Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!

Chương 23

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Nhưng mà tôi đau quá..." Từ Kiến Triều dùng hốc mắt trống trơn nhìn Hạ Nhạc Thiên, trong thực quản không ngừng trào ra tóc đen lấp kín khoang miệng, khống chế miệng hắn đóng mở mấp máy: “Đau quá.....”

“Đau quá.”

“Thật sự đau quá a!!!!!”

Thanh âm bén nhọn âm trầm.

Không giống như là giọng đàn ông, ngược lại giống như....giọng nữ.

Sợi tóc múa may quay cuồng, tựa hồ muốn tiếp tục chui vào lỗ chân lông khác.

Đường Quốc Phi sắc mặt trắng bệch, cảnh tượng trước mắt đã hoàn toàn vượt qua phạm vi thừa nhận của hắn, nhịn không được quay đầu nôn khan một trận.

Hạ Nhạc Thiên rùng mình, không hề do dự đem phù chú dán lên người Từ Kiến Triều.

Lúc này chuyện cậu cần làm là tận lực ngăn cản Quỷ Nhảy Lầu giết người.

Bùa vàng vừa dán lên người Từ Kiến Triều, từ trong tóc đen truyền đến một trận âm thanh đùng đùng, mùi cháy khét tràn ngập trong phòng ký túc xá.

Trong miệng Từ Kiến Triều truyền ra tiếng kêu thảm thiết của phụ nữ, tất cả sợi tóc nháy mắt mất đi năng lực hành động, mà Từ Kiến Triều mềm nhũn ngã trên mặt đất không rõ sống chết.

Đường Quốc Phi khiếp sợ nhìn Hạ Nhạc Thiên, quên luôn cả nôn mửa: “Lão tam!!! Từ khi nào cậu trâu bò như vậy?!!”

Hạ Nhạc Thiên suy nghĩ, nói: “Vẫn luôn là vậy.”

Mặt Đường Quốc Phi đầy nghi hoặc, nói: “Nhưng mà, nếu cậu trước giờ vẫn luôn vẫn trâu bò như vậy, sao lúc trước còn bị Quỷ Tân Nương dọa thành cái chim cút a?”

Hạ Nhạc Thiên: “……”

Câm miệng đi!!

Cũng may Đường Quốc Phi cũng rối rắm quá nhiều về điểm này, hắn quay đầu nhìn Từ Kiến Triều, có chút lo lắng, “Lão tam, hắn còn sống không?”

Dứt lời liền muốn chạy qua xem thử.

Hạ Nhạc Thiên cản Đường Quốc Phi lại, nói: "Từ từ."

Đường Quốc Phi không rõ nguyên nhân.

Hạ Nhạc Thiên lấy di động ra, hướng về phía Từ Kiến Triều răng rắc chụp một tấm.

Đường Quốc Phi mò lại gần xem, sắc mặt lập tức mặt trắng bệch hoảng hốt nói: “Kìa....!!”

Trong ảnh, ngoài Từ Kiến Triều, thế nhưng còn có một đôi chân tái nhợt đứng ở đó, xương cẳng chân hiện ra tình trạng bị bẻ gãy thành vài khúc, có vẻ như lúc chết cực kỳ thê thảm.

Nhưng bởi vì góc độ quá thấp, không thể thông qua ảnh chụp nhìn nửa người trên của nó.

Hạ Nhạc Thiên giơ di động lên, chụp vài tấm liên tiếp xung quanh phòng.

Tiếng tách tách chụp ảnh liên tục vang lên.

Lần này quả nhiên chụp được toàn bộ hình dáng của Quỷ Nhảy Lầu.

Nó mặc một chiếc váy trắng, toàn bộ cơ thể vặn vẹo khó coi, đầu hoàn toàn gãy khỏi cổ, muốn rớt cũng không xong mà dính lại một tầng da rũ xuống vai,

Nó oán hận nhìn chằm chằm camera, tựa hồ đang nhìn Hạ Nhạc Thiên.

