Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!

Chương 89

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nghe Hạ Nhạc Thiên nói xong những thông tin tìm kiếm được, Lưu Lợi Minh không nói nên lời.

Một góc trong lòng cảm thấy hơi hối hận vì đã rời khỏi chung cư, hắn hoàn toàn không ngờ tân nhân Vương Tiểu Minh này lại có được manh mối vượt xa hai người chơi lâu năm như hắn và Cổ Lăng.

Cũng không biết Cổ Lăng hiện tại thế nào rồi!

Thế nhưng, chuyện này cũng làm Lưu Lợi Minh ý thức được một việc.

Cho dù nhiều tân nhân chỉ mới tham gia trò chơi, tâm lý và các phương diện khác hoàn toàn không thể so sánh với người chơi lâu năm, đặc biệt là tân nhân sẽ không sinh ra cảm xúc kinh sợ đối với Trò Chơi Tử Vong, thường thường bởi vì quá nhớn nhác hoặc coi thường trò chơi khủng bố, do đó kích phát cơ hội của lệ quỷ, thậm chí còn liên lụy tới người chơi lâu năm.

Nhưng đây không phải lý do người chơi lâu năm xem nhẹ người chơi mới.

Cẩn thận suy nghĩ một chút là biết, nguyên nhân tỉ lệ tử vong của tân nhân và người chơi lâu năm chênh lệch xa như vậy, cũng không phải vì người chơi lâu năm thông minh hơn người chơi mới, mà là vì người chơi lâu năm trải qua nhiều trò chơi, hiểu rõ quy tắc trò chơi nhiều hơn mà thôi.

Trên thực tế, có người chơi lâu năm chỉ dựa vào may mắn mới sống sót, cũng không thông mình bằng tân nhân, chỉ cần để tân nhân có cơ hội trưởng thành, tiềm lực của bọn họ sẽ đuổi kịp, thậm chí có thể vượt xa người chơi lâu năm.

Người chơi lâu năm có trải qua nhiều lượt chơi hơn so với tân nhân đi nữa, cũng không thể so được với những tân nhân vô cùng thông minh có năng lực phân tích siêu cường.

Lúc này, có lẽ hắn và Cổ Lăng thật sự sai rồi.

Lưu Lợi Minh trong lòng sóng cuộn biển gầm, vẻ mặt thay đổi bảy sắc cầu vồng, cuối cùng đều hoá thành một tiếng thở dài, hắn không khỏi nghĩ tới vấn đề đồ ăn của chung cư, chần chờ nói: "Sáng nay tôi và Cổ Lăng không trở lại chung cư, anh cũng biết, người chơi lâu năm có thể dùng điểm sin tồn để mua Không Gian Bao Vây, nàng cố ý đựng đồ ăn trong đó, cho nên! ! "

Nói tới đây, Lưu Lợi Minh càng thêm chột dạ, không dám nhìn vào mắt Hạ Nhạc Thiên.

Dù hôm qua hắn cùng Cổ Lăng đã phát hiện thế giới này căn bản không có nước và đồ ăn, muốn duy trì thể lực nhất định phải về lại chung cư, tân nhân sau khi phát hiện nguy hiểm tất nhiên sẽ chạy khỏi chung cư.

Tương tự, cũng sẽ vì đồ ăn và nước uống, không thể không mạo hiểm trở về chung cư.

Mà hắn không từ mà biệt, rời khỏi chung cư cùng Cổ Lăng, hoàn toàn không cần bối rối vì vấn đề đồ ăn cùng nước uống.

Hạ Nhạc Thiên vẫn chưa nhận ra nội tâm Lưu Lợi Minh lúc này vô cùng áy náy, mà nghiêm túc giải thích: "Vấn đề này tôi cũng đã nghĩ tới, nhưng tôi thật sự không nghĩ ra được điểm giống nhau của tất cả người chơi là gì khác, giải thích duy nhất chỉ có thể là người chơi ăn đồ ăn trong chung cư, mặc kệ là ngày thứ hai hay thứ ba có ăn hay không, cũng vẫn bị lệ quỷ định vị địa điểm.

