Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cô Vợ Ảnh Hậu

Chương 7

Đăng:
Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Phong Miên làm sao có thể đột nhiên xuất hiện ở đây được? Hơn nữa cô ta tự nhiên còn nhúng tay vào chuyện ở đây? Tất cả mọi người hiểu rõ địa vị của Đại Thiên trong giới giải trí, suy đoán Phong Miên cũng cảm thấy Mạn Nhu đã phạm vào điều tối kị.

Mạn Nhu đúng là tự mình nhảy vào hố lửa. Từ nay về sau, cô - ảnh hậu hết thời này sẽ vĩnh viễn không còn chỗ đặt chân trong giới giải trí nữa.

Trong lúc tất cả mọi người cho rằng Phong Miên sẽ nhắm vào Mạn Nhu, lại đột nhiên phát hiện cô đứng bên cạnh Mạn Nhu, gật đầu khen ngợi: "Kỹ năng diễn xuất của cô thật sự không tệ."

Mạn Nhu mở to mắt nhìn cô. Không ngờ cô lại xem mình biểu diễn! Hơn nữa cô còn chủ động đứng ra giúp nàng. Người này là người chồng nàng mới lấy đấy!

Phong Miên thu hết cảm xúc của Mạn Nhu, quay đầu nhìn về phía đạo diễn Trần: "Đạo diễn Trần, ông thấy thế nào?"

"Kỹ năng diễn xuất của cô Mạn Nhu thì tất nhiên không thể xoi mói, về điểm này tôi tin tưởng vừa rồi tất cả mọi người đều thấy rõ như ban ngày." Ánh mắt đạo diễn Trần nhìn lướt qua trên người nàng, vẻ mặt khó xử nói: "Nhưng vừa rồi dù sao cô ấy... "

"Tôi thấy điều này không tính là vấn đề gì lớn."

Cho dù chủ đầu tư e ngại địa vị của Phong Miên nhưng vẫn cắn răng nói: "Không được, nữ số 3 trong bộ phim này phải là Dương Vũ."

Bọn họ đã ném ra bao nhiêu tiền, làm sao có thể vì Phong Miên nói một câu với thái độ không rõ ràng mà bỏ qua kế hoạch ban đầu được!

"Phải vậy không? Nói vậy, vai nữ số 3 đã bị nội bộ của các ông quyết định dành cho Dương Vũ?" Phong Miên hờ hững nói một câu với khí thế lạnh lùng nghiền ép đối phương: "Nhưng theo tôi thấy, cô ta căn bản không đủ tư cách, cũng diễn không ra được linh hồn của nhân vật này. Ngược lại Mạn Nhu rất thích hợp với nhân vật này."

Thái độ thể hiện ra rõ ràng như vậy, chỉ cần không phải là kẻ ngu si đều nhân ra Phong Miên muốn ủng hộ Mạn Nhu tới cùng.

Mạn Nhu căn bản không ngờ được cô lại đột nhiên xuất hiện, thậm chí sẽ vì việc nghĩa mà không hề chùng bước, cho dù nàng thấy rất bất ngờ nhưng cũng rất ấm áp.

Trứng chọi đá, chủ đầu tư không dám phản bác, chỉ lầm bầm vài câu rồi rời đi đầy khí thế để tìm Lạc Phong và Giải trí Huy Hoàng giải quyết chuyện này.

"Vậy chuyện này tạm thời cứ quyết định như thế đi." Đạo diễn Trần bất lực nhìn Phong Miên và không kiên trì nữa.

Phong Miên lại liếc nhìn Mạn Nhu với ý tứ sâu xa, dẫn theo thư ký rời đi.

Các phóng viên vừa rồi còn vây quanh Mạn Nhu, giờ đã chen chút đuổi theo người ta. Trong giây lát, bên cạnh nàng đã không có một bóng người nào.

Sau khi liên tục gọi bốn, năm cuộc điện thoại, Huy đi tới giữa sân khấu, căm hận nhìn Mạn Nhu nói với vẻ oán hận: "Mạn Nhu, cô đúng là độc ác. Cô cứ chờ xem, cậu Phong sẽ không bỏ qua cho cô đâu."

Mạn Nhu từ trong hạnh phúc được Phong Miên cứu đã bình tĩnh lại, nàng tiện tay ném khẩu trang vào trong thùng rác, nhìn chằm chằm vào Huy nói không hề yếu thế: "Được, tôi sẽ chờ."

Bởi vì nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ!

Nhân lúc các phóng viên còn chưa quay lại, Mạn Nhu rời đi theo cửa sau, vừa vặn bắt gặp chiếc xe của Phong Miên từ bãi đỗ xe đi ra. Nhìn tấm kính màu đen hạ xuống trước mặt nàng, nhìn cô ngồi bên trong xe, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị lại tươi cười lộ ra vẻ quan tâm tới nàng: "Lên xe đi."

Mạn Nhu ngoan ngoãn gật đầu: "Vừa rồi... Cảm ơn cô."

Bởi vì quen thuộc với trong giới giải trí kia, Mạn Nhu biết rất rõ ràng, nếu không có Phong Miên đứng ra, nàng căn bản không có cách nào xử lý được chuyện vừa rồi.

"Em đã là vợ của tôi, em nghĩ tôi sẽ bỏ qua cho kẻ khác bắt nạt người phụ nữ của mình sao?"

Lông mày cô khẽ nhướng lên, trong miệng nói ra những lời ngang ngược.

Cô nói vậy có nghĩa là sẽ vẫn bảo vệ mình như vậy sao?

"Nếu bởi vì tôi mà mang tới rắc rối cho Đại Thiên và cô, tôi... " Mạn Nhu ngồi xuống bên cạnh cô, đóng cửa xe lại, nắm chặt đầu ngón tay và muốn nói lại thôi.

Phong Miên chỉ nhìn nàng, trong mắt không hề có chút du͙ƈ vọиɠ nào: "Nếu như tôi sợ rắc rối sẽ không đăng ký kết hôn với em."

Trong lòng Mạn Nhu chợt hồi hộp, chỉ cảm thấy không khí trong xe đặc biệt ái muội. Mà nàng ngồi ở bên cạnh người phụ nữ này, tự nhiên tim đập rộn lên, khó có thể kiểm soát được.

"Bây giờ chúng ta đi đâu đây?" Nàng vội vàng chuyển đề tài.

"Nhà tôi."

Sau khi cô bình tĩnh nói ra câu này, thấy Mạn Nhu thoáng sợ run thì cong môi cười nhạt: "tôi làm việc không thích dây dưa. Nếu em đã đồng ý, tôi sẽ cho em một đêm tân hôn khó quên."

Vẻ mặt Mạn Nhu choáng váng, nhưng vẫn kiên định mở miệng trả lời: "Em bằng lòng."

Không phải đồng ý mà là bằng lòng. Nàng hiểu rõ lựa chọn của mình. Hai chữ Phong Miên đã in vào trong cuộc đời nàng, không cách nào xóa đi được.

Nàng bằng lòng trao cả bản thân mình cho cô.

***************

Mình đang phân vân cách xưng hô giữa Phong Miên và Mạn Nhu mọi người chọn hộ mình với:

Phong Miên: Chị - em hay là tôi - em

Mạn Nhu: tôi - cô hay em - chị

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 7
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...