Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Phi Cường Hãn

Chương 100

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Mau đuổi theo—“

Dạ Tinh Triệt thấy Bắc Tiểu Lôi bị Hắc y nhân bắt đi, khuôn mặt tuấn tú

bỗng biến sắc, vừa thi triển khinh công đuổi theo, vừa phân phó thị vệ

vòng vây hướng khác.

“Người đâu?”

Đuổi tới cửa cung

lại không thấy bóng dáng hai người, Dạ Tinh Triệt khẽ cung tay áo bào

màu vàng, hướng thị vệ thủ cửa cung rống lên.

“Hoàng thượng, người nào ạ?”

Thị vệ thủ cửa cung đưa mắt nhìn nhau, căn bản không biết Dạ Tinh Triệt

đang chỉ ai. Nhưng nhìn khuôn mặt giận dữ của hoàng đế, chân bọn họ liền nhũn ra, rồi lại buộc phải kiên trì, hỏi lại.

Dạ Tinh Triệt hung hăng trừng bọn họ, hắn cũng không tin Hắc y nhân kia còn có thể mang

theo Bắc Tiểu Lôi chui xuống đất đào tẩu.

“Người đâu, truyền khẩu dụ của trẫm. Đóng tứ đại cửa cung đông, tây, nam, bắc lại, một con muỗi cũng không được thả ra. Những người khác tìm ở trong cung, chẳng sợ

trẫm đem cả hoàng cung lật ngược, cũng phải tìm ra thích khách cho ta.”

“Vâng.”

Bọn thị vệ nhất tề đáp, lính thủ cửa cung giờ mới hiểu được lại có thích

khách dám xông vào trong cung, chẳng thể trách vẻ mặt hoàng thượng giận

dữ, bọn họ run lên, may mắn không có tai họa ập lên đầu mình.

Dạ

Tinh Triệt khẽ vung áo bào, sải bước nhanh chóng quay vào. Nếu thích

khách còn ở trong cung, cũng phải để người trong cung cẩn thận phòng bị.

Tiêu Dao Vương phủ

Cỗ kiệu hoa lệ hạ xuống bên ngoài phủ, quản gia liền vội vàng chạy lên.

“Vương gia, người rốt cuộc cũng trở về rồi.”

“Đã xảy ra chuyện gì à?” Ngón tay thon dài của Dạ Tinh Thần vén màn kiệu

lên, từ bên trong kiệu lộ thân, kéo theo cẩm bào màu trắng, mắt sáng như sao, nhìn Ngô tổng quản kích động mà chau mày lại.

“Ý chỉ trong cung đến thỉnh vương phi tiến cung, nhưng đến bây giờ vương phi vẫn chưa trở về.”

Ngô tổng quản cũng nhíu mi, càng nghĩ càng cảm thấy có chuyện không ổn.

Khoảng thời gian Dạ Tinh Thần chưa trở về, hắn cơ hồ giẫm thủng vương

phủ.

Dạ Tinh Thần ngạc nhiên, đi ra khỏi kiệu, vừa đi vào trong vương phủ, vừa hỏi.

“Là ý chỉ hoàng thượng à?” Chẳng lẽ hoàng huynh vì Lôi Nhi mà không còn để ý đến tình huynh đệ của bọn họ ư? Hai tay nắm chặt dưới ống tay áo, trong mắt sáng hiện lên một đạo quang mang khác thường.

“Không phải, là ý chỉ của thái hậu nương nương.” Ngô tổng quản đáp.

“Cái gì?” Dạ Tinh Thần ngừng bước chân, mạnh mẽ quay đầu, hai mắt nhìn chằm

chằm Ngô tổng quản. “Ngươi đang nói mẫu hậu hạ chỉ cho đòi vương phi

tiến cung ư?” Mẫu hậu không phải không thích Lôi Nhi sao? Sao lại cho

đòi Lôi Nhi tiến cung? Trong lòng dần sinh ra dự cảm không tốt.

“Đúng vậy.” Ngô tổng quản gật đầu.

Dạ Tinh Thần thu lại vẻ mặt, vung tay áo, hướng về phía kiệu phu đang mang cỗ kiệu vào trong hậu viện quát lên.

“Nâng kiệu ra, bổn vương muốn tiến cung.”

“Vâng, vương gia.”

“Ngô tổng quản, ngươi đi mời Tả công tử đến chăm sóc tiểu thế tử cùng tiểu

quận chúa.” Trước khi lên kiệu, Dạ Tinh Thần quay đầu dặn dò Ngô tổng

quản.

