Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cô Vợ Ảnh Hậu

Chương 49

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cửa vừa đóng lại, ở bên trong, Dương Vũ sốt ruột lôi lôi kéo kéo Lạc Phong nói: "Làm sao bây giờ? Nếu Jason tra ra được những lời nói kia đều là do chúng ta bịa ra, liệu..."

"Câm miệng!" Không đợi Lạc Phong mở miệng, Lạc Uyển Linh đã hung dữ chặn lời cô ta: "Coi đây là nhà cô à mà muốn nói gì thì nói? Lạc Phong, mau đưa cô ta đi."

"Vâng, chị hai." Lạc Phong không dám làm trái lời của Lạc Uyển Linh, anh ta kéo Dương Vũ rời đi.

Trong phòng họp, ánh mắt của Lạc Uyển Linh dần dần trở nên ác độc, cô gọi điện thoại về khách sạn, muốn để cho tên nhiếp ảnh kia đi gặp Mạn Nhu trước. Đợi đến khi scandal nổ ra, không sợ Mạn Nhu không cúi đầu nhận thua.

Nhưng nhân viên khách sạn lại nói cho cô ta biết, Mạn Nhu căn bản không ở trong khách sạn. Từ đem qua đến giờ, phòng vẫn chưa có ai ở.

"Cái gì?" Lạc Uyển Linh cúp điện thoại, sau đó sai người đi thăm dò chỗ ở của Mạn Nhu, cho dù là đi theo dõi cũng phải biết rốt cuộc nàng đang ở đâu.

Sự việc không thuận lợi như cô ta tưởng, Mạn Nhu không phải là người đơn giản như vậy.

*Trong biệt thự.

Mạn Nhu nhìn thiệp mời mà Phong Miên đưa, mỉm cười nói: "Em lại khiến chị lo lắng nữa rồi phải không?"

"Không sao cả. Chỉ là đẩy kế hoạch của tuần sau lên sớm hơn thôi." Sườn mặt nghiêng của cô vô cùng quyến rũ mê người.

Đây là liên hoan phim điện ảnh do công ty con của Đại Thiên tổ chức. Đến tham dự đều là những diễn viên điện ảnh đẳng cấp thế giới và các đạo diễn, biên kịch chuyên nghiệp nhất. Những nghệ sĩ dưới trướng của Lạc Uyển Linh không đủ tư cách tham gia, vì vậy, Mạn Nhu không cần lo lắng cuộc hôn nhân của nàng và Phong Miên sẽ bị lộ.

"Lần nào chị cũng suy nghĩ chu đáo cho em như vậy." Nàng bước lên vòng tay ôm lấy Phong Miên, đầu nàng tựa lên vai cô. Dựa vào cô khiến Mạn Nhu cảm thấy thư thái hơn nhiều.

Phong Miên cong môi, tay khẽ nâng cằm Mạn Nhu, con ngươi sâu thẳm khẽ lướt qua khuôn mặt nàng, dừng trên đôi môi nàng, rồi hôn lên đó.

Từng chút xâm nhập và chiếm lấy, hai người chìm đắm trong nụ hôn ngọt ngào.

Đến khi Mạn Nhu sắp không chịu nổi nữa, Phong Miên mới buông nàng ra, hít sâu một hơi, tỏng giọng nói thấy rõ sự cố gắng kiềm chế và khàn khàn: "Nếu không phải tối nay em còn có việc, chị sẽ không buông tha em dễ dàng như thế đâu."

"Vậy thì em cảm ơn ngài Phong đã giơ cao đánh khẽ..." Mạn Nhu cười ngọt ngào, buông tay ra.

Nàng rất thích cách sống chung của cô, hai người gần gũi nhưng tôn trọng nhau, nâng đỡ lẫn nhau. Đây là mối quan hệ hôn nhân lý tưởng nhất, không bên nào hoàn toàn chiếm hữu bên nào, nhưng bọn họ lại là người thân nhất của nhau trên thế giới này. Ngoại trừ Phong Miên, ai có thể mang đến cho nàng hạnh phúc như thế này?

"Chị sẽ dặn người đưa em qua đó, buổi tối chị không tham gia. Chuyện phía sau phải dựa vào tự bản thân em rồi."

Nếu Phong Miên có mặt ở đó thì cô sẽ là tiêu điểm của buổi tiệc, hơn nữa cô cũng muốn cho Mạn Nhu cơ hội cạnh tranh với Dương Vũ chứ không phải hoàn toàn làm chủ hướng phát triển của sự việc. Nếu không, chỉ cần một câu của cô, bên phía rổ đạo diễn sao dám từ chối Mạn Nhu?

Nhưng thế thì không phải là cơ hội do bản thân Mạn Nhu có được, nàng sẽ không cảm thấy vui.

"Được."

Nhẹ nhàng hôn trả lại cô, trong mắt Mạn Nhu tràn ngập ý cười. Người phụ nữ này rất hiểu lòng nàng, biết được nàng muốn gì.

