Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Xin Chào, Kiểm Sát Viên!

Chương 51

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Dịch & Edit: M2sisters

Vẫn là một buổi chiều rất bình thường, cơ thể Đào Nhạc đã không còn

gì đáng lo nữa, ngày xuất viện cũng chỉ trong mấy hôm nay thôi, việc còn lại chỉ

là về nhà an tâm dưỡng thai. Lúc này cô đang ngồi trên giường bệnh vừa xem tivi,

vừa đợi Tô Dịch Văn đến, cô nghĩ bây giờ mình đang mang thai vậy chắc chắc sẽ

ảnh hưởng đến học tập, vậy trong tương lai phải sắp xếp thời gian thế nào

đây?

Đang nghĩ ngợi, cửa phòng bệnh bật mở, Đào Nhạc theo quán tính nhìn

qua, nhìn thấy Tô Dịch Văn, cô vừa mới gọi một tiếng lão Tô, đã thấy sau lưng

anh còn có người đi theo, vừa nhìn thì ra là ba mẹ già, trời, quả nhiên là anh

thực hiện chính sách đối với ba mẹ vợ mà, bây giờ thì họ đã cùng tiến cùng lui

rồi. Cô lại muốn mở miệng gọi ba mẹ một tiếng, thì liền sau đó lại có người bước

vào phòng. Cũng là hai người, một nam một nữ, không thể đóan được tuổi tác,

nhưng chắc chắn là lớn hơn ba mẹ già. Trong lòng Đào Nhạc đột nhiên có một suy

nghĩ, đây chắc sẽ không phải là——”

“Tiểu Nhạc à, con xem con còn ở đó mà ngây ngốc, có chú Tô và dì Tô

đến thăm con này.”

Mấy lời này của mẹ Đào nghe như một tiếng sấm, đánh trúng người nào

đó đầu óc trở nên choáng váng, xém chút nữa là cô lăn xuống giường hành lễ với

hoàng thượng và hoàng hậu giống mấy tình tiết trong phim truyền hình

rồi.

Đào Nhạc rụt rè giương mắt lên nhìn, thì ra đây là viện trưởng viện

kiểm sát tối cao trong truyền thuyết, trong đầu cô bỗng bật ra hai từ ‘Uy vũ’,

ánh mắt sắc bén kia thật khiến người ta phải run sợ. Đào Nhạc cảm thấy may mà Tô

Dịch Văn không giống với dáng dấp của ba anh. Nếu không chắc chắc cô sẽ bị dọa

sợ chết khiếp. Cũng may mẹ Tô là một bậc trưởng bối có vẻ ngoài hiền lành, đang

nhìn cô mỉm cười.

Đợi đã, viện trưởng cùng phu nhân đột nhiên xuất hiện, còn có cả cái

tên Tô Dịch Văn kia nữa, cả một nhà cán bộ cao cấp này đều đến đủ cả rồi, có

phải sắp diễn tiết mục ‘chia rẽ uyên ương’ không?

“Chào chú chào dì ạ.” Đào Nhạc rất nhanh trí gọi một tiếng, dù nói

thế nào thì lễ nghi cơ bản này cũng rất cần.

Mẹ Tô bước lên trước, ngồi xuống bên cạnh Đào Nhạc, nhẹ nhàng vỗ vỗ

tay cô, “Cháu ráng nằm nghỉ cho khỏe, cơ thể mới vừa khỏe lại phải nghỉ ngơi

nhiều một chút, có muốn ăn cái gì thì bảo Dịch Văn mua cho con, phụ nữ mang thai

cũng giống như lần đầu thai thứ hai vậy, phải thật cẩn thận.”

Ối trời, mẹ Tô nói những lời này thật là bất ngờ, cô không ngờ vị phu

nhân viện trưởng này lại nói chuyện dễ nghe như vậy, báo hại cô vừa nãy còn cho

rằng họ đến là muốn truy hỏi gì nữa chứ.

“Dì à, con không sao, mấy hôm nữa là có thể xuất viện rồi, dì đừng lo

lắng.” Đào Nhạc cười cười trả lời.

“Vậy thì tốt, còn ở đó mà gọi chú với dì gì chứ, bây giờ cũng nên sửa

đi là vừa.”

