Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hiệp Nữ Khuynh Thành

Chương 118

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hồng Loan ngán ngẩm nằm lăn ra trên mặt đất trong điện Kim Hoa tự hỏi sao đời người lại buồn chán thế này?

“Chẳng lẽ con chim phao câu thối đó đứt rồi hay sao mà nửa năm trời trôi qua rồi còn chưa chịu quay lại nữa? Chẳng có ai cho ta hành hạ, thật vô vị quá đi!” Hồng Loan nằm lăn kềnh trên mặt đất, mắt thao láo nhìn trần điện cảm thán.

n Ly bước đến đá nó một cái nhưng nó đã nhanh chóng lăn ngay một vòng tránh đi.

“Hồng Loan, nhà ngươi dù sao cũng là một thần thú, ngươi có thể tỏ rõ tư thế của thần thú được không hả? Ta nhớ ngày trước ngươi đâu có như vậy đâu?”

Hồng Loan nghe n Ly hỏi mà giật mình, đúng thật, nằm ườn ra như thế này thì chỉ có thể là con chim phao câu thối kia mới làm như vậy thôi. Chết dở! Chẳng lẽ nó trúng độc của con chim phao câu thối kia rồi? Hồng Loan lập tức đứng bật dậy, nhanh chóng tỏ ra phong độ thần thú cao quý ngạo nghễ. Nó hắng giọng nhìn n Ly nói: “Phù thủy n Ly, còn khá lâu mới tới ngày Khuynh Thành xuất quan, chúng ta ra ngoài đi dạo được chứ?”

n Ly nguýt nó một cái nói: “Hồng Loan, ta xem ngươi vẫn là không thể sửa được, ba ngày không được đánh nhau đã ngứa ngáy tay chân rồi?”

Hồng Loan cười khì khì nhảy đến vỗ vai n Ly nói: “Người hiểu ta đúng là chỉ có n Ly! Ta có thể sang yêu giới dạo chơi được không?”

“Ngươi đừng tưởng là ta không biết ngươi muốn đi tìm con Kim Bằng kia? Hồng Loan, nhà ngươi sao vậy? Quan hệ giữa ta với ngươi đâu có thua kém gì nó mà ta có bao giờ thấy ngươi nhớ ta đâu, nó mới đi có ít hôm mà ngươi đã ra bộ dáng này là sao?” n Ly cố làm ra ghen tị nói.

“n Ly, chuyện này khác chứ! Tình cảm của ta với con chim phao câu thối tất nhiên khác với tình cảm giữa tôi và cô rồi!”

n Ly hừ hừ không bằng lòng nói: “Có gì khác nhau chứ? Nếu nó là một con chim cái thì ngươi nhớ nó ta còn thấy có lý đi, nhưng nó cũng chỉ là một con chim đực thôi, còn ta...dù sao ta cũng được coi là một mĩ nhân...”

“Ta mới không có hứng thú với mĩ nhân!” Hồng Loan dửng dưng nói.

n Ly trố mắt kinh ngạc nhìn Hồng Loan. Hồng Loan nhìn bộ dáng của n Ly lúc này liền biết rằng cô ta lại hiểu lầm ý của nó liền cười hì hì giải thích: “Cô đừng có nhìn tôi như thế, tôi càng không có hứng thú với đàn ông. Tôi với Kim Bằng chính là bằng hữu, là anh em tốt của nhau!”

“Anh em tốt?” khóe miệng n Ly giật giật, vẻ mặt vô cùng cường điệu nhìn nó hỏi lại.

Hồng Loan không giải thích còn được, nó càng giải thích thì n Ly hiểu lầm càng sâu. Hồng Loan đành mặc kệ, lúc này nó đang lo cho Kim Bằng có đang gặp rắc rối ở yêu giới không, nếu không thì chắc chắn nó đã sớm quay lại khoe khoang thành tích rồi mới đúng?

