Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

[Phần 1] Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!

Chương 196

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trò chơi có bẫy!

Đáp án rất đơn giản.

Nhiệm vụ trò chơi chỉ có một câu.

- - Khi tiếng gõ chiêng vang lên, người chơi sẽ lập tức bị nhốt vào Quan Tài, nghĩ cách thoát khỏi Quan Tài.

Mỗi khi người chơi bị nhốt vào Quan Tài, trò chơi đều đưa ra nhiệm vụ chi nhánh.

Yêu cầu người chơi hỏi một vấn đề để phân biệt hai cái Quan Tài, sau đó gõ Quan Tài chứa "Người" để xin giúp đỡ.

Chi tiết này vốn dĩ đã không thích hợp.

Nói cho dễ hiểu, thân phận của "Người" này quá mức không đúng, đặc biệt là bối cảnh của trấn nhỏ đã cảnh báo cho người chơi một thông tin quan trọng.

Đó chính là trong trấn nhỏ không có người sống.

Dựa vào điểm này, khi các người chơi nhìn thấy những Quan Tài đặt trong sân, sẽ theo bản năng nghĩ rằng, có lẽ người dân còn sống trong trấn nhỏ đều nằm trong Quan Tài.

Về phần nguyên nhân, có khả năng là vì trốn tránh lệ quỷ đuổi giết.

Lý do này cũng rất đầy đủ.

Nhưng có một chi tiết bị tất cả người chơi bỏ qua, đó là việc cư dân trong trấn nhỏ trốn trong Quan Tài, chuyện này hoàn toàn không liên quan gì đến đường sống của trò chơi.

Hơn nữa, chữ "Người" trong hai vòng nhiệm vụ đều cố ý bỏ trong dấu ngoặc kép, giống như là mờ mịt ám chỉ gì đó.

Do đó Hạ Nhạc Thiên mới bắt đầu hoài nghi -- những người dẫn đường này, có lẽ không phải là người sống, mà là lệ quỷ.

Vậy nên khi "Người" bò ra khỏi Quan Tài mới không hề tạo ra tiếng động nào.

Dù một người đàn ông lực lưỡng có thể một tay nhấc nắp Quan Tài lên, nhưng tuyệt đối không thể để nắp Quan Tài xuống đất mà không phát ra tiếng động.

Trừ khi, người này là quỷ!

Đây cũng là nguyên nhân vì sao "Người" ở vòng thứ nhất chỉ nói dối, mà quỷ lại chỉ nói thật.

Trừ chuyện này ra, còn có hai chỗ không thích hợp, càng thêm chứng minh suy đoán của Hạ Nhạc Thiên là chính xác.

Vòng thứ nhất có hơi đơn giản quá mức.

Tuy rằng đối với những người không lên mạng mà nói thì rất khó khăn, nhưng chỉ cần đối phương thường hay lên mạng, nhất định đã từng gặp qua loại đề logic tương tự, dựa vào đó có thể tìm ra đáp án của câu hỏi.

Phải biết rằng trò chơi hoàn toàn có thể tạo ra một nhiệm vụ khó khăn hơn nhiều, nhưng vì sao lại trùng hợp cho ra một đề logic nổi danh ở thế giới Hiện Thực như vậy?

Trừ khi đây không phải trùng hợp.

Trò chơi vốn cố ý làm vậy.

Mà vòng thứ hai còn đơn giản hơn vòng thứ nhất, đưa ra ba câu hỏi để người chơi lựa chọn.

Hầu như không làm khó được người chơi lâu năm giàu kinh nghiệm.

Thế giới này không phải trò chơi bình thường, mà là Thi Đấu Xếp Hạng có độ khó địa ngục.

Ngay cả người chơi lâu năm có tên trên Bảng Xếp Hạng cũng phải bỏ mạng trong trò chơi, mà hai nhiệm vụ ở hai vòng thật sự quá mức đơn giản.

Hạ Nhạc Thiên xâu chuỗi những suy luận của mình, sợi dây bị thắt nút lâu ngày cũng dần dần được mở ra.

Giả sử hai bên Quan Tài đều là quỷ, vậy thì mục đích của hai vòng chơi trước có thể là vì dụ người chơi thả lỏng cảnh giác, hoặc là dắt mũi người chơi sa vào bẫy rập.

