Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Phi Cường Hãn

Chương 120

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bắc Tiểu Lôi cùng bạch y thiếu nữ nhìn nhau, ai cũng không nhượng bộ.

Người bên ngoài đều lau mồ hôi, không ngờ sẽ làm náo đến tình cảnh muốn động

thủ. Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vừa muốn xem kịch, lại sợ tai họa

trúng người.

Bỗng, thân thể Bắc Tiểu Lôi nhoáng lên, bóng dáng đỏ rực hạ xuống mặt đất, tay nắm roi giằng co với bạch y thiếu nữ.

Bạch y thiếu nữ câu môi cười khẽ, bóng dáng màu trắng cũng bay vút từ trên xe ngựa xuống, bóng dáng xinh đẹp động lòng người.

Từ lúc Bắc Tiểu Lôi vung roi về phía phu xe ngựa, thân mình nho nhỏ của

Tiểu Kim đã nhảy lên trên vai Dạ Tinh Thần. Cảm thụ được tốc độ tim đập

của Dạ Tinh Thần, nó biết người nam nhân này rõ ràng rất muốn có thể lấy tư thế dũng mãnh đứng ở trước mặt Bắc Tiểu Lôi bảo hộ nàng. Nhưng lại

không thể không áp xuống, xem hắn mím chặt môi, đôi mắt thâm thúy không

chớp không nháy nhìn chăm chú vào hai nữ tử, chỉ sợ nếu như chủ tử thật

sự có một cái vạn nhất, hắn nhất định sẽ xé bỏ ngụy trang…

Đầu

chim nho nhỏ nghiêng một cái, nó cảm thấy chủ tử không cần phải lãng phí thời gian với người nữ nhân kia. Đôi cánh màu vàng giương ra, thân mình nho nhỏ bay về hướng hai người, dừng ở trên vai Bắc Tiểu Lôi.

A, đây là—

Trong khoảnh khắc bạch y thiếu nữ nhìn thấy Kim sí điểu, cả hai mắt đều phát

sáng lên. Chim nhỏ đẹp quá, đôi cánh màu vàng kia chói mắt như ánh mặt

trời trên cao, lộng lẫy rực rỡ; bích đồng kia giống như phỉ thúy, lóe ra ánh sáng linh động. Cho tới bây giờ chưa từng thấy chú chim nhỏ nào kỳ

lạ, tuyệt mỹ như thế, chỉ sợ ngàn vàng cũng khó đổi. Nếu như đưa con

chim này tặng cho sư huynh, huynh ấy nhất định sẽ đối xử khác với nàng.

Trong đôi mắt đẹp xẹt qua một đạo tinh quang, nàng ta thu hồi kiếm trên

tay lại, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Bắc Tiểu Lôi, có vài phần giảo

hoạt.

“Hừ, bổn tiểu thư khinh thường đánh với ngươi, nếu như

ngươi chịu bán con kim điểu này cho ta, ta sẽ không tính toán chuyện

ngươi làm khó dễ với Ngô thúc nữa.”

Tiểu Kim vừa nghe, bích mâu

lóe lên, da, lại đánh chủ ý lên người nó, nàng ta cho rằng ai cũng có

thể có được nó à? Cũng không xem lại phân lượng chính mình một chút. Cái đầu cương quyết ngẩng cao, có chút xem thường mà nhìn vào thiếu nữ.

“Ngươi đang nói cái chuyện quái quỷ gì vậy?”

Đôi mắt sáng của Bắc Tiểu Lôi nhìn bạch y thiếu nữ với vẻ không thể tưởng

tượng nổi. Nữ nhân này không có bị bệnh gì chứ. Nói cái chuyện quái quỷ

gì vậy, rõ ràng là nàng ta nhiễu loạn mọi người, hiện tại ngược lại giả

làm khổ chủ, chậc chậc, đúng là một người thần kinh.

“Ta phi, thật là có đủ không biết xấu hổ.”

“Đúng a, không thể tưởng được vị cô nương này lớn lên cũng thanh thanh tú tú, sao lại ngang ngược không nói lý lẽ như vậy?”

“Đây chính là bên ngoài vàng ngọc, bên trong thối rữa đi.”

“…”

Nghe thấy lời của bạch y thiếu nữ, tất cả mọi người đều thì thầm nghị luận. Người không thể xem qua tướng mạo a.

“Các ngươi câm miệng cho bổn tiểu thư.”

Nghe thấy mọi người phê bình, vẻ mặt bạch y thiếu nữ lúc trắng lúc xanh.

Bạch y thiếu nữ vừa quát một tiếng, tất cả mọi người đều bị dọa đến cấm khẩu.

