Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Phi Cường Hãn

Chương 91

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Từ Ninh cung

“Cái gì?”

Thái hậu vỗ một cái lên trên bàn, ngón tay mang hộ giáp đụng vào ly trà, ba

một tiếng, ly trà rơi xuống đất thành mảnh vụn, hương trà tràn ngập

trong không khí. Kim trâm trên đầu đung đưa theo động tác mạnh mẽ của

bà, như một con hồ điệp đang phẫn nộ không ngừng vỗ cánh.

“Hoàng hậu, ngươi nói Hoàng Nhi bị người tát?”

Đôi mắt lưu ly nhìn Thượng Quan Mị, trong mắt hoàn toàn khiếp sợ, là ai?

Lại có người gan lớn bao to dám mạo phạm mặt rồng ư? Lồng ngực phập

phồng, bà vừa là mẫu thân lo lắng cho nhi tử, vừa phẫn nộ đối với người

dám đối đầu với vương quyền.

“Mẫu hậu bớt giận.” Thượng Quan Mị

khuyên giải. “Lại nghe thần thiếp chậm rãi nói, ngàn vạn lần không nên

tổn thương đến phượng thể.”

“Đúng vậy a, thái hậu, người cần phải bảo trọng thân thể.” Ma ma phía sau cũng khuyên giải, lại đỡ thái hậu ngồi xuống.

“Được rồi, ai gia không tức giận là được, ngươi mau nói rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Miễn cưỡng áp chế cơn giận trong lòng, thái hậu truy vấn.

“Là như vậy, thần thiếp sợ hoàng thượng phê nhiều tấu chương quá mệt mỏi,

cho nên đặc biệt bưng bát cháo yến đưa đến ngự thư phòng. Kết quả lại

đúng lúc hoàng thượng đã đi Tiêu Dao Vương phủ. Sau đó khi người trở về, lại nghe người ta nói trên mặt có dấu năm ngón tay, hơn nữa rõ ràng là

nữ tử đánh…”

Nói tới đây, Thượng Quan Mị ngừng lại. Đôi mị nhãn

vô ý đánh giá thần sắc thái hậu, quả nhiên thấy bà càng tức giận, khóe

môi lơ đãng nhếch lên, nàng không tin lần này Bắc Tiểu Lôi không bị

chỉnh chết.

“Lại có chuyện như vậy.” Trong đôi mắt lưu ly tràn

ngập lửa giận. “Hoàng thượng lại chạy đến Tiêu Dao Vương phủ ư.” Đối với chuyện này, bà kín đáo phê bình rất nhiều, từ khi nghe Bắc Tiểu Lôi bị

thương đến nay, hoàng đế gần như cách một ngày lại chạy đến Tiêu Dao

Vương phủ. Ở sau lưng tất cả mọi người đều sôi nổi nghị luận. Mà lần

trước theo lời Thượng Quan Mị và Tuyết Hàm, bà cũng hiểu được giữa hoàng đế và Bắc Tiểu Lôi có ám muội.

“Thái hậu, theo thần thiếp thấy

dấu ấn trên mặt hoàng thượng nhất định là do Tiêu Dao Vương phi kia lưu

lại.” Thượng Quan Mị tiếp tục nói, đổi lại một bộ dáng lo lắng. “Chính

là hoàng thượng lại phân phó với bên ngoài là bất luận kẻ nào cũng không được bàn tán, bỏ qua như vậy rõ ràng là bao che cho Tiêu Dao Vương phi

rồi. Thái hậu, thần thiếp lo lắng hôm nay nàng ta dám tát hoàng thượng

một cái, ngày sau không chừng còn gây ra tai vạ khác.”

Vẻ mặt

thái hậu theo từng lời của Thượng Quan Mị mà càng lúc càng âm trầm, ở

hậu cung vài chục năm, bà tự nhiên hiểu được hồng nhan họa thủy. Vốn còn có chút lo ngại Thần Nhi, hiện tại không thể tiếp tục do dự được nữa.

Nếu không, chỉ sợ sẽ như hoàng hậu nói, Bắc Tiểu Lôi kia sẽ càng gây ra

nhiều tai vạ khác.

“Người đâu.” Nặng nề hô ra bên ngoài, vẻ mặt u ám.

“Thái hậu.”

Thái giám tổng quản của Từ Ninh cung đi ra, khom người vấn an với thái hậu,

lại bị bầu không khí căng thẳng bên trong làm cho hoảng sợ, sẽ không

phải có chuyện gì sắp xảy ra chứ?