"

Hơn nữa, còn có một chuyện khó hiểu.

—— số lượng quỷ.

Ngày đầu tiên, chỉ có người chơi hoạt động trong phạm vi của lệ quỷ, mới có thể kích phát cơ hội lệ quỷ giết người.

Nhưng ngày hôm sau lại hoàn toàn chuyển biến.

Những con quỷ đó hoàn toàn vứt bỏ quy tắc giết người, hoặc nói cách khác —— những con quỷ lấy người chơi làm trung tâm trong một bán kính nhất định, đều tự động phát hiện chỗ người chơi ẩn nấp, sau đó lập tức đuổi giết người chơi.

Cẩn thận nghĩ lại, quy tắc giết người này cực kỳ giống App đặt cơm ở thế giới Hiện Thực, người dùng chỉ có thể lựa chọn những cửa hàng nằm trong phạm vi nhất định, chỉ có như vậy, shipper mới có thể nhanh chóng lấy được cơm, hơn nữa giao tới người đặt đơn trong thời gian nhanh nhất.

Tránh cho thời gian giao cơm quá lâu khiến đồ ăn nguội ngắt, hơn nữa không để khách hàng chờ lâu mà trở nên nôn nóng, do đó đánh giá thấp với app đặt cơm.

Đột ngột, Hạ Nhạc Thiên giật mình một cái, giống như bắt được một manh mối xẹt qua.

Phạm vi giao cơm! !

Phạm vi?

Cậu không ngừng lặp đi lặp lại hai chữ này, những quy tắc không hợp lý, vào lúc này đều có thể giải thích hoàn mỹ.

Đó chính là "phạm vi".

Vì sao thế giới trò chơi này không có đồ ăn nước uống, vì sao chỉ có chung cư mới có được, bề ngoài có vẻ là vì bắt buộc người chơi phải trở lại chung cư, do đó kích phát cơ hội giết người của lệ quỷ.

Cũng một phần nguyên nhân là vì hạn chế người chơi chạy trốn quá xa.

Vì sao trò chơi lại thiết kế như vậy?

Đáp án rất đơn giản.

Bởi vì "phạm vi" không đủ.

Thời gian Shipper giao cơm hộp có lẽ là có hạn chế, quy tắc trò chơi [Quỷ Đặt Đơn] đã từng nói rõ cho người chơi một câu: Đây là một thế giới tương tự như thế giới hiện thực.

Bây giờ cậu mới hiểu những lời này thật sự muốn biểu đạt cái gì.

Trò chơi rõ ràng là muốn ám chỉ người chơi, cách giao cơm hộp ở thế giới này hoàn toàn giống với thế giới Hiện Thực.

Nếu đem con "Quỷ" kia coi thành khách hàng đặt cơm hộp, shipper vẫn là shipper, mà những cư dân quỷ ở thế giới này chính là những "cửa hàng", hoặc là "đầu bếp".

Khi "Quỷ" đặt một đơn trên app giao cơm, những cư dân ngày thường vô hại sẽ kích phát điều kiện giết người, tìm kiếm người chơi trong phạm vi gần mình nhất, sau đó là một cuộc đuổi bắt cùng giết chóc.

Sau khi chúng nó giết chết người chơi, một bộ phận trên người sẽ bị "đầu bếp" xử lý thành cơm hộp, mà quỷ shipper sẽ xuất hiện mang nó giao tới chỗ của "Quỷ".

Khi hộp cơm được đưa tới sẽ kết thúc đơn hàng, đồng thời cũng nói lên người chơi đã đến "thời gian an toàn"

Mà âm thanh "đinh" kia, là đang nhắc nhở người chơi cơm hộp đã giao xong.

