Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!

Chương 154

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Biểu tình Triệu Học Cương quá mức vặn vẹo, cả người run rẩy với biên độ cực lớn.

Lý Mai thấy vậy nhịn không được bước lên một bước, "Triệu ca.

"

Hạ Nhạc Thiên lập tức chặn cô lại, "Lui ra phía sau.

"

Lý Mai khóc ròng: "Nhưng Triệu ca ——"

Hạ Nhạc Thiên lạnh lùng nhìn Lý Mai, "Muốn chết thì cứ qua.

"

Lúc này cậu không thể nói thẳng với Lý Mai trước mặt Triệu Học Cương, rằng hắn ta đã chết.

Vì như vậy rất có khả năng sẽ kích phát cơ hội giết người của lệ quỷ trước thời hạn.

Lý Mai nghe được lời này thì sửng sờ cả người, Lý Song Ưu vội vàng túm Lý Mai về, sợ hãi lắc đầu.

Lý Mai chỉ có thể từ bỏ việc đến gần Triệu Học Cương.

Triệu Học Cương lẩm bẩm: "Rõ ràng đầu tôi không còn nữa, bị quỷ ăn mất rồi, sao giờ vẫn còn.

"

Sắc mặt hắn càng ngày càng trắng bệch, môi cũng cong lên quỷ dị, nhìn chằm chằm Hạ Nhạc Thiên cùng mọi người, "Rõ ràng tôi không có đầu!"

Tất cả hành khách kinh hãi nhìn Triệu Học Cương, vừa khó hiểu vừa sợ hãi.

Lý Song Ưu che miệng, bị dọa suýt thét chói tai.

Mà cô gái vẫn luôn theo sau Triệu Học Cương cũng đã sợ tới mức xụi lơ trên đất.

Sao Triệu Học Cương lại nói mình đã chết!?

Nhưng rõ ràng hắn đang đứng ở nơi đó, vẫn sống sờ sờ.

Trong lòng mọi người dần dần hiện ra một suy nghĩ đáng sợ, không lẽ —— Triệu Học Cương bị lệ quỷ giết chết rồi biến thành quỷ?

Hạ Nhạc Thiên khẽ cau mày, lời nói của Triệu Học Cương đã để lộ ra tin tức rất quan trọng, chính là  ký ức của "Triệu Học Cương" trước mắt vốn không bị hỗn loạn, mà nó vốn là ký ức của Quỷ Không Đầu.

Quan trọng nhất là, trước Quỷ Không Đầu, vẫn còn một lệ quỷ khác.

Cũng chính lệ quỷ này đã ăn mất đầu của Quỷ Không Đầu, dẫn tới Quỷ Không Đầu biến thành quỷ, giết chết Triệu Học Cương, kích phát sự kiện thần quái lần này.

Quỷ Không Đầu không có đầu, dĩ nhiên cũng không thấy các hành khách, "Nó" sẽ đem hành khách đầu tiên Triệu Học Cương nói chiều làm mục tiêu giết người đầu tiên.

Còn nguyên nhân vì sao Quỷ Không Đầu có thể giết chết Triệu Học Cương, có khả năng là vì thân phận hai người đều là nhân viên tàu.

Dĩ nhiên, còn một loại khả năng nữa, chính là "địa điểm.

"

Nếu lệ quỷ có thể thay đổi nhận thức của con người, vậy cũng có thể xoá bỏ toàn bộ quá trình Triệu Học Cương đi WC trước đó.

Thỏa mãn hai điểm này, lệ quỷ đã có thể giết chết Triệu Học Cương.

Lúc này, khoảng cách lệ quỷ giết người chỉ còn một phút, Hạ Nhạc Thiên không dám thả lỏng chút nào, dù sao thì năng lực của lệ quỷ cũng rất quỷ dị, hơn nữa lệ quỷ có được Quỷ Giới, không giống quỷ tài xế cậu gặp phải lúc trước, con quỷ kia không có Quỷ Giới của mình, Hạ Nhạc Thiên mới dám dùng võ lực cởi bỏ trói buộc.

