Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thế Thân: Hàn Tổng Anh Là Đồ Khốn

Chương 122

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Mấy ngày sau đó, dự án kí kết với bên Tiêu thị đã được triển khai được một nửa so với kế hoạch.

Vương Bảo An đã bí mật liên lạc với Trình Nhất Hoan để nhờ anh giúp đỡ. Sở dĩ cô không nhờ Hàn Duệ là vì cô sợ anh sẽ ngăn cản kế hoạch của mình. Dù sao việc lần này cũng khá mạo hiểm.

Nắm chắc được một số điểm yếu bên Tiêu thị trong tay, phần trăm thắng lần này cũng tăng lên mấy phần.

Quả là không ngoài dự tính, trong phút chót bên Tiêu thị lật lọng. Tuyên bố với giới truyền thông là Hàn thị bội tín, không làm đúng với hợp đồng đã kí kết. Một loạt bằng chứng được đăng tải tràn lan trên khắp các trang mạng, báo chí lại được phen xôn xao. Nhân viên trong tập đoàn hết mực hoang mang, đám cổ đông lại có lí do ép cô nhượng lại phần trăm cổ phần đang nắm giữ và chiếc ghế chủ tịch.

Mới sáng sớm mà điện thoại của Vương Bảo An đã nhận được hàng trăm tin nhắn và cuộc gọi. Thật sự rất phiền phức.

Vương Bảo An vẫn quyết định giữ im lặng, không mở họp báo giải thích cũng không triệu tập đại cổ đông. Không ai biết cô đang nghĩ gì và tính làm gì. Điều này càng làm đám cổ đông kia thêm phẫn nộ. Phóng viên kéo tới làm loạn trước sảnh tập đoàn ngày càng đông, ai cũng đều muốn thu thập được tin tức tốt nhất.

Châu Hân Hân và Lí Kiệt thấy tình hình cấp bách liền gọi cho cô. Họ rất sợ cô vì chuyện này mà lo lắng quá mức hại sức khỏe.

“Bảo An không sao chứ?”

“Có chuyện gì cần giúp thì cứ gọi cho anh.”

Nhưng nhận lại là thái độ rất dửng dưng như không có chuyện gì của cô: “Mình thì có thể xảy ra chuyện gì? Yên tâm đi sẽ không sao.”

Hàn Duệ cũng gọi về cho cô, anh cũng như hai người kia sợ cô làm việc quá sức mà sinh bệnh: “Chị Bảo An chuyện của tập đoàn, em sẽ tự có biện pháp giải quyết.”

Giọng nói đầy lo lắng của Tưởng Lam cũng vọng vào: “Phải đó Bảo An, nếu không cố được thì bỏ đi. Ta xây cho con cái khác.”

“Chuyện này do con gây ra, mẹ, Hàn Duệ hai người đừng lo cho con. Con sẽ giải quyết ổn thỏa.”

Duy chỉ có Trình Nhất Hoan, người đã biết tất cả mọi chuyện khi xem tin tức chỉ bật cười.

Tiêu Triết Hạn và Hàn Trí Minh mở một bữa tiệc nhỏ tại Tiêu gia ăn mừng. Cả hai đã vẫn đinh ninh phần thắng thuộc về tay mình, không sớm thì muộn Hàn thị cũng sụp đổ, danh tiếng tiêu tan thành mây khói. Chỉ vừa nghĩ thế thôi Hàn Trí Minh đã cười rất sảng khoái.

Vương Bảo An cầm bức ảnh chụp của cô và anh trên tay. Trong ảnh là cảnh hai người đang cùng nhau đùa nghịch được Trí An chụp lại. Cô đưa tay vuốt ve gương mặt ấy, vẻ mặt ôn nhu vô cùng.

“Đợi em trả thù cho anh.”

Cổ phiếu bắt đầu rớt giá, cổ đông lòng nóng như lửa đốt bắt đầu làm loạn. Trong tập đòan cũng bắt đầu đồn đại những lời bịa đặt vu khống. Giả dụ như: Vương tổng là người do tập đoàn đối thủ cài vào để tiếp cận sếp sau đó giết chết sếp để chiếm đoạt công ty rồi hủy hoại nó. Hay là Vương tổng là người kém cỏi không đủ thực lực vừa quản lí tập đoàn chưa bao lâu đã gây ra họa. Suy đi tính lại thì đều chẳng phải lời tốt đẹp gì. Đám cổ đông còn lợi dụng điều này để huy động bỏ phiếu yêu cầu Vương Bảo An phải từ chức. Không chỉ vậy cô còn phải đền bù mọi tổn thất đã gây ra.

