Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!

Chương 47

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong phòng bếp không truyền ra bất cứ âm thanh khác thường nào.

Thẳng đến khi một tiếng bộp nhẹ nhàng vang lên, tựa hồ có thứ gì rơi xuống đất.

Chu Trạch Phong hoảng sợ.

Cửa phòng bếp bị kéo ra, Trương Tiểu Hoa vô cùng kinh hãi chạy lại, lẩm bẩm nhắc mãi: “Tại sao lại như vậy, tại sao lại như vậy chứ?”

Trong khoảng thời gian ngắn, lực chú ý của Điền Hân Đồng cùng Chu Trạch Phong đều bị những lời này của Trương Tiểu Hoa hấp dẫn.

“Trương Tiểu Hoa, anh thấy cái gì ở bên trong?” Triệu Hòa Hạo hỏi.

Trương Tiểu Hoa lúc này mới chú ý tới mấy người Triệu Hòa Hạo, run chân nói: “Bên trong…… Bên trong thật sự có thi thể, tôi nhìn thấy nó bị nhét vào tủ đông.”

Nói tới đây, sắc mặt Trương Tiểu Hoa càng thêm trắng bệch.

Điền Hân Đồng không tự chủ được nghĩ tới thịt kho tàu Trương Tiểu Hoa đã ăn, chẳng lẽ ngày đó thịt mà Trương Tiểu Hoa ăn, thật là thịt người sao?

“Tôi còn, còn nhìn thấy có người nằm trên mặt đất, thịt ở bụng đều bị cắt bỏ đặt trên thớt.” Trương Tiểu Hoa tiếp tục kể lại tình huống trong bếp, thân thể không tự chủ được phát run.

“Là Lý Hiểu Dương sao?” Triệu Hòa Hạo hỏi.

Trương Tiểu Hoa đầy mặt sợ hãi nói: “Tôi, tôi không biết hắn có phải Lý Hiểu Dương hay không, tôi sợ quá, căn bản không thấy rõ mặt hắn.”

Triệu Hòa Hạo đảo mắt nhìn tình huống bên trong cánh cửa, mơ hồ có thể nhìn đến thứ gì đó nằm trên đất, cũng không biết có phải là thi thể trong lời Trương Tiểu Hoa hay không.

“Nếu không, các người theo tôi vào trong xem lại đi?” Trương Tiểu Hoa nói: “Nói không chừng, nói không chừng người kia không phải Lý Hiểu Dương.”

“Chúng ta có vào xem không?” Điền Hân Đồng hỏi.

Triệu Hòa Hạo đứng ở nơi đó, cũng không có tùy tiện đáp ứng.

Từ lúc Trương Tiểu Hoa đi vào đến khi ra tới, thời gian chỉ có mười giây.

Xuất phát từ cẩn thận, Triệu Hòa Hạo đem mười giây giả thiết là thời gian an toàn, nếu muốn tiến vào phòng bếp, phải lợi dụng mười giây này để tìm kiếm manh mối.

Gã cần phải xác nhận thi thể kia rốt cuộc có phải Lý Hiểu Dương hay không, đồng thời đoán ra phương pháp giết người của lệ quỷ, bởi vì chuyện này có thể nâng cao tỷ lệ sống sót của bọn họ.

Nhưng để không có bất ngờ gì xảy ra, Triệu Hòa Hạo lấy điện thoại bấm ra mười giây đồng hồ.

Triệu Hòa Hạo nhìn về phía Điền Hân Đồng cùng Chu Trạch Phong, “Đợi lát nữa chúng ta vào phòng bếp, Điền Hân Đồng đi xem tủ đông, tôi đi kiểm tra thi thể, Chu Trạch Phong cậu đi quan sát bệ bếp cùng nồi chảo, như vậy trong năm giây chúng ta có thể tìm kiếm manh mối với hiệu suất lớn nhất.”

Điền Hân Đồng cùng Chu Trạch Phong vội vàng gật đầu.

Trương Tiểu Hoa khẩn trương nuốt nuốt nước miếng, “Vậy tôi làm gì đây?”

Triệu Hòa Hạo nhìn Trương Tiểu Hoa: “Anh đi theo bên cạnh tôi là được.”

Gã không tín nhiệm Trương Tiểu Hoa, cho nên nhiệm vụ này không thể giao cho Trương Tiểu Hoa.

“Nhớ kỹ, sau khi tiếng chuông điện thoại tôi vang lên, chúng ta phải lập tức rời khỏi phòng bếp, nhớ chưa?” Triệu Hòa Hạo biểu tình nghiêm túc nhìn ba người dặn dò.