Đào Nhạc có chút xấu hổ, lẽ nào những lời này là có ý ngầm thừa nhận

chuyện giữa cô và Tô Dịch Văn rồi sao?

Mẹ Tô quay sang Tô Dịch Văn, lập tức thu lại nét cười, “Mẹ nói con đó

cái đứa hồ đồ này, Nhạc Nhạc bị như vậy rồi con mới chịu nói, nếu như cháu mẹ

xảy ra chuyện gì không may, để xem mẹ trừng trị con thế nào!”

Tô Dịch Văn cười cười, “Mẹ, mấy lời thế này đợi về nhà chúng ta mới

nói, không cần thiết phải——”

“Con bớt giỡn đi nha, y chang như ba của con vậy, chắc chắn là đi

viện cớ bận rộn công việc gì đó, bỏ mặc người ta không quan tâm, thực ra chỉ là

trốn tránh lười biếng thôi!”

Mẹ Tô lớn giọng lên án, hoàn toàn phá tan mọi đánh giá của Đào Nhạc

trước đó, thì ra đó không phải là một bà mẹ chồng dịu dàng, phải là Từ nương

nóng tính mới đúng (*)đến cả Tô Dịch Văn cũng không dám cãi nửa câu, Đào Nhạc

ngồi kế bên coi kịch hay, thầm nghĩ, lão Tô ơi lão Tô, thì ra anh cũng có ngày

này, thái độ mẹ Tô đối xử với anh không khác gì mẹ già dành cho cô, đúng là vỏ

quít dày có móng tay nhọn.

Ba Tô đứng cạnh bên từ đầu tới cuối chưa nói câu nào, thấy vợ mình

nói lung tung trước mặt ông bà Đào gia mất mặt quá, thể diện ông viện trưởng

viện kiểm sát tối cao còn đâu, cuối cùng ông mới cất lời, “Được rồi, bà bớt lời

đi nào!”

Lời vừa nói ra, Đào Nhạc cảm thấy, giọng này nếu là ở tòa án chắc

phải hiệu quả cỡ động đất cấp tám, đúng là người thuộc giai cấp Boss có

khác.

Quả nhiên mẹ Tô không nói nữa, Đào Nhạc hơi sợ, bởi vì cô thấy ba Tô

đang nhìn cô, lần này đến nhà chắc để thẩm tra cô đây mà, thế nhưng câu ba Tô

nói ra lại khiến Đào Nhạc muốn té xuống giường lần nữa.

“Hai đứa mau đi đăng kí kết hôn, chuyện khác gác qua một

bên.”

Rất ngắn gọn, rất trực tiếp, một câu vào thẳng ngay chủ đề chính,

không hề dây dưa, lề mề.

Tô Dịch Văn giống như lĩnh thánh chỉ, vẻ mặt nghiêm túc, “Con biết

rồi, con cũng tính đợi Nhạc Nhạc xuất viện là đi ngay ạ.”

Ba Tô gật gù, nhìn Đào Nhạc bằng ánh mắt có chút dịu dàng, “Nghĩ ngơi

nhiều một chút, con có việc gì cứ bảo Dịch Văn làm cho.”

Đào Nhạc nghe câu này tựa như thẩm phán tuyên án cô hết đường trốn

tránh, ba Tô đúng là người phát ngôn có uy quyền nhất, bạn cứ nhìn ba Đào nhà

cô, đến bây giờ có nói câu nào đâu, chắc chắc ba mẹ già đã bàn bạc hết với ông

bà Tô gia, mọi người qua đây chỉ để báo cho cô biết, Đào Nhạc con hãy chuẩn bị

thật tốt làm vợ Tô Dịch Văn đi thôi.

Nhưng mà, lại nói tiếp về ba Tô, tuy gương mặt ông hung dữ, lại thêm

phần khí chất áp đảo người khác, nhưng lời lẽ ông nói lại rất thân thiết, rõ

ràng mạch lạc, đúng là kiểu cách đối xử với đứa con dâu tương lai là Đào Nhạc cô

mà.

