Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hiệp Nữ Khuynh Thành

Chương 158

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

“Khuynh Thành, sao thế?” Lam Tố khẽ nắm tay cô hỏi.

“Không sao...” Khuynh Thành cũng chưa nhận ra sự dị thường của nơi đây là bắt nguồn từ đâu nên không muốn để mọi người lo lắng.

“Đã thế thì chúng ta cùng vào thôi!” Lam Tố nhìn mọi người nói, sớm hay muộn cũng sẽ vào, là họa hay phúc thì phải vào rồi mới biết được.

“Mọi người chú ý an toàn nhé!” Khuynh Thành dặn dò.

Cả đoàn người kẻ trước người sau tiến vào trong rừng Bách Độc.

Hoa Mãn Nguyệt đăm chiêu nhìn Lưu Hương Nguyệt Nhi, hỏi: “Lưu Hương, em có hối hận không?”

“Hối hận!”

Lưu Hương vừa đáp, mặt Hoa Mãn Nguyệt biến sắc, anh kinh ngạc nhìn cô, thì ra cô đang hối hận sao? Lưu Hương mà anh biết đâu phải dạng người này chứ?

“Nếu em không thể ở bên cạnh anh thì em mới hối hận, nhất định sẽ hối hận đến mức muốn chết cho xong. Nam Cung Triệt, lựa chọn gắn bó với anh là lựa chọn đúng đắn nhất đời em. Dù có phải đi đến chân trời góc bể, dù khó khăn đến mấy thì em vẫn sẽ lựa chọn ở bên anh. Kiếp này không thể sinh cùng ngày thì nguyện chết cùng ngày. Nam Cung Triệt, anh có nguyện ý ở bên cạnh em không?”

Hoa Mãn Nguyệt vô cùng xúc động, anh biết là mình đã không nhìn nhầm người mà, đây mới chính là Lưu Hương của anh. Bất cứ ai hay bất cứ chuyện gì cũng không thể nào chia cắt được anh cùng Lưu Hương. Tuyệt đối không thể!

“Không thể cùng sinh một ngày, chỉ cầu cùng chết một ngày. Lưu Hương, cảm ơn em. Nếu không có em thì cuộc đời này của anh đã không thể nào có cơ hội biết được tình yêu thì ra lại tuyệt vời đến thế!” Hoa Mãn Nguyệt xúc động ôm chầm lấy Lưu Hương Nguyệt Nhi, âu yếm hôn lên trán cô nói: “Lưu Hương, em có biết tại sao anh lại lấy tên là Hoa Mãn Nguyệt không?”

“Tại sao?” Lưu Hương Nguyệt Nhi ngước đôi mắt to tròn nhìn Hoa Mãn Nguyệt hỏi.

“Thực ra, lúc mới đến tiên giới anh không hề có ý định thay tên đổi họ. Lần đầu tiên gặp em, em hỏi anh tên gì, anh không hiểu vì sao bản thân mình lại nói ra ba chữ này. Trước đây anh thương chơi bời hoa bướm nên thường lấy họ Hoa ra ngoài, còn Mãn Nguyệt nghĩa là từ nay anh sẽ hết lòng yêu thương Lưu Hương Nguyệt Nhi em. Lưu Hương, anh nhất định sẽ dùng hết đời này của anh để yêu thương em!”

Lưu Hương Nguyệt Nhi cảm động ngả người trong lồng ngực rắn chắc của Hoa Mãn Nguyệt, không biết hạnh phúc của bọn họ có thể kéo dài bao lâu đây? Cô đã từ bỏ mọi thứ để được ở bên cạnh anh, nhưng hạnh phúc của bọn họ thật quá mong manh, bao nhiêu khó khăn phía trước cần phải vượt qua, cô không muốn cứ đơn giản như vậy mà chết. Cô còn muốn sinh con cho anh, cả nhà ba người bọn họ còn phải ngao du thiên hạ.

“Lưu Hương, anh không sao, anh tin tưởng nhất định chúng ta sẽ thành công!” Hoa Mãn Nguyệt kiên định nhìn cô nói. Vì cô, anh nhất định sẽ sống thật tốt.

