Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Thượng Tình: Chạy Đi Cho Thoát

Chương 72

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tư Mạn và James bị áp giải đến một lối hẹp trong hang động tối tăm. Tuy rằng không có ánh sáng nhưng đám người quái dị lại có thể vô tư đi lại, tựa hồ đã quá quen thuộc với nơi này hoặc giả mắt họ không giống người thường.

Bị vác trên vai, Tư Mạn vẫn liên tục gõ gõ vào đồng hồ vạn năng của mình, mong chờ cho nó một lần bắt được tín hiệu với điện thoại của Nghiêm Trạch. Thế nhưng cô dù có đưa nó lên cao hay hạ xuống dưới, ở nơi này ngay cả chút tín hiệu cũng không thể bắt được.

Bỗng nhiên trong đầu cô lóe lên một ý nghĩ.

Đồng hồ vạn năng của cô trong bán kính năm trăm dặm vẫn có thể dò được tín hiệu dù là yếu nhất nhưng lại chẳng thể sử dụng ở đây. Những kẻ quái quỷ này lại chỉ có thể sống trong hang động tối tăm này, một chút ánh sáng bên ngoài cũng không thể chịu được.

Cô liền nhớ lại một chút. Hai năm trước khi cô đóng vai một bộ trưởng của Nhật, đã phát hiện ra họ che dấu một phát minh của hơn bốn mươi năm về trước. Phát minh này chính là một loại chất hóa học, có thể làm nhiễu tần số từ các thiết bị điện tử bất kể tần số cao thấp.

Nhưng mà đối với con người lại gây hại không hề nhỏ, nó có thể gây đột biến gen hoặc một số thể trạng trong cơ thể con người. Cho nên không thể tùy ý sử dụng.

Vấn đề đặc biệt ở đây là một nhà khoa học Nhật Bản đã chọn một khu vực đặc biệt để làm thí nghiệm về loại chất hóa học này. Ông ta qua mặt chính quyền Canada, tìm đến vùng đất mà cô đang đứng để làm thí nghiệm bằng cách cho nổ một quả bom hóa học, đủ khả năng để chất hóa học bao phủ thung lũng này.

Kết quả sau đó là toàn bộ nhà khoa học của Nhật đều biến mất bao gồm cả ông già khoa học kia. Năm đó Nhật kết hợp với Canada hết lần này đến lần khác tìm kiếm tung tích của họ nhưng bất thành, tựa hồ như đã bốc hơi.

Mãi sau này khi các nhà thám hiểm biến mất, Nhật mới phản hiện ra tầng sương mù bị bão tuyết che dấu kia chính là thứ che mắt họ, khiến họ không thể nào phát hiện ra được vị trí chính xác. Nơi này không phải là thứ ma quỷ gì, mà chính là khu vực biệt lập bị một tầng hóa học bao vây, ngăn chặn vật chất bên ngoài thay đổi hay tác động vào nó.

Mục đích phát minh ra loại này là để làm vũ khí chống lại tình báo công nghiệp và khủng bố. Tuy rằng đã làm ra được như thí nghiệm lại thất bại.

Chính vì nguyên nhân này mà bao năm trôi qua, bí mật này mãi bị chôn vùi. Số người biết về chất hóa học chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Chẳng trách lúc nghe James nói đến thung lũng chết, cô lại thấy quen tai như vậy. Bây giờ gặp đám người này, nghĩ đến họ có lẽ bị đột biến gen mới có dáng vẻ quỷ dị như thế này.

Thông tin kia Tư Mạn vì một lần mạo hiểm mới nắm được, vốn đã để hồ sơ cất dấu ở London chờ tìm được người mua tin cậy mới tung ra bán. Lại không ngờ đến hôm nay chính thức đặt chân vào đây.

Quá súi quẩy rồi.

Lúc Tư Mạn và James bị trói vào cột, cô vẫn đang cố gắng nhớ lại tên chất hóa học đó là gì. Cũng đã lâu cô không thể nhớ được, cô lại đánh cắp quá nhiều thứ của người ta, đầu óc của phụ nữ mang thai vốn dĩ không linh hoạt được như bình thường. Quả thật không tài nào nhớ được.