“Ngươi bán hay không bán?” Thiếu nữ quay đầu lại, trừng Bắc Tiểu Lôi. Nhìn thế nào cũng cảm thấy hồng y nữ tử này không vừa mắt.

“Không bán thì thế nào? Chẳng lẽ ngươi còn muốn cướp hay sao?”

Bắc Tiểu Lôi liếc bạch y thiếu nữ, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười có mấy phần giễu cợt.

“Liền cướp, thì sao nào?”

Thiếu nữ vừa nói xong, thân hình màu trắng đã đến gần Bắc Tiểu Lôi. Đôi mắt

đen nhiễm lên lãnh ý, tay phải cầm kiếm, bỗng chốc đâm về phía nàng.

Bắc Tiểu Lôi nhếch môi lạnh lùng cười, bằng vào công phu này của ngươi cũng muốn cướp Tiểu Kim đi, nằm mơ.

Mũi chân khẽ điểm, bóng dáng đỏ rực nhẹ lướt về sau. Giống như cầu vồng

xuất hiện giữa không trung, hồng y tung bay, tóc đen múa lượn, đẹp đến

rung động lòng người. Chim nhỏ màu vàng đậu trên vai thơm của nàng, động cũng không động. Đôi bích đồng hơi câu lên nhìn vào bạch y thiếu nữ.

Hừ, muốn cướp nó. Một ngụm nước miếng độc chết nàng ta.

“Ngươi—“

Bạch y thiếu nữ thấy mình không lại gần được Bắc Tiểu Lôi, lại thấy vẻ mặt

dân chúng hai bên giống như đang xem kịch vui. Vừa thẹn vừa giận, khua

kiếm lên, mũi chân khẽ điểm, bóng dáng màu trắng cũng vọt lên không bay

vút đuổi theo.

Mọi người ở trên mặt đất, ngẩng đầu lên, nhìn vào

hai bóng dáng ngươi tới ta đi ở trên không trung. Một trắng một đỏ,

giống như một phong cảnh mỹ lệ nhất, trắng vô cùng, đỏ vô cùng; lại như

tuyết trắng cùng lửa đỏ, một lạnh một nóng, chiếm lấy ánh mắt của mọi

người.

Dạ Tinh Thần đứng ở nơi đó, áo trắng tung bay, mắt sáng

chuyên chú nhìn lên. Không biết từ lúc nào đã xuất hiện một vị hắc y

nhân ở bên cạnh hắn, đôi mắt lãnh mạc như đang nhìn hai người triền đấu

trên bầu trời, ánh mắt không gợn sóng như hồ nước chết.

“Vương gia, có cần thuộc hạ ra tay không?”

Một lúc sau, hắc y nhân nói. Tuy rằng hắn nhìn ra được vị bạch y thiếu nữ

kia tuyệt đối không thắng được vương phi, ngược lại, vương phi giống như con mèo đang vờn con chuột nhỏ cứ từng roi từng roi mà trêu đùa bạch y

thiếu nữ. Còn Kim sí điểu khiến cho hai người đánh nhau kia, lại không

nhúc nhích đậu ở trên vai vương phi. Ánh mặt trời chiếu xuống, kiếm

trong tay bạch y thiếu nữ xuất ra hàn quang lập lòe, lại không bằng tiên pháp như thần của vương phi.

Chợt, Bắc Tiểu Lôi vung một roi đến trước mặt thiếu nữ. Thiếu nữ cả kinh, theo phản xạ sử dụng kiếm che ở

trước mặt. Nhưng không ngờ Bắc Tiểu Lôi chỉ dùng hư chiêu, môi anh đào

gợi lên, một cước đá thiếu nữ xuống dưới.

Thân mình thiếu nữ lộn

mấy vòng giữa không trung, cuối cùng khó khăn lắm mới hạ xuống mặt đất,

lảo đảo lui về sau mấy bước, nếu không phải người phu xe kia ở phía sau

đứng lên ngăn nàng ta lại, chỉ sợ nàng ta còn có thể bị té ngã.

Khi thân hình thiếu nữ đang lui về sau, Bắc Tiểu Lôi cũng nhẹ nhàng hạ

xuống mặt đất. Hồng y nhẹ nhàng bay lên, vai thơm còn đậu một Kim sí

điểu hiếm có. Lông mày đen đôi mắt sáng, tóc mây như sương, rước lấy ánh mắt kinh diễm của mọi người.

Bắc Tiểu Lôi đi đến trước mặt bạch y thiếu nữ, nhìn nàng ta, có cảm giác khí phách cao quý bất khả xâm phạm.

“Hiện tại ngươi thua rồi.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 120
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...