“Đi, thay ai gia tuyên chỉ, cho Tiêu Dao Vương phi đến gặp ai gia.” Thái hậu phân phó nói.

“Vâng.” Tổng quản lĩnh ý chỉ rời đi.

Ánh mặt trời sáng rỡ từ ngoài cửa sổ tràn vào, mặt đất được chiếu sáng lên.

Thượng Quan Mị nhếch môi lạnh lùng cười, hừ, có trò hay để xem rồi.

Tiêu Dao Vương phủ

Kiệu mềm màu xanh ngọc dừng ở bên ngoài vương phủ, tiểu thái giám vén màn kiệu lên, đỡ thái giám tổng quản của Từ Ninh cung ra.

“Lý công công, ngọn gió nào đem ngài thổi tới đây vậy.”

Nhìn thấy Lý Anh Kiệt, tổng quản vương phủ vội tiếp đón. Bởi vì thái hậu rất sủng Tiêu Dao Vương, nên Lý Anh Kiệt cũng là khách quen của Tiêu Dao

Vương phủ. Nhưng từ sau khi vương gia lấy vương phi, hắn cũng rất ít khi xuất hiện.

“Ngô tổng quản, chúng ta tới tuyên ý chỉ.” Lý Anh Kiệt cười nhạt.

“Ồ, là thái hậu tuyên vương gia tiến cung à?” Vừa hỏi, Ngô tổng quản vừa

đưa Lý Anh Kiệt vào trong vương phủ. “Nhưng hiện vương gia không có ở

trong phủ.”

“Không phải.” Lý Anh Kiệt lắc đầu. “Chúng ta tới phụng ý chỉ của thái hậu cho mời vương phi tiến cung.”

“Vương phi?” Trái tim Ngô tổng quản lỡ mất một nhịp, thầm khẩn trương. Sẽ

không phải là có liên quan đến dấu năm ngón tay trên mặt hoàng thượng

chứ?

“Sao, vương phi cũng không có ở quý phủ à?” Nhìn thấy biểu

tình của Ngô tổng quản, Lý Anh Kiệt ngừng bước chân, hồ nghi nhìn hắn.

“Không không không, vương phi có ở trong phủ. Thỉnh Lý công công chờ ở trong

đại sảnh một lát, ta đi mời vương phi ra đây.” Ngô tổng quản đưa Lý Anh

Kiệt vào đại sảnh, sau khi sai người đưa trà mới nói.

“Được.” Lý Anh Kiệt gật đầu.

Ngô tổng quản chắp tay, vội vàng chạy tới tiểu viện của Bắc Tiểu Lôi. “Vương phi, vương phi…”

“Cái gì?”

Bắc Tiểu Lôi từ trong phòng đi ra, một thân tố y, tóc đen có chút hỗn độn

rối tung trên vai, phía sau nàng Tả Hữu Tinh dắt Tả Hữu Nguyệt cũng nhô

đầu ra nhìn Ngô tổng quản.

“Tham kiến tiểu thế tử, tiểu quận chúa.” Nhìn thấy hai tiểu hài tử, Ngô tổng quản hành lễ.

“Được rồi, được rồi, nói đi, lại có chuyện gì?” Bắc Tiểu Lôi không kiên nhẫn

phất tay, nàng còn phải chơi đùa với hai đứa nhỏ nữa.

“Người trong cung đến, còn thỉnh vương phi thay quần áo, trang điểm ra tiếp chỉ.” Ngô tổng quản nói.

“Tiếp chỉ thì tìm ta làm cái gì?” Bắc Tiểu Lôi đảo cặp mắt trắng dã. “Trực tiếp gọi kẻ gây tai họa kia đến không được sao.”

“Vương gia còn chưa hồi phủ.” Ngô tổng quản nói.

“Phiền phức.” Bắc Tiểu Lôi nói thầm, tùy tiện dùng tay buộc tóc lại, một tay

ôm lấy Tả Hữu Nguyệt, một tay dắt theo Tả Hữu Tinh cứ để nguyên như vậy

đi ra ngoài. “Đi thôi.”

“Vương phi—“ Ngô tổng quản nhìn một thân Bắc Tiểu Lôi tùy ý như vậy, thiếu chút toát ra mồ hôi lạnh.

“Có đi hay không a, không đi, ta cũng không tiếp chỉ.” Bắc Tiểu Lôi tức giận, có quỷ mới muốn tiếp nhận cái ý chỉ gì kia.

“Vâng, vâng…” Ngô tổng quản nhanh chóng gật đầu.

Ai, chỉ hi vọng không xảy ra vấn đề gì.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 91
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...