Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!

Chương 194

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Sớm biết như thế, lúc trước hắn không nên tùy tiện tiến vào Thi Đấu Xếp Hạng, nếu không thì đâu đến nông nổi này, đến năng lực sống sót cũng không có.

Qua một lúc lâu, Tôn Đông Khang mới dần dần bình tĩnh lại, vuốt gương mặt đầy mồ hôi, lẩm bẩm tự nhủ: "Không được, mình nhất định phải bình tĩnh, tuyệt đối không thể chết ở chỗ này."

Ông còn nhớ rõ người chơi lâu năm đã từng nói qua, đa số các tân nhân không phải chết trong tay lệ quỷ, mà là bởi vì không đủ bình tĩnh, hoang mang rối loạn sơ ý kích phát cơ hội giết người của lệ quỷ.

Sau khi xây dựng tâm lý cho mình, cuối cùng ông cũng bình tĩnh lại, bắt đầu tự hỏi về đường sống của vòng chơi thứ hai.

Phải thông qua ba vấn đề để xác nhận Quan Tài nào là người, Quan Tài nào là quỷ, thật sự là quá khó khăn.

Đặc biệt là đối với người có đầu óc bình thường như ông, trước nay đều không am hiểu phân tích mấy thứ này.

Nếu có thể liên lạc với người chơi khác thì tốt rồi.

Trong lòng Tôn Đông Khang không khỏi hiện lên suy nghĩ này, càng thêm hối hận vì sao lúc trước mình lại xúc động tiến vào trò chơi.

Nếu biết như thế......!

Nhưng cuộc đời làm gì có nếu như, hối hận cũng vô dụng.

Thời gian chậm rãi trôi đi, rất nhanh đã qua hai mươi phút, Tôn Đông Khang lại nhịn không được bắt đầu hoảng loạn.

Chết rồi, ông chỉ còn mười phút.

Bỗng nhiên Tôn Đông Khang nhớ tới những lời Vương Tiểu Minh và Mi Xuyên từng nói, trong đầu chợt hiện lên một suy đoán.

Ông có thể dùng biện pháp này để phân biệt Quan Tài được không?

Tôn Đông Khang nuốt nước miếng, lấy hết can đảm gõ ba lần vào Quan Tài bên trái, run giọng hỏi: "Quan Tài đối diện là quỷ có phải không?"

Ông nhớ lúc ấy Mi Xuyên đã nói hắn dùng biện pháp này để phân biệt hai Quan Tài.

Ngay sau đó, Quan Tài bên trái trả lời: "Quan Tàu bên phải là quỷ! Ta là người!"

Sau khi Tôn Đông Khang nghe xong, vắt hết óc nghĩ nghĩ, lại gõ Quan Tài bên phải, hỏi vấn đề tương tự.

Quan Tài bên phải trả lời: "Dĩ nhiên Quan Tài đối diện là quỷ, không lẽ ngươi nghi ngờ ta là quỷ?"

Câu trả lời của hai bên có vẻ đều giống người, Tôn Đông Khang lại rối rắm, rốt cuộc ông nên tin tưởng Quan Tài nào mới đúng?

Bây giờ ông chỉ có thể hỏi một câu cuối cùng.

Mà câu hỏi này phải giúp ông phân biệt rõ Quan Tài nào chứa người.

Tôn Đông Khang nhìn thời gian, chỉ còn lại năm phút, trong lòng không khỏi luống cuống: "Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, câu hỏi thứ ba nên hỏi cái gì đây?"

Đúng rồi!

Tôn Đông Khang có một chủ ý, ông biết vấn đề thứ ba nên hỏi gì rồi.

Nhưng ông nên gõ bên trái, hay là gõ bên phải đây?

Vòng chơi đầu tiên, tất cả Quan Tài nằm bên trái đều là quỷ, Quan Tài bên phải là người.

Cho nên ở vòng thứ hai, Quan Tài bên trái có xác suất rất lớn là người, mà Quan Tài bên phải chính là quỷ.

Nghĩ đến đây, Tôn Đông Khang không chút do dự Quan Tài bên phải, hỏi: "Ngươi có thể chứng minh mình không phải quỷ không?"

Quan Tài bên phải lập tức trả lời: "Ta khẳng định không phải quỷ, câu hỏi này của ngươi thật sự quá vô lý."

Tôn Đông Khang vội vàng nói: "Vậy ngươi trả lời ta đi?"

Đối diện yên tĩnh không tiếng động, dường như chưa bao giờ xuất hiện bất kỳ âm thanh nào.

Tôn Đông Khang nhịn không được đưa tay gõ Quan Tài, hỏi thêm vài câu, đối diện vẫn không có tiếng hồi đáp.

Tôn Đông Khang luống cuống tay chân, hình như ông đã hỏi một câu hỏi vô nghĩa.

Đến bây giờ, ông vẫn không biết bên nào là người, bên nào là quỷ.

"Nhất định phải bình tĩnh, nhất định phải bình tĩnh." Tôn Đông Khang thì thào, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm thời gian không ngừng trôi trên điện thoại, cảm xúc khủng hoảng càng tăng lên.

