Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cô Vợ Ảnh Hậu

Chương 93

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Vậy em nói cho anh biết, em kết hôn với ai!" Lạc Phong không thể tin được tất cả những chuyện này, không ngừng truy hỏi.

Phong Miên thu hết vẻ mặt của Mạn Nhu vào mắt, nhẹ nhàng nắm tay nàng nói: "Lần gặp mặt này, hãy để cho anh ta hoàn toàn hết hy vọng."

Thật ra Phong Miên sớm đã có ý định này, cô muốn giúp Mạn Nhu xử lý triệt để người đó.

"Tôi sẽ bảo chị Hy liên lạc với anh." Mạn Nhu nói xong, cúp điện thoại, xoay người nói với Phong Miên: "Thật ra cũng không cần..."

Cô nắm tay nàng hơi chặt, trong con ngươi màu đen lóe lên tia sáng: "Em có biết, lúc chị nghe những lời của anh ta nói thì trong lòng chị cảm thấy như thế nào không? Mạn Nhu, chị có thể bảo vệ em."

Chị Hy thấy bầu không khí như vậy, lặng lẽ rời đi.

Mạn Nhu cảm động gật đầu, tiến lên ôm lấy cô, nói ra suy nghĩ của mình: "Miên, em chỉ là không muốn chị vì những chuyện này mà lo lắng."

Khóe miệng cô nhếch lên, ôm chặt Mạn Nhu: "Em có thể không biết, một người có thể bảo vệ được người phụ nữ của mình vào lúc này, đối với người đó mà nói là một loại chắc chắn."

Mạn Nhu ở trong ngực cô ngẩng đầu lên, cả hai đều thấy sự tín nhiệm trong mắt đối phương.

...

Trên xe.

Mạn Nhu luôn nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt rất bình tĩnh.

Trợ lý gọi điện thoại đến nói đã đưa Lạc Phong đến nhà hàng.

Phong Miên mở miệng nói: "Đưa anh ta vào trước đi."

Cô sẽ không vì một Lạc Phong mà gióng trống khua chiêng, đây chẳng qua là một nhà hàng cô và Mạn Nhu thường đến mà thôi.

Xe dừng trước cửa nhà hàng, vị trí vừa đúng lúc Lạc Phong ngồi, có thể nhìn thấy.

Người phụ nữ từng ở bên cạnh anh, lúc này đang ưu nhã bước xuống xe, vẻ mặt vốn dĩ bình tĩnh nhưng khi đối diện với người phụ nữ bên cạnh nàng thì lại lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Ghen tỵ cùng tức giận tràn ngập trong đầu Lạc Phong. Anh ta lại là thua dưới tay một người phụ nữ vậy mà Mạn Nhu lại kết hôn với một người phụ nữ chẵn lẽ anh ta lại thua như vậy.

Ở góc độ này anh ta không nhìn thấy được khuôn mặt của Phong Miên, nhưng lại nhìn thấy được vóc dáng của đối phương, anh ta khẽ nhíu mày, chắc chắn Mạn Nhu chân đạp hai thuyền trong lúc hai người họ quen nhau.

"Thật hèn hạ..." Anh ta nhỏ giọng nói, ngồi thẳng trên ghế, nhìn quanh nhà hàng này, khinh thường hừ một tiếng: "Đồ ăn chỗ các người thật quá tệ, cũng không có ai đến."

Người phục vụ đứng bên cạnh anh, nghe được lời này, lịch sử trả lời: "Ngài nhầm rồi, hôm nay cô Phong đã bao cả nhà hàng này."

Lạc Phong sửng sốt một chút, nhà hàng này mà một lần bao thì phải tốn bao nhiêu tiền!

"À, để khoe khoang với tôi mà thật sự phải lỗ vốn rồi." Anh ta càng tò mò hơn đối phương rốt cuộc là ai!

Phục vụ cũng không giải thích với anh ta nữa.

Lạc Phong nghe thấy tiếng bước chân, ngẩng đầu lên nhìn, ánh mắt chậm rãi dừng trên người của Mạn Nhu và Phong Miên.