Nhưng lúc này cậu cần phải sử dụng bùa vàng mới có thể đỡ được tấn công của lệ quỷ, cũng không thể hoàn toàn giải quyết sự kiện thần quái, cần phải tìm ra đường sống mới được.

Trán Hạ Nhạc Thiên toát ra một lớp mồ hôi, thần kinh cũng căng chặt.

Bỗng nhiên.

Triệu Học Cương ngừng run rẩy, "Tôi nhớ ra rồi, hoá ra tôi không phải là Triệu Học Cương, tôi —— tôi là quỷ!"

Nói xong, nó chậm rãi đi về trước vài bước, biểu tình càng quỷ dị hơn lúc trước, đôi mắt đã không còn chút độ ấm của con người, con ngươi đỏ ngầu âm trầm nhìn chằm chằm Hạ Nhạc Thiên, khặc khặc nói: "Người chết tiếp theo chính là ngươi!!!"

Sương mù cuồn cuộn mạnh mẽ như sóng trào, các hành khách sợ hãi la hét thất thanh, tất cả đều chui rúc vào một góc, ngay cả ý muốn chạy trốn cũng không nghĩ được.

Ngược lại, Hạ Nhạc Thiên nghe được lời này thì thở phào nhẹ nhõm, liếc nhìn "Triệu Học Cương" lúc này đã hoàn toàn biến thành Quỷ Không Đầu, nói: "Thời gian còn chưa tới, ngươi không có biện pháp giết ta.

"

Triệu Học Cương căm phẫn trừng mắt, phần đầu đột nhiên trở nên hư thối với tốc độ rất nhanh, qua vài giây đã huyết nhục mơ hồ.

Mọi người thấy thế thì càng hoảng sợ.

Mà nưc hành khách từ đầu vẫn luôn đi theo Triệu Học Cương tìm kiếm che chở, nhìn thấy một màn này nhịn không được hét càng to hơn các hành khách khác, thậm chí còn nôn oẹ.

Triệu Học Cương chợt quay đầu nhìn chằm chằm nữ hành khách kia.

Cô vội vàng bịt kín miệng mũi, đến thở cũng không dám, nghĩ đến mình vẫn luôn kè kè bên cạnh lệ quỷ, tâm lý mỏng manh rốt cuộc không chịu nổi sự thật đáng sợ như thế, trợn trắng mắt hoàn toàn ngất đi.

Lý Song Ưu vội vàng kéo nữ hành khách lùi lại, kinh hãi nhìn con quỷ phía trước.

Lúc này cô cũng rất sợ hãi, nhưng cô không thể sợ đến bó tay bó chân, Lý Song Ưu rơi nước mắt nhìn qua thanh niên đang che trước mặt bọn họ, dáng đứng thẳng tắp vững chãi không chút sợ hãi, không hiểu sao khiến lòng cô trào lên chút hy vọng.

Có lẽ, người này có biện pháp đối phó quỷ!

Triệu Học Cương cười dữ tợn, bỗng nhiên nhào về phía Hạ Nhạc Thiên, cậu không muốn lãng phí bùa vàng quý hiếm vào thời điểm này, bởi vì thời gian giết người còn chưa tới, lúc này sử dụng bùa vàng cũng không thể giải quyết được sự kiện thần quái.

Bất đắc dĩ, Hạ Nhạc Thiên chỉ có thể cắn răng tự thân đối kháng.

Biết trước thì cậu đã mua nhiều hơn mấy lá bùa, mọi chuyện sẽ không lâm vào tình huống bị động như thế này, cũng may trong Không Gian Bao Vây có sinh cơ hoàn, nếu thật sự bị thương vẫn có thể sử dụng sinh cơ hoàn để xoay chuyển thế cục.

Nghĩ đến đây, Hạ Nhạc Thiên túm  rương hành lý bên cạnh ném qua, lệ quỷ lập tức ngưng tụ sương trắng đập vỡ rương hành lý, tiếp tục nhào lên Hạ Nhạc Thiên.

Tốc độ của nó rất nhanh.

Hạ Nhạc Thiên tạo thế chuẩn bị đá Quỷ Không Đầu, nhưng vào lúc này, phần da thịt chỗ đầu và cổ của Triệu Học Cương có chút lắc lư.