Vương Bảo An bấy giờ mới có hành động, việc đầu tiên cô làm chính là nhờ trợ lí Dương mở cuộc họp báo.

Vì là tâm điểm của mọi chuyện nên Vương Bảo An rất được săn đón, đám phóng viên vừa thấy cô đã nhao nhao vây quanh.

Trí Anh và Cường Hào sau những ngày tháng an nhàn thì nay mệt không tả nổi. Họ giúp cô phá vòng vây của đám phóng viên, bảo vệ cô không chút tổn hại, an toàn đi đến buổi họp báo.

Vương Bảo An đứng trên bục phát biểu, Trí Anh và Cương Hào đứng hai bên đảm bảo an toàn. Ánh sáng của máy ảnh liên tục chớp nháy.

“Xin chào tất cả mọi người, tôi là người đại diện cho Hàn thị, Vương Bảo An.”

“Mấy ngày qua chắc hẳn ai cũng rõ về vụ việc Hàn thị bị tố vì bội tín và vi phạm hợp đồng kí kết với Tiêu thị. Bên đó cũng đưa ra rất nhiều bằng chứng. Tôi ở đây xin phủ nhận tất cả. Hàn thị trong sạch và không hề làm trái hợp đồng.”

“Tất cả bằng chứng xác thực tôi đều nắm trong tay.”

“Tôi cũng rất mong chờ vào lần ra tòa lần này. Bên tôi sẽ đâm đợn kiện ngược lại và hẹn bọn họ vào phiên tòa sắp tới. Khi ấy, tất cả chứng cứ sẽ được công khai rõ ràng.”

Tất cả hình ảnh, ngôn từ của cô đều được cánh báo trí ghi lại và tràn ngập trên các trang báo. Tin tức này cũng nhanh chóng được đẩy lên top 1 hot search. Mọi người theo dõi chuyện này đi hết cung bậc cảm xúc này sang cảm xúc khác, ai nấy đều mong chờ vào lần đấu chọi gay gắt lần này giữa hai tập đoàn lớn.

Bên Tiêu Triết Hạn vừa xem xong tin tức, sắc mặt biến sắc. Nhìn vào thái độ ấy của cô thì xem ra chuyện bằng chứng là thật.

“Hàn tổng phải làm sao đây?”

“Cậu lo cái gì? Cô ta có bản lĩnh đến đâu cũng không động đến chúng ta được.”

“Nhưng…”

“Cứ xem xem cô ta có thể đưa ra được bằng chứng gì.”

