Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma

Chương 6

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Anh sau này đừng có xuất hiện kiểu này giúp tôi được không"

"Không"

Nghe câu nói của anh mà cô tức nên nỗi đầu muốn bốc khói nhưnng cô cố kiềm chế lại mà lẩm bẩm.

"Diệp Viên Hi mày phải bình tĩnh không được đánh người, ủa lộn không được đánh con ma này

"Cô nói gì vậy"

"Anh tránh ra tôi đi tắm, không lẻ con ma như anh muốn nhìn tôi tắm".

Đam Mỹ Cổ Đại

Cô nói xong thì đi cà nhắc vào phòng tắm con anh thì chỉ đứng ở ngoài đưa ánh mắt dỗi theo cô mà nghĩ.

Anh không ngờ rằng mình lại rơi vào hoàn này và gặp một cô gái như cô.

Nếu bây giờ anh không phải anh đang cần sự giúp đỡ của cô thì cô đã tiêu đời từ lâu.

Nhưng trong khoảng thời gian này anh lại phát hiện khi ở gần cô một khoảng cách nhất định thì anh có thể chạm vào hay bay qua những đồ vật tùy thích.

Hàn Chiêu Dạ không hiểu rốt cuộc đây là cái tình huống gì nữa.

Bây giờ anh nhất định phải bám theo cô à tìm ra nguyên nhân cho những chuyện này.

Hơn nữa bây giờ cơ thể của anh đang bất tỉnh nên công ty sẽ như rắn mất đầu, lúc này những người hại anh sẽ có đạt được những gì chúng muốn.

Hơn nữa thân xác đang nằm ở bệnh viện của an cũng sẽ gặp nguy hiểm.

Diệp Viên Hi sau khi tấm xong như thì như thường lệ cô đưa tay lên cái giá để lấy đồ mặt.

Lúc này cô mới nhận ra một việc quan trọng đó là cô quên lấy quần áo mất rồi.

Cô mở cửa nhà tầm thò đầu ra ngoài thì thấy anh ngồi cách nhà tắm không xa:

"Chết rồi chết rồi bây giờ mình phải làm sau đây.

Tuy anh ta không phải là con người nhưng anh ta cũng là đàn ông."

Hàn Chiêu Dạ ngồi ở ngoài này thấy cô tắm gần nữa tiếng rồi mà vẫn chưa ra thì anh nghĩ:

Cô ta chắc là ngủ luôn trong đó rồi"

Anh vừa dứt lời thì cái đầu nhỏ của cô từ nhà tắm chuôi ra:

"Này anh có thể tránh mặt đi một lúc được không"

"Tôi thích ngồi ở đây"

Nghe anh nói như vậy thì cô lập tức đông cửa nhà tắm lại:"Trời ơi anh ta ngồi ở ngoài đó thì làm sau mình đi lấy đồ được đây, nhưng ở trong nhà tắm mãi cũng chẳng phải là cách"

Nghĩ đi nghĩ lại thì cuối cùng cô quyế định mở cửa nhà tấm của mình rồi nói:

"Nếu anh không rời đi thì có thể lại đằng kia lấy giúp tôi bộ đồ được không"

Nói xong rồi thì cô đột nhiên muốn cắn lưỡi.

Trời ơi mình quên mất một hồn ma thì làm sau có thể chạm vào đồ mà lấy được chứ"

Hàn Chiêu Dạ nghe cô nói mà cau chặc đôi mài của mình lại:

"Cô đi tắm nhưng quên lấy đồ"

Diệp Viên Hi nghe anh nói thẳng vậy thì ngại ngùng gật đầu:

"Đồ ở đâu"

"Anh lấy đồ cho tui được, àk đồ tui ở cái sào đằng kia"

Anh nhìn theo hướng tay của cô chỉ mà bay một mạch lại đó lấy bộ đồ đem lại đưa cho cô.

"Nè"

"Anh có thể chạm vào đồ vật"

"Hỏi thừa"

Diệp Viên Hi nhận lấy bộ đồ từ tay của anh rồi quay vào trong thay, miệng thì lẩm bẩm.

"Người này thật là kì lạ, rõ ràng là một hồn ma vì anh ta biết bay hơn nữa mọi người cũng không nhìn thấy anh ta ngoại trừ mình, điều này có thể lí giải được là do mình với anh ta có thể hợp tuổi hay sau đó.

Nhưng còn việc anh có thể chạm vào đồ vật là sau chứ, rốt cuộc người này cái thể loại gì cũng không biết nữa.

Thôi mà mặc kệ đi, miễn anh ta không làm hại mình là được rồi, dù gì có đuổi thì anh ta cũng chẳng đi"

Sau khi tahy đồ xong thì cô quay trở ra đóng cửa tiệm sau đó thì lên giường ngủ mặc kệ sự tồn tại của ai đó.

Hàn Chiêu Dạ cũng nói gì nhiều mà cũng lên cái ghế ở trong phòng ngủ của cô mà nghĩ ngơi.

Ngày nay bay tới bay lui cũng khiến anh khá mệt.

Sáng hôm sau, khi nghe tiếng chuông báo thức.

Như mọi khi cô bật dậy đi vào nhà tấm với tư thế còn ngái ngủ, đôi mắt cũng chẳng thèm mở ra.

Các động tác được vệ sinh cá nhân được cô thực hiện một cách thành thục.

Khoảng 15 phút sau cô ra khỏi nhà vệ sinh với một bộ dạng tràn đầy năng lượng chứ không còn như một cái xác sống duy chuyển nữa.

Ra khỏi nhà tắm rồi thì như mội khi cô lấy điện thoại của mình bật một bài nhạc lên rồi sau đó sắp xếp đồ để sáng bán.

Trong lúc sắp đồ Diệp Viên Hi thấy anh cứ bay tới bay lui trong rất là nhàn nhã nên cô lên tiếng:

Anh rãnh không"

"Rãnh"

"Vậy anh mau sắp đồ tiếp tôi đi"

"Tôi không thích làm"

"Này anh đi theo tôi như vậy thì cũng phải giúp tôi một tay chứ.

Nếu như anh không muốn giúp tôi thì bay đi mà tìm người khác đi đừng có quanh quẩn bên tôi nữa"

Diệp Viên Hi bây giờ dường như đã quen với sự có mặt của anh rồi nên cô chẳng còn sợ anh nữa.

Cô đột nhiên phát hiện anh ra đi theo mình cũng không hoàn toàn xấu vì thứ nhất là không cần tốn cơm, thứ hai là do anh có thể chạm vào đồ vật nên cô có thể bốc lột sức lao động của anh được..

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 6
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...