Diệp Khuynh Thành bỗng nhiên cảm thấy phía sau mình thiếu mất hai người, thì ra là Hoa Mãn Nguyệt cùng Lưu Hương Nguyệt Nhi còn chưa có đi lên.

“Hai người đừng ở đó nồng nàn nữa, mau đi nhanh thôi! Nơi này nhiều thứ quái đị, chúng ta tốt nhất nên đi gần nhau thì hơn!”

Hoa Mãn Nguyệt cùng Lưu Hương Nguyệt Nhi nghe Khuynh Thành nói vậy lập tức đi tới nhập bọn. Vừa đi được mấy bước, Lưu Hương Nguyệt Nhi đột ngột kêu lên: “Cái gì thế kia?”

Nhìn theo hướng tay cô, mọi người nhìn thấy cách đó không xa có một đám gì đó đen thui đang bay về phía họ. Diệp Khuynh Thành kinh ngạc, dự cảm không hay ập đến, cô vội la lên: “Mau chạy đi!”

“Là gì thế Khuynh Thành?”

Tuy đối tượng là sinh vật trên thần giới nhưng ngày xưa Khuynh Thành đã từng đọc nhiều sách viết về các sinh vật thượng cổ nên cũng có hiểu biết chút ít.

“Là dơi ăn thịt người!” Loài dơi này chuyên hút máu ăn thịt, nếu bị chúng bao vậy thì thật sự bọn họ có muốn trốn cũng khó lòng rồi.

“Dơi ăn thịt người???” đoàn người giật mình kinh hãi, tuy bọn họ chưa từng nghe đến sinh vật này nhưng chỉ cần nghe tên thôi cũng đủ hiểu mọi chuyện rồi chứ chưa cần tới nhìn bộ dáng đen thui, đôi mắt đỏ như máu hăm he nhìn bọn họ.

“Tuyệt đối không thể chúng đuổi kịp, nếu không thì chúng ta chỉ có cách xả thân xác cho chúng xơi mà thôi!”

Đoàn người kinh hãi, vội tăng tốc bay đi, thân xác bọn họ đâu có dễ gì mà tu luyện được như ngày hôm nay chứ? Đoàn người vừa phi hành vừa cố gắng phát ra luồng khí lưu mạnh mẽ nhất có thể để tạo thanh thế, tránh những tiểu yêu tới gây rối mà làm hỏng chuyện.

Đàn dơi ăn thịt người vẫn không ngừng truy đuổi, tuyệt không hề có chút nản chí hay ý định bỏ cuộc nào. Con dơi đầu đàn với kích thước khổng lồ trông rất hùng dũng, đôi mắt đỏ máu của nó tràn ngập khát máu.

“Tăng tốc! Nhất định phải đuổi kịp bọn chúng. Lấy kim đan của chúng, ăn máu thịt của chúng thì công lực của chúng ta sẽ tăng tiến gấp bội!” nói rồi nó dẫn đầu đàn dơi tăng tốc đuổi theo.

“Đàn ông là phần của ta! Phần còn lại các ngươi cứ tự mình hưởng thụ!” Con dơi đầu đàn lần nữa hét lên. Sở dĩ nó bám riết không tha là vì nó nhận ra luồng khí lưu phi thường của Lam Tố, có thể ăn thịt một kẻ như vậy, công lực của nó nhất định sẽ tăng thêm mấy phần! Nó nhất định phải liều, thành công rồi thì tộc nhà Dơi từ nay chính thức sẽ ở dưới quyền sai khiến của nó.

“Đại ca quyết ý ăn thịt hắn sao?” một con dơi nhóc bay đến cạnh con dơi đầu đàn hỏi.

“Hỏi thừa! Ông đương nhiên phải xơi tái nó rồi. Xơi được nó thì công lực của ông nhất định sẽ tăng gấp bội, họ nhà dơi còn ai có thể là đối thủ của ông nữa chứ?” dơi đại ca phớt lờ nói.

“Nhưng hình như công lực của hắn rất cao!”

Đại ca dơi trợn mắt nhìn con dơi nhóc con, tức giận mắng: “Đồ ngu! Nếu không phải nó có công lực cao thì ông đây ăn thịt nó để làm gì hả?”

