Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!

Chương 176

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Triệu Thần Húc co quắp ngồi một chỗ, dè dặt nhìn về phía đám người Hạ Nhạc Thiên vài lần, sau đó vội vàng thu hồi ánh mắt.

Không biết những người đó đang thảo luận gì nữa.

Nhưng mặc kệ thế nào, hắn đều hy vọng những người này có thể giúp mình đuổi đi thứ không sạch sẽ kia, cho dù phải bỏ ra mấy ngàn tệ cũng đáng giá.

Chỉ là nghĩ đến việc phải tốn nhiều tiền như vậy, ít nhiều gì hắn vẫn có chút xót, theo lý mà nói chuyện này đều do Mã Văn Siêu tự tìm đường chết mà ra.

Số tiền này đáng lý Mã Văn Siêu phải trả, chí ít cũng phải hai người chia đôi, nhưng Triệu Thần Húc lại không biết nên mở miệng với Mã Văn Siêu như thế nào.

Hắn là người há mồm đòi tiền, cho dù chuyện này là hắn chiếm lý, thì vẫn có chút khó nói ra, luôn cảm thấy kém một bậc, khí thế cũng ỉu xìu xuống.

Hơn nữa sáng nay Mã Văn Siêu còn muốn giúp mình xử lý vết bẩn dưới giường, hắn càng ngại nói chuyện tiền nong với Mã Văn Siêu.

Thôi.

Coi như lỗ một lần vậy.

Triệu Thần Húc khẽ cắn môi, quyết định một mình bỏ tiền, cắt bớt một ít chi tiêu không cần thiết hằng ngày, ngày thường chỉ cần tiết kiệm thêm một chút, hoàn toàn có thể chống đỡ được một đoạn thời gian.

*

Bùi Anh nhìn Trần Đỉnh, giống như lần đầu tiên quen biết hắn, nhẹ giọng nói: "Đây là đầu tiên thấy anh như vậy, hóa ra anh còn có thể doạ người khác."

Nếu không phải đã sớm biết Trần Đỉnh không phải là thành viên của tổ chức thần bí gì đó, chỉ sợ nàng cũng tin sái cổ.

Trần Đỉnh buồn cười nhìn Bùi Anh, "Dù sao đây cũng không phải lần đầu tiên anh làm chuyện này, lúc trước anh thường xuyên dùng biện pháp này để xử lý sự kiện thần quái, bởi vì đa số người thường đều sẽ không quá tin tưởng chúng ta có thể giải quyết chuyện của họ."

Trong mắt rất bọn họ, người có thể xử lý sự kiện thần quái là những kỳ nhân dị sĩ, vốn nên mặc đạo bào hoặc là hoà thượng Phật pháp cao thâm.

Mà vẻ ngoài của Trần Đỉnh căn bản không hề có chút liên quan gì đến đại sư bắt quỷ.

Huống chi, theo những lần tiếp xúc với sự kiện thần quái, các người chơi cũng chậm rãi ý thức được -- quỷ cũng không giống như tưởng tượng của mọi người trong mấy ngàn năm qua.

Ngược lại càng giống với lệ quỷ tuân thủ quy tắc trong trò chơi hơn một chút.

Trần Đỉnh nói: "Cho nên đôi khi cần phải dùng một ít lời nói dối mới có thể làm người bình thường phối hợp, tránh để nhiều người tử vong."

Đường Quốc Phi nghe xong mới bừng tỉnh gật đầu.

Trần Đỉnh tiếp tục nói: "Về phần thu phí thì càng đơn giản, thu phí quá cao sẽ không ai chịu bỏ tiền để chúng ta xử lý sự kiện thần quái, nhưng nếu thu phí quá thấp, bọn họ nhất định sẽ không tin chúng ta, giá cả mà tôi nói ra là số tiền bình thường nhất mà đa số người có thể tiếp thu."

Không quá cao, nhưng cũng không thấp.

Mọi người lại gật đầu.

"Được rồi, chúng ta có thể nói về chính sự." Biểu tình Trần Đỉnh chậm rãi nghiêm túc lên, nhìn sắc mặt mọi người xung quanh, cuối cùng đem ánh mắt rơi trên người Hạ Nhạc Thiên, "Vương tiên sinh, cậu có ý tưởng gì không?"

Vương tiên sinh?

Nghe thấy xưng hô này, Đường Quốc Phi không thể che giấu vẻ kinh ngạc trên mặt, theo bản năng nhìn Hạ Nhạc Thiên.

Mà Trần Đỉnh cùng Bùi Anh tự nhiên cũng chú ý tới điểm này.

Hạ Nhạc Thiên cũng không thể làm bộ cái gì cũng không biết, hơn nữa cậu vốn không định lừa gạt Trần Đỉnh cùng Bùi Anh mãi, bèn thản nhiên giải thích: "Xin lỗi, lúc trước trong trò chơi dùng tên giả gạt mọi người, tôi họ Hạ, gọi là Hạ Nhạc Thiên,"

Lúc này Đường Quốc Phi mới trì độn ý thức được mình lại gây họa, thấp thỏm bất an nhìn Hạ Nhạc Thiên, áy náy nói: "Lão tam, tớ --"

Hạ Nhạc Thiên trấn an nói: "Không có việc gì, tớ cũng đang nghĩ phải giải thích chuyện này thế nào, bây giờ thì không cần lo lắng nữa."

