Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thế Thân: Hàn Tổng Anh Là Đồ Khốn

Chương 64

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hàn Thiên cứ ở lì nhà cô không chịu đi, Vương Bảo An bất lực chẳng muốn quản. Cả hai ngồi sô pha cùng xem phim, cùng ăn đồ ăn vặt.

Bộ phim đang chiếu trên TV là một bộ phim tình cảm của Hàn Quốc đang hot dạo gần đây. Nội dung cũng khá đặc sắc. Hàn Thiên xem cả buổi cũng chẳng biết nội dung phim là gì bởi chủ yếu đều quay sang ngẩn người nhìn cô.

Vương Bảo An bị anh nhìn có chút khó chịu đã trừng anh vài lần nhưng được một lúc thì đâu lại vào đấy.

Hàn Thiên gục đầu vào vai cô hít hương thơm ngọt ngào trên người cô. Đúng lúc phim đang ở đoạn cao trào cô cũng mặc kệ anh ở một bên làm loạn, mắt vẫn dán vào màn hình TV. Vậy mà tên này lại càng được nước làm tới, anh hôn vô cổ cô rồi trượt dần xuống.

Cảm giác nhột nhột ngứa ngứa, hơi thở của anh phả vào người cô khiến cô đỏ mặt.

“Đừng nháo.”

“Hàn Thiên.”

“Đừng…anh còn như vậy thì lập tức ra khỏi nhà cho em.”

Hàn Thiên nghe vậy liền khựng lại, anh tiếc nuối rời khỏi người cô ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn xem phim.

Trên TV đột nhiên chiếu đến phân cảnh thân mật của hai nhân vật chính. Hai người ôm hôn nhau đắm say.

Vương Bảo An lén liếc mắt nhìn Hàn Thiên, vừa quay qua thì chạm ánh mắt anh. Cô đỏ mặt quay mặt đi chỗ khác. Tưởng chừng phân đoạn này sẽ nhanh qua đi nào ngờ đã gần năm phút hai người kia vẫn dính chặt lấy nhau.

Bầu không khí bắt đầu trở nên ngượng ngùng, Vương Bảo An khẩn trương tìm điều khiển để chuyển kênh. Chiếc điều khiển xinh xắn vậy mà lại ở phía cạnh bên tay phải của Hàn Thiên.

Cô hơi nhướn người qua để với chiếc điều khiển nào ngờ vì luống cuống quá mà mất thăng bằng ngã nhào vào người anh.

Hàn Thiên vươn tay ôm lấy cô vào lồng ngực săn chắc. Mắt đối mắt, mặt đối mặt một hồi, Hàn Thiên cũng không kiềm chế được mà đặt lên môi coi một nụ hôn. Ban đầu chỉ là phớt qua nhưng về sau là cuồng bạo, anh luồn đầu lưỡi vào trong miệng cô.

Vương Bảo An sững người, cô không đáp lại cũng không đẩy anh ra.

Nụ hôn kéo dài triền miên cho đến khi cô sắp không thở được nữa mới đẩy anh ra.

Môi cô bị hôn đến đỏ mộng, mặt cũng đỏ bừng, cô với tay lấy điều khiển rồi nhấn chuyển kênh.

Nếu không phải do tiếng TV quá lớn thì có thể nghe rõ được tiếng đập loạn nhịp của hai trái tim.

Hàn Thiên cảm thấy vẫn chưa đủ thỏa mãn, môi cô rất ngọt rất cuốn hút làm anh không muốn rời dù chỉ là một giây. Nhưng dù sao hiện tại anh cũng không dám làm quá.

Trên màn hình TV lúc này là một khung cảnh man rợn, có một cánh tay vươn ra rồi bò bò trên cầu thang. Người kia toàn thân máu me đầu tóc bù xù, tiếng thét chói tai đang tiến sát lại màn hình.

Khi Vương Bảo An ổn định được cảm xúc nhìn lại thì ra khi nãy vì quá luống cuống nên đã chuyển liên tiếp, nào ngờ lại dừng lại ở đúng bộ phim kinh dị.

Trời bên ngoài cũng đã sập tối càng làm cho không gian xung quanh trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết.

Vương Bảo An liền tắt TV không xem nữa. Hàn Thiên nhìn sắc mặt tái mét của cô liền hiểu ra.

Anh nhìn vào màn hình điện thoại đã là 19 giờ 15 phút.

Anh nắm tay cô đứng dậy:”Chúng ta ra ngoài ăn.”

