Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Phi Cường Hãn

Chương 96

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Bóng dáng màu vàng dạo bước trong ngự hoa viên đầy hoa thơm bướm lượn, vương miện trên đầu dưới ánh mặt trời khúc xạ lên ánh sáng rực rỡ. Chói mắt nhất là vẻ

vương giả chí thượng tôn quý, chân đi giày thêu viền vàng, khuôn mặt

tuấn khốc không hiện bất luận biểu tình gì khẽ mím môi.

Thái giám phía sau cẩn thận dè dặt bám theo, không dám phát ra dù một tiếng động nhỏ.

“Đăng đồ tử, nếu như bổn cô nương bị bắt, thành quỷ cũng không tha cho ngươi.”

Đột nhiên, từ bên kia truyền đến giọng nói quen thuộc. Bóng dáng màu vàng

chợt dừng lại, đôi mắt bao phủ băng sương dấy lên ánh sáng. Là nàng sao? Nhưng nàng làm sao sẽ xuất hiện ở chỗ này chứ? Có chút do dự đứng ở nơi đó, áo bào màu vàng nhẹ nhàng bay theo gió, trong đôi mắt kia dường như chứa sự tự ti chần chờ, thật sự là nàng ư? Có thể do hắn quá mức tưởng

niệm mà sinh ra ảo giác không nên có không?

Một tiếng gào thét của Bắc Tiểu Lôi không khỏi khiến cho đám người quý phi sững sờ, nữ tặc này không có bị bệnh đi.

“Này, không phải các ngươi muốn bắt bổn cô nương à? Cứ việc đến đây.”

Bắc Tiểu Lôi đứng ở trên đỉnh núi giả, ánh mắt quét qua đám người quý phi.

Hừ, hiện tại nàng rất buồn phiền, tốt nhất là đến đây cho nàng luyện

quyền, giải buồn.

“Ngươi—“

Quý phi bị bộ dáng ung dung của Bắc Tiểu Lôi làm cho tức giận không nhẹ, kim trâm trên đầu đung đưa như hồ điệp màu vàng giương cánh.

“Bắt lấy nàng ta cho bổn cung.”

“Ai dám—“

Dạ Tinh Triệt uy nghiêm gầm lên một tiếng, cước bộ trầm ổn bước đến. Thì

ra hắn vẫn không yên lòng, nếu như thật sự là nữ nhân ngang ngược kia

thì phải làm sao? Vì thế, hắn đi ra trước ánh mắt khó hiểu của các thái

giám. Ai ngờ vừa đi đến liền nhìn thấy Bắc Tiểu Lôi đứng ở trên đỉnh núi giả phía xa xa, mặc dù biết nàng có công phu, hắn vẫn hoảng sợ. Hai ba

bước đi đến, lại đúng lúc nghe thấy Du quý phi hạ chỉ muốn bắt nàng. Thu lại vẻ mặt, âm trầm làm cho người ta có cảm giác bầu trời thật âm u.

“Hoàng thượng—“

Đám người quý phi nhìn thấy hoàng đế đi đến, khuôn mặt tuấn tú âm trầm, liền hoảng sợ, nhanh chóng nửa quỳ xuống.

“Tham kiến hoàng thượng?” Sao hoàng thượng lại đến đây? Còn ngăn trở nàng bắt nữ tặc kia? Trong lòng Du quý phi không hiểu, lại chỉ có thể nửa quỳ

đợi chỉ thị của Dạ Tinh Triệt.

Dạ Tinh Triệt vung áo bào, lãnh mâu trừng đám người Du quý phi. Không nói tiếng nào, trực tiếp bay thẳng đến bên Bắc Tiểu Lôi.

“Này, đăng đồ tử, ngươi đứng lại đó cho ta.”

Bắc Tiểu Lôi thấy Dạ Tinh Triệt lại dâng lên cơn tức, hôm qua hắn trộm hôn

nàng, hôm nay lại bởi vì hắn mà bị lão vu bà cho một đạo ý chỉ bắt tiến

cung, còn bị một đám thị vệ đuổi chạy khắp hoàng cung, hiện tại nàng sẽ

thiết lập một khoảng cách nhất định với vị hoàng đế này.

“Lớn mật, dám vô lễ với hoàng thượng.”

Bắc Tiểu Lôi vừa nói ra lời càn rỡ, trừ bỏ Dạ Tinh Triệt, tất cả mọi người đều phẫn nộ trách mắng nàng.

“Ân, ai cho các ngươi nói chuyện hử?”

Dạ Tinh Triệt quay đầu lạnh lùng liếc mọi người, hàn khí bức nhân.

Mọi người lập tức cúi thấp đầu xuống, im như thóc.

Du quý phi cúi thấp đầu vừa kinh vừa nghi, nữ tặc này rốt cuộc có thân

phận gì lại có thể bất kính với hoàng thượng như vậy, mà hoàng thượng

lại cũng không trách cứ nàng ta? Tay khẽ nắm lại, trong lòng bỗng dâng

lên một cỗ khủng hoảng. Sẽ không phải là một nữ tử sắp được phong làm

phi chứ?

“Xuống dưới.”