Buổi tối từng chiếc siêu xe nối đuôi nhau lái vào bãi đỗ xe.

Xung quang đều là vệ sĩ, dưới sự hướng dẫn của nhân viên công tác, Mạn Nhu chậm rãi bước vào hội trường diễn ra buổi liên hoan.

Mạn Nhu chỉ trang điểm nhạt. Nàng mặc bộ lễ phục màu xám bạc do Phong Miên chuẩn bị. Thân váy thiết kế tinh xảo tôn lên vóc người gợi cảm hoàn mỹ của nàng, phối hợp với phụ kiện trên đầu là dây chuyền, trong cô xinh đẹp như tiên nữ bước từ trên mây xuống, vẻ mặt bình thản không hề luống cuống đón lấy ánh mắt và những lời khen thưởng của tất cả mọi người có mặt.

"Nữ minh tinh phương Đông?"

"Trông cô ấy quen lắm, chắc chắn tôi đã từng gặp rồi! Là ai nhỉ..."

Mạn Nhu xuất hiện, thu hút nhiều sự chú ý, dù sao nàng cũng từng là Ảnh hậu Kim Vũ, từng tham gia lễ trao giải và tuần lễ thời trang quốc tế. Loại khí chất tự nhiên mà có ấy không phải ai cũng so được. Nhưng nàng đã rút lui nhiều năm, người mới xuất hiện hết lớp này đến lớp khác. Lúc này khuôn mặt nàng như được bao phủ bởi một tằng màu sắc thần bí.

Lúc mọi người còn đang ồn ào suy đoán thì một giọng nói vang lên trong đám đông.

"Mạn Nhu!"

Nàng theo tiếng gọi mà quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Nasha đang khẽ chen qua đứng chắn trước mặt bọn họ, vui vẻ chạy về phía nàng, ôm chầm lấy nàng nói: "Tôi thật không ngờ được gặp lại cô ở đây! Chúng ta đã ba năm không gặp rồi! Cô có khỏe không?"

"Tôi rất khỏe, thật xin lỗi, lâu như thế mới xuất hiện lại."

Mạn Nhu mỉm cười lễ phép, nàng vẫn luôn biết ơn sự giúp đỡ và chăm sóc lúc đó của Nasha. Nàng có được vị trí như ngày hôm nay là nhờ công lớn của các tác phẩm điện ảnh năm đó. Con đường nàng từng bước từng bước đi đến đây, thiếu một đoạn nào, cũng đều sẽ dẫn đến kết quả khá.

Thấy hai người quen biết nhau, lại nghe Nasha gọi tên Mạn Nhu, không ít người đã nhớ lại nữ thần màn ảnh năm đó.

"Cô ấy chính là nghệ sĩ nước T, từng là "nàng thơ" của Nasha!"

"Tôi nhớ, các tác phẩm điện ảnh lớn từng mời cô ấy đóng vai nếu đồng ý quay thì phải đến mười năm sau mới quay hết."

"Sau đó hình như cô ấy về nước, rút khỏi giới giải trí, không ngờ hôm nay lại gặp được cô ấy, vẫn khiến người khác kinh ngạc như thế. Cô ấy định tái xuất sao?"

Tuy khách đến tham dự buổi liên hoan hôm nay đều rất tò mò về Mạn Nhu, nhưng bọn họ vẫn giữ lễ độ, không ai bước đến quấy rầy Mạn Nhu và Nasha nói chuyện, ngoại trừ một người. Đó chính là phó đạo diễn Jason, người buổi sáng đã nghe lời của Lạc Uyển Linh mà hiểu lầm Mạn Nhu.

Đêm nay anh ta đã tận mắt chứng kiến vẻ đẹp của Mạn Nhu, cũng nhìn thấy thái độ của Nasha và mọi người đối với nàng ấy. Hình ảnh tấm poster từng xem đột nhiên lướt qua trong đầu anh ta, sao anh ta có thể quên được nhỉ?"

"Là cô, vai nữ số một trong bộ phim điện ảnh "Bộ đồ của Thụy Đồ"!" Anh ta đột nhiên vỗ trán, ý thức được hôm nay hành động của mình ngu xuẩn đến cỡ nào.

"Jason, đây chính là ngôi sao đã vắng bóng ba năm nay mà tôi đã từng nhắc tới với anh."

"Nhưng sao cô không nói tên của cô ấy cho tôi biết!" Jason hối hận không thôi. Nasha đã nhắc qua với anh ta rất nhiều lần, nếu có cơ hội hợp tác với đạo diễn nước T, nhất định phải mời cho bằng được người này. Nhưng, bọn họ vẫn luôn chờ cơ hội, chỉ có điều Nasha lại chưa từng nói đến tên của Mạn Nhu cho anh ta biết.

Bằng không anh ta sẽ không...

Nasha chớp mắt: "Đó là bởi vì Mạn Nhu đã rút lui, tôi không muốn quấy rầy đến cuộc sống riêng của cô ấy, nhưng bây giờ cô ấy đã tái xuất rồi!"

