Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cô Vợ Ảnh Hậu

Chương 183

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trên đường từ công ty đến lớp giảm cân, chị Hy nghĩ đến Trần Viễn buổi tối còn phải tăng ca, liền muốn đi phố ẩm thực ở bên cạnh mua cho anh cơm hộp, chỉ là vừa mới rẽ vào góc phố, liền đâm vào đuôi xe của một chiếc xe ô tô đỗ ở bên đường.

Bởi vì tốc quá quá nhanh, chị Hy trực tiếp bị túi khí an toàn bật ra mà ngất đi.

Đợi khi cô tỉnh lại, người đã ở trong bệnh viện hôn mê mấy tiếng rồi.

"Bệnh nhân gần đây ăn uống không tốt. gây nên thân thể suy nhược, cho nên mới hôn mê lâu như vậy, nhất định cần hợp lí ăn uống, không được thiếu dinh dưỡng".

Trần Viến nghe xong, nhìn người trên giường cau mày: "Cảm ơn bác sĩ".

Lúc này, chị Hy đã tỉnh rồi, nhưng mà nghe xong lời bác sĩ, cô dùng chăn che kín mặt mình, rất muốn tìm một khe nhỏ chui vào đó.

"Tỉnh rồi thì dậy đi, không cần giả vờ ngủ". Trần Viễn có chút không biết làm sao, anh cũng không nói ghét bỏ cô, cô làm sao liền mê giảm cân vậy?

Chị Hy biết mình trốn không nổi, từ từ vén chăn ra để lộ cái đầu: "Tôi....."

Cô vừa nói một chữ, liền nhìn thấy Trần Viễn bởi vì liên tục tăng ca nên sắc mặt hiển rõ có chút tiều tụy: " Bởi vì đến thăm tôi, lại làm lỡ thời gian nghỉ ngơi của anh rồi?Tôi đã không sao rồi, chúng ta đi thôi".

Thời gian này, Trần Viễn nên đi về ngủ bù!

"Cô đó"! Trần Viễn thấy không còn cách nào cản lại cô, nhưng mà bác sĩ vừa nói sức khỏe của cô không có vấn đề lớn: "Thương lượng cùng chủ xe kia tôi đã xử lí xong rồi, về sau lái xe nhất định cần phải cẩn thận chút, nhưng mà cô làm sao lại đột nhiên vòng sang phía bên kia đường"?

"Tôi...tôi biết anh hôm nay cần tăng ca, sợ anh không có thời gian ăn cơm, muốn mua một phần cơm mang cho anh". Chị Hy cúi đầu, như một đứa trẻ phạm lỗi vậy.

Nói như vậy, Trần Viễn càng thương cô.

"Đi, về nhà"!

Anh trên đường đều cầm tay cô đi, cầm thật chặt....

Bước vào cửa nhà, chị Hy muốn quay người xin lỗi anh, lại trực tiếp bị anh đẩy vào tường hôn lên môi: "Em có biết anh lo lắng như nào không? Làm sao mới rời khỏi mấy đồng hồ, em đã xảy ra chuyện rồi"?

"Ưʍ...."

"Còn nữa, ai cho em đi lớp giảm cân? Ngày ngày không ăn cơm, nhịn ăn"? Trần Viễn nhếch đầu mi nhìn cô: "Về sau không có phép đi nữa".

Chị Hy cúi đầu: "Nhưng mà em cảm thấy có hiệu quả mà, gần đây gầy đi không ít".

"Cần gầy như vậy làm gì? Em muốn giống Mạn Nhu làm diễn viên sao"?

"Không phải..." Chị Hy trong lòng luôn có một bàn tính, nếu như bố mẹ Trần Viễn đối với cô coi như đồng ý, cô và anh cũng đã đến tuổi chuẩn bị kết hôn rồi, đến lúc đó cần mặc váy cưới, chụp ảnh cưới, dáng của cô bây giờ chắc chắn không đẹp!

Cô không muốn để người khác nhìn hai người xong, cảm thấy hai người không hợp.

Có lúc chị Hy quá để ý đến ánh mắt của người khác, quá tự ti....

Ý nghĩ của cô đều viết rõ trên mặt, Trần Viễn nhìn một cái liền cái gì cũng hiểu hết, anh tiến về trước nửa bước: "Có vài chuyện không cần làm sớm vậy, tránh đêm dài lắm mộng, em luôn suy nghĩ lung tung quá".

"Cái gì"?

"Tối nay, em ngủ ở nhà anh"?

Ngủ?

Chị Hy không phải chưa từng qua đêm ở đây, nhưng làm sao cảm thấy dáng vẻ của Trần Viễn nói ra câu này, với bình thường không giống nhau vậy.....

"Anh đi tắm trước".

Chị Hy đứng ngây ra trên sàn, chẳng lẽ anh định tối nay...Thật ra chị Hy cũng rất muốn, cô không phải cô gái 20 tuổi nữa, mọi người đều là người lớn rồi, nhưng cô chính là bước không qua chỗ trũng đó trong lòng.