Còn việc vì sao nhóm "đầu bếp" có thể tìm được chỗ người chơi ẩn nấp, có thể là vì các người chơi trong mắt bọn chúng chính là những dấu chấm tròn trên bản đồ, giống như khách hàng ở thế giới Hiện Thực có thể tùy thời tùy chỗ xem vị trí của shipper, mà trong trò chơi, nhóm "đầu bếp" cũng lập tức tìm được chỗ người chơi một cách tương tự.

Nếu ngay từ ngày đầu tiên, người chơi không ăn đồ ăn ở chung cư, có lẽ sẽ không lâm vào khốn cảnh như bây giờ.

Nhưng ai có thể nghĩ đến đồ ăn ở chung cư, nhìn qua cứ như trò chơi tri kỷ cung cấp cho người chơi ba ngày ăn uống, nhưng thực tế lại là bẫy rập, làm người chơi lọt vào tầm ngắm của quỷ, những cư dân quỷ cơ hồ không tốn bao nhiêu sức đã có thể tìm được bọn họ.

Mà hiện tại, vì các người chơi nhất thời sơ sẩy, dẫn tới tất cả mọi người đều có khả năng sẽ chết ở chỗ này.

Đối mặt với vô số lệ quỷ, hơn nữa dù trốn ở đâu bọn chúng cũng biết được vị trí của người chơi, đây không thể nghi ngờ là đẩy người chơi vào đường cùng!

Nhưng trò chơi tuyệt đối không thể phá hỏng hoàn toàn đường sống.

Nhất định còn có biện pháp khác.

Hạ Nhạc Thiên vô cùng tin tưởng vào điểm này, vì nếu không nghĩ như vậy, có lẽ cậu sẽ đánh mất ý niệm sống sót.

Tử Vong Trò Chơi vốn là một trò chơi, nên nhất định có quy tắc hạn chế lệ quỷ.

Sau nhiều lần trải qua trò chơi, cậu mơ hồ cảm thấy trò chơi này cũng không phải đơn thuần là muốn giết chết người chơi.

Nhưng cậu nghĩ không ra trò chơi này tồn tại có ý nghĩa gì.

Vì sao tân nhân cứ cuồn cuộn không ngừng bị trò chơi bắt tiến vào, tiến hành trò chơi sinh tử tàn khốc.

Không đợi Hạ Nhạc Thiên tiếp tục suy nghĩ, Lưu Lợi Minh đột nhiên kêu một tiếng, dường như rất kinh hoàng.

Hạ Nhạc Thiên lập tức lấy lại tinh thần, nhìn theo ánh mắt Lưu Lợi Minh, lập tức lộ ra vẻ giật mình.

Trên cỏ có vết máu, loang lổ kéo dài về một hướng xa.

Không có khả năng là máu quỷ.

Vậy chỉ có thể là người chơi.

Lưu Lợi Minh nói: "Đây rất có thể là máu! ! Cổ tiểu thư.

"

Nàng bị thương.

Trong công viên này, ngoại trừ ba người họ ra, chỉ còn dư lại Cổ Lăng trước mắt vẫn không rõ sống chết, hơn nữa vết máu vừa lúc kéo về phía Cổ Lăng thoát đi.

Cho nên chỗ máu này rất có khả năng là của Cổ Lăng.

Sau khi nói xong, Lưu Lợi Minh lập tức nhìn về phía Hạ Nhạc Thiên, cùng với Thích Lệ Phi vẫn luôn không nói chuyện, có chút do dự: "Có muốn cùng qua xem thử không?"

Vết máu xuất hiện, nói lên Cổ Lăng rất có thể đã tử vong.

Nhưng Lưu Lợi Minh vẫn muốn xác nhận một chút.

Lỡ đâu Cổ Lăng còn sống, hiện tại đang bị thương, nếu không có người chơi cứu nàng, nàng tuyệt đối sống không qua nổi hôm nay.

Hạ Nhạc Thiên nói: "Đương nhiên muốn cùng đi qua.