Vòng thứ ba hoàn toàn không có bất kỳ nhắc nhở và quy tắc nào.

Hơn nữa trò chơi cũng nói rõ không cho phép phá hủy Quan Tài để ra ngoài......!Vậy nếu cậu trực tiếp mở nắp Quan Tài ra thì sao, làm vậy cũng không tính vi phạm quy tắc, đồng thời có thể hoàn thành yêu cầu của vòng thứ ba.

Nhưng tính cách Hạ Nhạc Thiên từ trước đến nay rất cẩn thận, sau khi suy nghĩ một lúc thì cậu gõ ba lần vào Quan Tài bên phải, chuẩn bị đặt câu hỏi giống như hai vòng trước...!

Một âm thanh bén nhọn tràn ngập ác ý đột nhiên truyền đến: "Ngươi đoán ta chết như thế nào!?!!"

Trong lòng Hạ Nhạc Thiên nhảy dựng, ngay sau đó lập tức bình tĩnh lại.

Quan Tài lại trở về dáng vẻ yên tĩnh, không phát ra tiếng động nào nữa.

Hạ Nhạc Thiên lại nhìn nhiệm vụ trò chơi, thời gian vẫn đang không ngừng đếm ngược.

Quy tắc vòng thứ ba quả nhiên không giống hai vòng trước, không phải người chơi đặt câu hỏi cho Quan Tài, mà là quỷ hỏi người chơi.

Rõ ràng, Hạ Nhạc Thiên chỉ có một giờ để đưa ra đáp án, nếu không sẽ bị quỷ trong Quan Tài bên phải giết chết.

Quan trọng nhất là, câu hỏi này của lệ quỷ làm sao mà giải được?

Trừ chính nó ra, không có người chơi nào biết được nó chết như thế nào.

Giờ phút này Hạ Nhạc Thiên vẫn rất là bình tĩnh, chỉ cần thời gian chưa kết thúc, cậu sẽ không bị quỷ giết chết.

Sau khi ngẫm nghĩ, Hạ Nhạc Thiên lại gõ Quan Tài bên trái, cũng gõ ba cái.

Quan Tài bên trái vang lên tiếng ho khan rất nhỏ: "Khụ khụ, khụ khụ......" Sau đó mới dùng giọng nói âm trầm hỏi: "Đoán xem ta chết khi nào, khà khà......"

Trong toàn bộ quá trình, hai cái Quan Tài đều không cho Hạ Nhạc Thiên cơ hội nói chuyện.

Nghe xong câu hỏi của hai Quan Tài, Hạ Nhạc Thiên đã khẳng định một việc.

Chính là hai vòng trò chơi trước vốn là cái bẫy, mục đích là vì để người chơi mắc mưu ở vòng thứ ba.

Hơn nữa, vòng chơi thứ ba mới là mối nguy hiểm chân chính.

Bởi vì có thói quen từ hai vòng chơi trước, chỉ sợ ngoài mình ra thì những người chơi khác sẽ tư duy theo quán tính, nghĩ rằng chỉ cần mình trả lời chính xác hai câu hỏi của Quan Tài thì mới có thể thoát khỏi Quan Tài.

Hạ Nhạc Thiên đã biết đường sống của vòng thứ ba là gì.

Đáp án rất đơn giản.

Đường sống vòng thứ nhất và vòng thứ hai không sai, cần dựa theo quy tắc để lần mò.

Nhưng Quan Tài ở vòng thứ ba không giống, nó không đưa ra bất kỳ quy tắc gì, hơn nữa ghi rõ chỉ cần người chơi chạy ra khỏi Quan Tài thì chính là hoàn thành nhiệm vụ.

Cho nên, đường sống chính là -- trực tiếp đẩy nắp Quan Tài thoát ra.

Hạ Nhạc Thiên hít sâu một hơi, nhấc tay đỡ nắp Quan Tài lên, chậm rãi ngồi dậy.

Chỉ là cậu không tùy tiện bước ra khỏi Quan Tài, mà quay đầu nhìn Quan Tài hai bên.

Giống như cậu đoán, chỉ cần thời gian đếm ngược còn chưa kết thúc, lệ quỷ trong hai Quan Tài sẽ không bò ra đuổi giết mình.

Hạ Nhạc Thiên không do dự nữa, trực tiếp xoay người nhảy khỏi Quan Tài, sau đó móc di động ra nhìn thời gian.