Trong lòng cô vừa căng thẳng vừa thấp thỏm bước vào phòng ngủ, đứng ở bên cửa sổ ngây người ra, không biết qua bao lâu, Trần Viễn từ phòng tắm đi ra, ôm cô từ phía sau.

"Đang nghĩ gì vậy"?

Chị Hy ho hai tiếng: "Công việc hôm nay của anh đều kết thúc rồi sao? Gần đây không phải luôn bận việc của Long Đằng sao"?

"Chuyện Long Đằng có chút rắc rối, nhưng mà sau khi Đại Thiên tiếp nhận Long Đằng, nhưng không hề thay đổi hình thức kinh doanh của Long Đằng, chỉ là làm một chút biến động, thậm chí những chủ tịch khác trong Long Đằng, tạm thời không cần thiết đặc biệt chú ý".

"Vậy anh với tổng tài về sau có thường tăng ca không"?

"Em hy vọng anh tăng ca sao"?

Trần Viễn giữ chặt tay của cô, hoàn toàn không để cơ hội cho chị Hy đổi chủ đề.

Khoảng cách của hai người đột nhiên đến gần, chị Hy cảm thấy tim của mình sắp nhảy ra ngoài rồi, cô rốt cuộc có nắm chắc thời cơ này, tuyệt đối biến Trần Viễn thành người của mình, nhưng mà....

Cứ như vậy giao cho đối phương, có phải quá qua loa?

Trần Viễn dường như nhìn ra sự căng thẳng của chị Hy, tắt đền trong phòng đi: "Như này, tốt hơn chưa"?

Chị Hy càng căng thẳng, đỏ mặt cúi thấp đầu xuống, không dám nhìn mắt của Trần Viễn, trong lòng đang suy nghĩ, tia sáng này, Trần Viễn chắc không nhìn được mặt cô đang đỏ đâu.

Nhưng bên tai vang lên giọng của Trần Viễn: "Em bây giờ muốn trốn anh, đợi Long Đằng chính thức xác nhập Đại Thiên, anh sẽ không có thời gian bên em đâu".

Nghe xong lời này, chị Hy cau mày ôm chặt Trần Viễn: "Vậy em sẽ tranh thủ bây giờ ôm nhiều chút".

Trần Viễn nhấc môi, ghé sát đến bên tai chị Hy: "Cũng đừng ôm quá chặt, không thì anh sẽ kiềm không nổi".

Giọng điệu khàn kiểu này khiến chị Hy luống cuống căng thẳng, giây tiếp theo, cả người cô bị Trần Viễn đẩy lên giường: "Không cần để ý những cái khác, đối với em anh luôn không có lực khống chế mình".

"Anh....thật sự không ghét bỏ em"?

Trần Viễn không có bất cứ câu trả lười nào, mà trực tiếp dùng hành động của chính mình để chứng minh, anh cúi đầu hôn chị Hy: "Mỗi lần anh đều muốn khiến em triệt để thuộc về anh, hay là hôm nay liền vượt qua giới hạn kia"?

"Đừng mà...."Chị Hy lắc đầu, ép mình không được trầm luân trong trong nụ hôn của Trần Viễn.

"Nếu tối anh anh nhất định thì sao"? Trần Viễn đột nhiên trở nên cứng rắn, chị Hy lúc này mới phát hiện, con chó nhỏ này sẽ đột nhiên biến thành một con sói nha!

Những lời này ai dạy anh vậy!

"....Anh....Em"!

"Ngày mai đi đăng kí"!

"Anh có hối hận không"? Lòng chị Hy vốn sợ sệt căng thẳng bởi vì thái độ của Trần Viễn ấm áp rất nhiều, người đàn ông này thật sự không ghét bỏ cô: "Chúng ta ở bên nhau thời gian không lâu, nếu mà về sau anh gặp được người con gái anh thích hơn thì sao....."

"Em sao lại có sở thích nghĩ lung tung vậy? Em chính là người phụ nữ của đời anh".

"Vậy nhỡ bố mẹ anh không thích em"?

"Cùng em kết hôn sống cả một đời là anh, không phải bọn họ".

"Vậy...."Chị Hy ngẩng đầu lên, đột nhiên phát hiện bản thân không có lí do để lại trì hoãn nữa, tim của cô một lúc lại một lúc đập lên, cực kì xấu hổ: "Vậy làm đi"!

"Nhưng anh không biết bắt đầu từ đâu..."Trần Viễn cười nói.

"Hả"?

Trần Viễn cúi đầu hôn nhẹ lên trán của cô: "Chúng ta ngày mai đi đăng kí, anh muốn danh chính ngôn thuận cùng em ở bên nhau".

Bọn họ chỉ là những nhân viên bình thường trong vòng giải trí, cho dù kết hôn cũng sẽ không thu hút sự quan tâm của kí giả.

Chị Hy kệ để Trần Viễn ôm, tim của cô đột nhiên trở nên cực kì ngọt ngào, người đàn ông này đối với cô cực kì tôn trọng, cực chiều chuộng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 183
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...