Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!

Chương 85

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tông Kiến Hoa tử vong!

Mà những người chơi khác cũng chưa biết chuyện này, bởi vì giờ khắc này bọn họ đang gặp phải nguy hiểm đáng sợ!

Hơn một giờ chiều, các người chơi thấp thỏm chờ đợi thời gian “Quỷ Đặt Đơn” kết thúc, chỗ bọn họ đan ẩn nấp vô cùng kín đáo, khả năng bị quỷ tìm ra là rất thấp.

Chuyện này ít nhiều gì cũng giúp các người chơi an tâm hơn nhiều.

Thời gian lại qua mười phút.

Xung quanh vô cùng im ắng, nhưng ngay sau đó lại xuất hiện một tiếng động rất nhỏ.

Điền Học Siêu cùng Quách Phàm Khải nháy mắt khẩn trương lên, không gian kho hàng rất lớn, nhưng bởi vì bỏ hoang đã lâu, vách tường bắt đầu xuất hiện dấu vết loang lổ quỷ dị, càng xem càng thấy giống như vết máu phun tung toé phía trên, vì thời gian quá lâu mà chậm rãi biến thành màu nâu.

Rất nhiều đồ đạc hỗn tạp và thùng giấy nghiêng ngả đầy đất, lộ ra bọt biển và đồ vật linh tinh bên trong.

Điền Học Siêu cùng Quách Phàm Khải cẩn thận ghé vào cửa sổ kho hàng quan sát xung quanh, nhưng không phát hiện bất cứ chuyện gì khác thường, hai người nhẹ nhàng thở phào, nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

“Có thể là do chuột chạy tạo tiếng động.

“Có khả năng.

Hai người cũng không cảm thấy âm thanh kia là do quỷ làm ra.

Phải biết rằng hai người đã tỉ mỉ chọn lựa mới tìm ra nhà xưởng hoang phế này, xung quanh căn bản không có bất kỳ nhà dân nào, càng không thấy cư dân quỷ lảng vảng gần đây.

Nhưng thời gian dần dần trôi đi, tiếng động càng ngày càng thường xuyên vang lên, giống như là…… Có rất nhiều người đang chậm rãi tới gần.

Thong thả mà chắc chắn, phảng phất như biết hai người đang trốn ở đâu.

Hai người lập tức hoảng sợ.

Sao có thể!

Hai người rất muốn dò đầu ra xem rốt cuộc bên ngoài có “người” đang đến gần hay không, nhưng hai người lại không đủ can đảm, sợ chỉ cần vừa nhìn sẽ thấy được vô số quỷ chạy tới.

Chỉ nghĩ đến thôi, hai người liền run bần bật.

Nhưng mặc kệ thế nào, Điền Học Siêu cần phải xác định nhà xưởng này rốt cuộc có quỷ hay không, hắn không dám lên tiếng, sợ quỷ nghe được động tĩnh, hắn nhìn Quách Phàm Khải rồi chỉ chỉ bên ngoài.

Quách Phàm Khải lập tức hiểu ý Điền Học Siêu, thấp thỏm lo âu gật gật đầu.

Sau đó, hai người chậm rãi nhỏm dậy, đột nhiên hoảng sợ trừng lớn mắt.

Trong kho hàng không biết khi nào đã chen lấn đầy quỷ, chúng nó đang làm chuyện riêng của mình, thẳng đến khi Điền Học Siêu cùng Quách Phàm Khải lộ đầu ra, đồng loạt đem ánh mắt tham lam tụ lại trên người bọn họ.

Khí lạnh bò dọc toàn thân hai người, đại não bởi vì sợ hãi mà trống rỗng.

Kho hàng khi nào xuất hiện nhiều quỷ như vậy!!

Điền Học Siêu cuối cùng cũng phản ứng lại, lập tức hét lớn: “Chạy mau!!”