“Vâng, vương gia.” Ngô tổng quản hơi khom lưng, đáp.

“Đi thôi.” Dạ Tinh Thần nói, buông màn kiệu xuống.

Cỗ kiệu màu xanh ngọc được nâng lên, vội vàng tiến về phía hoàng cung.

Một lát sau, cỗ kiệu dừng lại trước cửa hoàng cung.

“Bẩm vương gia, cửa cung đóng rồi.”

Thị vệ trước kiệu nhìn cửa cung đóng chặt, lông mày nhíu lại, trở lại bên kiệu, hơi khom lưng bẩm báo với Dạ Tinh Thần.

“Cái gì?”

Dạ Tinh Thần sửng sốt, sao mới canh giờ này đã cho đóng cửa cung. Hắn vén

màn kiệu lên đi ra ngoài, quả nhiên thấy cửa cung đóng chặt. Chẳng lẽ

trong cung xảy ra chuyện gì? Hắn nghĩ đến Bắc Tiểu Lôi, không biết hiện

tại nàng thế nào?

“Đại Tần, đi đập cửa đi.” Dạ Tinh Thần phân phó thị vệ.

“Vâng.” Đại Tần nghe lệnh đi lên gõ cửa.

Thị vệ trong cung nghe nói Tiêu Dao Vương gia đến, vội đưa mắt nhìn nhau,

hoàng đế nói không được để một con muỗi lọt ra ngoài, nhưng người ở bên

ngoài muốn vào thì làm sao bây giờ? Mấy thị vệ thương lượng, cuối cùng

quyết định cho người đi xin chỉ thị của hoàng đế.

“Vương gia, huynh đệ thị vệ bên trong nói đã đi mời hoàng thượng.” Đại Tần quay về bẩm báo.

“Mời hoàng huynh?” Sương mù trong mắt Dạ Tinh Thần càng dày, lại ngay cả hắn – Tiêu Dao Vương gia cũng không được vào sao?

“Đại Tần, bọn họ có nói trong cung rốt cuộc xảy ra chuyện gì không?”

“Hồi vương gia, trong cung có thích khách.” Đại Tần chắp tay nói, đôi lãnh mâu không có nửa phần dao động.

Trong lòng Dạ Tinh Thần lộp bộp rơi xuống, trong đầu hiện lên Bắc Tiểu Lôi

không sợ trời, không sợ đất. Không biết nha đầu này có sao không? Với

tính khí của nàng phỏng chừng vừa thấy thích khách nhất định sẽ xông lên trước đánh lộn với người ta? Ấn đường càng nhíu chặt, hắn hận không thể lập tức vào cung, hắn muốn nhìn thấy Lôi Nhi nguyên vẹn không thiếu

khuyết.

Chi nha một tiếng, cửa cung được mở ra. Dạ Tinh Triệt mặc một bộ hoàng bào màu vàng xuất hiện ở cửa, trên khuôn mặt tuấn tú là vẻ mặt ngưng trọng.

“Hoàng huynh—“ Mấy người Dạ Tinh Thần đi nhanh

bước lên, vẻ mặt ngưng trọng của Dạ Tinh Triệt khiến trong lòng hắn càng sinh ra dự cảm không tốt.

“Hoàng đệ.” Nhìn thấy Dạ Tinh Thần, sâu trong đáy mắt đen như mực của Dạ Tinh Triệt hiện lên áy náy cùng tự trách.

Dạ Tinh Thần nhếch môi, con ngươi yên lặng nhìn Dạ Tinh Triệt, ánh mắt như vậy giống như mũi tên nhọn đâm thẳng vào tim hắn, đây là lần đầu tiên

Thần dùng ánh mắt sắc bén như vậy nhìn hắn.

“Thật xin lỗi.” Lời nói trong lòng rất nhiều, lại chỉ có thể thốt ra ba chữ ngắn ngủn này.

“Thật xin lỗi cái gì?” Thanh âm của Dạ Tinh Thần rất nhẹ, nhẹ đến mức nếu

không để ý sẽ không thể nghe rõ. Nhưng thanh âm kia lại vô cùng chói

tai, thô sáp xẹt qua màng nhĩ của mọi người. Tất cả mọi người đều giật

mình, chưa từng thấy qua bộ dáng này của Tiêu Dao Vương.

“Đệ muội bị thích khách bắt đi rồi.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 100
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...