Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!

Chương 120

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trần Khả Mạn chính là tác giả, tiểu thuyết mà cô ta viết đã tái hiện cụ thể trong trò chơi lần này.

Tất cả người chơi đồng loạt sởn tóc gáy, rồi lại lập tức ý thức được vai trò của Trần Khả Mạn đối với trò chơi này có ý nghĩa quan trọng đến cỡ nào.

Bây giờ Trần Đỉnh cũng không rảnh lo chuyện bị vả mặt nữa, lập tức hỏi Trần Khả Mạn, "Cô có biết nội dung phía sau là gì hay không?"

Mọi người lập tức đè nén kích động nhìn Trần Khả Mạn.

Trần Khả Mạn sắc mặt tái nhợt, nói: "Đây, đây là lần đầu tiên tôi viết tiểu thuyết, căn bản không viết đại cương cùng dàn ý, tôi không biết phải viết nội dung phía sau như thế nào, đều là viết tới đâu hay tới đó.

"

Nói cách khác.

Trần Khả Mạn là tác giả, thế nhưng cũng không biết đường sống trò chơi là gì.

Lợi thế của cô hoàn toàn biến mất!

Các người chơi cau mày, sắc mặt rất khó coi.

Thời gian kế tiếp trong trò chơi, thứ mà các người chơi cần phải đối mặt, vẫn là một ẩn số.

Trong khoảng thời gian ngắn, các người chơi vô cùng suy sụp.

Trần Khả Mạn biết lượng sức mình, bất kể xét từ phương diện nào cũng đều không đáng để người chơi lâu năm bảo vệ, thậm chí biểu hiện còn không bằng Vương Thu Lệ.

Nếu thật sự xảy ra nguy hiểm, rất có khả năng mình chính là nối tiếp Hứa Xuyên.

Nghĩ vậy, Trần Khả Mạn lại sợ hãi.

Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ đây.

Vì sao lúc trước mình lại muốn viết cái thể loại tiểu thuyết chết tiệt này, nếu không làm gì có chuyện bị kéo vào đây trở thành người chơi.

Hối hận cùng tuyệt vọng làm Trần Khả Mạn nhịn không được thấp giọng khóc nức nở lên.

Bùi Anh nhẹ nhàng vuốt lưng Trần Khả Mạn, biểu tình ưu sầu tự hỏi tiếp theo nên làm gì.

Nhậm Minh Lượng không cam lòng hỏi Trần Khả Mạn, "Vậy thời điểm cô viết truyện, đối với cốt truyện phía sau không có bất kỳ ý tưởng nào sao? Tỷ như vai chính trong tiểu thuyết sẽ lựa chọn hạng mục trò chơi nào, và hạng mục trò chơi đó nên có quy tắc giết người như thế nào.

"

Trần Khả Mạn khóc lóc lắc đầu, "Tôi thật sự không nghĩ tới, đây cũng là lần đầu tiên tôi viết tiểu thuyết, sao tôi có thể nghĩ xa như vậy được.

"

Các người chơi lại lần nữa trầm mặc, tâm tình lại trở nên bực bội bất an.

Nhậm Minh Lượng nhịn không được muốn quở trách Trần Khả Mạn, rồi lại biết chuyện này vốn không thể trách Trần Khả Mạn, mắng cũng vô dụng, chỉ có thể oán hận đập bàn, thấp giọng gắt gỏng: "Mẹ nó, vậy phải làm sao bây giờ, trò chơi này rõ ràng là muốn dồn chúng ta vào đường chết.

"

Trần Đỉnh xoa huyệt Thái Dương đau âm ỉ, giọng nói cũng trở nên khàn khàn, "Mắng chửi thì có ích gì, còn không bằng suy nghĩ tiếp theo nên làm gì.

"

Các tân nhân khác không dám hé nửa lời, tất cả đều thật cẩn thận nghe người chơi lâu năm nói chuyện.