Jason hít sâu một hơi, chủ động nói lời xin lỗi với Mạn Nhu: "Xin lỗi, là tôi nhất thời hồ đồ, tin lời bôi nhọ cô của bọn họ."

Nasha nhíu mày, không hiểu những lời này có ý gì, cô hỏi: "Mạn Nhu, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

"Chỉ là một chút hiểu lầm nhỏ thôi, tôi tin anh Jason cũng không phải cố ý." Cho dù nàng nói từ đầu cho Jason biết các tác phẩm trước đây nàng từng tham gia thì anh ta cũng sẽ không tin. Bây giờ đang có rất nhiều đôi mắt đang nhìn chằm chằm vào bọn họ, lại có thêm Nasha chứng minh, không còn ai nghi ngờ năng lực của Mạn Nhu nữa!

"Tôi có rất nhiều điều muốn nói với cô, chúng ta vào trong đi." Nasha mỉm cười kéo tay Mạn Nhu vô cùng thân thiết.

Jason đứng tại chỗ, nốc một ngụm sâm banh. Suýt nữa thì anh ta phạm sai lầm lớn. Nếu tối nay Mạn Nhu không xuất hiện thì bây giờ anh ta vẫn còn đang bị Lạc Uyển Linh gạt, không ngờ bọn họ lại dám lừa anh ta.

Anh ta nhất định phải cứu vãn sai lầm, không thể để cho đoàn làm phim mất đi một diễn viên giỏi như vậy.

Đêm đó Mạn Nhu rất vui vẻ, cô cũng rất nhớ Nasha, hai người đứng chỗ đài phun nước ở quảng trường lưu luyến không rời: "Cô Nasha, nhiều năm rồi tôi vẫn chưa quên sự chỉ dạy của cô, cũng rất chờ mong hợp tác tiếp theo của chúng ta, chỉ là... Tôi còn có chút chuyện riêng tư phải xử lý, không thể ở đây lâu được."

"Chỉ cần cô đóng phim lại thì chúng ta chắc chắn có cơ hội gặp lại nhau."

Nasha vui vẻ kéo tay nàng: "Cô chững chạc hơn trước rất nhiều, tôi tin con đường sau này của cô sẽ ngày càng mở rộng."

Thậm chí còn vượt qua địa vị Ảnh hậu Kim Vũ năm xưa, tiền đồ cực kì sáng lạn.

Mạn Nhu khẽ cười, nhưng nàng biết nếu muốn đạt được mục tiêu cao hơn thì nàng phải cố gắng hơn nữa.

Lúc nàng chuẩn bị rời đi thì Jason đã đứng bên cạnh xe nàng: "Cô Mạn Nhu, tôi nghĩ chúng ta nên nói tiếp về chuyện quay nhỉ?"

"Sáng nay anh đã thể hiện rõ thái độ từ chối cho tôi tham gia diễn xuất rồi mà." Mạn Nhu nói thẳng.

"Không đâu, đó đều là hiểu lầm, chỉ cần cô bằng lòng tham gia quay, cô ra điều kiện gì tôi cũng đáp ứng."

"Anh đừng mạnh miệng thế. Nếu tôi nói tôi chỉ hy vọng lần quay chỉ có một diễn viên phương Động là tôi thì thế nào?" Mạn Nhu hỏi rất dứt khoát, rất khí thế.

Jason trịnh trọng gật đầu: "Được, tôi đồng ý với cô."

"Vậy thì ngày mai gặp." Mạn Nhu lên xe Phong Miên đã chuẩn bị sẵn, chuyện tiếp theo chờ ngày mai xem kịch hay thôi.

Giây phút khi bọn họ bịa chuyện thì cũng nên chuẩn bị tâm lý nhận hậu quả khi bị vạch trần.

Lạc Uyển Linh sẽ không nghĩ Mạn Nhu có cơ hội xuất hiện tại sự kiện đó, cô ta càng không ngờ rằng cô có thể khiến cho Jason biết được chân tướng.

Mạn Nhu mới vừa trở về biệt thự đã nhận được điện thoại của Lạc Phong.

Nàng vốn dĩ cũng không muốn nghe nhưng suy một hồi vẫn nhận.

"Mạn Nhu, sáng nay Jason đã nói rất rõ. Anh ta là phó đạo diễn, ngay cả cửa ải của anh ta cô cũng không qua được thì làm sao có thể tham gia quay? Tôi đã báo công ty đặt vé xong rồi, sáng sớm mai cô về nước đi." Anh ta nói rất nhẹ nhàng, giống như trút được gánh nặng.

"Tại sao anh ta lại hiểu lầm tôi như vậy? Các người đã không giải thích các tác phẩm trước đây của tôi cho anh ta nghe sao?" Mạn Nhu cười mỉa mai.

................................................................................

Định viết tiếp mà con ma ngủ nhập rồi nên thôi:))))

xin lỗi mn

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 49
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...