Thời gian không còn nhiều.

Tôn Đông Khang sốt ruột cắn móng tay đến bật máu, ông cần một con đường để phát tiết cảm xúc, nếu không ông sẽ vì căng thẳng và sợ hãi mà điên mất.

Hai bên Quan Tài đều trả lời giống như người thật, nhưng dựa theo thiết kế của trò chơi -- không thể lúc nào Quan Tài bên trái cũng là quỷ chứ?

Tuy Tôn Đông Khang luôn cảm thấy vận may của mình không tốt lắm, nhưng đời mình đã thảm đến mức này rồi, không lẽ còn thảm hơn được sao?

Ở vòng đầu tiên, còn không phải là vì ông trời không đành lòng, mới cho mình một cơ hội sống sót sao.

Lúc này, may mắn vẫn sẽ theo ông.

Tôn Đông Khang lựa chọn tin vào trực giác của mình, nếu vòng trước Quan Tài bên trái là quỷ, vậy lúc này, Quan Tài bên trái sẽ là người!

Chọn xong, ông nhìn chằm chằm thời gian trên điện thoại, thẳng đến khi chỉ còn hai mươi giây cuối cùng, ông mới vội vàng gõ Quan Tài bên trái, "Xin ngươi giúp ta mở Quan Tài ra."

Đối diện lập tức truyền đến âm thanh, "Được thôi......"

Trên mặt Tôn Đông Khang đột nhiên lộ ra vui vẻ, câu nói này giống y như đúc ở vòng một, nhất định là ông chọn đúng rồi!

Quan Tài bên trái quả nhiên là người!

Ông sống rồi, không cần lo lắng sẽ chết ở đây nữa.

Vẻ mặt sung sướng của Tôn Đông Khang vào lúc thấy nắp Quan Tài mở ra, đột nhiên cứng lại --!!!

Qua khe hở của Quan Tài, ông thấy một gương mặt trắng bệch, cặp mắt màu đỏ tươi lộ rõ vẻ xảo trá và âm độc!

Tôn Đông Khang trừng to mắt, đầu óc trống rỗng.

Sao có thể?!!

Quan Tài bên trái vẫn là quỷ!

Một bàn tay dài quá mức bình thường vói vào trong, móng tay nhọn hoắc lóe lên tia sắc nhọn, trực tiếp bóp cổ Tôn Đông Khang.

Tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp ra khỏi miệng.

Tôn Đông Khang, tử vong!

*

Hạ Nhạc Thiên đẩy cửa phòng, phát hiện mình là người đầu tiên đến đây, người chơi khác vẫn chưa tới.

Nhân cơ hội này, cậu lập tức trèo tường rời khỏi, linh hoạt chạy về nơi chưa từng đặt chân trong trấn nhỏ.

Cả hai vòng chơi có hơi đại đồng tiểu dị (*), đều yêu cầu người chơi tìm ra Quan Tài chứa "Người", sau đó xin giúp đỡ.

(*) Đại đồng tiểu dị: phần lớn thì giống nhau, còn phần nhỏ thì khác nhau ít nhiều, tức là không khác nhau mấy.

Cuối cùng là họp mặt cùng người chơi khác.

Toàn bộ quá trình đều không liên quan gì đến trấn nhỏ này, nhưng nghĩ đến phần chìm của tảng băng trong các thế giới trước, Hạ Nhạc Thiên vẫn hoài nghi đường sống có thể liên quan đến trấn nhỏ.

Thị trấn nhìn có một bóng người, cứ như là một thi trấn chết.

Hạ Nhạc Thiên đi được vài bước thì thấy được một cái sân, cửa gỗ đóng kín, không thấy được khoảng sân bên trong.

Hạ Nhạc Thiên trực tiếp trèo tường nhảy vào, quả nhiên phát hiện trong sân có bày hai cái Quan Tài.

Hạ Nhạc Thiên khẽ cong người dán tai lên nắp Quan Tài, qua một lúc lâu mới đứng lên.

Bên trong không có tiếng động nào, dường như là một Quan Tài trống.

Dĩ nhiên, vẫn còn một khả năng khác, tỷ như trong Quan Tài có quỷ, chẳng qua nó đang ở trạng thái ngủ đông, chỉ khi nào mở nắp Quan Tài hoặc kích phát điều kiện gì đó, lệ quỷ bên trong Quan Tài mới có thể bò ra ngoài.

Giống như hai vòng chơi trước, chỉ cần gõ sai Quan Tài, tương đương với kích phát cơ hội giết người, lệ quỷ sẽ chủ động bò ra khỏi Quan Tài để giết chết người chơi.

Chỉ cần không kích phát điều kiện giết người, lệ quỷ trong Quan Tài đối với người chơi mà nói, tạm thời vẫn vô hại.

Bởi vậy, Hạ Nhạc Thiên không dám mở Quan Tài ra xác nhận bên trong có quỷ hay không, cậu xoay người trèo tường rời khỏi sân, tiếp tục xem xét sân nhà tiếp theo.

