Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vương Phi Cường Hãn

Chương 116

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cung Càn Khôn.

Một mặt gương đồng, nữ nhân trong gương đang dùng tay ngọc thon thon cầm bút vẽ lông mày.

Mắt ngọc mày ngài, băng cơ ngọc cốt. Thanh cao thoát tục.

Nữ nhân có một khuôn mặt tuyệt mỹ, cao quý, tao nhã, lộ ra một loại uy nghi của mẫu nghi thiên hạ.

“Hạnh Nhi, ngươi nói Bổn cung đẹp không?”

Hoàng hậu vừa tỉ mỉ vẽ lông mày, vừa hỏi tỳ nữ thiếp thân bên người.

“Đương nhiên, hoàng hậu nương nương là xinh đẹp nhất.”

Nha hoàn tên là Hạnh Nhi có một đôi mắt đen linh động, trong veo như bảo

thạch đen, lộ ra sự khôn lanh. Nghe thấy câu hỏi của hoàng hậu, không

chút nghĩ ngợi ngậm cười đáp. Nhưng vẻ mặt lại vô cùng chân thành, làm

cho ai nghe cũng cảm thấy vui vẻ.

“Ngươi nha đầu này, lại nói dễ

nghe để dỗ bổn cung.” Ngàn vạn thứ có thể đâm thông, mỗi mông ngựa là

vững như tường đồng(1). Quả nhiên, hoàng hậu được Hạnh Nhi dỗ đến vui

tươi hớn hở.

“Nào có, nô tỳ chính là ăn ngay nói thật, nương

nương vốn đã đẹp như thiên tiên rồi.” Hạnh Nhi tiếp nhận bút vẽ lông mày hoàng hậu đưa, vừa bỏ vào trong hộp trang điểm, vừa cười nói.

“Ngươi a—“ Hoàng hậu vươn ngón tay trắng nhỏ nhắn điểm vào cái trán của Hạnh Nhi.

“Hì hì ~~” Hạnh Nhi cười, nụ cười tuổi mười bốn mười lăm mang đến một phần hồn nhiên.

“Hoàng hậu—“

Hai người đang chơi đùa vui vẻ, lại thấy một ma ma áo xanh đi đến.

Tươi cười của Hạnh Nhi lập tức thu lại, có chút hoảng hốt phúc thân với ma ma áo xanh.

“Ma ma.”

“Ừ.” Ma ma áo xanh gật đầu, con ngươi nhìn lướt qua Hạnh Nhi.

“Hoàng hậu nương nương, nô tỳ có chuyện bẩm báo.” Ánh mắt lại nhìn về phía hoàng hậu đang ngồi ở trước bàn trang điểm.

Hoàng hậu hiểu ý, gật đầu với Hạnh Nhi.

“Hạnh Nhi, ngươi đi xuống trước đi.”

“Vâng, nô tỳ cáo lui.” Hạnh Nhi phúc thân, chậm rãi lui đi.

Chờ bóng dáng Hạnh Nhi biến mất ở sau cửa, hoàng hậu cũng đổi lại biểu tình lạnh lùng.

“Ma ma, có chuyện gì, nói đi.”

Ma ma áo xanh phúc thân với hoàng hậu, đứng ở bên cạnh, khom lưng ở bên tai nàng nói thầm.

“Cái gì?” Nghe được lời nói của ma ma, sắc mặt của hoàng hậu đột nhiên biến đổi.

“Ngươi không có tính sai chứ?” Hoàng thượng còn lưu lạc một nữ nhân ở bên ngoài ư?

“Nương nương, đại sự bực này, nô tỳ nhất định sẽ không tính sai.” Vẻ mặt ma ma áo xanh ngưng trọng cam đoan nói. Sắc mặt hoàng hậu càng thêm trầm

xuống, đáng giận, tại sao lại có thể như vậy?

Gió nhẹ lướt qua, tầng tầng lụa trắng lay động.

Bàn tay nhỏ của hoàng hậu bóp chặt lòng bàn tay, mím chặt môi, không nói

tiếng nào. Con ngươi hơi chuyển, khó trách hoàng thượng đối với phi tần

nơi hậu cung đều hờ hững, thì ra là ở bên ngoài có nữ nhân. Có thì có

đi, từ xưa tới nay hoàng đế có người nào không phải là phong lưu thành

tính, huống chi nữ nhân kia cũng đã chết, tự nhiên không thành uy hiếp

với nàng. Nhưng nếu như hắn thật sự có hài tử lưu lạc bên ngoài, vậy thì không giống với trước. Luận về tuổi tác, hài tử ở bên ngoài của hắn sẽ

lớn tuổi hơn so với Duệ Nhi. Dựa theo tổ quy, từ trước đến nay luôn là

lập trưởng tử làm thái tử, nếu như đứa bé kia trở lại, Duệ Nhi muốn đi

lên ngôi vị thái tử sẽ không có khả năng. Không được, nàng nhất định

không thể để cho dã hài tử kia trở về cung.