Trong đầu Quách Phàm Khải ong lên, lấy lại tinh thần hoảng sợ thoát khỏi nơi này.

Hai người chạy về hai phía ngược nhau, vô số quỷ lập tức chia làm hai nhóm đuổi theo bọn họ, trên mặt xuất hiện vẻ vội vàng và tham lam, giống như sợ hãi con quỷ khác cướp đi đồ ăn của mình.

Điền Học Siêu hoảng loạn chạy không chọn đường, hơn nữa lúc chạy còn thường thường quay đầu nhìn xem.

Rất nhiều quỷ lấy tốc độ con người đuổi theo hắn.

Điền Học Siêu tuy rằng sợ hãi, nhưng lại nhịn không được thoáng thở ra, ít nhất tốc độ chúng nó không có quá mức nghịch thiên, nếu không hắn căn bản không có hy vọng thoát đi nơi này.

Nhưng mà, quỷ không biết mệt.

Điền Học Siêu chỉ có thể âm thầm cầu nguyện thời gian giao cơm nhanh kết thúc, nếu không hắn tuyệt đối sẽ chết!

*

Phan Á Bội cùng Hoàng Khiết Tư trốn ở một toà nhà bỏ hoang, bởi vì toà kiến trúc này xây dựng nửa chừng thì đình công, nên ở đây căn bản không có cư dân sinh sống.

Quả thật là địa điểm thích hợp ẩn nấp.

Nhưng Hoàng Khiết Tư lại cảm thấy không thích hợp.

Mặc dù trò chơi đã xác định thế giới này tương tự như thế giới Hiện Thực, nhưng ở đây hoàn toàn không tồn tại thức ăn nước uống.

Rõ ràng thế giới này có trung tâm thương mại, đầy đủ mọi đồ vật, cư dân quỷ còn đi mua sắm quần áo và trang sức.

Cố tình lại không có tiệm cơm hay siêu thị.

Hoàng Khiết Tư theo bản năng cảm thấy chuyện này liên quan tới những con quỷ kia, có lẽ quỷ cần mua quần áo mặc, cần mua đồ vật dùng, nhưng bản chất chúng nó vẫn là quỷ, căn bản không cần uống nước hay ăn uống.

Cho nên trong thế giới này không tồn tại “đồ vật quỷ không cần”.

Vậy toà nhà bỏ hoang này là sao?

Vì sao lại đình công toà kiến trúc này?

Hoàng Khiết Tư có một loại cảm giác như…… Quỷ cố ý làm như vậy.

Quỷ cố ý bỏ hoang toà nhà này, tạo cho người chơi ảo giác toà nhà đã bị vứt bỏ, bọn họ ngược lại cảm thấy đây chính là địa điểm rất thích hợp để trốn, có khả năng sẽ trốn ở chỗ này.

Hoàng Khiết Tư trong lòng bất an, nhanh chóng mở group chat ra, không đợi cô gõ chữ gửi đi thì đã bị tin nhắn mới nhất làm ngây ngẩn cả người.

Là tin nhắn thoại do Tông Kiến Hoa gửi tới.

Trong lòng Hoàng Khiết Tư lộp bộp một chút.

Hai ngày này, cô và mọi người đều là gõ chữ nói chuyện, không có người nào gửi đi tin nhắn thoại, bởi vì giọng nói của con người có thể bị lệ quỷ chú ý.

Tông Kiến Hoa không có khả năng không biết việc này.

Trừ khi, lúc ấy hắn đã không còn thời gian gõ chữ nữa, chỉ có thể gửi đi tin nhắn bằng giọng nói.

Có lẽ là tin cầu cứu, cũng có thể là việc khác!

Hoàng Khiết Tư do dự mãi, cuối cùng lựa chọn nghe tin nhắn của Tông Kiến Hoa gửi tới.

Cô nhấn vào tin nhắn, sau đó cố ý thu nhỏ âm thanh, đưa điện thoại sát bên tai cẩn thận nghe nội dung bên trong.