Trán Hạ Nhạc Thiên túa mồ hôi.

Không lẽ nữ quỷ này đang theo dõi mình?

Bùa chú hình không làm nữ quỷ bị thương, chỉ có thể ngăn cản lệ quỷ tập kích một lần mà thôi.

Đường Quốc Phi không dám hét lên, run bần bật: “Lão tam, không phải nó muốn giết chết chúng ta chứ?”

Hạ Nhạc Thiên cũng muốn biết vấn đề này.

Quỷ Nhảy Lầu vừa lúc đứng cạnh cửa ra vào.

Hạ Nhạc Thiên không xác định được nếu lúc này bọn họ tông cửa xông ra có bị nữ quỷ tấn công hay không.

Trước mắt, nữ quỷ vẫn chưa tập kích bọn họ.

Cho nên cậu muốn thử xem hiện tại con Quỷ Nhảy Lầu này rốt cuộc có phải đang theo dõi bọn họ không.

Cậu kéo Đường Quốc Phi lui về phía sau vài bước.

Sau đó nhấn nút chụp hình.

Âm thanh răng rắc lại vang lên, ảnh chụp nữ quỷ hình như càng gần hơn lúc nãy, tay nó đã giơ lên, giống như đang làm tư thế muốn siết cổ Hạ Nhạc Thiên.

Sắc mặt Hạ Nhạc Thiên trầm xuống.

Nó quả nhiên theo dõi cậu.

Hạ Nhạc Thiên cắn răng, tiếp tục nhấn nút chụp hình.

Nhưng lúc này, trên ảnh chụp không còn xuất hiện thân ảnh nữ quỷ.

Nó biến mất.

“Không thấy nó!!” Đường Quốc Phi nói: “Nó, nó đi rồi phải không?”

Nhưng sắc mặt Hạ Nhạc Thiên trở nên khó coi vô cùng.

Đường Quốc Phi ý thức được không thích hợp, thấp thỏm lo âu hỏi: “Sao…… Làm sao vậy?”

Hạ Nhạc Thiên không nói chuyện, mà là chậm rãi nâng cao điện thoại, chuyển camera sau thành camera trước.

Đường Quốc Phi đột nhiên hiểu ra cái gì, mặt vèo một cái trắng bệch.

Âm thanh chụp hình lại vang lên.

Trong ảnh chụp, phía sau Hạ Nhạc Thiên và Đường Quốc Phi thình lình xuất hiện hình ảnh Quỷ Nhảy Lầu, càng đáng sợ hơn là, đôi tay tay nó hoàn toàn siết chặt trên cổ Hạ Nhạc Thiên.

Giọng nói rít gào kèn kẹt vang lên: “Siết chết ngươi!!!!”

Đường Quốc Phi kinh hô: “A!!!!!!”

Đồng tử Hạ Nhạc Thiên co rụt.

Tuy rằng trên cổ không truyền đến bất kỳ cảm giác nào, nhưng bản năng sinh tồn khiến cậu nhanh chóng xoay người, không chút do dự đá vào không khí.

Rầm một tiếng.

Có thứ gì đó va vào ngăn tủ, tiếng kêu bén nhọn mà thê lương chợt vang lên.

Hạ Nhạc Thiên ngây ngẩn cả người.

Cậu vừa mới…… Đá bay con quỷ kia?

Đường Quốc Phi giật mình trừng lớn mắt: “!!!!”

Sau đó rất biết nghe lời móc di động ra chụp liên tiếp vài tấm ảnh, hắn nhìn nữ quỷ đang quỳ trên mặt đất trong hình, nhịn không được hít một ngụm khí, “Superhero!!”

Hạ Nhạc Thiên nghe được lời này, bước chân lảo đảo một chút, trừng mắt nhìn Đường Quốc Phi, “Đừng đùa nữa, nhanh nói cho tớ Quỷ Nhảy Lầu ở đâu.”

