thư phòng cô liền lấy ra ba tấm ảnh đưa cho cậu, trong đó có hai tấm ảnh là nam, tấm còn lại là nữ.

"Cậu giúp tôi đều tra ba người này"

Diệp Tử Kiệt nhận thấy ba tấm ảnh nhìn sơ qua thì cậu thấy cả ba người này đều rất quen mặt cứ như cậu đã từng gặp ở đâu rồi nhưng những gì cậu nhớ nó quá mờ nhạt.

"Tại sao chị lại muốn điều ra ba người này vậy?"

"Khi nào em điều tra ra được thì chị sẽ nói cho em biết"

"Chị gọi em về là vì chuyện này"

"Đúng vậy"

"Chuyện này em phải giữa bị mật, tuyệt đối không để cho ai biết đấy"

"Chị đã nhớ lại rồi sao?"

Nghe cậu hỏi thì cô thoát khựng lại nhưng cuối cùng cũng gật đầu, còn gương mặt tỏ vẻ nghi ngờ:

"Nếu chị bị mất trí nhớ và hình tượng của em sẽ khá mờ nhạt hay nói cách khác là như người xa lạ vì thời gian chị quen em là lúc hồn ma của lão đại còn đi theo bên chị.

Vậy mà chị lại đột nhiên gọi em về và nhìn sắc mặt của chị thôi thì em cũng biết chuyện này rất quan trọng, mà chuyện quan trong thì chị sẽ không bao giờ giao cho người có hình tượng mừ nhạt làm.

Hai là cách xưng hô và ngữ điệu của chị khi nói chuyện với em cũng trở nên thoát mái và hoà nhã hơn trước, ba là thay vì nhờ chị Mạn Mạn hay anh Duy Khánh thì chị là nhờ em đều tra và giữa bí mật tuyệt đối.

Nguyên nhân chị nhờ em là vị em là người của hai tổ chứ, vừa được luyện tập, hoạt động bên tổ chức Phong Dạ, được anh Chước Tư dẫn bước.

Khi tổ chứ hiện tại của chị được lập theo thì em về đây đi theo anh Quang Khải hoạt động và đào tạo, tuy là em chuyển về đây làm việc nhưng em cũng là người của Phong Dạ nên chuyện về thế giới ngầm và hai tổ chức lớn em đều nắm rất rõ.

Và em đoán là ba người này ít nhiều cũng liên quan đến thế giới ngầm"

"Em rất có thiên phú đấy"

"???"

"Thiên phú làm một thám tử"

"Chị quá khen"

"Có một số chuyện cần được chị làm sáng tỏ nên hiện tại em đừng cho ai biết về việc chị đã khôi phục lại trí nhớ"

Em hứa với chị là sẽ không nói cho biết chuyện này, nhưng mà! "

Đến câu cuối thì cậu kéo dài âm điệu rất mờ ám:

"Có gì cứ nói, em đừng có nói chuyện kiểu đó, chị nỗi hết dã gà rồi nè"

Cô nói vậy là hơn ai hết cô rất hiểu rõ cái đầu óc vừa thông minh lại mưu mô của cậu nhóc này:

"Chị nhớ ra được rồi vậy thì cũng nên đi tìm tình yêu đích thật của đời mình đi chứ, nói lại câu chuyện tình yêu ngọt ngào đầm thấm dang dỡ của mình"

"! "

"Em có thể rời khỏi phòng được rồi đó, mà ai kể chuyện này cho nhóc nghe vậy"

"Em thường nghe chị Mạn Mạn cùng anh Duy Khánh đàm đạo về câu chuyện tình lâm ly bi đát của chị"

"Lâm ly bi đát cái đầu em"

Vừa nói cô vừa giơ chân xúc chiếc dép đang đi của mình về cậu nhưng mai mắn là cậu có thân thủ nhanh nên né được rồi chạy thẳng ra ngoài đóng cửa lại.

.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 131
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...