"Em..."

Lạc Phong ngây người nhìn, làm sao có thể!

Làm sao có thể chứ!

Phong Miên, Giám đốc của tập đoàn Đại Thiên, lại là chồng của Mạn Nhu!

Nếu như không phải, thì tại sao nàng lại bước xuống từ trên xe của Phong Miên được, hơn nữa lại ôm lấy cánh tay của Phong Miên, như vậy đương nhiên là... Lạc Phong cúi thấp đầu xuống, anh ta đột nhiên nghĩ đến nhưng lời hàm hồ của mình lúc sáng.

Khoảng cách của Lạc Phong và Phong Miên không chỉ là một chút, đối phương chỉ cần động ngón tay là có thể nghiền nát anh ta rồi, trong ánh mắt khiếp sợ của Lạc Phong thì Mạn Nhu và Phong Miên cùng nhau ngồi xuống.

Lạc Phong run rẩy cúi thấp đầu, căn bản không dám nhìn bọn họ.

Phong Miên nói với phục vụ: "Đem đồ ăn lên đi."

"Dạ, Phong tổng."

Phong Miên thâm tình nhìn Mạn Nhu, nắm chặt tay nàng.

Sau đó quay đầu nhìn Lạc Phong đối diện, đôi mắt lạnh lùng như phun ra tia lạnh lẽo: "Nghe nói anh Lạc rất tò mò về tôi."

Trong lòng Lạc Phong hồi hộp một trận, rất muốn thu hồi những lời anh ta đã từng nói trước đây.

Đối với người có thân phận có địa vị như vậy ở trước mặt mình, thì suy nghĩ và cách làm của anh ta thấp kém như hạt bụi.

Người như vậy thế mà lại cưới Mạn Nhu!

Không, đây chắc chắn không phải sự thật! Anh ta có phải là đang nằm mơ không!

Lạc Phong khẩn trương ngồi thẳng lưng, mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống trên trán, anh ta không có cách nào nhìn thẳng Phong Miên phía đối diện, càng không thể nào ngồi cùng bàn ăn cơm với hai vợ chồng bọn họ.

"Tôi... không có... tôi còn có việc, đi trước."

Lạc Phong hoảng hốt kéo ghế ra, muốn rời đi.

"Mới như vậy đã đi rồi?" Môi mỏng của Phong Miên khẽ nhếch lên, ánh mắt sắc nhọn nhìn thẳng Lạc Phong.

Phục vụ vốn dĩ cung kính đứng bên cạnh lập tức ngăn lại Lạc Phong.

Người mà cô muốn gặp là Lạc Phong, bây giờ muốn chạy, cũng không dễ như vậy.

"Anh Lạc luôn tò mò về tôi như vậy, còn chưa nói câu nào đã đi, có phải là hơi gấp gáp rồi không?" Phong Miên nói có hàm ý, thâm trầm liếc nhìn Lạc Phong.

"Tôi..." Tim Lạc Phong đập loạn không ngừng. trong lòng thầm hối hận vì những hành động của bản thân, lập tức nói lời xin lỗi với Phong Miên: "Xin lỗi, Giám đốc Phong, tôi thật sự không biết cô và Mạn Nhu là... thật xin lỗi, tôi lập tức tìm phóng viên, tôi sẽ làm chứng giúp Mạn Nhu! Cô ấy tuyệt đối sẽ không có bất kì quan hệ gì với Dương Gia Cữu nữa!"

Anh ta cho rằng có thể dùng cách này để có thể cứu vớt lại danh dự của anh ta.

Nhưng trả lời anh ta là một đôi mắt lạnh lùng và đầy sự coi thường của Phong Miên: "Không cần, những việc này tôi sẽ xử lý tốt."

Nếu như không phải vì Mạn Nhu, thì một nhân vật nhỏ bé như Lạc Phong làm sao có cơ hội có thể ngồi cùng bàn dùng cơm với Phong Miên được.

