Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Hiệp Nữ Khuynh Thành

Chương 137

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Khuynh Thành hôn mê vẫn chưa tỉnh lại, lần này cô bị tổn thương tâm mạch khá nghiêm trọng. n Ly lặng lẽ ngồi bên giường bắt mạch cho Khuynh Thành, công lực của phù thủy thật ra không cao lắm nhưng bản lĩnh cứu người thì không ai có thể sánh được. Có điều...lần này n Ly cũng cảm thấy khó khăn.

“n Ly, thế nào rồi?” Hồng Loan nhìn n Ly càng lúc càng đăm chiêu nhịn không được lên tiếng hỏi.

n Ly đứng dậy thở dài: “Hai cú sốc lớn, Diệp Khuynh Thành có thể vượt qua được hay không thì phải phụ thuộc vào chính bản thân cô ấy thôi. Không phải tôi không muốn cứu mà là cơ thể cô ấy đang cưỡng lại sư điều trị của tôi.”

Từ chối điều trị? Hồng Loan cùng Kim Bằng trố mắt, nghệt mặt không hiểu được ý tứ của n Ly, thế nào là từ chối điều trị, thế nào là hai cú sốc lớn?

“Ông có hiểu gì không?” hai con chim quay qua Trọng Lâu hỏi.

“Ta... ta cũng không hiểu!” ánh mắt băn khoăn của Trọng Lâu dời sang Tịch Vân.

“Tịch Vân, nàng có hiểu gì không?”

Tịch Vân nghe hỏi cũng chỉ nguýt một tiếng rồi đi thẳng vào trong phòng chăm sóc cho Khuynh Thành. Tuy Tịch Vân cũng không hiểu lắm điều n Ly nói nhưng là bà cũng hiểu được hai cú sốc mà n Ly nói đến chính là Lam Tố và Diệp Chấn Thiên. Chỉ có hai người đàn ông này mới có thể khiến Khuynh Thành bị chấn động mạnh đến vậy.

Hai người một chim nhìn nhau khó hiểu rồi lại nhìn qua n Ly đồng thanh hỏi: “n Ly, rốt cuộc mọi chuyện là sao?”

“Không có chuyện gì đâu!” n Ly lúc này đang rất khó chịu, Diệp Khuynh Thành lại dám từ chối sự điều trị của cô, cô ta muốn chết hay sao? n Ly càng nghĩ càng bực mình, cô một đường đi thẳng vào phòng trong gắt lên: “Diệp Khuynh Thành cô nghe cho rõ, cô muốn hủy đi sự sáng suốt cả đời của tôi thì cũng phải được sự cho phép của tôi đã! Không cho tôi cứu thì tôi cứ cứu! Tôi không tin tôi không làm gì được cô. Còn nữa, nếu cô muốn chết thì chết nhanh đi cho gọn, đừng tỉnh dậy làm gì, cứ để bọn người kia giết hết người thân của cô đi!”

Khóe mắt Khuynh Thành trào lệ, lòng cô đau đớn đến cùng cực. Không phải cô không nghe thấy, không cảm nhận được mà là cô không muốn tỉnh dậy nữa, cô không muốn đối mặt với sự thật là cha cô đã mãi rời xa cô rồi. Thêm nữa, cô thật sự không biết phải đối mặt thế nào với Lam Tố nữa. Tỉnh lại thì có ích gì chứ? Chi bằng cô cứ mãi chìm trong giấc ngủ như bây giờ, ít ra sẽ không thấy đau đớn nữa.

Diệp Vân, đứa em gái nhỏ của cô, Khuynh Thành nhớ tới gương mặt ngây thơ của Diệp Vân, đôi mắt to tròn đó hồn nhiên nhìn cô. Giọng nói hồn nhiên của cô bé không ngừng vang lên bên tai cô, đúng, cô vẫn còn một đứa em gái, cha đã mất rồi thì cô không thể để mất thêm Diệp Vân được. Còn có vú em, bà bây giờ đã là vợ của Diệp Chấn Thiên rồi, còn Diệp Bái, Diệp Thành vẫn đang bị trọng thương nữa. Cô phải tỉnh lại, nhất định phải tỉnh lại nhưng mặc dù Khuynh Thành thế nhưng cô vẫn không muốn mở mắt, cô vẫn chưa thể chấp nhận sự thật được. Cha cô, sao ông có thể chết được chứ? Không, cô không thể chấp nhận được. Lam Tố đã không phải là của cô, cha cũng bỏ cô mà đi. Hai người quan trọng nhất của cô đã mất, cô còn lại gì chứ?

Tịch Vân ngồi cạnh giường nắm chặt tay Khuynh Thành nói: “Khuynh Thành, cô không thể buông xuôi như vậy được. Thù lớn còn chưa trả, cô không thể ngủ mãi như vậy được. Lẽ nào cô chấp nhận đứng nhìn bọn người vô liêm sỉ kia nhởn nhơ vui sướng sao? Lẽ nào cô không muốn đi gặp Lam Tố để có thể cùng anh ta lãng quên thiên hạ sao? Hoa Mãn Nguyệt đã từng nói với tôi rằng trước kia cô đã nói với anh ta, yêu một người thì nhất định phải tin tưởng người ấy, lẽ nào cô lại nghi ngờ tình cảm Lam Tố dành cho cô sao? Lẽ nào cô không tin vào tình yêu của mình sao? Nếu nghi ngờ thì cô cũng nên trực tiếp gặp anh ta để hỏi cho rõ chứ không nên trốn tránh như vậy.”