“Đừng tới chung cư! Nơi này đều là quỷ —— A!!”

Âm thanh hoảng sợ cùng với tiếng kêu thảm thiết làm Hoàng Khiết Tư kinh hoảng, cả người rét run, nhưng sau đó lại xuất hiện tiếng động khác.

Hoàng Khiết Tư kìm nén sợ hãi cẩn thận nghe.

“ Chóp chép chóp chép——”

Hoàng Khiết Tư ngẩn người, đây là âm thanh gì?

Phan Á Bội chú ý tới phản ứng của Hoàng Khiết Tư, lập tức nhỏ giọng hỏi: “Sao vậy?”

Hoàng Khiết Tư kề sát Phan Á Bội, đặt điện thoại vào giữa hai người, ra hiệu cô cũng tới nghe một chút.

Phan Á Bội lập tức nghiêng tai lắng nghe, chần chừ nói: “Hình như có người đang ăn gì đó! ”

Hoàng Khiết Tư vừa được lời này, trong lòng lập tức có đoán ra được.

Là quỷ đang ăn Tông Kiến Hoa!

Phan Á Bội lúc này lại a một tiếng, “Cô nghe xem, hình như có tiếng xe máy?”

Hoàng Khiết Tư nghe vậy, lập tức cẩn thận lắng tai nghe.

Trong âm thanh nhấm nuốt, hình như thật sự có tiếng xe máy mỏng manh.

Nhất định là nhân viên giao cơm đi tới chung cư.

Nhưng Hoàng Khiết Tư lại cảm giác có chỗ không đúng, tin nhắn thoại này còn cất giấu một tin tức quan trọng, nhưng cô lại không phát hiện ra.

Là cái gì!.

Hoàng Khiết Tư không có manh mối, chỉ là bất an trong lòng càng lúc càng cao.

Phan Á Bội nghe xong đoạn âm thanh, cả người run bần bật, hiển nhiên cô cũng đoán được những âm thanh nhấm nuốt đó là cái gì, sợ hãi nói: “Không ngờ Tông Kiến Hoa đã chết.

Cô nhìn về phía Hoàng Khiết Tư, “Kế tiếp có thể là chúng ta hay không?”

Nói tới đây, Phan Á Bội tuyệt vọng chảy nước mắt, “Tôi không muốn chết ở chỗ này.

Hoàng Khiết Tư không để ý đến Phan Á Bội, vẫn trầm tư suy nghĩ.

Cô chỉ có thể nghe lại đoạn âm thanh kia lần nữa, nghe liên tục nhiều lần, nhưng Phan Á Bội ở bên cạnh cưa khóc rấm rức và lẩm bẩm nói chuyện làm ảnh hưởng đến lực chú ý của Hoàng Khiết Tư, cô nhỏ giọng nói với Phan Á Bội: “Khóc cũng vô dụng, nếu cô muốn sống sót thì cùng tôi nghe cái này đi.

Phan Á Bội lập tức ngừng khóc, khó hiểu hỏi: “Vì sao cô còn muốn nghe cái này?”

Hoàng Khiết Tư đem suy đoán của mình nói cho Phan Á Bội, “Tôi vẫn luôn thấy có chỗ nào đó bị xem nhẹ, cô giúp tôi cùng nghe đi, nói không chừng chúng ta có thể tìm được manh mối có ích.

Phan Á Bội nghe vậy thì nhanh chóng lau nước mắt, “Được, tôi giúp cô nghe.

Hai người nghe lại đoạn âm thanh thêm vài lần, nghe đến độ có thể đọc làu làu.

“Nghe qua nghe lại vẫn chỉ có những cái này.

” Phan Á Bội mặt ủ mày chau: “Tôi không nghe ra được điều gì khác.

Cô từng học thanh nhạc một thời gian ngắn, so với Hoàng Khiết Tư thì nhạy cảm với âm thanh hơn rất nhiều.

