Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!

Chương 98

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ngay cả Hạ Nhạc Thiên cũng giật mình, càng miễn bàn đến nhóm người Cổ Lăng, sau khi nhìn thấy vô số lệ quỷ chạy như bay đến, trên mặt ai cũng tràn ngập vẻ kinh hãi, cả người như là rơi hồ băng, Phan Á Bội càng bị doạ tới nhũn chân ngồi phịch xuống đất, cả người phát run.

Hạ Nhạc Thiên trong lòng trầm xuống, không chút do dự hô to với Hoàng Khiết Tư: "Còn không mau chạy!"

Hoàng Khiết Tư bừng tỉnh, không kịp cảm ơn Hạ Nhạc Thiên, vội vàng kéo Phan Á Bội đang ngồi dưới đất: "Phan..."

Phan Á Bội đã sớm sợ tới mức hỏng mất, bị Hoàng Khiết Tư thình lình kéo tay, trực tiếp làm Phan Á Bội khóc ré lên.

Sống lưng Hoàng Khiết Tư cứng đờ, trong lòng có hơi bất mãn Phan Á Bội vào lúc nào rồi còn không nhanh chóng bình tĩnh lại, thậm chí còn muốn liên lụy tới mình.

Mình đã giúp Phan Á Bội rất nhiều lần, nhưng không nghĩ tới mỗi lần Phan Á Bội gặp nguy hiểm, lại luôn yêu cầu chính mình trả giá để cứu cô ta hết lần này đến lần khác.

Suy nghĩ này vừa hiện lên, Hoàng Khiết Tư thậm chí sinh ra ý muốn bỏ chạy một mình.

Đột nhiên, một thanh đao bén nhọn nháy mắt xuyên qua cổ họng Phan Á Bội, mũi đao thượng liếm máu, tí tách rơi xuống đất.

Hoàng Khiết Tư giật bắn mình, nhìn về phía sau Phan Á Bội, là Cổ Lăng, nàng giết Phan Á Bội!

Ý thức được điểm này, đầu óc Hoàng Khiết Tư trống rỗng.

Ánh mắt lạnh nhạt của Cổ Lăng mang theo một chút tàn nhẫn, nàng trở tay rút đao ra, Phan Á Bội vội vàng che lại miệng vết thương máu văng tung tóe.

Phan Á Bội vừa kinh hoảng vừa sợ hãi, muốn há mồm kêu cứu l, nhưng trong cổ họng chỉ phát ra âm thanh ám ách, máu lấp đầy khoang miệng, tạo ra âm thanh như người chết đuối.

Phan Á Bội dùng hết sức lực toàn thân quay đầu, cuối cùng thấy được là thứ gì khiến mình bị thương, cũng thấy được là ai giết mình.

Là Cổ Lăng.

Phan Á Bội liều mạng đóng mở khuôn miệng, phát ra âm thanh đục ngầu, trong mắt tràn đầy khó hiểu cùng hận ý.

Không phải cô tự nguyện chết sao?

Cô gạt tôi!?

Có vẻ như Cổ Lăng xem hiểu ánh mắt của Phan Á Bội, bình tĩnh nói: "Biểu hiện vừa rồi của cô khiến tôi cảm thấy sự hy sinh của mình thật không có giá trị, cho nên cô chết đi thì hơn."

Nói xong câu này, nàng mỉm cười ghé vào tai Phan Á Bội nói: "Yên tâm, tất cả chúng ta đều xong rồi."

Dù cho Cổ Lăng cố tình đè thấp âm thanh, nhưng Hoàng Khiết Tư đứng bên cạnh vẫn nghe được rành mạch, cô bị tin tức này kéo ngược về thực tại, cực kỳ hoảng sợ nhìn Cổ Lăng.

Cái gì gọi là tất cả mọi người đều xong rồi?

Những lời này so với việc Cổ Lăng đột nhiên thay đổi ý định giết chết Phan Á Bội, càng khiến Hoàng Khiết Tư cảm thấy sợ hãi hơn.

Vì sao Cổ Lăng lại khẳng định Trưởng phòng và Thích Lệ Phi không thể hoàn thành nhiệm vụ?

Hoàng Khiết Tư theo trực giác quay đầu nhìn những con quỷ đang chạy nhanh tới đây, phỏng chừng mấy chục giây sau sẽ đến nơi, rốt cuộc ý thức được ý tứ trong lời Cổ Lăng.

Sắc mặt cô lập tức tái nhợt.

Cô đã quên móc nối chuyện tốc độ lệ quỷ trở nên nhanh hơn cùng với việc Trưởng phòng và Thích Lệ Phi phải theo dõi shipper.

"Còn không có mau, chờ cái gì nữa." Cổ Lăng chạy vài bước, quay đầu hét lên với Hoàng Khiết Tư.

Hoàng Khiết Tư run run một chút, theo bản năng nhìn về phía Phan Á Bội đang che cổ thở dốc, ánh mắt tuyệt vọng sợ hãi của đối phương không ngừng kích thích chút lý trí cuối cùng của cô.