Triệu Học Cương bất đắc dĩ dừng lại, oán độc mà không cam lòng nhìn Hạ Nhạc Thiên.

—— nó đang chờ gì đó.

Hạ Nhạc Thiên thấy thế thì ánh mắt lóe lên, chẳng lẽ!

Ở thế giới Hiện Thực cũng tồn tại quy tắc tương tự như thế giới Trò Chơi?

Trong khoảng thời gian an toàn thì lệ quỷ không thể giết người, tuy rằng ký ức hỗn loạn nhưng kỳ thật vẫn thuộc về người sống, nhưng vì mình đã hỏi vấn đề không nên hỏi, dẫn đến lệ quỷ thức tỉnh!

Cho nên Quỷ Không Đầu vi phạm quy tắc, phần đầu mới bị hư thối nặng.

Quan trọng nhất là, cách mười phút lệ quỷ mới có thể giết người, mà Quỷ Không Đầu lại muốn phá vỡ quy tắc tấn công mình trước.

Cho nên đầu và cổ của lệ quỷ mới xuất hiện dấu hiệu lắc lư, lúc nào cũng có thể rơi xuống.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Quỷ Không Đầu lại dừng lại.

Hạ Nhạc Thiên đã hoàn toàn đoán ra đường sống trong sự kiện thần quái lần này là gì!!

Thời gian lệ quỷ giết người đếm ngược 40 giây.

Vẫn còn kịp.

Hạ Nhạc Thiên cắn răng quyết định đánh cuộc một phen!

Theo thời gian trôi đi, Triệu Học Cương dần dần lộ ra nụ cười giả tạo, như là đang nói ta sắp nhai đầu ngươi rồi!

Hạ Nhạc Thiên bỗng nhiên xông lên, lệ quỷ vội vàng lùi mấy bước, còn chưa tới thời điểm giết người, đa số năng lực của nó đều rơi vào trạng thái bị trói buộc.

Cho nên Hạ Nhạc Thiên mới dám làm như vậy.

Lệ quỷ tức muốn hộc máu, hung tợn nhìn chằm chằm Hạ Nhạc Thiên, ngón tay vặn vẹo cào lên cửa kính, vẽ ra dấu vết thật sâu.

Các hành khách nhìn động tác của Hạ Nhạc Thiên mà vừa kinh vừa sợ.

Hạ Nhạc Thiên túm rương hành lý hung hăng ném về phía lệ quỷ, nó theo bản năng giơ tay lên ngăn lại, lúc này lệ quỷ không thể sử dụng năng lực, nếu không phần đầu sẽ hư thối nhanh hơn, vậy thì cái đầu sẽ rơi xuống trước khi nó giết người.

Hạ Nhạc Thiên thấy thế, càng ý thức được suy đoán của mình là chính xác.

Lệ quỷ không thể tiếp tục sử dụng năng lực.

Mà đây, cũng là cơ hội cuối cùng của mình.

Lệ quỷ bị Hạ Nhạc Thiên đánh lui vài bước, cánh tay gấp khúc vặn vẹo, nó tức giận gào lên: "Ta sẽ giết ngươi!.

.

"

Thời gian lệ quỷ đạt điều kiện giết người, còn ba giây.

——3

Hạ Nhạc Thiên lấy đà nhảy vọt lên, dùng hết sức lực đá về phía đầu lệ quỷ.

Gương mặt quỷ dị của lệ quỷ đột nhiên trở nên hoảng sợ, rít lên: "Không!!"

——2

Tốc độ của Hạ Nhạc Thiên nhanh đến lệ quỷ không kịp né tránh, nó bất đắc dĩ phải sử dụng năng lực tránh đi.

Nó không cam lòng!

——1

12 giờ 40 phút.

Hạ Nhạc Thiên dùng sức lực quá lớn, cả người theo quán tính té lăn ra đất, cậu cũng mặc kệ cả người đau đớn, vội vàng ngẩng đầu.