Cho nên, nếu ngay cả cô cũng không nghe được những âm thanh khác, vậy Hoàng Khiết Tư càng không thể.

Nhưng vẻ mặt Hoàng Khiết Tư bỗng nhiên tái nhợt, giống như gặp một chuyện gì đó rất khủng bố sự, Phan Á Bội thấy vậy cũng sợ hãi theo: “Hoàng, Hoàng Khiết Tư, cô phát hiện cái gì sao?”

Hoàng Khiết Tư run miệng nói: “Cô không phát hiện —— đoạn ghi âm này xuất hiện rất nhiều âm thanh nhấm nuốt sao?”

Phan Á Bội theo bản năng nói: “Là có rất nhiều tiếng nhấm nuốt, nhưng cái này thì có vấn đề ——” giọng nói đột nhiên mắc kẹt trong họng, Phan Á Bội cũng hoảng hốt lên.

Hoàng Khiết Tư gằn từng chữ: “Đoạn âm thanh này có rất nhiều quỷ!”

Phan Á Bội lập tức sởn tóc gáy, tưởng tượng đến cảnh có rất nhiều quỷ đi vào phòng, sau đó phát hiện ra Tông Kiến Hoa đang trốn trong ngăn tủ, vậy thì thật khủng khiếp!!

Hoàng Khiết Tư tiếp tục nói: “Quan trọng hơn là, cô xem thời gian tin nhắn này gửi tới, chỉ cách hơn mười phút, sao lại có nhiều quỷ tìm được Tông Kiến Hoa như vậy? Chuyện này nói lên điều gì?”

Phan Á Bội run rẩy nói: “Nói lên…… Quỷ biết hắn trốn ở đó!”

Hoàng Khiết Tư gật đầu.

Cho nên……

Lại liên tưởng đến suy đoán lúc trước, toà nhà bỏ hoang này căn bản không thể tiếp tục ở nữa.

Hoàng Khiết Tư vội vàng túm lấy Phan Á Bội, “Chúng ta lập tức rời khỏi nơi này, nói không chừng quỷ đã biết chúng ta trốn ở đây!”

Phan Á Bội cả người run lên, “Chúng ta nhanh chạy thôi! ”

Hai người lập tức chạy như điên rời đi.

Không bao lâu sau, rất nhiều quỷ chậm rãi tới gần toà nhà.

Phan Á Bội và Hoàng Khiết Tư không dám chạy gần đường cái, cũng may dáng người bọn họ nhỏ xinh, dựa vào rừng cây rậm rạp mà cẩn thận ẩn núp.

Sau đó, Hoàng Khiết Tư lập tức đem phỏng đoán của mình gửi vào trong group, lại gửi thêm một tin: [Trưởng phòng, chúng tôi nên làm cái gì bây giờ, hình như những con quỷ đó có thể tìm được chúng tôi!]

Cô nôn nóng chờ đợi Trưởng phòng trả lời, nhưng chưa được bao lâu, Phan Á Bội liền vội vàng đẩy Hoàng Khiết Tư, sợ hãi nói: “Tôi! hình như tôi nghe được tiếng bước chân.

Hoàng Khiết Tư kinh hãi, vội vàng nói: “Chúng ta nhanh đổi chỗ, nơi này cũng không thể ở lâu.

Cô không nghĩ tiếng bước chân kia là của người chơi phát ra.

Nếu là người chơi, họ nhất định sẽ gửi tin nhắn vào group, kêu các cô không cần chạy.

Hai người lập tức chạy về phía trước.

Mười mấy giây sau, thật nhiều thật nhiều quỷ chạy tới nơi này, biểu tình âm trầm nhìn chằm chằm phía xa xa, khóe miệng mang theo nụ cười tàn nhẫn.

.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1: .
Chương 1
Chương 2: .
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5: .
Chương 5
Chương 6: .
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 85
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...