"

Tuy cậu đối với hành vi tự mình đào tẩu của Cổ Lăng có chút phê bình kín đáo, nhưng cũng có thể hiểu nguyên nhân.

Suy nghĩ của mỗi người không giống nhau.

Cậu cũng không có tư cách chỉ trích.

Ba người lập tức đi theo vết máu, rất nhanh nhìn thấy Cổ Lăng đang ngồi ở trên cỏ, Lưu Lợi Minh ở phía xa nhìn thấy Cổ Lăng, lập tức lộ ra vẻ mặt kinh hỉ, nhanh chóng chạy tới, "Cổ tiểu thư ——"

Vừa dứt lời, Lưu Lợi Minh khựng lại bước chân, có chút kinh ngạc nhìn bàn tay thiếu hụt hai ngón của Cổ Lăng, cùng với khối thịt bị xẻo đi trên cánh tay, da đầu tức khắc tê rần: "Đây, đây là!.

"

Cổ Lăng ngẩng đầu lên, gương mặt vốn dĩ trắng nõn giờ phút này vô cùng tái nhợt, trên mặt dính máu, thần thái bình tĩnh lạnh nhạt nhìn Lưu Lợi Minh, "Thì ra anh cũng còn sống.

"

Sau khi nói xong, nàng lập tức chú ý tới hai bóng người phía sau lưng Lưu Lợi Minh, sắc mặt hơi thay đổi.

Hai người chơi này thế nhưng vẫn còn sống, thoạt nhìn không hề bị thương.

Trong lòng Cổ Lăng đã có suy đoán, lảo đảo thân thể đứng lên, gật đầu với Hạ Nhạc Thiên cùng Thích Lệ Phi, coi như chào hỏi.

Ánh mắt Hạ Nhạc Thiên chạm đến miệng vết thương trên tay Cổ Lăng, lại nhìn đao nhỏ trên cỏ, rất nhanh đã hiểu ra, trong lòng không nhịn được khâm phục sự quyết đoán và tàn nhẫn của người phụ nữ này.

Ngay cả nam người chơi bình thường cũng khó làm được việc này.

"Cổ tiểu thư, đây là có chuyện gì?" Lưu Lợi Minh bị chấn động lớn, tuy rằng hắn ẩn ẩn đoán được nguyên nhân, nhưng vẫn có chút không thể tin được.

Cổ Lăng nhàn nhạt nói: "Không có gì, chỉ là vì tự bảo vệ mình nên cắt ngón tay.

"

Trong lòng Lưu Lợi Minh lại lần nữa chấn động, nhịn không được càng thêm khâm phục Cổ Lăng, đổi lại là hắn trong tình huống đó, căn bản không thể nghĩ ra biện pháp chạy trốn, mà có nghĩ ra được, cũng khó mà thực hiện.

Cổ Lăng khom lưng đem đao nhỏ thu vào Không Gian Bao Vây, ánh mắt hơi chuyển động nhìn chăm chú vào Hạ Nhạc Thiên, nói: "Chúng ta hợp tác đi.

"

Thích Lệ Phi quay đầu nhìn Hạ Nhạc Thiên, con ngươi lạnh băng vẫn bình tĩnh trước sau như một.

Hạ Nhạc Thiên suy nghĩ một chút, nói: "Người cô nên hợp tác nhất, không phải là Thích tiên sinh sao?"

Cổ Lăng trầm mặc, nhớ tới thái độ lạnh nhạt của người tên Thích Lệ Phi này, hơi nhụt chí: "Anh cảm thấy có năng sao?"

Quan trọng nhất là, Thích Lệ Phi và Vương Tiểu Minh đang đi cùng nhau, cho nên nàng hợp tác với Vương Tiểu Minh cũng tương tự như hợp tác với Thích Lệ Phi.

.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1: .
Chương 1
Chương 2: .
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5: .
Chương 5
Chương 6: .
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 89
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...