Dạ Tinh Triệt đi đến bên dưới núi

giả, vươn tay nói với Bắc Tiểu Lôi. Dưới ánh mặt trời, đôi mắt thâm thúy kia như bị một tầng hơi nước bịt kín, trở nên vô cùng ôn nhu. Nếu như

hắn không đưa lưng về phía những người khác, bọn họ nhất định sẽ trông

thấy, càng sẽ hoài nghi mình nhìn nhầm.

“Không xuống.” Bắc Tiểu

Lôi liếc cái xem thường, nàng cũng không phải đứa ngốc. Hoàng cung này

chính là địa bàn của tên đăng đồ tử kia, ai biết hắn có thể không quan

tâm đến tình huynh đệ với kẻ gây tai họa mà gây rối nàng không. Từ xưa

lòng quân đã khó dò. Huống chi trong lịch sử không phải đều từng nói qua có rất nhiều hoàng đế đều làm những chuyện giết cha diệt huynh đệ sao,

làm sao có thể chắc chắn người trước mắt sẽ không như thế chứ.

“Nàng—“

Bắc Tiểu Lôi hết lần này đến lần khác thể hiện thái độ bất kính, bất tuân

làm cho Dạ Tinh Triệt cũng nhịn không được nóng giận. Thân là hoàng đế

lại bị nàng khiêu khích tôn nghiêm, hắn cũng nhịn. Nhưng bây giờ trước

mặt nhiều người như vậy, nàng ngang nhiên chống lại lời hắn, thật sự là

không thể nhịn được nữa.

“Rốt cuộc nàng có xuống hay không?”

Con ngươi dần trở nên lạnh lẽo, hàn khí toàn thân tản ra làm cho đám người phía sau đều co rúm lại.

Cắt, ngươi tưởng làm bộ mặt hung dữ, bổn cô nương sẽ sợ ngươi à?

Bắc Tiểu Lôi thầm nghĩ, khinh thường quệt miệng. Sau đó nhìn phía xa xa bĩu môi.

“Ngươi trước hỏi bọn hắn một chút, còn muốn đuổi theo bổn cô nương không rồi nói sau.”

Dạ Tinh Triệt quay đầu lại thấy một đám thị vệ đi đến bên này.

“Tham kiến hoàng thượng.” Thị vệ cầm đầu dẫn mọi người quỳ xuống, vấn an Dạ Tinh Triệt.

“Bình thân.” Dạ Tinh Triệt phất tay, ánh mắt quét qua bọn họ. “Chuyện gì thế này?”

“Khởi bẩm hoàng thượng, bọn nô tài phụng mệnh thái hậu đến bắt Tiêu Dao Vương phi.”

Thị vệ cầm đầu chắp tay nói, một lời của hắn vừa nói ra, những người khác

đều ồ lên, không ngờ nữ tặc trên núi giả kia lại là Tiêu Dao Vương phi,

cái này, cũng quá mức tưởng tượng được rồi.

Du quý phi ngẩng đầu

tinh tế đánh giá Bắc Tiểu Lôi, trong lòng lại giống như bị vật gì đè

lên, thật khó thở. Nữ tử này lại là Tiêu Dao Vương phi, nhưng vì sao

nàng lại có cảm giác hoàng thượng quá mức quan tâm nàng ta rồi? Giữa hai người tựa hồ tồn tại một loại ám muội không rõ. Mà vì sao Tiêu Dao

Vương phi lại gọi hoàng thượng là đăng đồ tử? Chẳng lẽ nàng ta không

biết xưng hô như vậy chẳng những bất kính, vũ nhục hoàng đế, càng làm

cho người ta dùng ánh mắt khác thường nhìn bọn họ ư? Hai tay vô ý thức

xoắn lại, đến cùng là chuyện gì thế này?

“Xem đi, nếu như ta đi xuống, bọn họ nhất định sẽ bắt ta đi gặp lão vu bà kia. Ta mới không cần.”

Bắc Tiểu Lôi đảo cặp mắt trắng dã, nếu phải đi gặp lão vu bà kia để mắt to

trừng mắt nhỏ, nàng thà chờ ở trên đỉnh núi giả này, xem đám quý phi

chán ghét kia diễn hí khúc còn hơn.

Sau khi Dạ Tinh Triệt nghe được lời của Bắc Tiểu Lôi, mấp máy môi, tiếp đó mắt lạnh liếc đám thị vệ một cái, thản nhiên nói.

“Các ngươi đi xuống đi.”

“Việc này—“ Đám thị vệ đưa mắt nhìn nhau, bọn họ cứ tay không trở về như vậy

nhất định sẽ bị thái hậu lột da a. Nhưng nếu không nghe theo mệnh lệnh

của hoàng thượng, kết cục cũng sẽ rất thảm, việc này, rốt cuộc phải làm

thế nào mới đúng đây?

“Ân?” Hoàng đế nhếch cao mày kiếm, lạnh lùng trừng mắt.

“Vâng, nô tài tuân mệnh.”

Bị Dạ Tinh Triệt trừng như vậy, cả người đám thị vệ đều rùng mình một cái. Cuống quýt gật đầu, muốn rời khỏi.

“Chậm đã—“

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 96
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...