Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Phi Cường Hãn

Chương 75

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hoàng cung? Ngự thư phòng

Ánh nắng vàng nhạt chiếu xuống ngói lưu ly rực rỡ. Bướm bay chim hót, hoa nở mây trôi.

Ở một khúc của hành lang, hoàng hậu Thượng Quan Mị mặc một bộ váy gấm đỏ

rực, bên trong là yếm trắng, để lộ làn da nõn nà như ngọc trước ngực,

vòng cổ màu trắng bạc càng tôn lên đường cong tuyệt mỹ của cái cổ, trên

búi tóc cắm nghiêng cây trâm có hình dạng hồ điệp màu vàng đang lay

động, theo mỗi bước chân của nàng càng không ngừng đung đưa, giống như

con bướm vàng giương cánh nhẹ nhàng bay múa.

Phía sau, một đám cung nữ mặc cung trang màu trắng vây quanh nàng, chậm rãi đi về phía ngự thư phòng.

“Tham kiến Hoàng hậu nương nương.” Bên ngoài ngự thư phòng, thái giám tổng quản cầm phất trần trong tay bái lạy Thượng Quan Mị.

“Bình thân.” Thượng Quan Mị bình thân, mắt đẹp nhìn vào trong ngự thư phòng.

“Hoàng thượng có ở đây không?” Ánh mắt mang theo chờ mong, đã mấy ngày rồi

nàng không thấy hoàng thượng. Yêu người trước rất khổ, cho dù chỉ là mấy ngày không gặp, nàng cũng đã tương tư thành họa rồi.

“Hồi nương nương, hoàng thượng không có ở trong cung.” Thái giám tổng quản khom người đáp.

“Không ư?” Đáy mắt Thượng Quan Mị xẹt qua một tia mất mát, con ngươi ảm đạm.

“Biết hoàng thượng đang ở nơi nào không?” Sẽ không phải đang ở chỗ phi tử

khác chứ. Nàng có chút chua sót suy nghĩ, lập tức hiểu được hắn cũng

không phải không thương những nữ tử trong hậu cung này. Thế nhưng hắn

lại nguyện nhìn thấy các nàng ấy, mà không thèm liếc thê tử được cưới

hỏi đàng hoàng là nàng lấy một lần. Chẳng lẽ, nàng khiến hắn chán ghét

sao?

“Hoàng thượng đang ở Tiêu Dao Vương phủ.” Tổng quản đáp, tuy lần này nghe nói người bị thương là Tiêu Dao Vương phi, nhưng hoàng

thượng lại mỗi ngày đều chạy đi Tiêu Dao Vương phủ, rước lấy không ít

nhàn ngôn toái ngữ rồi. Dù sao bọn họ vẫn chỉ là nô tài, cho dù biết rõ

hành vi như vậy rất không thích hợp, nhưng cũng không thể can thiệp vào

hành động của hoàng thượng được.

“Tiêu Dao Vương phủ?”

Thượng Quan Mị sửng sốt, lại đi đến đó sao? Chẳng lẽ thật sự giống tin đồn bên hoàng thượng yêu thích Tiêu Dao Vương phi ư? Hai tay hung hăng nắm chặt lại, ngón tay thon dài bấm sâu vào lòng bàn tay. Nàng vốn cho rằng mấy

lời đồn kia là không đúng, nhưng từ sau khi Tiêu Dao Vương phi bị

thương, biểu hiện nóng vội ra bên ngoài của hoàng thượng khiến nàng

không thể không nghĩ như vậy.

“Nếu hoàng thượng đã không có ở

đây, vậy bổn cung đi trước.” Thượng Quan Mị có chút thất hồn lạc phách

xoáy người, bóng dáng quyến rũ động lòng người kia trở nên buồn bã.

Thái giám tổng quản nhìn bóng lưng Thượng Quan Mị mà lắc đầu, vận mệnh của

nữ tử nơi hậu cung cũng không như cảnh tượng mà người ngoài đoán được,

bên ngoài vẻ hoa lệ, lộng lẫy kia chính là để che giấu sự cô tịch, vắng

vẻ, cùng khổ đau mà người khác khó có thể cảm nhận…

Thượng Quan

Mị cúi thấp đầu bước đi không chủ định. Tiến cung vài năm rồi, lúc đầu,

nàng cũng chỉ là thiếu nữ giàu ảo tưởng, một lòng muốn cùng phu quân

tuấn lãng phi phàm của nàng cử án tề mi, tương cứu lúc hoạn nạn. Nhưng

mỹ mạo của nàng cũng không chiếm được thương yêu của hắn, nhu tình của

nàng không động đến được tâm của hắn. Ngày ngày, nhìn thấy dung mạo

trong gương đồng trở nên u buồn, đau lòng, nhưng càng đau hơn chính là

tại sao hắn luôn coi như không nhìn thấy nàng chứ? Nâng mi mắt nhìn vào

những cây hoa bên cạnh, chúng đang nghênh đón ánh mặt trời mạnh mẽ chiếu xuống. Nhưng đóa hoa xinh đẹp cũng sẽ có lúc tàn héo, cũng giống như

nàng. Nàng không cam lòng chỉ biết chờ đợi cùng cô tịch trong tàn lụi

như vậy để cho người bên gối nghĩ đến người khác…

“Đi, đi cung

Tuyết Hàm.” Thượng Quan Mị thu lại thần sắc, nói với cung nữ phía sau.