“n Ly, cô có đi không?”

n Ly đến đây đã lâu mà Diệp Khuynh Thành hiện tại vẫn còn đang bế quan nên cũng có chút buồn chán, cô ngáp một cái rồi nhìn Hồng Loan nói: “Được! Ta sẽ đi với ngươi tới yêu giới một chuyến!”

Đôi mắt Hồng Loan sáng long lanh, nếu không phải vì câu nói của n Ly ngày trước thì nó đã sớm đi cùng với Kim Bằng tới yêu giới rồi, hiện tại n Ly đồng ý rồi, nó lập tức vỗ cánh bay đi.

n Ly thấy vậy nở nụ cười tươi rói rồi cũng lăng không bay theo.

“Chà chà... lâu lắm rồi mới được dễ chịu như vậy, tôi muốn xem xem n Ly dạo này tiến bộ đến đâu rồi.” Hồng Loan lời vừa dứt đã tăng tốc biến mất tăm.

“A ha...xưa nay ta chưa bao giờ lười nhác cả!” n Ly lập tức tăng tốc đuổi theo Hồng Loan, rất nhanh chóng hai người đã vượt qua địa phận của tiên giới để tiến vào yêu giới.

Hồng Loan nhếch mép cười ma mãnh nhìn lên tấm biển đề hai chữ “Yêu giới”.

“Nhìn gì? Có gì đáng nhìn sao?” n Ly khó hiểu nhìn nó.

“Cô không hiểu được đâu!” Hồng Loan nhìn n Ly đầy ẩn ý nói.

......

n Ly lặng thinh. Hồng Loan hưng phấn lạ thường, nó vận linh thức quan sát một lát rồi tàn ảnh loáng lên, lập tức tóm ngay được một tên yêu thú gần đó.

“Xin...xin đại nhân tha mạng...” tên yêu thú bị Hồng Loan tóm cuống quít xin tha.

“Ta có nói sẽ giết ngươi sao?” Hồng Loan nói nhẹ như không nhưng con tiểu yêu nọ vẫn sợ run bắn lên, làn khí lưu mạnh mẽ như vậy bảo nó không cuống lên sao được?

“Gần đây ngươi có nhìn thấy một con Kim Bằng không?”

Con tiểu yêu vừa nghe thấy Hồng Loan hỏi tới Kim Bằng thì ánh mắt liền lóe sáng.

“Thì ra đại nhân cũng muốn đoạt được ngôi vị Yêu hoàng sao? Con Kim Bằng ấy tuy bị thương nhưng vẫn rất lợi hại, bên cạnh nó lại có Kim Xán nên không dễ đánh bại nó đâu. Đã mấy tháng nay các cao thủ bốn phương truy sát nó mà không được nhưng nếu đại nhân ra tay thì con Kim Bằng cùng Kim Xán đó chắc chắn không thoát khỏi cái chết rồi. Vị trí Yêu hoàng nhất định sẽ thuộc về đại nhân!”

Hồng Loan sững người, con chim thối đó đã gặp phải chuyện gì mà lại bị người ta truy sát như vậy? Hồng Loan trợn mắt nhìn con tiểu yêu lớn giọng nói: “Nói rõ xem có chuyện gì xảy ra?”

Con tiểu yêu nhìn thấy Hồng Loan hung dữ thì khó hiểu, chẳng lẽ gã này không nhằm tranh đoạt ngai vàng yêu vương? Tại sao hắn lại không biết chuyện động trời ở yêu giới chứ?

“Mau nói!” Hồng Loan thấy tên tiểu yêu im lặng không khỏi giận dữ quát.

Tên tiểu yêu lúc này mới run rẩy nói: “Mọi chuyện cụ thể thế nào thì tôi cũng không biết rõ, chỉ biết là Yêu hoàng hạ lệnh ai giết được bọn họ thì có quyền cạnh tranh lên ngôi Yêu hoàng nhiệm kỳ tới! Tôi còn nghe nói yêu vương đã giết sạch tộc Kim Bằng và khai trừ bọn họ ra khỏi hoàng tịch vì bọn họ đã giết chết con trai cưng của Yêu hoàng. Lần truy sát này có rất nhiều cao thủ ẩn sĩ, e là...”