Không khí càng nặng nề hơn so với lúc trước, Trần Đỉnh nhìn mọi người xung quanh, nói: "Cần phải bắt đầu thảo luận hạng mục trò chơi thứ ba, nên chọn cái nào! "

Vẻ mặt Bùi Anh sầu lo, nhẹ giọng nói: "Trò chơi thứ hai đã suýt chút nữa giết hết chúng ta, trò thứ ba chẳng phải là! ! "

Bùi Anh trải qua vài lần trò chơi, nhưng chưa bao giờ cảm thấy vô lực giống như bây giờ.

Cho dù trong trò chơi xảy ra tình huống nguy cấp cỡ nào, nhưng ít nhất bọn họ có thể thông qua manh mối tìm kiếm đường sống.

Mà lúc này, các người chơi chẳng khác nào vuốt đá qua sông (*), hơi sơ ý một chút là có thể diệt đoàn.

(*) Vuốt đá qua sông: Khi một người muốn qua sông nhưng nơi đó không có cầu, thuyền, hoặc không có ai chỉ cách qua sông thì người đó phải ném một viên đá xuống nước để thăm dò độ nông sâu của dòng sông để đi qua.

"Đừng ủ rũ như vậy, mặc kệ thế nào, chỉ cần chúng ta cố gắng vượt qua một hạng mục cuối cùng nữa, là có thể sống sót rời đi.

" Nhậm Minh Lượng đột nhiên nói.

Lời nói an ủi này của hắn, vẫn không thể làm tâm trạng người chơi tốt hơn.

Hạ Nhạc Thiên cũng rất sầu muộn.

Trò chơi lần này hoàn toàn không có manh mối gì đáng nói, mà điểm đột phá duy nhất là khẩu Trần Khả Mạn, qua hai trò chơi đã mất đi ưu thế làm tác giả tiểu thuyết.

Trần Khả Mạn căn bản chưa kịp viết cốt truyện phía sau, nói cách khác, hạng mục thứ ba mà các người chơi phải đối mặt, có khả năng sẽ vô cùng khủng bố.

Thông qua hai trò chơi trước, có thể nhìn ra đường sống trong trò chơi hoàn toàn không liên quan gì tới manh mối tìm được.

Tỷ như hạng mục đầu tiên, ngựa gỗ xoay tròn.

Người bán vé kia nói cần phải ngồi theo con số trên tấm vé, nhưng ai mà ngờ điều kiện giết người hoàn toàn không liên quan tới bảng số, sát khí thật sự chính là cầm vé số 8 ngồi trên ngựa gỗ số 8.

Đây là điều kiện đầu tiên để kích phát lệ quỷ giết người.

Ngay sau đó, điều kiện thứ hai là người có tấm vé số 8 ngồi trên ngựa gỗ số 8 phải nghe được đồng dao Ốc tù và!

Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao cậu rõ ràng đã nghe toàn bộ bài đồng dao, lại không bị lệ quỷ tập kích, bởi vì cậu chỉ thỏa mãn một điều kiện.

Điều kiện kích phát thật không thể hiểu nổi, cho dù là người chơi lâu năm giàu kinh nghiệm cũng khó mà đoán được.

Đặc biệt là điều kiện thứ nhất, không có bất cứ manh mối nào nhắc nhở ngựa gỗ số 8 có vấn đề, cũng đúng lúc người bắt được vé số 8 là người duy nhất biết được đường sống, Trần Khả Mạn lập tức đổi chỗ ngồi tránh được điều kiện lệ quỷ giết người.

Điều đó cũng làm Trần Đỉnh đoán sai đường sống.

Trần Khả Mạn không phải người chơi lâu năm, cô ta chỉ là một tân nhân không hơn không kém, cho dù đã đọc qua mấy quyển tiểu thuyết vô hạn lưu, vẫn khó mà viết ra nội dung logic và hợp lý.

Hạng mục xe lửa nhỏ chính là ví dụ.