Mảnh sân vườn thứ hai bố trí khá giống với mảnh sân lúc nãy, bên ngoài nhà có bốn cái Quan Tài, hai cái Quan Tài lớn, hai cái còn lại tương đối nhỏ.

Bên cạnh đó, cửa nhà lại gắt gao đóng kín.

Hạ Nhạc Thiên tự hỏi vài giây thì quyết định vào nhà xem, khoảng sân khá lớn, có tổng cộng năm phòng, trong đó có một phòng ngủ chính, hai phòng ngủ phụ, cuối cùng là một gian nhỏ nối liền phòng chính với phòng phụ, cùng với phòng bếp và phòng chứa đồ.

Sau khi điều tra qua một lần, Hạ Nhạc Thiên bỗng nhiên nhìn chằm chằm bốn cái Quan Tài, mơ hồ hiểu ra vì sao số lượng Quan Tài mỗi nhà lại khác nhau.

Có lẽ nó tượng trưng cho số người đã từng sống trong nhà.

Tỷ như cái sân này, căn cứ vào gia cụ trưng bày trong phòng ngủ chính, cùng với quần áo trong ngăn tủ, có thể nhìn ra chủ nhân nơi này là một đôi vợ chồng trung niên, tuổi không quá lớn.

Mà tủ quần áo trong phòng ngủ phụ chỉ có vài món đồ kiểu dáng tương tự, có lẽ là phòng một cô bé mười mấy tuổi, trên giường còn đặt một món đồ chơi nhỏ.

Một phòng ngủ phụ khác là của một bé trai bảy tám tuổi.

Đáp án không cần nói cũng biết.

Một nhà bốn người người vừa lúc cùng ứng với bốn cái Quan Tài.

Nói cách khác, người trong nhà này đã chết toàn bộ.

Cũng có thể bốn người này chưa chết, nhưng vì một nguyên nhân nào đó nên không thể không nằm trong Quan Tài, giống như những người dẫn đường kia

Người dẫn đường không phải quỷ.

Vậy vì sao hắn lại nằm trong Quan Tài?

Tuy Trò Chơi Tử Vong có Bug, nhưng nhìn tổng thể thì mọi thứ đều rất nghiêm túc, hoàn hoàn tương hợp.

Cho nên, người dẫn đường tuyệt đối không đơn giản chỉ phụ trách dẫn đường cho người chơi, nhất định còn mục đích khác.

Chẳng qua Hạ Nhạc Thiên còn chưa phát hiện mà thôi.

Vậy thì, cậu có thể thử kiểm tra thứ đang nằm trong Quan Tài rốt cuộc là người, hay là quỷ.

Chẳng qua, rất có thể sẽ dẫn đến hậu quả kích phát cơ hội giết người của lệ quỷ.

Ngẫm nghĩ một lúc, Hạ Nhạc Thiên quyết định chậm rãi tới gần Quan Tài, vẻ mặt cũng trở nên khẩn trương nghiêm túc.

Cậu không dám coi thường mức độ khó khăn trong Thi Đấu Xếp Hạng.

"Cốc --" Hạ Nhạc Thiên nhẹ nhàng gõ lên Quan Tài, đồng thời vểnh tai nghe ngóng động tĩnh.

Ba giây trôi qua, bên trong vẫn không có tiếng động nào truyền ra.

Hạ Nhạc Thiên nhíu mày, lại gõ thêm cái, hỏi: "Có người không?"

Quan Tài vẫn không đáp lại.

Hạ Nhạc Thiên nhăn mày càng sâu, nếu bên trong thật sự có người, vậy thì nên trả lời mình mới đúng.

Tương tự, nếu bên trong là quỷ, ở sau khi mình gõ ba lần, cũng nên đáp lại mình.

Chẳng lẽ......!nguyên nhân là vì mình không nằm trong Quan Tài, nên mới không thể thông qua cách gõ ba lần lên Quan Tài để nói chuyện với nó?

Hay là, vì mấy Quan Tài này vốn trống rỗng, nên dù Hạ Nhạc Thiên gõ thế nào cũng không có hồi đáp.

Muốn biết nguyên nhân, cậu phải mở nắp Quan Tài lên mới được.

Nhưng mà......!

Hạ Nhạc Thiên chần chừ giãy giụa, không thể cho ra quyết định, bởi vì hiện giờ cậu vẫn chưa tìm ra cách khắc chế lệ quỷ, nếu tùy tiện mở Quan Tài kích phát cơ hội người, cậu sẽ không có chỗ trốn!

Cho nên, tạm thời không thể mở Quan Tài ra xem, ít nhất là trước khi mình chưa tìm được biện pháp, tuyệt đối không thể mở ra.

Hạ Nhạc Thiên không chút do dự trèo tường rời khỏi sân nhà, tiếp tục đi vào sâu trong trấn nhỏ.

*****.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1: .
Chương 1
Chương 2: .
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5: .
Chương 5
Chương 6: .
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 194
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...