“n Ly, đi thôi!” Hồng Loan lớn giọng nói với n Ly.

Con tiểu yêu còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy mình bị một cơn lốc xoáy cực mạnh cuốn lấy, lúc nó chật vật đứng dậy được thì đã không còn thấy bóng dáng Hồng Loan cùng n Ly đâu nữa, mọi chuyện hệt như một giấc mơ.

Hồng Loan vuwa bay vừa không ngừng vận linh thức tìm kiếm tung tích Kim Bằng. Nửa năm trời không thấy nó quay lại, hóa ra là nó gặp rắc rối thật.

Bọn Kim Bằng, Kim Xán cùng tiểu Kim Bằng lúc này vẫn chạy trốn khắp nơi, trông cả bọn nhếch nhác vô cùng. Đối phương quá đông, lần nào chiến đấu cũng như đánh du kích, Kim Bằng cùng Kim Xán chỉ đánh một lát là lại phải chạy trốn. Tuy bọn họ đã giấu nhẹm khí lưu của mình nhưng vẫn bị hàng ngàn cặp mắt ở yêu giới theo dõi chặt chẽ.

Hồng Loan vô cùng sốt ruột, nó không ngừng vận linh thức quan sát trong phạm vi rất rộng nhưng tuyệt nhiên không hề nhận thấy khí lưu của Kim Bằng. Lẽ nào bọn họ... Không! Tuyệt đối không thể có chuyện đó được!

Hồng Loan tăng tốc bay đi, nó tóm lấy một tên yêu thú cấp sáu quát lớn: “Ngươi có nhìn thấy Kim Bằng ở đâu không?”

“Cách đây một tháng rôi có trông thấy hắn chạy về hướng tây.”

Tàn ảnh lại nháng lên, Hồng Loan cùng n Ly lập tức biến mất trước mặt tên yêu thú cấp sáu. Tốc độ nhanh đến nỗi khiến cho tên yêu thú kinh hãi, nó lập tức lấy linh châu truyền tin cho Yêu hoàng. Hai gã yêu thú cấp chính rất nhanh xuất hiện phi thân về phía tây truy đuổi Kim Bằng.

Chỉ sau vài canh giờ, Yêu hoàng đã nhận được mẩu tin nhắn với nội dung giống nhau, hắn nhìn hàng loạt địa chỉ rồi nhếch mép cười ruồi. Kim Bằng, lần này ngươi sẽ chết kiểu gì đây?

Yêu hoàng nhìn lại một loạt các địa chỉ trong lòng dấy lên một nỗi băn khoăn, tốc độ của bọn hắn nhanh như vậy thì yêu thú cấp chín làm sao có thể đuổi kịp đây? Hai gã này...

Linh châu trong tây đột ngột phát sáng cắt ngang suy nghĩ của Yêu hoàng, chỉ một lát sau yêu thú trấn cổng lớn của yêu giới cũng báo tin về báo có hai cao thủ vừa tiến vào địa phận yêu giới. Yêu hoàng ngẫm nghĩ, chưa biết chừng hai người này lại không phải bạn mà là kẻ địch cũng nên. Yêu hoàng cười nham hiểm, có lẽ đã đến lúc hắn phải đích thân ra tay rồi. Tàn ảnh của Yêu hoàng nháng lên rồi biến mất khỏi điện Yêu Hoàng cấp tốc phi hành về phía tây.

Kim Bằng cùng Kim Xán vừa mới cắt đuôi được một đàn yêu thú đang ngồi trong động nghỉ ngơi, tiểu Kim Bằng ngồi cạnh đó không ngớt kêu ca.

“Ông ơi, cháu đói quá!”

Kim Bằng lừ mắt nhìn nó, còn la đói sao? Bọn họ giữ được mạng đã là may mắn lắm rồi.

“Kim Liệt! Cháu cố chịu đựng một chút, lát nữa chúng ta đến chỗ Kim Bạch thúc thúc sẽ có đồ ăn.”