Trần Đỉnh cũng giải vây, "Đây là chuyện bình thường, cũng không ai biết người chơi khác trong trò chơi là hạng người gì, có lẽ sẽ lợi dụng tên tuổi để tìm địa chỉ người chơi ngoài hiện thực."

Đường Quốc Phi nghe vậy mới nhẹ nhàng thở ra, chỉ là vẫn có chút áy náy.

Nhưng mọi người đều là người trưởng thành, không cần dỗ Đường Quốc Phi như dỗ trẻ con, nên rất nhanh lại đem lực chú ý đặt trên sự kiện thần quái.

Trần Đỉnh dẫn đầu nói ra cái nhìn của mình về chuyện này,

"Đầu tiên chúng ta phải xác định một chuyện, là do Mã Văn Siêu chơi trò chơi thần quái mới gọi quỷ tới, hay là vì chơi trò chơi nên kích phát cơ hội giết người vốn có từ trước của lệ quỷ."

Trần Đỉnh dừng một chút, có vẻ như đang tự hỏi, "Quan trọng nhất là, chúng ta cần phải làm rõ vì sao vết bẩn kia lại tìm Triệu Thần Húc ở cách vách, mà không tiếp tục dây dưa Mã Văn Siêu."

Bùi Anh lại bổ sung: "Còn một việc rất kỳ quái, theo lý mà nói Mã Văn Siêu hẳn nên sợ chuyện này mới đúng, nhưng tại sao ngày hôm sau lại trở nên...!lạnh nhạt như vậy."

Trần Đỉnh gật đầu tán đồng, sau đó cũng nói: "Đúng vậy, Mã Văn Siêu rõ ràng là người đầu tiên dẫn quỷ tới, nhưng ngày hôm sau lại không hề quan tâm chuyện này, ngược lại còn chủ động giúp Triệu Thần Húc xử lý vết bẩn, hành động trước sau thật mâu thuẫn."

Sau khi hai người nói xong, đều ăn ý đem ánh mắt dời qua Hạ Nhạc Thiên.

Hạ Nhạc Thiên thấy vậy bèn mở miệng: "Có lẽ chỉ có một nguyên nhân giải thích được mâu thuẫn trước sau của Mã Văn Siêu."

Mọi người trầm mặc, biểu tình trở nên ngưng trọng.

Đường Quốc Phi ngồi bên cạnh nghe không hiểu ra sao, nhưng vẫn cố gắng hỏi: "Là nguyên nhân gì?"

Hạ Nhạc Thiên quay đầu nhìn Đường Quốc Phi, thả nhẹ từng chữ: "Đó chính là, Mã Văn Siêu phòng cách vách, đã chết!"

Đường Quốc Phi lập tức nổi da gà, giọng nói cũng run rẩy theo: "Vậy, vậy Mã Văn Siêu lúc này là ai?"

Cũng không thể là Mã Văn Siêu lúc trước mà Triệu Thần Húc nhìn thấy vào ban ngày chứ?

Đường Quốc Phi nghĩ đến đây, đột nhiên thấy lạnh cả người.

Vì sao không thể là một Mã Văn Siêu khác?

Nếu không thì làm sao giải thích việc ngày hôm trước Triệu Thần Húc vẫn nhìn thấy Mã Văn Siêu, nhưng sau khi tỉnh lại đã không còn thấy đâu nữa.

Hạ Nhạc Thiên thấy Đường Quốc Phi đã hiểu ra tiền căn hậu quả(*), lúc này mới nói tiếp: "Đế giường xuất hiện vết bẩn hình người, có lẽ là một điều kiện giết người, bài viết Mã Văn Siêu đăng lên kia cũng đã thông báo cho chúng ta một tin tức, con quỷ kia xuất hiện từ dưới giường."

(*) Tiền căn hậu quả: Nguyên nhân ngày trước dẫn đến hậu quả ngày nay.

Trần Đỉnh và Bùi Anh cũng gật đầu đồng ý, không phản bác suy đoán của Hạ Nhạc Thiên.

"Vậy đợi lát nữa tôi cùng Bùi Anh sẽ tra xét xem gần tiểu khu kia có từng xảy ra án mạng nào không." Trần Đỉnh nói.

Hạ Nhạc Thiên nhìn qua: "Được, tôi với Đường Quốc Phi đến gần công ty Mã Văn Siêu tìm hiểu xem, vừa lúc có thể chia nhau hợp tác."

Đường Quốc Phi ở bên cạnh không nói chuyện, tất cả đều giao cho Hạ Nhạc Thiên làm chủ.

Ánh mắt Bùi Anh đảo sang bên kia, nhẹ nhàng nhíu mày: "Còn Triệu Thần Húc......!Để hắn đi theo ai?"