Khoảng cách thời gian kết thúc còn dư 39 phút.

Vẫn còn khá nhiều.

Nhưng chưa thả lỏng được vài giây, sắc mặt Hạ Nhạc Thiên đột nhiên biến đổi, đáy mắt hiện lên vẻ khó tin.

Thời gian vẫn còn tiếp tục đếm ngược, nó không dừng lại.

Tại sao lại như vậy?

Theo lý mà nói, khi cậu bước ra khỏi Quan Tài, thời gian nên dừng lại mới đúng.

Không lẽ......!

Hạ Nhạc Thiên cau mày nhìn hai Quan Tài chứa lệ quỷ.

Mặc dù mình đã thoát khỏi Quan Tài, nhưng nếu không đáp đúng hai câu hỏi vốn không có đáp án kia, thời gian vẫn tiếp tục đếm ngược.

Nói cách khác, chờ đến khi hết thời gian, lệ quỷ trong Quan Tài vẫn sẽ chạy ra giết chết mình.

Bỏ mịa!

Hạ Nhạc Thiên ảo não không thôi, nếu lúc nãy không gõ Quan Tài thì tốt rồi, nhưng ngay sau đó cậu lại mạnh mẽ đè xuống cảm giác hối hận.

Lúc này hối hận cũng vô ích, còn không bằng nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc cho tốt, dùng thời gian còn lại để giải quyết nguy cơ.

Để tránh lệ quỷ thật sự bò ra khỏi Quan Tài.

Nhưng câu hỏi của hai con quỷ kia vốn không thể trả lời được.

Trừ chúng nó ra, còn ai biết chúng nó chết như thế nào, và chết được bao lâu chứ?

Khoan đã --

Hạ Nhạc Thiên đột nhiên nhìn một vòng quanh sân.

Hình như cậu đã biết nên làm thế nào.

Hạ Nhạc Thiên trực tiếp đẩy cửa vào gian nhà chính, đi thẳng đến phòng ngủ để tìm kiếm thông tin về chủ nhân căn nhà.

Trong phòng tuy rằng có rất nhiều tro bụi, nhưng Hạ Nhạc Thiên cũng không thèm để ý, tận dụng thời gian lật tìm đồ vật có ích bên trong.

Tìm kiếm một vòng, Hạ Nhạc Thiên phát hiện có hai cái bài vị bằng gỗ nằm lăn lóc dưới đáy giường, phía trên có khắc tên họ và thời gian tử vong của người chết.

Hạ Nhạc Thiên vui sướng trong bụng, nhưng chỉ nhiêu đây vẫn không đủ, cậu lại lục lục tìm tìm một phen, cuối cùng lôi ra mấy phong thư và một ít ảnh chụp.

Sau khi tổng hợp những manh mối tìm được, Hạ Nhạc Thiên đã đoán ra đại khái thông tin.

Đây là nhà của hai anh em ruột.

Người anh đã kết hôn, nhưng tạm thời vẫn chưa có con.

Còn người em thì vẫn độc thân.

Nguyên nhân chết của người em là vì rớt xuống sông chết đuối, còn người anh vốn đã mắc bệnh ho lao, sau khi nghe tin em trai qua đời thì bị đả kích quá lớn, cũng nhắm mắt xuôi tay.

Nhưng trong này lại không có thông tin đề cập đến vợ của người anh.

Việc Hạ Nhạc Thiên cần làm chính là phải phân biệt hai Quan Tài, cái nào là anh, cái nào là em.

Chỉ có như thế mới có thể trả lời đúng.

Hạ Nhạc Thiên cẩn thận nhớ lại, phát hiện lệ quỷ ở Quan Tài bên trái thường hay ho khan.

Mà vừa lúc người anh đã từng mắc bệnh ho lao nằm liệt trên giường, cuối cùng lại vì đau lòng quá độ nên chết theo người em.

Nói cách khác, Quan Tài bên trái là anh, Quan Tài bên phải là em, thảo nào giọng nói của người em tràn ngập ác ý và âm độc, dù sao cũng là chết đuối ngoài ý muốn, oán khí sẽ nặng hơn so với người anh.

Xác nhận Quan Tài xong, Hạ Nhạc Thiên mới thả lỏng thần kinh, cúi đầu nhìn thời gian trên điện thoại.