Kim Liệt đương nhiên cũng biết tình hình hiện tại nhưng là đã hai ba tháng nay nó chẳng được ăn gì rồi, nó đã cố nhịn cơn đói rất lâu rồi, hôm nay nó không chịu nổi nữa mới eo xèo vòi vĩnh. Suốt ngày chạy trốn đám yêu binh, thi thoảng nó cũng tự phi hành để Kim Bằng cùng Kim Xán đỡ mệt nhưng lúc này nó thật sự đứng không vững nữa rồi.

“Con ba ba già, ta mệt quá, ngươi ra ngoài canh cửa, ta nghỉ một chút rồi gác thay cho ngươi!”

Kim Xán gật gật đầu rồi xoay người đi ra. Kim Xán đi rồi Kim Bằng lại nhìn qua tiểu Kim Bằng gầy gò ngồi thu lu trong góc bèn bước lại khẽ vỗ lai lưng nó vài cái. Kim Liệt cảm thấy có một luồng khí ấm áp chảy trong người, cảm giác vô cùng thoải mái.

Kim Bằng mỉm cười nhìn nó khẽ nói: “Ba ba con, ngủ đi! Ngủ một giấc tỉnh lại sẽ không thấy đói nữa!”

Thấy tiểu Kim Bằng ngủ rồi, Kim Bằng mới chậm rãi đứng lên, thân hình to lớn của nó hơi chao đảo, vừa rồi nó tiếp nội lực cho tiểu Kim Bằng đã rất mệt mỏi. Thằng bé này còn quá nhỏ, nếu tiếp tục không được ăn thì nó sẽ chết đói cũng nên nhưng là bọn họ không có cách nào đi kiếm thức ăn cho nó được.

Kim Bằng ngồi xuống vận khí điều tức một lúc mới có thể bớt mệt mỏi đôi chút, nó vội chợp mắt một chút rồi lại đứng lên đi ra ngoài. Nếu không phải vì nó thì tộc Kim Bằng cũng sẽ không gặp phải đại nạn này, không phải vì nó thì Kim Xán đã không phải mang cháu nhỏ chạy trốn khắp nơi như vậy cho nên điều duy nhất nó có thể làm lúc này là cố gắng hết sức để bảo vệ hai ông cháu Kim Xán không gặp bất cứ bất trắc gì.

“Con ba ba già, ta ngủ đủ rồi, ngươi vào nghỉ ngơi đi.”

Kim Xán mơ màng nhìn về phía xa, đôi lông mày nhíu chặt vẻ trầm tư, “Không biết những ngày tháng này còn kéo dài tới bao giờ nữa!”

Kim Bằng gượng cười nói: “Chỉ cần còn sống là còn hy vọng, ta cho rằng rất cả sẽ rất nhanh kết thúc thôi!”

Kim Bằng đã thầm tính toán cả rồi, đợi đưa được hai ông cháu Kim Xán đến được chỗ Kim Diệm Ưng thì nó sẽ bí mật quay trở lại. Với công lực cùng thể lực hiện tại thì nó khó có thể thắng được Yêu hoàng, cùng lắm thì nó liều mạng này thôi, chỉ cần Yêu hoàng chết thì mọi chuyện cũng sẽ kết thúc.

“Mong sao được như lời ngươi nói!” Kim Xán thở dài nói.

“Hiện nay ta quả thật không còn chút niềm tin nào nữa, thực tế là chúng ta đến núi Tây Điên rồi nhưng là...ta thực sự không dám liều lĩnh đánh cược...”

Kim Bằng quay lại nhìn Kim Xán một hồi, nó đương nhiên hiểu Kim Xán đang lo lắng chuyện gì, cảm giác bị người mình tin cậy phản bội thật sự không dễ chịu chút nào. Nếu cứ tiếp tục trốn chạy như vậy tuy có cực khổ nhưng ít ra cũng giữ lại được những tình cảm ngày xưa ấy.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 118
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...