Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Phi Cường Hãn

Chương 13

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Ai nha! Công tử này thật là tuấn a.”

Một giọng nói ngả ngớn với ngôn từ phóng đãng truyền đến, chọc cho Bắc Tiểu Lôi bóp tay Dạ Tinh Thần càng mạnh hơn.

Vừa quay đầu lại, đã thấy một nữ nhân giống như một con bướm sặc sỡ. Búi

tóc như mây vấn cao, cài đầy kim trâm, châu sai, một bộ váy áo đồng dạng hồng y, ở trên người nàng lại mười phần diễm tục(1). Xem bộ dạng khuôn

mặt cũng khá tinh xảo, nhưng lại bị làm thành cái bảng màu, hồng hồng,

xanh xanh, càng đảo ngược khẩu vị. Hai mắt thật to không long lanh nhưng có thần, trái lại lộ ra dục vọng buông thả quá nhiều, vừa nhìn đã biết

không phải là người tốt đẹp gì.

Quả nhiên, mọi người nguyên bản

đang đánh giá Dạ Tinh Thần nhìn thấy nữ nhân kia đi đến, đều sợ tới mức

sắc mặt biến thành một màu đen. Nhìn phía Dạ Tinh Thần lại mang theo

đồng cảm.

Dạ Tinh Thần chán ghét nhìn lướt qua nữ nhân phóng đãng kia, ánh mắt của nàng như đang có ý ­­­­đối với mình. Cả người run lên, nếu như không phải Bắc Tiểu Lôi nắm chặt tay hắn, hắn nhất định quét

rơi một thân ghê tởm.

“Lớn mật.” Thị vệ râu quai nón thấy nữ nhân này lại có thể dám không biết xấu hổ mà dùng ánh mắt như vậy nhìn chủ

tử, mắt to trừng lớn, xoát đem đại đao bên hông rút ra. Hàn quang lập

lòe, lại thêm hắn một bộ dáng hung thần ác sát thật dọa người.

Mọi người trông thấy không thể ngờ hắn thật sự xuất đao ra, vừa sợ hãi vừa tò mò trốn ở một bên.

“Khanh khách…” Ai ngờ nữ nhân bị uy hiếp không những không sợ, trái lại còn

lắc mông từng bước từng bước đi lên trước. Thẳng đến khi đại đao thị vệ

lung lay vươn thẳng đến trước mặt của nàng. Hàn quang chiếu đến khuôn

mặt đủ mọi màu sắc kia, càng thêm cổ quái.

“Đại ca, chàng cam lòng tổn thương thiếp sao?” Nữ tử ném về phía thị vệ một ánh mắt quyến rũ.

Bọn thị vệ run rẩy, cái này cũng quá kinh khủng rồi.

“Cút ngay.” Râu quai nón trừng lớn mắt, một bộ không chịu thua nàng kia.

“Cắt.” Khắn tay Hoa Hồ Điệp khẽ vung, con ngươi màu đen lướt qua hắn hướng tới Dạ Tinh Thần nhìn ngắm. Đầu lưỡi liếm nhẹ khóe miệng, làm ra một bộ

dạng mê hoặc.

Con ngươi Bắc Tiểu Lôi lành lạnh quét tới, đúng là đồ không biết xấu hổ, cư nhiên ngay cả nam nhân của nàng cũng dám quyến rũ.

“Nhìn nữa, đâm mù con mắt của ngươi.” Đôi môi anh đào của nàng khẽ mở, một câu chắc chắn đối Hoa Hồ Điệp nói.

Khẩu khí này khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, không nghĩ đến thiếu nữ xinh đẹp này lại có thể hung hãn như vậy.

Hoa Hồ Điệp rõ ràng cũng bị sửng sốt, lúc này mới nghiêm túc quan sát Bắc

Tiểu Lôi. Nhìn thấy nàng má hạnh mặt phấn, mắt ngọc mày ngài, dáng người thướt tha, toàn thân tỏa ra hơi thở thanh xuân làm cho không người nào

có thể bỏ qua, thật khiến người khác đố kỵ.

“Ai nha, vị cô nương

này thực thô lỗ.” Hoa Hồ Điệp làm bộ làm tịch vỗ vỗ ngực, mị nhãn hướng

Dạ Tinh Thần nhướng lên. “Công tử làm sao chịu được, vẫn là Hoa Hồ Điệp

ta sẽ càng yêu thương người, công tử có muốn bỏ nàng hay không, đi theo

ta a.”

Dạ Tinh Thần lạnh nhạt liếc mắt nhìn nàng giống như nhìn thứ đồ dơ bẩn, thẳng đến khi biểu tình Hoa Hồ Điệp cứng đờ.

“Tìm đánh.”

Cư nhiên dám nói nàng thô lỗ? Lông mày Bắc Tiểu Lôi nhíu lại, quát nhẹ một tiếng. Tay mềm bỏ bàn tay to của Dạ Tinh Thần, duỗi ra tới eo lưng. Roi trong tay hóa thành giao long hướng thẳng Hoa Hồ Điệp vung lên.

Biểu tình Hoa Hồ Điệp chợt tắt, chạy ra bên ngoài tránh né. Vốn dĩ Hoa Hồ

Điệp là nữ ác bá của nơi này, yêu thích nam sắc, nhìn thấy nam tử diện

mạo không tầm thường liền sẽ thu vào trong phòng chính mình. Tuy nàng

chỉ có hai mươi sáu tuổi, nhưng nam thiếp trong phủ từ lâu đã bốn năm

mươi người. Mọi người đối với nàng vừa ghét vừa hận. Tiếc rằng nàng cũng có bản lãnh, thúc thúc nàng là đại quan trong hoàng thành Dạ Liêu, mọi

người đối với nàng dám giận mà không dám nói.

Bắc Tiểu Lôi lạnh lùng cười một tiếng, muốn tránh? Xem ngươi có bản lĩnh chạy trốn dưới roi của Bổn cô nương hay không?

Sợi tóc đen theo gió vũ động, bóng dáng đỏ rực giống như tia chớp tiến đến

gần Hoa Hồ Điệp. Roi ở trong tay nàng giống như có sinh mạng tùy theo

nàng vung lên quấn quýt lấy Hoa Hồ Điệp, mặc cho nàng ta di chuyển như

thế nào trốn như thế nào cũng quấn chặt không buông tha. Ba ba, ba ba,

huy động vài cái, roi dừng ở trên người Hoa Hồ Điệp. Váy gấm đỏ thẫm bị

quất cho rách nát…

“A—“ Đau buốt từ trên cánh tay truyền đến, Hoa Hồ Điệp kêu thảm một tiếng. Nhưng thấy roi Bắc Tiểu Lôi lộng vũ như

long, cuối cùng bị dọa sợ. Xoay người thoát đi, vẫn không quên để lại

mấy lời hung ác.

“Có bản lĩnh đứng chờ bổn cô nương.”

_____________________________________

(1) Diễm tục: vẻ đẹp dung tục.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 13
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...