Mười giây là thời gian an toàn.

Một khi vượt qua thời gian này, không ai biết sẽ phát sinh chuyện gì.

Có lẽ chuyện gì cũng không có, nhưng Triệu Hòa Hạo không dám đánh cuộc.

“Không cần phải cẩn thận như vậy chứ?” Khổng Thiến Lệ nhịn không được trợn trắng mắt: “Trương Tiểu Hoa đi vào ngay cả trầy da cũng không bị.”

“Anh nói tôi mới khiếp.” Trương Tiểu Hoa có chút sợ hãi nói: “Nếu tôi ra trễ chút nữa, có thể bị quỷ tập kích hay không?”

Triệu Hòa Hạo nói: “Cũng không nhất định, tôi chỉ là cẩn thận theo thói quen.”

Trước khi đi vào, Triệu Hòa Hạo hỏi ba người lại một lần: “Lời tôi mới vừa nói, các người đều nhớ kỹ chứ?”

Điền Hân Đồng biết chuyện này rất quan trọng, không thể sơ xuất: “Tôi nhớ kỹ.”

“Tô cũng nhớ kỹ.” Chu Trạch Phong lập tức nói.

Sau đó, ba người Triệu Hòa Hạo cùng Trương Tiểu Hoa bắt đầu chậm rãi tiếp cận phòng bếp, lúc nãy vì Trương Tiểu Hoa dùng sức rất lớn để mở cửa, làm cánh cửa theo quán tính đập vào rồi bật ra lần nữa, hiện giờ đang trong trạng thái nửa khép nửa mở.

Triệu Hòa Hạo chậm rãi duỗi tay đẩy cửa.

Từ khe cửa cũng không thể nhìn thấy hoàn toàn phòng bếp, bất quá Triệu Hòa Hạo thật sự nhìn thấy có một thi thể nằm ở đó, quay mặt về bên kia, thân thể vô cùng vặn vẹo, cả người đều là máu.

Đồ vật xung quanh vô cùng hỗn loạn, rơi rụng đầy đất.

Triệu Hòa Hạo tiếp tục chậm rãi đẩy cửa.

Khoé miệng Lý Đại Tráng chậm rãi treo lên một nụ cười giả tạo, nhìn chằm chằm Triệu Hòa Hạo, ánh mắt quỷ dị.

Đột nhiên....!

Triệu Hòa Hạo lùi tay về, chau mày.

Không đúng, có chỗ nào đó gã đã bỏ qua...!

Mà phía sau, Lý Đại Tráng nghi hoặc hỏi: “Sao anh còn không đẩy cửa vào?”

Đúng lúc này, Triệu Hòa Hạo đột nhiên nghĩ tới cái gì, mặt biến sắc quay đầu.

Lý Đại Tráng cùng Khổng Thiến Lệ đang đứng sau lưng, mắt trợn to nhìn chằm chằm Triệu Hòa Hạo.

Lý Đại Tráng nói: “Vì sao anh không mở cửa?”

Khổng Thiến Lệ: “Vì sao anh không mở cửa?”

Sau lưng Triệu Hòa Hạo căng chặt, đáy mắt tràn đầy kinh hãi.

Con mẹ nó chứ......!

Lý Đại Tráng và Khổng Thiến Lệ hình như ý thức được Triệu Hòa Hạo đã nhận ra gì đó, giọng nói đột nhiên trở nên quỷ dị, cùng nhau rên rỉ: “Vì sao....!anh không mở cửa… không mở cửa...…”

Triệu Hòa Hạo lập tức túm đám người Điền Hân Đồng lùi về phía sau, từ trong túi móc ra bùa vàng, sắc mặt khó coi.

Quả nhiên như thế.

Lý Đại Tráng cùng Khổng Thiến Lệ căn bản không phải người sống!

Vừa rồi lúc đẩy cửa, đột nhiên gã nghĩ tới một chuyện.

Câu hỏi thứ nhất và câu thứ ba có bề ngoài khá giống nhau.

Câu thứ nhất yêu cầu người chơi điền chính xác số lượng người sống trong lớp, nhìn có vẻ đơn giản.

Nhưng kỳ thật……

Những học sinh lớp 444 bị lệ quỷ giết chết đều có thể sống lại, hơn nữa ngụy trang thành người sống lẫn vào trong lớp, khiến việc tìm kiếm đáp án của người chơi trở nên khó khăn.