Đào Nhạc nhìn sang Tô Dịch Văn ,anh cười vô cùng rạng rỡ, chắc biết

cô không dám chống lại. Thực tế, cô cũng tìm không ra lý do để từ chối, nghĩ cho

con, nghĩ cho cô, còn nghĩ cả chuyện không cho cây nhãn xông vào giữa cô và Tô

Dịch Văn, cách tốt nhất chính là kết hôn. Hơn nữa, nếu đã chấp nhận người đàn

ông này, cô còn do dự gì chứ, đợi ba năm, năm năm nữa chưa chắc hai người còn

tốt đẹp như bây giờ.

Mẹ Đào thấy con gái mình còn đang õng ẹo nhăn nhó, dứt khót nói,

“Tiểu Nhạc, chuyện kết hôn hai nhà đã bàn bạc xong hết rồi, vì bây giờ con đang

mang thai nên đi đăng kí trước thôi, còn chuyện đãi tiệc sau này mới

tính.”

Đào Nhạc hiểu ý của mẹ, có ý nghĩ đấu tranh chỉ thêm mệt, cô đành

phải chấp nhận, dù gì cũng chỉ là kết hôn thôi mà, chẳng có gì to tát

cả.

“Mẹ, vậy cứ làm theo cách mọi người tính đi!”Đào Nhạc không phân vân

nữa, cuối cùng cũng đưa ra được quyết định trọng đại nhất trong

đời.

Đào Nhạc gật đầu, mọi chuyện đều diễn ra rất tốt, người lớn hai nhà

vô cùng mừng rỡ, mẹ Đào rất biết thời thế lấy cuốn hoàng lịch mang theo bên

người ra cùng tìm ngày tốt với mẹ Tô, mọi người bắt đầu bàn bạc về chi tiết mọi

thứ.

Tô Dịch Văn nhân cơ hội ngồi xuống cạnh Đào Nhạc, anh ghé sát vào tai

cô gọi một tiếng, “Bà xã…”

Đào Nhạc nhích người ra xa, làm bộ cứng rắn nói, “Tô Dịch Văn, anh

đừng có đắc ý, anh đừng cho rằng vì em sẽ kết hôn với anh mà buông tha cho anh

nha, anh vẫn còn đang trong thời kì bị theo dõi đó!”

Tô Dịch Văn nhỏen miệng cười, “Chẳng sao cả, chỉ cần kết hôn, thì từ

giờ anh có bị ở tù chung thân cũng đáng thôi!”

Đào Nhạc quay mặt đi, không muốn để lộ tâm trạng đang hạnh phúc của

mình ra, “Anh chỉ biết ba hoa thôi!”

Cứ như vậy, bị cái tên Tô nào đó đàn áp cả trong lẫn ngoài, còn có

người lớn hai nhà Tô Đào ra sức thúc ép, người nào đó sau khi xuất viện ngay lập

tức liền bị đẩy vào cục dân chính.

Bởi vì lo lắng sức khỏe của Đào Nhạc sẽ không thích hợp với chuyện

tiệc tùng, nên hai nhà quyết định sẽ đăng kí kết hôn trước, đợi sang năm sinh

con xong sẽ tổ chức hôn lễ chính thức.

Ngày đi đăng kí cũng phải thông qua sự thảo luận của hai gia đình,

cuối cùng đã chọn ngày 11 tháng 11.

“Khỉ thật, hôm nay lại là ngày lễ độc thân chứ!” Đào Nhạc ra khỏi cục

dân chính rồi mới phản ứng lại.

Đào Nhạc tức tối nhìn tờ giấy hồng trong tay, cuộc sống độc thân của

cô một cô gái hai mươi ba tuổi đã kết thúc rồi, chỉ có chín đồng mà đã bán mình,

đổi lấy mảnh giấy này, đúng rồi, còn thêm cái tên mặt người dạ thú bên cạnh

nữa.

“Bà xã, chúng ta về nhà thôi.”Tô Dịch Văn cười hì hì, ôm người nào đó

bước lên xe, cuộc sống của anh bây giờ cũng có thể được xem là viên mãn

rồi.

Còn Đào Nhạc thì đang thầm khóc than trong lòng, dù hôm nay cô có

vùng vẫy cỡ nào thì cũng không thể thay đổi được sự thật giữa cô và Tô Dịch Văn

nữa rồi…

Chương 1: Diễn biến mới

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 51
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...