“Ma ma—“

“Hoàng hậu.” Ma ma áo xanh cúi đầu xuống, lắng nghe phân phó của hoàng hậu.

“Phiền ma ma vất vả một chuyến, thay bổn cung đưa phong thư đến phủ tướng gia.”

“Vâng.”

Tướng phủ

“Lão gia, lão gia—“

Quản gia mập mạp đi đến cạnh cửa thư phòng, khuôn mặt béo tròn lộ vẻ cười, giống như một pho tượng Phật Di Lặc.

“Vào đi.”

Một nam tử trung niên mặc bộ lam bào ngồi ở sau bàn sách, khuôn mặt nho

nhã, nhưng khi ông ta ngẩng đầu lên, trong đáy mắt lại tản ra tinh quang sắc bén. Xem ra người này nhất định là một nhân vật giỏi về che giấu

bản lĩnh.

“Chuyện gì? Quản gia.” Nhìn thấy quản gia đi tới, tể tướng Đằng Minh thản nhiên hỏi.

“Hồi lão gia, trong cung đưa thư đến.”

Quản gia cười ha ha chuyển thư trong tay lên.

“Ồ?” Đằng Minh tiếp nhận thư, mở phong thư ra, khẽ vung giấy viết thư mới mở thư ra. Sau khi đọc xong nội dung trên thư, ánh mắt căng thẳng, cả

người đều ngưng trọng lại, ngay cả bầu không khí cũng bị kéo căng.

“Lão gia, đã xảy ra chuyện gì sao?” Quản gia nhìn thấy vẻ mặt của Đằng Minh, ý cười trên mặt cũng không khỏi thu liễm lại.

Tay Đằng Minh miết lá thư, mấp máy môi. Khi ngẩng đầu lên, mâu quang sâu thẳm.

“Quản gia, đi tìm đại thiếu gia đến đây.”

“Vâng, lão gia.” Tuy rằng quản gia rất tò mò rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì

khiến người như lão gia cho dù Thái Sơn có sụp đổ cũng mặt không đổi sắc lại có vẻ mặt ngưng trọng như vậy, nhưng hắn hiểu rõ phép tắc khi làm

một hạ nhân, chỉ có thể vội vàng chạy đi tìm đại thiếu gia.

Một lát sau, một bạch y nam tử đi đến. Ngũ quan hắn tuy không tuấn mỹ, nhưng lại cương nghị, có hình.

“Cha, người tìm con?”

“Ngồi xuống đi.” Đằng Minh vẫy tay với nhi tử.

Đằng Chính ngồi xuống, nghi hoặc nhìn vào thần sắc ngưng trọng của phụ thân.

“Cha, đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Con xem đi, muội muội của con gửi thư tới.” Đằng Minh nói xong, đưa bức thư giao cho Đằng Chính.

Đôi mắt thâm thúy của Đằng Chính lóe lên nghi hoặc, tiếp nhận lá thư vừa nhìn, lông mày nhăn lại, lại có chuyện như vậy.

“Hoàng thượng lại có cả hài tử ở bên ngoài?”

Đằng Minh gật đầu, tay xoa nhẹ trán.

“Ai cũng không ngờ tới.”

“Nếu như hài tử ở bên ngoài trở về cung, như vậy—“

Đằng Chính cùng phụ thân đưa mắt nhìn nhau, hai người đều biết kết quả.

Nếu như hài tử ở bên ngoài trở về cung thì chuyện Duệ Nhi muốn đi lên ngôi

vị thái tử, sẽ gặp phải trở ngại. Hiện tại Duệ Nhi là trưởng tử, theo tổ quy, ngôi vị thái tử chỉ thuộc về nó, nhưng một khi hài tử ở bên ngoài

trở về cung, Duệ Nhi sẽ không còn là trưởng tử nữa.

“Cho nên—“ Đằng Minh mấp máy môi, thần sắc nghiêm túc nhìn Đằng Chính, “Bọn họ nhất định không thể trở về cung.”

___________________________________________

(1) Thiên xuyên vạn xuyên mã thí bất xuyên. Mã thí ở đây nghĩa là mông

ngựa, trong cụm từ “vuốt mông ngựa”, ám chỉ công phu nịnh hót lấy lòng.

Cả câu ý nói ngàn vạn cách có thể thất bại, nhưng nịnh bợ thì luôn thành công, bởi ai cũng thích nịnh hót.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 116
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...