Tài xế quỷ cũng không nói manh mối về trò chơi cho mọi người, ngoại trừ Trần Khả Mạn, không ai biết quy tắc trò chơi là gì, càng không biết việc tìm ra "con quỷ chân chính", không phải chỉ tìm ra nó từ ba du khách, mà phải chỉ ra "con quỷ" đã giết chết tất cả du khách, hơn nữa biến du khách thành quỷ.

(*)

Trong toàn bộ quá trình, không có bất cứ thông tin nào có thể nhắc nhở người chơi, cho dù là đoán mò cũng đoán không nổi đáp án, lúc này vẫn phải dựa vào Trần Khả Mạn để tìm ra "con quỷ chân chính".

- - chính là cô gái áo đỏ tóc dài kia.

Tuy rằng trong tiểu thuyết Trần Khả Mạn vẫn chưa viết đến chỗ này, nhưng cũng may trong đầu Trần Khả Mạn đã có thiết lập đại khái về trò chơi xe lửa này.

Lúc này Hạ Nhạc Thiên mới có thể chỉ ra và xác nhận con quỷ, trò chơi kết thúc.

Khung sườn của toàn bộ trò chơi đều dựa theo tiểu thuyết của Trần Khả Mạn, cho nên mới đầy rẫy sai sót và phi logic, đẩy các người chơi vào tình huống phải đối mặt với thế giới có độ khó địa ngục.

Chỉ tiếc, tiểu thuyết của Trần Khả Mạn không có nội dung phía sau.

Quan trọng nhất là, trong đầu Trần Khả Mạn cũng không có chút thiết lập nào cho nội dung phía sau, nói cách khác, các người chơi không thể dựa vào Trần Khả Mạn để tìm ra đường sống trong trò chơi thứ ba.

Mọi chuyện lâm vào bế tắc.

Nhậm Minh Lượng nhịn không được cắn răng: "Tôi đúng là xui xẻo, sao lại tiến vào trò chơi cùng với Trần Khả Mạn cơ chứ.

"

Người chơi khác nhìn Nhậm Minh Lượng, không nói gì.

Trần Khả Mạn sắc mặt trắng bệch, sợ hãi co rúm thành một đống, nước mắt lại tràn ra.

Cô cũng đâu có muốn vào.

Hạ Nhạc Thiên hơi suy tư nhìn về phía Thích Lệ Phi, trong lòng có một phỏng đoán mơ hồ.

Chẳng lẽ Thích Lệ Phi xuất hiện trong trò chơi lần này, là vì -- Trần Khả Mạn sao?

Nhưng nói đến cũng rất kỳ lạ, vì sao thế giới trò chơi lại thiết kế giống như tiểu thuyết của Trần Khả Mạn, đây là ngoài ý muốn hay là trùng hợp? Nếu là trùng hợp, vậy thì đúng là quá khéo.

Cho nên, thế giới trò chơi này hoàn toàn dựa theo tiểu thuyết của Trần Khả Mạn sáng tạo ra.

Nghĩ đến đây, Hạ Nhạc Thiên chợt sửng sốt.

Khoan đã.

Nếu như thế giới này do tiểu thuyết của Trần Khả Mạn tạo ra, vậy trò chơi ngựa gỗ xoay tròn và xe lửa nhỏ là do tiểu thuyết Trần Khả Mạn phục chế nên mới có quy tắc như vậy!

Hạ Nhạc Thiên ý thức được cái gì, vội vàng hỏi: "Trần Khả Mạn, lúc ở trên xe cô đang xem tiểu thuyết của cô sao?"

Trần Khả Mạn ngẩn người, "Phải.

"

Hạ Nhạc Thiên lập tức duỗi tay ra, "Đưa tiểu thuyết cho tôi xem.

"

Trần Khả Mạn theo bản năng nói: "Nhưng tôi vẫn chưa viết đến cốt truyện phía sau, anh xem cũng vô dụng.

".

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1: .
Chương 1
Chương 2: .
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5: .
Chương 5
Chương 6: .
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 120
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...