Lệ quỷ đứng ở nơi đó, biểu tình dữ tợn nhìn Hạ Nhạc Thiên, miệng mở to như muốn nói gì đó, nhưng cái đầu lại chậm rãi nghiêng qua một bên, làn da ở cổ phát ra âm thanh như tờ giấy bị xé rách.

Xoẹt ——

Sau khi làn da hoàn toàn bị xé đứt, phần đầu nháy mắt rơi xuống, lăn lộc cộc vài vòng trên mặt đất, cuối cùng không còn động tĩnh nữa.

Còn thân thể của Quỷ Không Đầu, vì không thỏa mãn cơ hội giết người nên đã chậm rãi biến thành sương trắng, dần dần biến mất không chút dấu vết.

Ngay sau đó, sương trắng bên ngoài toa xe cũng chậm rãi biến mất, ánh mặt trời từ cửa sổ xe nghiêng nghiêng chiếu vào, xua tan đi khí lạnh trong toa xe.

Mọi người ngơ ngác ngồi một chỗ, vẫn chưa thể lấy lại tinh thần từ cảnh tượng chấn động vừa nãy.

Bỗng nhiên cửa toa xe trở nên vặn vẹo, âm thanh náo nhiệt từ một toa xe khác nháy mắt truyền đến, khi nhân viên tàu đẩy cửa tiến vào nhìn thấy xác người không đầu, cùng với máu tươi đầy đất, lập tức hoảng sợ hét ầm lên.

"A ——!!! Chết người!!"

Lúc này các hành khách mới lấy lại tinh thần, đồng loạt nhìn về phía nhân viên tàu kia, còn có các hành khách chen chúc phía sau nhân viên tàu, và mùi mì gói thơm nức thoang thoảng bay vào toa xe.

Tất cả những thứ này đều đang nói rõ ràng —— bọn họ sống sót!

Quỷ biến mất rồi.

Các hành khách ngây ra không thể tin, đột nhiên có vài người khóc ầm lên, nghẹn ngào kêu to, "Tôi còn sống! Tôi không chết, tôi không chết ——!"

Nhân viên tàu vừa mở cửa bị doạ chết đứng, run run mở bộ đàm liên hệ với đồng nghiệp khác, "Mọi người mau tới toa số 4, nơi này có người chết!!!"

Cả người Hạ Nhạc Thiên nháy mắt thả lỏng, nằm nhoài ra đất.

Cậu vừa mới dùng chân đá bay đầu lệ quỷ, tuy rằng chuyện này nghe như rất đơn giản, nhưng lại khiến cậu tiêu hết tất cả sức lực, chỉ động một ngón tay thôi cũng thấy mệt.

Rất nhanh, các nhân viên công tác từ các toa xe khác chạy tới, lúc nhìn thấy ba thi thể không đầu nằm trong một góc xe, sợ đến nhũn chân, sắc mặt trắng bệch.

"Chuyện này —— sao có thể?" Các nhân viên tàu há miệng trừng mắt nhìn nhau.

Trong toa xe rõ ràng có nhiều người như vậy, kết quả lại để chết ba người, một người trong đó còn là đồng nghiệp của bọn họ, Triệu Học Cương.

Trên xe không được phép mang theo vũ khí, thậm chí ngay cả dao gấp cũng không được, rốt cuộc là ai đã giết chết ba người này, hơn nữa còn chặt đầu họ.

Vết cắt vô cùng trơn tru, không thể dùng hung khí nhỏ làm ra được.

Một nhân viên nhịn không được nói: "Chẳng lẽ gặp quỷ?"

Một nhân viên tàu nói: "Đừng nói bừa, trên đời này làm gì có quỷ, mau mau phong  toa số 4, gọi bảo vệ đến canh giữ, đồng thời báo cảnh sát, không thể để hắn giết người nữa!"

Ngay sau đó, nhóm nhân viên tàu thấy đồng nghiệp quen thuộc ngồi co quắp trong toa số 4, Lý Mai, bọn họ chạy tới nâng người dậy, vội vàng hỏi: "Lý Mai, nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?".

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1: .
Chương 1
Chương 2: .
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5: .
Chương 5
Chương 6: .
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 154
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...