Hiện giờ cậu không có cách nào nhìn thấy nữ quỷ, chỉ có thể thông qua ảnh chụp xác định vị trí của nó, chuyện này hoàn toàn bất lợi đối với cậu.

( Truyện chỉ được đăng tại W-a-t-t-p-a-d ThitThanTien)

Đường Quốc Phi vội vàng đáp lời, tiếp tục chụp ảnh, hoang mang rối loạn nói: “Thấy rồi, nó đang bò qua chỗ cậu a!!! Lão tam mau tránh ra!!”

Hạ Nhạc Thiên lập tức né tránh, cảnh giác nhìn quanh bốn phía, thúc giục Đường Quốc Phi, “Giờ thì sao?”

Đường Quốc Phi nuốt nuốt nước miếng, biểu tình sợ hãi: “Nó…… Nó……”

Hạ Nhạc Thiên nhíu mày.

Đường Quốc Phi rốt cuộc nhìn thấy gì?

Đường Quốc Phi rốt cuộc tìm về giọng nói của mình, vô cùng hoảng sợ nói: “Nó ở đang siết cổ cậu!!!!”

Hạ Nhạc Thiên cả kinh.

Sao cậu hoàn toàn không có cảm giác không thoải mái nào?

Không lẽ...!

Hạ Nhạc Thiên đứng yên không nhúc nhích.

Đường Quốc Phi hét muốn vỡ giọng, “Lão tam!!! Cậu mau đá nó đi!!”

Hạ Nhạc Thiên không để ý đến Đường Quốc Phi.

Mà là lẳng lặng đứng yên ở đó tùy ý nữ quỷ siết cổ cậu.

Qua vài giây.

Cậu vẫn không thấy bất kỳ cảm giác khó chịu nào.

Đường Quốc Phi rốt cuộc không ngồi yên được nữa, hắn lập tức chạy tới hung hăng đá về phía sau Hạ Nhạc Thiên, chân xuyên qua nữ quỷ thân thể, đập mạnh vào vách tường, lực bắn ngược quá lớn làm hắn lui về phía sau vài bước, ngay sau đó một trận đau nhức ập đến chân hắn.

Đường Quốc Phi nhanh chóng ôm cẳng chân nằm lăn trên đất kêu rên.

Hạ Nhạc Thiên: “……”

*****

Hạ Nhạc Thiên vội vàng Đường Quốc Phi dậy, dò hỏi: “Không có việc gì chứ?”

Đường Quốc Phi đau đến mặt đỏ lên, lại cắn răng kiên rì nói: “Không, không sao cả, chuyện của cậu quan trọng hơn, nữ quỷ kia.......”

Hạ Nhạc Thiên trấn định nói: “Tớ biết, nhưng cậu không phát hiện bây giờ tớ vẫn không xảy ra chuyện gì sao?”

Đường Quốc Phi hơi sửng sốt, sau đó mới ý thức được việc này, “Đúng vậy, tớ tận mắt nhìn thấy nó siết cổ cậu, tại sao lại như vậy?”

Hạ Nhạc Thiên lặng lẽ lắc đầu với Đường Quốc Phi, sau đó muốn đánh bài tình cảm cùng nữ quỷ: “Tôi chỉ muốn ngăn cản cô giết người, tôi tin tưởng cô nhất định có nỗi khổ riêng……”

Âm thanh thê lương của Quỷ Nhảy Lầu vang lên: “Không cần xen vào việc người khác!!!!”

Hạ Nhạc Thiên còn muốn nói cái gì, Quỷ Nhảy Lầu lại nói: “Không cần xen vào việc người khác!!!!”

Giống như nó chỉ biết lặp đi lặp lại một câu này.

Hạ Nhạc Thiên càng thêm xác nhận suy đoán của mình là chính xác, cậu bình tĩnh chụp một bức ảnh tự sướng.

Trong ảnh, nữ quỷ oán hận nhìn chằm chằm cameras, giống như hận không thể bóp chết Hạ Nhạc Thiên.

Nhưng từ đầu tới đuôi, nó chưa từng công kích Hạ Nhạc Thiên.