Hàn Trí Minh gọi về cho Tiểu Hoàng, nói anh ta phải tiêu hủy hết toàn bộ chứng cứ trong tay cô trước lúc phiên tòa bắt đầu.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1
Chương 2
Chương 2: Buông bỏ…
Chương 3
Chương 3: “Bảo An cậu tỉnh lại đi.”
Chương 4
Chương 4
Chương 5
Chương 5
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 8
Chương 9
Chương 9
Chương 10
Chương 10
Chương 11
Chương 11
Chương 12
Chương 12
Chương 13
Chương 13
Chương 14
Chương 14
Chương 15
Chương 15
Chương 16
Chương 16
Chương 17
Chương 17
Chương 18
Chương 18
Chương 19
Chương 19
Chương 20
Chương 20
Chương 21
Chương 21
Chương 22
Chương 22
Chương 23
Chương 23
Chương 24
Chương 24
Chương 25
Chương 25
Chương 26
Chương 26
Chương 27
Chương 27
Chương 28
Chương 28
Chương 29
Chương 29
Chương 30
Chương 30
Chương 31
Chương 31
Chương 32
Chương 32
Chương 33
Chương 33
Chương 34
Chương 34
Chương 35
Chương 35
Chương 36
Chương 36
Chương 37
Chương 37
Chương 38
Chương 38
Chương 39
Chương 39
Chương 40
Chương 40
Chương 41
Chương 41
Chương 42
Chương 42
Chương 43
Chương 43
Chương 44
Chương 44
Chương 45
Chương 45
Chương 46
Chương 46
Chương 47
Chương 47
Chương 48
Chương 48
Chương 49
Chương 49
Chương 50
Chương 50
Chương 51
Chương 51
Chương 52
Chương 52
Chương 53
Chương 53
Chương 54
Chương 54
Chương 55
Chương 55
Chương 56
Chương 56
Chương 57
Chương 57
Chương 58
Chương 58
Chương 59
Chương 59
Chương 60
Chương 60
Chương 61
Chương 61
Chương 62
Chương 62
Chương 63
Chương 63
Chương 64
Chương 64
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 66
Chương 67
Chương 67
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 69
Chương 70
Chương 70
Chương 71
Chương 71
Chương 72
Chương 72
Chương 73
Chương 73
Chương 74
Chương 74
Chương 75
Chương 75
Chương 76
Chương 76
Chương 77
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 79
Chương 80
Chương 80: Lời tỏ tình của Lí Kiệt
Chương 81
Chương 81: Lí Kiệt gặp nguy
Chương 82
Chương 82
Chương 83
Chương 83
Chương 84
Chương 84: Đâu mới là sự thật
Chương 85
Chương 85: Đâu mới là sự thật (2)
Chương 86
Chương 86: “Em tin anh.”
Chương 87
Chương 87: Làm lành
Chương 88
Chương 88: Tần Uyển Nhi
Chương 89
Chương 89: Hợp tác
Chương 90
Chương 90: Sóng gió (1)
Chương 91
Chương 91: Sóng gió(2)
Chương 92
Chương 92: Tần Uyển Nhi đã đến lúc gặp báo ứng (1)
Chương 93
Chương 93: Tần Uyển Nhi đã đến lúc gặp báo ứng (2)
Chương 94
Chương 94: Kẻ phía sau dần lộ diện
Chương 95
Chương 95: Mắc bẫy
Chương 96
Chương 96: Hàn Trí Minh
Chương 97
Chương 98
Chương 98: “Cảm ơn đã không lừa em.”
Chương 99
Chương 99: Tiểu Hoàng
Chương 100
Chương 100: Bị theo dõi
Chương 101
Chương 101: “Lại là anh ta.”
Chương 102
Chương 102: Yêu xa
Chương 103
Chương 103: Hàn tổng đào hoa
Chương 104
Chương 104: Bài tập đầu tiên
Chương 105
Chương 105: “Em ấy đang chờ con.”
Chương 106
Chương 106: Lộ diện
Chương 107
Chương 107: Chạm mặt
Chương 108
Chương 108: Chạm mặt(2)
Chương 109
Chương 109: Chiếc xe bị nổ
Chương 110
Chương 110: Gặp mặt
Chương 111
Chương 111
Chương 112
Chương 112
Chương 113
Chương 113: Hàn Mẫn Nhu
Chương 114
Chương 114: Đến Châu thị làm việc
Chương 115
Chương 115
Chương 116
Chương 116: Ngày giáp tết
Chương 117
Chương 117: Hàn Thiên…
Chương 118
Chương 118: Có thai
Chương 119
Chương 119: Tang lễ
Chương 120
Chương 120: Bản hợp đồng
Chương 121
Chương 121: Kể lại…
Chương 122
Chương 122: Ai là kẻ thăng?
Chương 123
Chương 123: Kẻ thắng là ai?
Chương 124
Chương 124: Kẻ thắng là ai?
Chương 125
Chương 125: Kẻ bí ẩn
Chương 126
Chương 126: Bí mật được bật mí
Chương 127
Chương 127
Chương 128
Chương 128: Sự thật
Chương 129
Chương 129: Sự thật(2)
Chương 130
Chương 130: Kế hoạch
Chương 131
Chương 131: “anh sắp được làm bố rồi.”
Chương 132
Chương 132: Trận chiến cuối cùng(1)
Chương 133
Chương 133: Trận chiến cuối cùng(2): “tôi nguyện chết vì cậu”
Chương 134
Chương 134: Trận chiến cuối cùng (3)
Chương 135
Chương 135: Trận chiến cuối cùng (kết)
Chương 136
Chương 136: Về đúng quỹ đạo
Chương 137
Chương 137: Thiệp mừng
Chương 138
Chương 138: Chính hoàn văn

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 122
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...