Dơi nhóc con hình như đã hiểu ra vấn đề, nó đực mặt cười ngớ ngẩn: “Kể cũng phải, đại ca thật thông minh.”

“Chỉ nói vớ vẩn, không thông minh thì sao có thể làm đại ca của các ngươi được?!” nói về trí thông mình thì đây quả nhiên là niềm tự hào của dơi đại ca. Họ nhà dơi làm gì có ai thông minh hơn nó nữa chứ?

“Lát nữa tất cả các ngươi vây đánh bọn còn lại!”

“Đã rõ, đại ca!” dơi nhóc con hào hứng đáp nhưng nó rất nhanh chóng cảm thấy có điều gì đó không ổn, vội hỏi: “Vậy còn đại ca? Đại ca sẽ làm gì?”

Đại ca dơi tạt cho nó một chưởng vào đầu, lớn tiếng mắng: “Đồ ngu! Đồ thộn! Đần thối! Ta đương nhiên là sẽ đi ăn cái thằng có công lực cao nhất ấy rồi! Lần sau ngươi cong dám xía vào chuyện của ta xem ngươi có toàn thây được không. Ngươi là đại ca hay ta là đại ca hả?”

Dơi nhóc con câm như thóc, nó chẳng qua chỉ là quan tâm tới đại ca thôi mà. Nó ấm ức nói: “Đương nhiên đại ca là đại ca rồi!”

Đàn dơi ăn thịt người truy đuổi bọn Diệp Khuynh Thành cũng đã được bảy ngày đường.

“Đại ca, bọn người kia cũng thật là giỏi chịu đựng!”

“Chạy à? Ta không tin là không thể bắt kịp bọn họ!” Công lực của đàn dơi thật sự không cao nhưng nếu về phi hành thì cho dù là thần tiên cũng không thể so kịp được, bây giờ bọn chúng chỉ cần kéo dài thời gian, chờ đoàn người Diệp Khuynh Thành kiệt sức là có thể vây bắt rồi. Dơi đại ca nghĩ rồi cười khoái trá.

Dơi nhóc con dường như nghĩ ra điều gì đó, mắt nó sáng lên, nói: “Đại ca, đệ có cách này!”

“Là cách gì, mau nói đi!”

“Nếu chúng ta cứ bám theo sau bọn chúng thế này thì chưa biết phải đuổi tới bao giờ, chi bằng chúng ta chuyển hướng bay, sau đó nhân lúc bọn chúng không phòng bị mà ập tới khiến bọn chúng không kịp trở tay.”

Dơi đại ca trầm tư một hồi rồi tạt thêm một chưởng lên đầu dơi nhóc con nói: “Đồ ngu! Đồ đần! Ngươi có cách vì sao không nói sớm hả? Để cả đám phi hành suốt bảy ngày bảy đêm, ngươi cho chúng ta là mình đồng da sắt hay sao hả?”

Dơi nhóc con ấm ức, tâm trạng buồn bực, vì sao nó hiến kế mà cũng bị mắng chứ?

“Đại ca, vậy có phải bây giờ chúng ta làm theo cách đệ nói không?”

“Lắm lời, còn không mau truyền lệnh đi!”

Đoàn người Diệp Khuynh Thành bị đàn dơi quái thai truy đuổi, chạy đến nghẹt thở mà cũng không sao cắt đuôi được.

“Lam Tố, sao tốc độ của bọn chúng lại nhanh quá vậy?” Khuynh Thành thật sự không thể nào hiểu nổi, chẳng phải chỉ là yêu thú bình thường thôi sao? Sao lại có tốc độ đáng sợ như vậy chứ? Đã bảy ngày bảy đêm rồi, nếu còn tiếp tục như vậy thì sớm muộn bọn họ cũng thành thức ăn cho chúng quá.

“Khuynh Thành, tuy chúng chỉ là yêu thú bình thường nhưng cũng là sinh vật của thần giới. Nơi chúng sống đây lại là rừng Bách tập trung tinh hoa của thiên địa, việc tu luyện đương nhiên sẽ có nhiều lợi thế hơn hẳn yêu thú ở những nơi khác.”

Hồng Loan đang bay bỗng hưng phấn kêu lên: “Bọn chúng đổi hướng bay rồi!”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 158
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...