“Cô....” Lúc này James bỗng dưng lên tiếng.

Tư Mạn giật mình nhìn quanh, đã phát hiện ra đám người quái dị đang nhảy xung quanh bọn họ, làm động tác như tế trời, đồng bọn của họ chỉ tầm mười lăm người và đều là đàn ông, không có phụ nữ. Bọn họ rất khoái chí khi nhìn cô. Đặc biệt thèm thuồng như muốn nuốt cô vào bụng.

Tư Mạn kinh hãi nhìn sang James cũng đang nhìn chằm chằm vào bụng cô: “James....Anh nhìn cái gì?”

James nhìn cô trầm mặc, lặng một hồi mới nói: “Tên của cô là gì?”

À, James vốn dĩ không biết tên thật của cô. Dù gì cũng cùng nhau sống chết, sớm muộn hắn cũng biết nên cô không ngại ngần đáp:

“Bối Tư Mạn.”

James hơi nhíu mày một chút, hình như đã nghe cái tên này ở đâu đó rồi.

Tư Mạn nhìn đám người kia, đoán rằng họ chưa muốn ăn cô ngay bây giờ, nếu không đã chẳng làm lễ tế lâu như vậy. Hình như còn nghi thức gì đó. Họ càng kéo dài bao lâu, càng giúp Tư Mạn có thời gian nghĩ cách chạy thoát.

“Tôi nói anh nghe, ở đây có một loại hóa chất bao bọc thung lũng, khiến cho nơi này biến đổi. Tôi nghĩ đám người này là bộ tộc sống gần đây bị ảnh hưởng. Biến đổi sinh học cơ thể họ, cho nên họ mới như thế này.” Tư Mạn gỡ một vật nhọn trong đồng hồ, dùng nó từ đằng sau lưng cưa dây thừng đang trói mình ra nhỏ giọng nói.

James nghi ngờ một chút mới nói: “Sao cô biết?”

“Tôi là E, giá bán thông tin này lên tới mấy nghìn đô. Ok!”

James nghe vậy liền hiểu ra được: “Chất hóa học đó tên là gì, chúng ta ở đây như thế này không phải sớm muộn cũng sẽ phình ra như họ đấy chứ?”

Giây thừng đằng sau lưng Tư Mạn đứt ra nhưng cô vẫn giữ chặt lấy nó như đang bị trói, nhích người gần James một chút, cầm lấy tay hắn bắt đầu cưa dây.

“Làm....làm gì vậy.” Bất ngờ bị nắm lấy tay, James như bị giật điện, lập tức thụt tay.

“Im lặng.” Tư Mạn nghiến răng cố sức nhỏ giọng: “Có muốn thoát không hả tên đặc vụ đần kia.”

Mặt James nhiễu một tầng đỏ ửng, nhưng bên trong hang động tối, không ai thấy được sắc mặt của hắn, hắn nhún vai nói: “Không cần, trò con nít này sao làm khó tôi được.”

Lúc này Tư Mạn mới phát hiện ra, dây thừng kia cơ bản đã bị James cởi ra từ lúc nào, hắn nãy giờ chỉ giả vờ bị trói mà thôi. Cô mới sực nhớ tên này là đặc vụ xuất sắc, ai trói được hắn chứ.

“Tôi không nhớ được tên của chất hóa học kia. Nhưng mà tôi được biết, nơi tập trung nhiều nhất là khu vực sương mù bao bọc xung quanh thung lũng, chính là nơi làm nhiễu xạ tần số. Chúng ta đang ở vị trí trung tâm, không đủ để ảnh hưởng. Chuyện còn lại tôi không biết.”

“Nói như vậy nếu như chúng ta tìm được nơi tập trung nhiều chất hóa học nhất cũng chính là địa điểm tập kết sương mù, thì chính là lối ra rồi.” Hai mắt James như sáng lên.

“Chính xác.” Tư Mạn đáp: “Vấn đề chính bây giờ là thoát khỏi tay đám người này cái đã. Họ rất khỏe, súng vốn dĩ không địch lại.”

James nghe được thông tin hữu ích từ Tư Mạn, lúc này sắc mặt mới hòa hoãn nói: “Tôi có cách.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 72
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...