Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thượng Tình: Chạy Đi Cho Thoát

Chương 2

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

FBI. Cái tên mà mỗi khi nhắc đến, đều khiến đám tội phạm đều có chút giật mình, có chút run sợ với hàng ngàn chiến tích dẫn độ tội phạm trên thế giới chính là cục điều tra liên bang trực thuộc bộ tư pháp Hoa Kỳ.

Nơi trụ sở của cục tọa lạc tại Washington D.C, bên ngoài mặt trời lên cao, trời trong mây trắng, nắng ấm chan hòa thì bên trong tổng cục lại hoàn toàn đối lập. Lạnh lẽo âm u, lại tràn ngập sát khí.

Phòng họp hôm nay đặc biệt tập hợp các thành viên chủ chốt của cục. Từ tổng cục trưởng cho đến những đặc vụ ưu tú nhất. Cuộc họp khẩn này khiến cho người ta liên tưởng đến một trận bão táp.

Tổng cục trưởng Evan mặc cảnh phục, vẻ mặt nghiêm nghị không dấu tức giận, chỉ tay lên máy chiếu đang trình những bản hợp đồng cùng bất động sản bị thu mua một cách bí ẩn, kế tiếp đó là hình ảnh những người đàn ông, phụ nữ có hình dáng khác nhau.

“Tôi đã cho các cậu một tháng để bắt Ephemera về đây. Vậy mà các cậu một chút manh mối cũng không có, để cho tên này có thể tiếp tục lừa gạt đến cả Chính phủ. Cục nuôi các cậu để nhìn Ephemera nhởn nhơ như vậy hả???”

Tiếng quát cao vút kèm theo nộ khí thành công khiến cho chúng nhân có mặt trong phòng họp kinh hồn bạt vía, mặt cũng nghiêm trang tỏ rõ sự hối lỗi bất lực.

“Cục trưởng, xin ngài bớt giận. Ephemera rất giảo hoạt, chưa từng để lộ bất kỳ thông tin nào. Đừng nói đến dung nhan thật, ngay cả giới tính cũng không biết. Các đặc vụ không khỏi mò kim đáy bể.” Phó cục trưởng Henrry ngồi bên cạnh lên tiếng xoa dịu cơn nóng giận kia.

“Đúng là như vậy. Người này mỗi lần ra tay đều cải trang thành hình dạng khác nhau, ngay cả dấu vân tay cũng chưa từng để lại. Đủ biết hắn ta cẩn trọng như thế nào. Không chỉ riêng gì cục chúng ta, mà ngay cả các tổ chức khác cũng không tài nào tìm được hắn ta. Một tháng e là quá nhanh.” Một đặc vụ lên tiếng.

“Ý của cậu là tôi làm khó các cậu?” Evan nhíu mày gầm lên.

Đặc vụ vừa lên tiếng kia lập tức im bặt cúi đầu nhận sai. Lão già cục trưởng này vốn rất nóng tính. Đối với vụ về Ephemera càng khẩn trương.

Nguyên do chính là vài tháng trước. Ephemera dám cả gan cải trang thành một đặc vụ FBI, đánh cắp thông tin tội phạm bán cho Mafia, khiến cho cả cục loạn hết cả lên. Mất đến mấy tháng mới có thể giải quyết ổn thỏa. Bởi vậy, trong cục này. Cái tên Ephemera mang theo nỗi căm hận không cách nào có thể tống tù.

“Vẫn còn có cách!” Ở dãy bàn cuối phòng họp. Một giọng nói trầm thấp cất lên.

Mọi người đồng thời đưa mắt nhìn về phía dưới. Người ngồi gần cửa ra vào, tựa lưng vào ghế, chân vắt chéo cao ngạo. Mái tóc ngắn vuốt ngược ra sau lộ rõ một mỹ quan đẹp đẽ. Người đàn ông có thân hình cao lớn, bộ cảnh phục ôm lấy thân hình cuồn cuộn cơ bắp kia. Mái tóc màu nâu, đôi mắt đen, mũi cao và làn da trắng. Người này chính là James Khải Huân, một trong những đặc vụ xuất sắc nhất của cục, là hình mẫu lý tưởng của các nữ đặc vụ, vẻ mặt kia đủ khiến cho bất kì ai nhìn thấy cũng quyến luyến mất nửa ngày, cũng chính là con trai của tổng cục trưởng.