Chỉ còn ba phút.

Sao thời gian lại trôi nhanh như vậy?

Hạ Nhạc Thiên không dám trì hoãn nữa, chạy nhanh về phía Quan Tài, suy nghĩ vài giây rồi nằm vào trong Quan Tài, đậy nắp lại rồi gõ ba lần vào Quan Tài bên phải.

Đối diện truyền đến giọng nói âm trầm ác ý: "Ngươi đoán ta chết như thế nào!?!!"

Hạ Nhạc Thiên nhanh chóng trả lời: "Ngươi chết vì đuối nước ngoài ý muốn."

Quan Tài đột nhiên im lặng.

Hạ Nhạc Thiên không biết như vậy có tính là đáp đúng hay chưa, cậu trầm tư một lát rồi gõ gõ lên Quan Tài bên phải, mà lúc này, Quan Tài không còn phát ra âm thanh nữa.

Có lẽ là trả lời chính xác.

Hạ Nhạc Thiên nhẹ nhàng thở ra, lại xoay người gõ Quan Tài bên trái.

Đối diện lại vang lên tiếng ho khan nho nhỏ, khoảng tạm dừng cũng giống hệt lần trước.

"Khụ khụ, khụ khụ......"

"Đoán xem tôi chết khi nào, khà khà......"

Hạ Nhạc Thiên trả lời nói: "Hai tháng trước."

Quan Tài bên trái cũng trở nên yên tĩnh lại, không hề xuất hiện thêm âm thanh nào.

Hạ Nhạc Thiên gõ ba lần lên Quan Tài, vẻ nghiêm túc trên mặt dần dần giãn ra, cậu xoa xoa cái trán trắng bóng, trong lòng vẫn có chút sợ hãi.

Suýt nữa đã bị trò chơi lừa gạt.

Cũng may cậu sớm phát hiện ra, mới có thể tận dụng mấy chục phút điều tra manh mối tìm được đáp án, nếu không thì cậu sẽ phải nằm luôn trong Quan Tài rồi.

Hạ Nhạc Thiên nhìn điện thoại, thời gian vẫn còn đếm ngược.

02: 29 --

02: 28 --

Xem ra cần phải ra khỏi Quan Tài mới được coi như hoàn thành trò chơi.

Hạ Nhạc Thiên đẩy nắp Quan Tài, ánh sáng từ bên ngoài xuyên vào, trong chớp mắt cậu xoay người nhảy ra, vừa lúc đối diện với một gương mặt trắng bệch trong Quan Tài bên phải.

Mặt quỷ kia đang nhìn chằm chằm Hạ Nhạc Thiên, oán độc chất chồng trong đôi mắt, âm thanh cũng tràn ngập ác ý: "Ngươi sắp phải chết!!!"

Hạ Nhạc Thiên giật mình lùi ra sau, sao quỷ lại bò ra khỏi Quan Tài!!!

"Khụ khụ......" Tiếng ho khan lạnh lẽo từ bên trái truyền đến.

Hạ Nhạc Thiên cứng đờ, chậm rãi quay đầu, biểu tình càng thêm khó coi.

Không biết khi nào Quan Tài nên trái đã mở ra một khe hở, một gương mặt xám ngoét như than chì đang nở nụ cười giả tạo nhìn chằm chằm Hạ Nhạc Thiên, thỉnh thoảng ho khan hai tiếng.

Đầu óc Hạ Nhạc Thiên trống rỗng trong một giây, nhưng thân thể lại phản ứng nhanh hơn, lập tức nện nắp Quan Tài lên Quan Tài bên trái, sau đó quay đầu chạy.

Trên đường, Hạ Nhạc Thiên lây di động ra, sắc mặt khó coi liếc mắt nhìn màn hình.

Thời gian vẫn còn đếm ngược!

Có lẽ vì thời gian chưa kết thúc, nửa người dưới của hai lệ quỷ vẫn còn ngồi trong Quan Tài, chỉ âm u nhìn bóng lưng của Hạ Nhạc Thiên.

.

ngôn tình ngược

Như đang nói...!

Ngươi không chạy thoát được đâu!!!!

*****.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1: .
Chương 1
Chương 2: .
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5: .
Chương 5
Chương 6: .
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 196
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...