Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Phi Cường Hãn

Chương 119

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Tránh ra—“

Một tiếng hô kinh động đột nhiên truyền đến, ngay sau đó, mọi người nhìn

thấy một chiếc xe ngựa hoa lệ từ hướng cửa thành thẳng tắp lao tới.

Tiếng phát ra chính là của đại hồ tử điều khiển xe, chỉ thấy tay hắn lôi kéo dây cương, vẻ mặt ngông cuồng, nhưng lại không khống chế ngựa.

Đường phố vốn vô cùng náo nhiệt lại bởi vì sự xuất hiện của chiếc xe ngựa mà

càng thêm ồn ào. Mọi người nhìn thấy xe ngựa cứ đâm thẳng xông mạnh đến

mà sợ tới mức kinh hãi, mỗi người đều hoảng loạn né tránh, còn có mấy

đứa bé bị đụng ngã xuống đất, tiếng khóc trộn lẫn với tiếng kêu sợ hãi

của người lớn, càng thêm cực kỳ rối loạn.

Bắc Tiểu Lôi thấy một màn như vậy, tức giận.

Xa phu đáng chết, rốt cuộc có biết điều khiển xe hay không?

Bỗng chốc, bóng dáng lửa đỏ bay vút về hướng xe ngựa. Một tay rút roi bên hông ra vút về hướng người đánh xe.

“Xuống dưới cho ta.”

Vừa yêu kiều quát lên, vừa vận nội lực lên trên roi, cuốn phu xe ngựa ngã

xuống mặt đất. Thân ảnh đỏ rực bay vút đến trên lưng ngựa, nắm chặt dây

cương, nguy hiểm mà đem ngựa gần như mất tốc độ ngừng lại.

“Được—“

Chứng kiến Bắc Tiểu Lôi dừng xe ngựa lại, tất cả mọi người đều vỗ tay lên. Nữ tử này thật lợi hại a.

Dạ Tinh Thần bị kích động của Bắc Tiểu Lôi dọa sợ, hắn vốn muốn gọi ám vệ. Kết quả lại không kịp với tốc độ của Lôi Nhi, may mắn nàng không có

việc gì, ngược lại còn đá bay tên phu xe, ổn định được xe ngựa.

“Xảy ra chuyện gì?”

Một giọng nói yểu điệu truyền ra, giọng nói mềm mại, làm cho người nghe

thấy tâm ngưa ngứa, không biết chủ của giọng nói này có bộ dáng như thế

nào?

Mọi người nhìn lại, đã thấy một bạch y nữ tử đẩy cửa xe ra,

xuất hiện ở trước mặt mọi người, mày liễu mắt đen, mũi xảo môi mỏng, da

trắng nõn nà, vô cùng mịn màng, thật là một nữ tử xinh đẹp thanh lệ.

“Ngươi là?” Thiếu nữ trông thấy phu xe nguyên bản lại thay đổi thành một nữ

tử, giật mình kinh ngạc, mắt đen mở to, nhìn vào Bắc Tiểu Lôi.

Bắc Tiểu Lôi nhìn lướt qua bạch y thiếu nữ, thoạt nhìn cũng thật thanh tú,

đoan trang, nhưng hạ nhân xấc xược như vậy, chủ tử nhất định cũng không

tốt đẹp gì.

“Tiểu thư.” Phu xe ngựa bị Bắc Tiểu Lôi quăng xuống

đất, cả thân bị rơi giống như chiếc lá. Vẻ mặt ngông cuồng cũng đã không còn, đôi mắt to lại có chút đáng thương nhìn về phía chủ tử.

“Ngô thúc, sao ông lại nằm dưới đất vậy?” Nữ tử nhìn dáng người cao lớn của

phu xe ngã ngồi trên mặt đất mà nghi hoặc không thôi.

“Tiểu thư,

người nhất định phải làm chủ cho lão nô.” Đại hồ tử bò dậy, quỳ trên mặt đất, tay to chỉ hướng Bắc Tiểu Lôi, cả giận nói. “Lão nô vốn lái xe rất tốt, nhưng không hiểu sao cô nương này lại quật roi qua, quăng lão nô

xuống đất…”

“Như vậy?” Bạch y thiếu nữ nghe đại hồ tử nói, ánh

mắt chuyển sang Bắc Tiểu Lôi. Phấn môi khẽ nhếch, cười như không cười,

lại mang theo một cỗ áp lực khó hiểu nhìn nàng. “Vị cô nương này, không

biết gia phó đã đắc tội ngươi chỗ nào? Ngươi lại quăng hắn xuống đất?”