Hạ Nhạc Thiên đang suy nghĩ một chuyện.

Là do Quỷ Nhảy Lầu đã tấn công Từ Kiến Triều, cho nên không thể tiếp tục công kích mình?

Hay là…… Quy tắc hạn chế Quỷ Nhảy Lầu không thể giết người ngoài phòng ký túc xá của Từ Kiến Triều?

Có lẽ đây là nguyên nhân vì sao điểm thưởng lại thấp như vậy.

Bởi vì rất khó để nó thỏa mãn điều kiện giết người.

Nhưng Hạ Nhạc Thiên cũng không vì vậy mà thả lỏng cảnh giác, cậu thử đi về trước vài bước.

Nữ quỷ vẫn không có tấn công cậu.

Hạ Nhạc Thiên nhẹ nhàng thở ra, đi đến ngồi xổm xuống trước mặt Từ Kiến Triều, thử dò xét hơi thở của hắn.

Từ Kiến Triều còn sống.

Biết được điểm này, Hạ Nhạc Thiên nói với Đường Quốc Phi: “Gọi điện thoại báo nguy, thuận tiện gọi luôn 120.”

Đường Quốc Phi nói: “Ok.”

Nhưng không chờ Đường Quốc Phi gọi điện thoại đi, một trận âm phong truyền đến, cổ Đường Quốc Phi đột nhiên truyền đến cơn đau nhức tận xương tủy, lập tức sắc mặt đỏ bừng giãy giụa.

Sắc mặt Hạ Nhạc Thiên ngưng lại.

Đáng chết!!

Cậu quá coi thường tính nguy hiểm của nhiệm vụ này, dù cho Quỷ Nhảy Lầu có độ nguy hiểm không cao, dù nó không chủ động công kích những người khác, nhưng không có nghĩa nó vô hại.

Cậu kêu Đường Quốc Phi báo nguy, không thể nghi ngờ đã kích phát cơ hội giết người của Quỷ Nhảy Lầu!!!

Hạ Nhạc Thiên lập tức xông lên đạp một chân vào không khí, một đạp này tựa hồ rút đi gần hết sức lực của cậu trong nháy mắt, cả người suýt nữa mềm chân quỳ trên mặt đất.

Lệ quỷ buông tay ra, âm thanh thê lương lại vang lên lần nữa: “Không cần xen vào việc người khác!!!”

Đường Quốc Phi quỳ gối trên mặt đất, liều mạng ho khan hô hấp không khí, suýt nữa hắn đã bị bóp chết!!

Từ Kiến Triều vẫn luôn yên tĩnh hôn mê đột nhiên phát ra tiếng hít thở dồn dập: “Hộc hộc........”

Sắc mặt thống khổ giãy giụa, giây tiếp theo lại mất đi hô hấp.

Từ Kiến Triều đã chết!

Hạ Nhạc Thiên sắc mặt âm trầm.

Cậu chẳng những không thể ngăn cản Quỷ Nhảy Lầu giết người, ngược lại còn mất trắng một bùa vàng trị giá 10 điểm.

“Lão tam, cậu vẫn ổn chứ?” Đường Quốc Phi bình tĩnh lại, có chút lo lắng đỡ Hạ Nhạc Thiên, “Sắc mặt cậu nhìn khó coi quá, có phải khó chịu chỗ nào không?”

Hạ Nhạc Thiên lắc đầu.

Cậu có thể cảm giác được thân thể mình không đáng ngại.

Chỉ cần nghỉ ngơi một lát là ổn rồi.

Chỉ là, việc này có phải nói lên....!cậu có thể tấn công lại quỷ đúng không?

Không biết khả năng này có thể dùng trong trò chơi không nữa?

Nhưng nói tới cũng kỳ lạ, bọn họ gây ra động tĩnh trong phòng lớn như vậy, thế mà không ai tiến vào xem thử?

******.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1: .
Chương 1
Chương 2: .
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5: .
Chương 5
Chương 6: .
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 23
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...