Hạ Nhạc Thiên nói: "Để hắn đi theo hai người đi, tôi sợ Triệu Thần Húc theo chúng tôi sẽ rút dây động rừng, dù sao Mã Văn Siêu cũng quen biết Triệu Thần Húc, cho dù Mã Văn Siêu hiện giờ rất có khả năng là quỷ cũng không khác là bao."

Trần Đỉnh đồng ý với kế hoạch của Hạ Nhạc Thiên.

Hai bên chia nhau công việc, Hạ Nhạc Thiên cùng Đường Quốc Phi lập tức đi đến địa chỉ mà Triệu Thần Húc cung cấp.

Công ty Mã Văn Siêu làm việc cũng không lớn, hơn nữa khu vực này cũng không phải trung tâm thương nghiệp, cho nên ở đây chỉ có mấy toà nhà công ty.

Sắp tới giữa trưa, có hai ba người mặc tây trang từ bên trong đi ra, tuy khoảng cách giữa Hạ Nhạc Thiên với bọn họ khá xa, nhưng vẫn thấy rõ bảng tên nhân viên trên ngực họ, đúng là công ty của Mã Văn Siêu.

Hạ Nhạc Thiên thấy thế lập tức đi theo vào, sau đó ngồi vào bàn kế bên mấy người kia, hơn nữa còn gọi vài món ăn, nhìn Đường Quốc Phi nói: "Ăn nhiều một chút, buổi tối có thể không có thời gian ăn."

Đường Quốc Phi biết mọi chuyện không dễ giải quyết, lập tức gật đầu, chẳng qua lúc ăn luôn không nhịn được liếc mắt nhìn mép bàn, sắc mặt tuy khó coi, nhưng không đến mức sợ trắng mặt như lần trước.

Trong lòng Hạ Nhạc Thiên âm thầm gật đầu, Đường Quốc Phi đã tiến bộ hơn nhiều.

Nhà ăn vô cùng ồn ào.

Mà bàn bên cạnh Hạ Nhạc Thiên cũng rất nhộn nhịp, một bên ăn cơm một bên tám chuyện.

"Này, anh có thấy người kia hôm nay hơi quái quái không?"

Một người đeo kính làm ra vẻ thần bí nhìn người khác, trên mặt đầy vẻ hóng hớt.

"Hóa ra anh cũng cảm thấy vậy sao? Từ hôm qua tôi đã cảm giác hắn sai sai." Nam viên chức cũng lập tức phụ họa theo.

Hạ Nhạc Thiên lập tức dựng lỗ tai cẩn thận nghe, Đường Quốc Phi thấy thế cũng học Hạ Nhạc Thiên dỏng tai nghe ngóng bàn kế bên nói chuyện.

"Mã Văn Siêu người này kỳ thật cũng không tệ lắm, ngày thường cũng rất thích nói chuyện, không biết hai ngày nay lại thế này, không phải là thất tình chứ?" Người đeo kính suy đoán nói.

Nam viên chức có vóc dáng hơi béo lắc đầu, phản bác: "Đừng giỡn, nếu Mã Văn Siêu thực sự có bạn gái, anh cảm thấy dựa theo tính tình ba hoa của hắn có thể giấu đến bây giờ sao, nhất định đã sớm khoác lác cho toàn công ty biết."

Nói xong câu đó, hắn lại ăn một miếng cơm, cố ý đè giọng xuống tỏ vẻ mờ ám: "Tôi nghi ngờ hắn gặp quỷ!"

"A!?"

"Không thể nào, đã là năm nào rồi còn nói chuyện quỷ thần, đó đều là phong kiến mê tín."

Hai người khác đều không tin tưởng chuyện này, liên tục lắc đầu tỏ vẻ đều là giả, ngược lại nam viên chức kia cẩn thận nhớ lại một chút, nói với người đeo kính: "Chuyện này, hình như tôi có chút ấn tượng."

Mấy nhân viên lập tức nhìn về phía gã, thúc giục gã mau mau nói tiếp.

"Hình như mấy hôm trước Mã Văn Siêu đã có chút không thích hợp, cứ luôn hoảng hốt không yên, báo cáo của hắn nộp chẳng khác gì cứt chó, tôi bèn hàn huyên vài câu với hắn, sau đó nghe được một chuyện."

Vài người khác cũng bị khơi dậy lòng tò mò.

"Mau nói mau nói, sau đó thì sao."

Người nọ tiếp tục nói: "Lúc đó sắc mặt Mã Văn Siêu rất kém, hắn nói với tôi hình như hắn bị quỷ quấn lấy! Con quỷ kia trốn ngay dưới giường hắn, nghe mà lạnh hết cả người."

Người đàn ông hơi béo lúc trước nói Mã Văn Siêu gặp quỷ nghe vậy cũng nói: "Nhưng cũng không nói rõ được, mấy ngày trước rõ ràng cậu ta còn rất sợ hãi, kết quả hai ngày nay cứ như là đổi người? Y như bị quỷ bám vào người."

Cũng không biết bọn họ nghĩ tới cái gì, lập tức rùng mình.

.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1: .
Chương 1
Chương 2: .
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5: .
Chương 5
Chương 6: .
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 176
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...