Đoàn người quay thân đi về phía cung Tuyết Hàm.

Gió thổi qua, đưa tới một trận hương hoa.

Cung Tuyết Hàm

Tuyết Hàm quận chúa đang ghé vào bên cạnh bàn, hai mắt vô thần nhìn ánh mặt

trời ngoài cửa sổ. Nàng nghe nói nữ nhân lỗ mãng trong phủ Tiêu Dao

Vương kia bị trúng độc, nghe nói Thần ca ca canh giữ ở bên giường nàng

ta không rời một bước, vì thế mà cả người tiều tụy…

Nàng hâm mộ muốn chết, nàng đố kỵ đến phát điên rồi.

Nếu như có thể, nàng tình nguyện bản thân trúng độc. Chỉ cần có thể đổi lấy thương tiếc của Thần ca ca, cho dù chỉ liếc nhìn nàng một cái cũng

được. Chính là ánh mắt của hắn không có nàng, chưa từng có. Ngày trước

hắn còn có thể cười, đối xử với nàng như muội muội. Nhưng không biết từ

lúc nào, ngay cả cười hắn cũng keo kiệt cho nàng. Nàng không đáng để cho hắn cư xử ôn nhu sao?

Nếu có thể, nàng thà rằng mình chưa bao giờ gặp qua hắn, như vậy thì hiện tại đã không phải đau lòng đến thế.

“Hoàng hậu nương nương giá lâm.”

Bên ngoài cung, thanh âm lanh lảnh của thái giám kéo Tuyết Hàm còn đang ngơ ngẩn trở lại. Nàng ngẩng đầu lên, nhìn ra ngoài cửa. Quả nhiên thấy

cung nữ vây quanh Thượng Quan Mị đang đi đến. Nàng ấy mặc một bộ váy áo

đỏ rực, cao quý nhưng vẫn không mất đi nét quyến rũ.

“Hoàng tẩu.” Tuyết Hàm đứng lên.

“Tuyết Hàm, muội làm sao vậy? Thần sắc không tốt lắm, muốn gọi ngự y đến xem hay không?”

Thượng Quan Mị vừa mới tiến vào đã nhìn thấy vẻ mặt Tuyết Hàm có chút tái

nhợt, một bộ dáng tinh thần không tốt. Không khỏi buông xuống ức khí

trong lòng, đi vài bước đến trước mặt Tuyết Hàm quận chúa, lo lắng quan

sát nàng ấy.

“Cảm ơn hoàng tẩu quan tâm, Tuyết Hàm không có việc

gì.” Tuyết Hàm quận chúa cười yếu ớt, lôi kéo tay Thượng Quan Mị ngồi

vào một bên, lại sai cung nữ đưa trà Long Tỉnh thượng đẳng lên mới nói

chuyện.

“Hoàng tẩu, sao hôm nay lại rảnh rỗi đến cung Tuyết Hàm của muội vậy?”

“Tuyết Hàm, bổn cung muốn đi Tiêu Dao Vương phủ thăm hỏi Tiêu Dao Vương phi,

muội có muốn đi theo ta không?” Thượng Quan Mị cầm ngược tay Tuyết Hàm

quận chúa hỏi. Đúng vậy, nàng không yên lòng với hoàng đế. Nàng càng

muốn nhìn một chút Tiêu Dao Vương phi kia là nữ nhân như thế nào? Chẳng

những khiến Dạ Tinh Thần luôn không gần nữ sắc lấy nàng ta, sủng nàng

ta, còn làm cho trái tim của hoàng thượng lãnh khốc cũng hướng về nàng

ta.

Tuyết Hàm kinh ngạc, muốn nàng đi thăm nữ nhân đã cướp đi nam tử nàng yêu mến đương nhiên là trăm ngàn lần không muốn.

Thượng Quan Mị nhìn Tuyết Hàm mím môi, không nói một lời. Tiếp tục khuyên giải.

“Quận chúa, chẳng lẽ muội không muốn gặp Vương gia à?”

“Muội—“ Tuyết Hàm khẽ nhếch môi, nàng đương nhiên muốn gặp Dạ Tinh Thần.

“Cùng đi thăm hỏi một chút đi. Bây giờ tâm tình Vương gia rất không tốt, cần có người ở bên an ủi.”

“Được, vậy cùng đi.” Tuyết Hàm quận chúa nghe Thượng Quan Mị nói như vậy, tâm

khẽ động, nếu như Bắc Tiểu Lôi không may trúng độc qua đời, vậy không

phải nàng vừa vặn có thể thay thế nàng ta ư?

“Như vậy mới đúng nha.” Thượng Quan Mị nở nụ cười. “Đi thôi.”

Hai người đứng lên, mang theo mục đích riêng của mình đi Tiêu Dao Vương phủ.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 75
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...