Thiếu chút nữa, gã đã thua ở câu hỏi này.

Mà câu hỏi thứ ba, cũng yêu cầu người chơi điền ra chính xác số lượng người sống, nhưng câu này hỏi về số “người chơi còn sống”

Bốn chữ “số lượng người sống” này tồn tại một cái bẫy khổng lồ.

Có lẽ Lý Đại Tráng cùng Khổng Thiến Lệ…… đã chết!

Suy nghĩ lúc ấy làm gã sợ đến mồ hôi lạnh tuôn ra đầy người.

Ánh mắt quỷ dị của Lý Đại Tráng nhìn chằm chằm vào Triệu Hòa Hạo, lặp lại: “Vì sao anh không mở cửa....”

Khổng Thiến Lệ nghiêng đầu, nói với Lý Đại Tráng: “Bọn họ nhất định đang sợ hãi, hay là chúng ta dẫn bọn họ vào thôi.”

Lý Đại Tráng chậm rãi nâng lên nụ cười giả tạo: “Được, chúng ta dẫn bọn họ vào thôi.”

Khổng Thiến Lệ lại lần nữa nói: “Bọn họ nhất định đang sợ hãi, chúng ta dẫn bọn họ vào thôi.”

“Được, chúng ta dẫn bọn họ vào thôi.”

Mỗi lần lặp lại đoạn đối thoại này, hai người lại bước về phía trước một bước.

Lý Đại Tráng thân hình cao lớn, khi hắn đứng song song cùng Khổng Thiến Lệ, vừa lúc ngăn chặn một nửa đường thoát thân của ba người Triệu Hòa Hạo.

Bọn họ nếu muốn rời khỏi căn tin, chỉ có thể từ khe hở giữa hai người chơi......!Không đúng, là từ khe hở giữa hai con quỷ này chui ra.

Nhưng không ai biết làm vậy sẽ dẫn đến hậu quả gì.

Trương Tiểu Hoa đầy mộng bức, nhìn Lý Đại Tráng cùng Khổng Thiến Lệ, vô cùng khó hiểu hỏi: “Hai người nuốt đĩa hay là máy đọc chuyển thế vậy??”

Mà lúc này Điền Hân Đồng cùng Chu Trạch Phong cũng đã phát hiện không thích hợp.

“Sao tôi lại có cảm giác hai người bọn họ giống như bị quỷ ám vậy?” Điền Hân Đồng có chút sợ hãi nói.

Trán Triệu Hòa Hạo không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, sắc mặt khó coi nói: “Bọn họ cũng giống như những học sinh đó, sau khi chết đi sẽ sống lại trở thành quỷ.”

Trong lúc nói chuyện, gã gắt gao siết chặt lá bùa vàng, nói với Điền Hân Đồng cùng Chu Trạch Phong: “Theo sát tôi, không được làm chuyện xúc động.”

Gã tin tưởng trong trò chơi nhất định có đường sống.

Chẳng qua đến bây giờ gã vẫn chưa tìm ra.

Chu Trạch Phong nghe Triệu Hòa Hạo nói vậy thì khiếp sợ: “Không thể nào? Hai người bọn họ không phải là người chơi sao?!!”

Người chơi sao có thể biến thành quỷ?

Vừa rồi hắn còn nói chuyện với Lý Đại Tráng và Khổng Thiến Lệ, không hề phát hiện hai người là quỷ.

Lý Đại Tráng cùng Khổng Thiến Lệ từng bước một tới gần, tươi cười càng thêm sởn tóc gáy.

Trương Tiểu Hoa nhíu chặt mày: “Nói cho tôi chuyện này không phải sự thật đi.”

Chu Trạch Phong nhịn không được nói: “Còn giả được sao? Anh nhìn vẻ mặt của hai người bọn họ đi, rõ ràng là quỷ!”

Trương Tiểu Hoa nhớ tới chuyện mình đắc tội Lý Đại Tráng, sợ tới mức nhịn không được cầu xin: “Lý Đại Tráng, anh Đại Tráng, anh đừng nóng giận, anh đừng so đo với em, anh đại nhân đại lượng, tha thứ cho em được không...”

Mặt Lý Đại Tráng vẫn mang theo nụ cười giả tạo, không ngừng tới gần, gằn từng chữ: “Được, chúng ta dẫn bọn họ vào thôi.”

Trương Tiểu Hoa thấy thế, trực tiếp quỳ xuống đất cầu xin, “Anh Đại Tráng, em còn trẻ em không muốn chết, cầu xin anh đừng giết em được không.”