Bắc Tiểu Lôi giương mày, xem ra nữ nhân này cũng không phải người yếu đuối. Phấn môi hơi gợi lên, bàn tay mềm chỉ mọi người hai bên đường, lại nói.

“Nhìn một chút đi, người hầu tốt của cô nương lại điều khiển xe làm cho người ngã ngựa đổ như vậy a.”

Nghe đối thoại của hai người, những người khác cũng thu lại lòng hiếu kỳ đối với thiếu nữ, đổi lại là biểu tình phẫn nộ.

“Cô nương, các người lái xe kiểu gì vậy, thiếu chút nữa là đụng chết chúng ta rồi.”

Một đại thẩm thân mặc áo ngắn vải hoa nổi giận đùng đùng nói, đến bây giờ

trái tim bà vẫn còn phanh phanh nhảy loạn đây, dọa chết người rồi.

Thiếu nữ nghe thấy lời của bà ta, lại đảo qua mọi người, đã hiểu rõ nguyên

nhân mọi chuyện, con ngươi lạnh lùng quét về phía nam nhân trên đất,

không vui trách mắng nói.

“Ngô thúc, không phải đã nói với ông,

điều khiển xe phải cận thận à? Vạn nhất tổn thương đến người khác thì

phải làm sao? Có điều—“ Đề tài đột nhiên thay đổi, nâng lên chiếc cằm

thon, nàng ta có chút ngạo khí nhìn vào mọi người ở trên đường.

“Các vị cũng thật là, nhìn thấy xe ngựa đi tới, các ngươi cũng phải biết mà

tránh trước đi, tại sao lại ngây ngốc ở chỗ này, không phải là đợi xe

ngựa đụng chứ?”

“Ngươi—“

Lời nói của thiếu nữ làm cho tất

cả mọi người đều thay đổi vẻ mặt, ngay cả Dạ Tinh Thần cũng nhịn không

được chau lại tuấn mi. Nữ tử này cũng quá ngạo mạn, vô lý rồi, chẳng thể trách hạ nhân cũng vậy. Đây gọi là có chủ nào, tất có nô đấy.

“Phi, đúng là không biết xấu hổ, chưa thấy qua người nào không biết xấu hổ như vậy.”

Bắc Tiểu Lôi thấy nữ tử không nói đạo lý như vậy, nhịn không được phun ngụm nước miếng sang bên cạnh. Đôi mắt sáng rỡ lóe lên tia sáng xem thường

nhìn bạch y thiếu nữ, thật không ngờ nữ nhân này lớn lên cũng ra khuôn

ra dạng, vậy mà mở miệng nói chuyện lại làm cho người ta chán ngán.

“Ta nói cô nương này, ngươi đã soi qua gương chưa? Nhìn bộ dáng ngươi không biết nói đạo lý như vậy, so với quỷ còn dọa người hơn.” Đụng vào người

còn nói lý, nghe bên cạnh vẫn còn tiếng nức nở của trẻ con, lửa giận của Bắc Tiểu Lôi nhịn không được tuôn ra.

Ba một tiếng, chiếc roi

vút về phía phu xe ngồi trên mặt đất. Hừ, không giáo huấn cẩu vật này

một chút, hắn còn không biết mạng của mình không tôn quý bằng người khác đâu.

“Chậm đã—“

Bạch y thiếu nữ thấy động tác của Bắc Tiểu Lôi, xoát một cái, cầm nhuyễn kiếm trong tay, ánh mắt lạnh lùng trừng Bắc Tiểu Lôi.

“Cô nương muốn làm khó thủ hạ của ta, cũng phải tự xem cân lượng của mình.” Người của nàng khi nào thì để cho người ngoài khi dễ?

“Hừ, thì sao? Muốn đánh nhau, bổn cô nương sẽ phụng bồi.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 119
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...