Thẳng đến khi Cổ Lăng không chờ cô nữa, nhanh chóng chạy ra xa, Hoàng Khiết Tư trong lòng nói câu thật xin lỗi với Phan Á Bội, sau đó nhấc chân chạy về phía Cổ Lăng rời đi.

Hạ Nhạc Thiên phức tạp nhìn bóng lưng Cổ Lăng đi xa, cùng với Phan Á Bội ngã trên mặt đất giãy giụa, trong khoảng thời gian ngắn nói không nên lời.

Dù cậu có một viên sinh cơ hoàn, hoàn toàn có thể cứu sống Phan Á Bội.

Nhưng làm vậy, tất cả mọi người đến chết hết.

Không đợi cậu nghĩ xong, mấy chục giây thời gian đã qua, vô số lệ quỷ lập tức nhào lên Phan Á Bội, kết thúc nỗi thống khổ của cô, đồng thời một con quỷ trong đó móc ra trái tim Phan Á Bội.

Trong không khí truyền đến chút gơn sóng vặn vẹo, ngay sau đó một shipper mặc áo khoác đỏ cưỡi xe máy chậm rãi hiện ra, nó dừng lại trước mặt lệ quỷ, xuống xe nhận lấy trái tim, cuối cùng lại bỏ vào trong hộp cơm phía sau thùng giữ nhiệt.

Toàn bộ quá trình có chút chậm, thân thể của shipper cứng đờ như thi thể đã chết rất lâu rồi, nên xuất hiện trạng thái xơ cứng.

Hạ Nhạc Thiên khẩn trương nhìn một màn này, dù trước đó đã nghe Cổ Lăng kể lại, nhưng tận mắt nhìn chứng kiến một màn này vẫn không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.

Shipper đem túi giấy lấy ra, sau đó bỏ hộp cơm vào trong.

Hạ Nhạc Thiên đột nhiên có chủ ý, lấy điện thoại của mình ra, sau đó mở bộ định vị, tiếp theo lại lấy túi nilon từ Không Gian Bao Vây ra bọc lấy điện thoại.

Cậu muốn thử một biện pháp.

Chẳng qua biện pháp này cần kỹ thuật hơi cao, Hạ Nhạc Thiên khẩn trương không thôi, siết chặt điện thoại nheo mắt ngắm thùng xe của shipper.

Cơ hội chỉ có một lần, cậu cần phải thành công.

"Đưa điện thoại cho tôi, tôi giúp cậu." Bên tai chợt truyền đến giọng nói của Thích Lệ Phi.

Hạ Nhạc Thiên lập tức nhìn qua, ánh mắt đối phương giấu trong lá cây rậm rạp, thấy không rõ vẻ mặt, nhưng sau khi Hạ Nhạc Thiên nghe được lời Thích Lệ Phi vừa nói, không chút do dự ném qua cho Thích Lệ Phi, trong mắt chứa đầy thấp thỏm và chờ mong.

Khoé miệng Thích Lệ Phi hơi cong lên, ánh mắt chuyển đến thùng giữ nhiệt sau xe, nhanh chóng ném điện thoại ra ngoài, toàn bộ quá trình không chút dây dưa ướt át nào, vung tay vô cùng sạch sẽ lưu loát.

Trái tim Hạ Nhạc Thiên nháy mắt căng chặt theo, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm điện thoại, thẳng đến khi điện thoại vẽ một đường parabol vững vàng đáp xuống hộp cơm trên tay của shipper.

Hạ Nhạc Thiên bỗng chốc trừng lớn mắt.

Dùng ánh mắt không thể tin nhìn về phía Thích Lệ Phi.

Thật lợi hại!

Thích Lệ Phi bình tĩnh gật đầu với Hạ Nhạc Thiên, hoàn toàn không cảm thấy chính mình đã làm ra chuyện không có khả năng gì.

Hạ Nhạc Thiên càng thêm cảm thấy NPC Thích Lệ Phi này thật quá trâu bò.

Shipper giống như không phát hiện điện thoại trong túi giấy, vẫn lấy tốc độ cứng đờ thong thả đem hộp giấy bỏ vào thùng giữ nhiệt sau xe, cuối cùng nghênh ngang chạy xe đi.

Mà vô số quỷ vẫn say mê cắn xé thi thể Phan Á Bội, không để ý đến shipper đã rời đi.

Hạ Nhạc Thiên nhanh chóng cho Thích Lệ Phi một ánh mắt, hai người ăn ý bò xuống dưới, cong eo chạy theo hướng shipper rời đi.

Hai người cố tình thả nhẹ bước chân, bị tiếng gầm rú của xe máy che dấu, làm những con quỷ đó không nhận ra được.

Hạ Nhạc Thiên hiểu ra.

Chúng nó chỉ có thể biết chỗ nào có người chơi, nhưng không thể biết chỗ này có bao nhiêu người chơi, đây cũng là nguyên nhân vì sao những con quỷ này không phát hiện cậu và Thích Lệ Phi.

.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1: .
Chương 1
Chương 2: .
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5: .
Chương 5
Chương 6: .
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 98
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...