Sự việc đã phát triển đến mức này, chỉ là Mạn Nhu không hy vọng Phong Miên ra mặt thay nàng, thử hỏi, nếu như công khai quan hệ hôn nhân của bọn họ thì có nhà truyền thông nào còn dám đưa tin.

Những lời này đạp nát sự tự tin của Lạc Phong, ở trước mặt Phong Miên, anh ta không có tài cán gì cả, thậm chí là không biết gì cả.

Lạc Phong nuốt một ngụm nước bọt, anh ta nhìn Phong Miên, trong lòng cảm thấy rất tồi tệ, chẳng lẽ Phong Miên đồng ý gặp mặt anh ta là chỉ để làm nhục anh thôi thôi?

"Giám đốc Phong, vậy cô... muốn tôi làm như thế nào?" Lạc Phong run rẩy hỏi.

Phong Miên không trả lời, mà là đem quyết định giao cho Mạn Nhu, lúc cô nhìn về phía Mạn Nhu, ánh mắt đặc biệt dịu dàng.

Trong nháy mắt, Lạc Phong cuối cùng cũng hiểu rõ, Phong Miên muốn thay Mạn Nhu trả thù, muốn nhìn xem bộ dạng của anh ta nhếch nhác như thế nào.

Nhưng Phong Miên sẽ thật sự thích Mạn Nhu hay sao?

Lạc Phong nghĩ, sở dĩ Phong Miên cưng chìu Mạn Nhu như vậy là bởi vì nàng xinh đẹp trẻ tuổi, đợi nàng già rồi, hoặc là Phong Miên chơi chán rồi thì sẽ đối xử với nàng như vậy nữa sao?

Anh ta cho rằng Phong Miên sở dĩ hôm nay ra mặt, chắc chắn là do Mạn Nhu cầu xin cô.

Ai chẳng phải là có mới nới cũ, giữa bọn họ chắc cũng không có tình cảm gì.

Mạn Nhu chỉ liếc mắt nhìn, cũng có thể đoán được suy nghĩ của Lạc Phong, nhưng nàng cũng không cần phải giải thích với anh ta cái gì.

"Mạn Nhu, cô nói đi, cô muốn tôi làm như thế nào... thật không nghĩ đến, cô sẽ dùng thủ đoạn này." Lạc Phong lập tức trở nên phách lối.

"Tôi không cần anh làm bất cứ gì cả, bởi vì, giữa chúng ta đã không còn quan hệ gì nữa." Mạn Nhu nhìn Phong Miên, chậm rãi mở miệng: "Tôi chỉ là không muốn để chồng tôi lo lắng thôi."

"Ha, hai người thật sự đã kết hôn rồi? Vì sao bên ngoài không có chút tin tức nào."

Lạc Phong đắc ý cười: "Tôi đoán là cô đang lừa tôi."

"Ngày 19 tháng 7, chúng tôi lãnh giấy chứng nhận ở Uỷ ban rồi." Mạn Nhu nói với anh ta.

Lạc Phong chợt nghĩ đến cái gì, trong mắt chậm rãi trở nên trống rỗng, thậm chí có chút khiếp sợ.

Ngày đó là ngày anh ta hẹn Mạn Nhu đi lãnh giấy chứng nhận kết hôn, nhưng bởi vì trước ngày hội độc thân một ngày anh ta cũng hẹn với Dương Vũ, hai người bọn họ còn triền miên dây dưa ở trong căn hộ của Mạn Nhu, sau đó, anh ta còn bảo Mạn Nhu đi thử giọng thay cho Dương Vũ.

Ký ức giống như thủy triều mãnh liệt mà tới, hoàn toàn bao phủ Lạc Phong.

"Không thể nào, nếu như cô nói như vậy, vì sao cô không để..."

"Không để Miên thay tôi ra mặt?" Mạn Nhu hỏi ngược lại anh ta, cảm thấy vấn đề này rất buồn cười: "Tôi không hy vọng Miên sẽ để ý đến loại người tiểu nhân như anh."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 93
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...