“Ừm, đợi lát em đi thay đồ.”

Năm phút sau, cô mặc một bộ đồ đơn giản, bên ngoài khoác một chiếc áo trắng ấm áp.

“Em muốn ăn gì?”

Vương Bảo An nghĩ ngợi một hồi hình như đã rất lâu rồi cô không đi ăn xiên nướng ở quán bà Ba thì phải.

“Em dẫn anh tới một nơi. Đi.”

Trí Anh và Cường Hào lái một chiếc xe mới của anh tới sau đó liền rời đi. Vương Bảo An dạo gần đây luôn có Hàn Thiên kè kè bên cạnh nên bọn họ cũng không phải theo sau bảo vệ, nhân tiện bên tổ chức đang có một nhiệm vụ mới tất cả mọi người đều rất bận rộn nên họ liền trở về giúp một tay.

Hàn Thiên lái xe theo hướng mà cô chỉ, chẳng mấy chốc mà đã tới.

Hôm nay quán khá đông khách, đây chính là quán ăn mà trước đây cô thường ghé, giá cả cũng rất hợp lí, đồ ăn lại rất ngon.

Hàn Thiên trước giờ chưa từng ăn ở mấy quán ăn lề đường hay mấy quán ăn nhỏ vì anh cho rằng sẽ rất mất vệ sinh.

Thấy anh khựng lại không vào, cô liền quay lại, suýt chúy nữa đã quên anh là người mắc bệnh sạch sẽ.

“Em xin lỗi, chúng ta đi chỗ khác.”

Cô bị anh kéo lại:”Không cần đâu, chúng ta vào trong.”

Cô và anh chọn một bàn ăn còn trống rồi ngồi xuống. Anh rút giấy ra lau mặt bàn, lau sạch chỗ cô ngồi.

“Hàn Thiên anh cũng không cần miễn cưỡng chúng ta có thể đi chỗ khác.”

Tuy Hàn Thiên không thích chỗ này cho lắm nhưng vì cô đã dẫn anh tới nên cho dù thế nào anh cũng không thể làm cô buồn.

“Chúng ta gọi món.” Hàn Thiên xoa xoa đầu cô cười nói.

“Bà chủ, cho mười xiên thịt nướng, mười xiên thịt dê nướng, mười cây xúc xích, mười cây lạp xưởng.”

“Được, có liền.”

Đợi chừng năm phút, bà chủ quán đã đem tới 10 xiên thịt nướng trước.

“Bảo An lâu lắm rồi mới thấy con đến ủng hộ.”

Vì trước đây cô thường xuyên đến, là khách quen thân của bà chủ quán, quan hệ của hai người cũng khá tốt thuy thoảng bà chủ quán sẽ lại chọc và gán ghép cô với con trai của bà.

“Đây là? Bạn trai của con sao?”

Cô đang không biết trả lời thế nào thì nghe thấy bên kia vọng ra tiếng nói:”Mẹ, thịt dê sắp cháy rồi.”