Triệu Hòa Hạo không để ý đến Trương Tiểu Hoa, mà ra hiệu cho Chu Trạch Phong cùng Điền Hân Đồng tiếp tục lui về sau.

Trương Tiểu Hoa quỳ trên mặt đất nhìn Lý Đại Tráng không ngừng tới gần, sợ tới mức té ngã lộn nhào trốn ra phía sau Triệu Hòa Hạo, bộ dáng y hệt gà con run bần bật.

Chu Trạch Phong nhịn không được trào phúng nói: “Hiện tại biết xin tha cũng vô dụng rồi chứ?”

Trương Tiểu Hoa sợ hãi vô cùng, làm gì còn chú ý tới lời nói của Chu Trạch Phong.

Lý Đại Tráng cùng Khổng Thiến Lệ không ngừng tới gần, ba người Triệu Hòa Hạo cũng không ngừng lui ra sau, thẳng đến lưng Chu Trạch Phong chạm vào cửa, hắn vội vàng vội hô: “Không thể lui tiếp, bằng không chúng ta phải tiến vào phòng bếp.”

Hai con quỷ kia vắt hết óc muốn bọn họ đi vào, thằng ngu cũng biết trong phòng bếp khẳng định có vấn đề.

“Bọn họ nhất định đang sợ hãi, hay là chúng ta dẫn bọn họ vào thôi.”

“Được, chúng ta dẫn bọn họ vào thôi.”

Đoạn đối thoại quen thuộc lại lần nữa lặp lại, làm đám người Triệu Hòa Hạo sởn tóc gáy.

Triệu Hòa Hạo cắn răng, quyết định sử dụng bùa vàng.

Khổng Thiến Lệ chậm rãi đi phía trước, giày cao gót dưới chân đạp lên sàn nhà phát ra âm thanh lộc cộc, ả nở nụ cười giả tạo vươn tay về phía Triệu Hòa Hạo……

Nghe được tiếng giày cao gót, Điền Hân Đồng đột nhiên run lên, cảnh tượng bị Quỷ Chủ Nhiệm Lớp tập kích lại hiện ra, tiếng giày cao gót cơ hồ trở thành tâm ma của cô.

Triệu Hòa Hạo nhanh chóng đem bùa vàng dán lên người Khổng Thiến Lệ, hy vọng mở được mở đường máu để bốn người chạy thoát.

Nhưng sau đó, chuyện đáng sợ đã xảy ra.

Bùa vàng vốn có thể ngăn cản một lần lệ quỷ tập kích cho bọn họ, thế nhưng không hề có phản ứng.

“Tại sao lại như vậy?” Triệu Hòa Hạo sắc mặt càng thêm khó coi.

Chẳng lẽ bùa vàng vô dụng đối với người chơi biến thành quỷ sao?

Hạ Nhạc Thiên lúc này rốt cuộc đuổi tới căn tin, nhưng nhìn đến cảnh trước mắt, cậu biết mình đến chậm rồi.

Lý Hiểu Dương nhìn thấy Khổng Thiến Lệ cùng Lý Đại Tráng, trên mặt nháy mắt lộ ra biểu tình cực kỳ kinh sợ.

Không phải bọn họ đã chết sao? Vì sao vẫn còn sống?!!

Triệu Hòa Hạo nhìn thấy Hạ Nhạc Thiên, lập tức quát: “Đi mau! Hai người bọn họ là quỷ, đáp án là thịt heo!”

Hạ Nhạc Thiên sửng sốt.

Đối với chuyện Triệu Hòa Hạo biết được cậu không phải là người mới, Hạ Nhạc Thiên cũng không ngoài ý muốn, nhưng cậu cũng không ngờ Triệu Hòa Hạo lại nói đáp án cho cậu, thậm chí còn nhắc nhở hai người này là quỷ.

Hạ Nhạc Thiên nhìn đỉnh đầu Lý Đại Tráng, trên đó quả nhiên treo một hàng chữ nhỏ: [↓ Ta chính là quỷ].

Mà trên đỉnh đầu Khổng Thiến Lệ…… Lại loạn thành một nùi, căn bản không thể phân biệt đây rốt cuộc là cái gì.

Hạ Nhạc Thiên trong lòng cả kinh.

Tại sao lại như vậy?

*****

Editor: Bug xuất hiện, anh chồng chạy đi đâu mất dạng rồi!!.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1: .
Chương 1
Chương 2: .
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5: .
Chương 5
Chương 6: .
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 47
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...