Mang theo nửa dòng màu Châu Á, James Khải Huân có một loại cuốn hút khác hẳn với đám người da trắng tóc vàng khác. Từ trên người anh ta toát ra khí chất cao ngạo, nghiêm nghị lại có phần bộc trực khẳng khái. Nhưng đôi mắt anh ta rất sắc sảo, cũng có chút nguy hiểm. Con người này thủ đoạn và thông minh, kết hợp tạo thành một con người mà bất kỳ người nào trong cục cũng không dám động vào.

“Ý của cậu là gì?” Ở trong cục Evan và James Khải Huân vẫn là cấp trên và cấp dưới, không hề tỏ vẻ là cha con. Evan đối với đứa con này rất tự hào cũng rất dè chừng. Quá tài ba vượt mặt cha ruột đối với một người như Evan là chuyện khó chấp nhận.

James Khải Huân xem hết một lượt thông tin về Ephemera đã thu thập được đặt lên bàn, hơi nhướng người chống tay lên bàn trầm giọng:

“Xét tổng thể các nhân vật mà Ephemera đã cải trang, có thể cho thấy, Ephemera đích thị là một người phụ nữ.”

Cả phòng họp cả kinh.

“Cậu dựa vào cái gì?” Evan nghi hoặc.

James Khải Huân cười khẩy, chỉ tay lên màn hình đang hiện lên tất cả hai mươi người đã từng bị Ephemera cải trang:

“Thứ nhất, trong tổng số hai mươi người kia, có đến gần hai phần ba là phụ nữ. Nếu là phụ nữ, cải trang thành phụ nữ là việc quá đơn giản. Thứ hai, tất cả những người đàn ông Ephemera đã cải trang đều có chiều cao xấp xỉ những người phụ nữ kia, chỉ có thân hình đầy đặn và già nua. Một người phụ nữ bình thường với chiều cao trung bình, khi cải trang thành đàn ông cũng không cách nào có thể cao lên được. Để có thể dễ dàng tiến hành cải trang, cô ta sẽ chọn những người đàn ông có chiều cao khiêm tốn.”

Mọi người nghe như thôi miên. Ai nấy đồng thời lật lại hình ảnh từng người đàn ông đã từng bị đóng giả.

“Quả đúng là như vậy, những người đàn ông này đều có chiều cao chỉ một mét sáu lăm đến chưa đầy mét bảy. Đúng là chiều cao trung bình của một người phụ nữ.” Một đặc vụ khác lên tiếng khẳng định.

“Cũng không hẳn.” Phó cục Henrry xoa xoa cằm: “Có rất nhiều người đàn ông có chiều cao khiêm tốn và dáng dấp như một người phụ nữ. Dựa vào điều này vẫn chưa thể khẳng định vội vàng như vậy được.”

“Tôi vẫn chưa nói xong.” James Khải Huân nghiêm nghị đưa ba tấm ảnh có ba người đàn ông đã từng bị cải trang lên chỉ vào phía cổ: “Những người đàn ông này khai báo, không có thói quen đeo khăn choàng, Ephemera lúc cải trang đàn ông đều đeo khăn choàng, khi cải trang phụ nữ thì lại không. Vấn đề ở đây là gì?”

Chúng nhân bắt đầu trầm mặt suy nghĩ.

Cục phó Henrry đập bàn một cái, đôi mắt như sáng lên: “Là kết hầu.”

“Chính xác, là kết hầu.” James vẫn nghiêm túc như thường, không chút đổi sắc nói: “Nếu là một người đàn ông có chiều cao khiêm tốn và vóc dáng mảnh mai như thế nào đi chăng nữa cũng sẽ có kết hầu. Nhưng người này.” James đưa hình ảnh một người phụ nữ từng bị cải trang lên chỉ vào cổ: “Ephemera không có kết hầu và có một cần cổ xinh đẹp.”

Chúng nhân như được thông não. Cảm giác nỗi khúc mắc bao lâu được giải đáp, nhìn James bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

Evan ngồi trên cao, tuy không muốn nhưng không thể không công nhận suy luận này của James Khải Huân.

Henrry lần nữa lên tiếng: “Vậy có thể khoanh vùng thông tin. Ephemera là một người phụ nữ. Nhưng chỉ có vậy.....Trên thế giới này có bao nhiêu là phụ nữ.”

James vẫn rất tự tin bước hẳn ra khỏi bàn, khoanh tay đáp: “Nếu có thể khoanh vùng tuổi tác của cô ta, có thể tìm được chứ?”

Mắt chúng nhân sáng lên: “Cậu có thể sao?”

James cười nửa môi, hờ hững lấy ra một điếu thuốc châm lửa.

“James! Đây là phòng họp, mau chỉnh lại tác phong cho tôi.” Evan tức giận quát lớn.