“Con đợi ta một lát.” Bà Ba nhanh chân nhanh tay đi qua lật thịt.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1
Chương 2
Chương 2: Buông bỏ…
Chương 3
Chương 3: “Bảo An cậu tỉnh lại đi.”
Chương 4
Chương 4
Chương 5
Chương 5
Chương 6
Chương 6
Chương 7
Chương 7
Chương 8
Chương 8
Chương 9
Chương 9
Chương 10
Chương 10
Chương 11
Chương 11
Chương 12
Chương 12
Chương 13
Chương 13
Chương 14
Chương 14
Chương 15
Chương 15
Chương 16
Chương 16
Chương 17
Chương 17
Chương 18
Chương 18
Chương 19
Chương 19
Chương 20
Chương 20
Chương 21
Chương 21
Chương 22
Chương 22
Chương 23
Chương 23
Chương 24
Chương 24
Chương 25
Chương 25
Chương 26
Chương 26
Chương 27
Chương 27
Chương 28
Chương 28
Chương 29
Chương 29
Chương 30
Chương 30
Chương 31
Chương 31
Chương 32
Chương 32
Chương 33
Chương 33
Chương 34
Chương 34
Chương 35
Chương 35
Chương 36
Chương 36
Chương 37
Chương 37
Chương 38
Chương 38
Chương 39
Chương 39
Chương 40
Chương 40
Chương 41
Chương 41
Chương 42
Chương 42
Chương 43
Chương 43
Chương 44
Chương 44
Chương 45
Chương 45
Chương 46
Chương 46
Chương 47
Chương 47
Chương 48
Chương 48
Chương 49
Chương 49
Chương 50
Chương 50
Chương 51
Chương 51
Chương 52
Chương 52
Chương 53
Chương 53
Chương 54
Chương 54
Chương 55
Chương 55
Chương 56
Chương 56
Chương 57
Chương 57
Chương 58
Chương 58
Chương 59
Chương 59
Chương 60
Chương 60
Chương 61
Chương 61
Chương 62
Chương 62
Chương 63
Chương 63
Chương 64
Chương 64
Chương 65
Chương 65
Chương 66
Chương 66
Chương 67
Chương 67
Chương 68
Chương 68
Chương 69
Chương 69
Chương 70
Chương 70
Chương 71
Chương 71
Chương 72
Chương 72
Chương 73
Chương 73
Chương 74
Chương 74
Chương 75
Chương 75
Chương 76
Chương 76
Chương 77
Chương 77
Chương 78
Chương 78
Chương 79
Chương 79
Chương 80
Chương 80: Lời tỏ tình của Lí Kiệt
Chương 81
Chương 81: Lí Kiệt gặp nguy
Chương 82
Chương 82
Chương 83
Chương 83
Chương 84
Chương 84: Đâu mới là sự thật
Chương 85
Chương 85: Đâu mới là sự thật (2)
Chương 86
Chương 86: “Em tin anh.”
Chương 87
Chương 87: Làm lành
Chương 88
Chương 88: Tần Uyển Nhi
Chương 89
Chương 89: Hợp tác
Chương 90
Chương 90: Sóng gió (1)
Chương 91
Chương 91: Sóng gió(2)
Chương 92
Chương 92: Tần Uyển Nhi đã đến lúc gặp báo ứng (1)
Chương 93
Chương 93: Tần Uyển Nhi đã đến lúc gặp báo ứng (2)
Chương 94
Chương 94: Kẻ phía sau dần lộ diện
Chương 95
Chương 95: Mắc bẫy
Chương 96
Chương 96: Hàn Trí Minh
Chương 97
Chương 98
Chương 98: “Cảm ơn đã không lừa em.”
Chương 99
Chương 99: Tiểu Hoàng
Chương 100
Chương 100: Bị theo dõi
Chương 101
Chương 101: “Lại là anh ta.”
Chương 102
Chương 102: Yêu xa
Chương 103
Chương 103: Hàn tổng đào hoa
Chương 104
Chương 104: Bài tập đầu tiên
Chương 105
Chương 105: “Em ấy đang chờ con.”
Chương 106
Chương 106: Lộ diện
Chương 107
Chương 107: Chạm mặt
Chương 108
Chương 108: Chạm mặt(2)
Chương 109
Chương 109: Chiếc xe bị nổ
Chương 110
Chương 110: Gặp mặt
Chương 111
Chương 111
Chương 112
Chương 112
Chương 113
Chương 113: Hàn Mẫn Nhu
Chương 114
Chương 114: Đến Châu thị làm việc
Chương 115
Chương 115
Chương 116
Chương 116: Ngày giáp tết
Chương 117
Chương 117: Hàn Thiên…
Chương 118
Chương 118: Có thai
Chương 119
Chương 119: Tang lễ
Chương 120
Chương 120: Bản hợp đồng
Chương 121
Chương 121: Kể lại…
Chương 122
Chương 122: Ai là kẻ thăng?
Chương 123
Chương 123: Kẻ thắng là ai?
Chương 124
Chương 124: Kẻ thắng là ai?
Chương 125
Chương 125: Kẻ bí ẩn
Chương 126
Chương 126: Bí mật được bật mí
Chương 127
Chương 127
Chương 128
Chương 128: Sự thật
Chương 129
Chương 129: Sự thật(2)
Chương 130
Chương 130: Kế hoạch
Chương 131
Chương 131: “anh sắp được làm bố rồi.”
Chương 132
Chương 132: Trận chiến cuối cùng(1)
Chương 133
Chương 133: Trận chiến cuối cùng(2): “tôi nguyện chết vì cậu”
Chương 134
Chương 134: Trận chiến cuối cùng (3)
Chương 135
Chương 135: Trận chiến cuối cùng (kết)
Chương 136
Chương 136: Về đúng quỹ đạo
Chương 137
Chương 137: Thiệp mừng
Chương 138
Chương 138: Chính hoàn văn

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 64
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...