Chúng nhân có mặt ở đó cũng không có biểu hiện nào. Tên James này rất kiêu ngạo, hắn thích làm gì thì làm, thích đi là đi, đến là đến. Ngay cả phòng họp tổng cục cũng dám bày ra cái dáng đứng kia, không ngại ngần hút thuốc. Đúng là không biết sợ là gì.

“Ngài tổng cục, có muốn nghe tôi giải đáp nữa hay không?” James vẫn bình thản rít thuốc, không để cơn tức giận của Evan vào mắt.

“Ngài tổng cục, một điều nhịn chín điều lành. Từ từ hẵng trách phạt.” Henrry bất đắc dĩ làm trọng tài hòa giải, nhỏ giọng khuyên nhủ.

Evan thở phì phì, không tình nguyện ngồi lại vào ghế.

James Khải Huân nhếch môi, thở ra một làn khói, dưới bóng tối và ánh sáng trên màn hình giao hòa với khói, vô tình khiến James Khải Huân hệt như chiến thần trong lịch sử, cao ngạo lãnh đạm, ánh mắt đủ để say lòng người. Giọng hắn trầm trầm vang lên:

“Lúc Ephemera trà trộn vào cục, đã đóng giả thành đặc vụ F. Thời điểm mở cửa phòng thông tin để lấy thông tin. Cô ta có thể nghe được tiếng chuông cảnh báo và tẩu thoát đã chứng tỏ tuổi cô ta không thể vượt quá ba mươi tuổi.”

“Chuông cảnh báo ở phòng thông tin? Là chuông cảnh báo nào? Tại sao trước nay tôi chưa từng nghe đến?” Henrry lên tiếng nghi hoặc thay cho chúng nhân.

“Đơn giản là vì chỉ có người dưới ba mươi tuổi mới nghe thấy âm thanh đó. Có những tần số mà chỉ có chó mèo mới nghe thấy. Con người cũng như vậy, đối với những tần số vượt qua mức mười bảy ngàn Hetz, người ở độ tuổi hai mươi có thể nghe thấy với mức độ thấp chỉ khi tập trung. Còn người trên ba mươi tuổi hoàn toàn không thể nghe thấy. Ngày hôm đó, phòng thông tin chính là phát ra tín hiệu này, vừa vặn Ephemera nghe thấy đã tẩu thoát.”

Chúng nhân ồ lên kinh ngạc.

“Quả đúng là James tiên sinh. Có thể phán đoán đến mức này. Thật đáng khâm phục.”

James Khải Huân cười khẩy, hoàn toàn tiếp nhận lời khen kia.

“Nói như vậy có thể giới hạn độ tuổi của cô ta. Với vóc dáng của người trưởng thành thì có thể giới hạn từ trên hai mươi tuổi. Tổng hợp tất cả những thông tin đặc vụ James cung cấp. Có thể đưa ra kết luận. Ephemera là phụ nữ, độ tuổi từ hai mươi đến ba mươi tuổi.” Henrry khẳng định.

“Những thông tin này quá tốt rồi, con đường tìm ra Ephemera đã ngắn hơn một đoạn rồi.” Các đặc vụ khác gật gù, mắt ai nấy bỗng sáng rực, nếu trước đây ai cũng mong tránh xa cái tên Ephemera, thì lúc này lại thật muốn được nhận nhiệm vụ này. Một khi bắt được Ephemera, thăng chức tăng lương là điều hoàn toàn có thể. Người bị truy nã ngang hàng với trùm khủng bố. Có thể không hấp dẫn những kẻ dẫn độ chuyên nghiệp này sao?

Như đọc được suy nghĩ của chúng nhân. James Khải Huân dụi điếu thuốc, dương đôi mắt kia nhìn Evan:

“Tôi đặc biệt có hứng thú với người phụ nữ không thể tìm ra này. Không biết ngài tổng cục trưởng có thể giao vụ này cho tôi hay không.”

Evan trừng mắt nhìn James Khải Huân, hắn ta trước nay không mấy quan tâm đến vụ án. Chỉ tham gia đội đặc nhiệm cho có vì bị ông ép buộc. Hôm nay thấy hắn bước vào phòng họp đã thấy lạ. Lúc này thì đã rõ. James Khải Huân chỉ hứng thú với những vụ việc không thể giải quyết. Bởi vậy mới muốn tự tay bắt Ephemera.

“Cậu tự tin có thể bắt được cô ta?”

“Tôi tự tin.” James Khải Huân không chút do dự đáp:

“Tôi nhất định sẽ tìm ra con thiêu thân giảo hoạt này.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 2
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...