“Đúng thế, Khuynh Thành! Tịch Vân nói rất đúng. Dù Lạc Nhi cô nương và vương gia có tình cảm sâu đậm thế nào thì đó cũng đã là quá khứ rồi. Hơn nữa, vương gia vẫn luôn coi cô là Lạc Nhi cô nương chuyển thế, trên thực tế người vương gia yêu chính là cô. Cô không giống với Lạc Nhi cô nương!” n Ly không nhịn được nói, cũng không biết từ lúc nào mà cô đã dần chấp nhận cô gái Khuynh Thành này và thực sự coi cô là vương phi của mình. Huống chi cô cũng phải thực hiện lời dặn dò của vương gia, cô nhất định phải bảo vệ Khuynh Thành cẩn thận, chuyện ngăn Khuynh Thành lên thần giới thì cứ quên đi!

n Ly vừa động viên Khuynh Thành vừa tranh thủ bắt mạch cho cô, Khuynh Thành vẫn có ý cự tuyệt nhưng rõ ràng đã không mạnh như lúc trước nữa.

n Ly ghé sát vào tai Khuynh Thành thủ thỉ, ý tứ có chút uy hiếp: “Vương phi nương nương nếu muốn thấy vương gia chết thì người cứ tiếp tục ngủ đi!”

Bàn tay n Ly đặt trên tĩnh mạch Khuynh Thành bỗng nhiên cảm nhận được sự thay đổi của luồng khí lưu trong cơ thể Khuynh Thành. Cô hiểu rằng Khuynh Thành vẫn còn rất yêu vương gia của mình.

Một luồng nội lực cực mạnh truyền vào cơ thể Khuynh Thành, những ngón tay n Ly như những mũi kim phóng xuống, chỉ cần Khuynh Thành không kháng cự lại thì cô dư sức cứu được cô.

- -- -------

Đúng lúc này, đại quân của Nam đế, Tây đế cùng Long tộc đã kéo đến gần thành Bắc đế.

Thành Đông đế tuy đã bị hủy nhưng quân đội vẫn còn nguyên nên cũng nhanh chóng gia nhập vào đội ngũ bao vây thành Bắc đế.

“Tiêu diệt Bắc đế, bảo vệ thành Đông đế!” tiếng khẩu hiệu vang dội khắp biên cương thành Đông đế. Thanh Hư đạo quán từ lâu đã muốn độc lập xưng vương, cơ hội tốt để tiêu diệt bọn Trọng Lâu cùng Diệp Khuynh Thành như vậy sao Thanh Hư đạo trưởng có thể bỏ qua được chứ? Chỉ cần tiêu diệt hai kẻ kia thì thành Bắc đế chính là của ông ta, ông ta sẽ là Bắc đế nhiệm kỳ mới. Cái giá phải trả chính là ông ta sẽ phải làm nội ứng cho bọn Nam đế cùng Tây đế.

Nam đế cùng Tây đế đưa mắt nhìn nhau.

“Chắc Long tộc không phải kẻ lâm trận bỏ chạy chứ? Trời sắp tối rồi mà sao vẫn chưa thấy quân của Long Dương xuất hiện?”

Không có Long tộc, bọn người Nam đế cùng Tây đế tất nhiên cũng không dám mạo hiểm tấn công. Dù sao Long tộc cũng có địa vị rất cao trên tiên giới, uy lực của bọn họ khó có thể tưởng tượng được, có bọn họ trợ lực thì cuộc chiến này mới có cơ hội chiến thắng được.

“Chắc không đến nỗi thế đâu, chúng ta cứ chờ thêm một lát nữa đi. Nếu ngày mai mà đội quân của Long Dương còn chưa đến thì chúng ta sẽ.. bàn bạc lại kế hoạch xem sao.”

Nam đế cùng Tây đế trong lòng rối loạn, chẳng lẽ Long Dương chơi khăm bọn họ?

“Nam đế, hay là chúng ta cứ đánh thẳng vào đi, dù sao Diệp Khuynh Thành cũng đang bị trọng thương rồi.”

Nam đế lừ mắt nhìn Tây đế nói: “Không được! Chúng ta tuyệt đối không thể mạo hiểm được. Lực lượng của chúng cộng với quân đội thành Đông đế hiện tại nếu đánh thì dù có thắng e cũng sẽ bị thương vong nặng nề. Nếu lúc đó ma tộc hay yêu giới mà tấn công thì chúng ta chắc chắn không thoát khỏi cái chết!”

Đúng lúc này thì một giọng nói đột ngột vang lên giữa không trung: “Các vị nhớ Long Dương đến vậy sao?”

Nam đế cùng Tây đế thấy Long Dương tới thì vui mừng ra mặt.

“Tôi biết Long huynh sẽ không lâm trận bỏ chạy mà!” Tây đế vừa vỗ vai Long Dương vừa hỏi: “Long Dương, quân đội của huynh đâu?”

“Nửa canh giờ nữa sẽ đến nơi. Sở dĩ tôi đến trễ là vì nội bộ Long tộc có chút vấn đề, tám lão già sống dai kia cứ nhất quyết không cho tôi dẫn binh đi! Tôi phải nói đứt cả lưỡi mới có thể thuyết phục được bọn họ, nếu lần này thất bại thì e rằng ngai vị của tôi cũng khó bảo toàn rồi.”

Nam đế cùng Tây đế nhìn nhau, xem ra lần này Long Dương quyết tâm đánh bại thành Bắc đế thật rồi. Nếu hắn đã dám đặt cược lớn như vậy thì bọn họ cũng chẳng có lý do gì giữ lại quân đội nữa. Diệt được thành Bắc đế rồi thì sợ gì không có lợi lộc chứ.

“Được! Chúng ta để cho quân sĩ nghỉ ngơi một đêm để chỉnh đốn lại đội ngủ, ngày mai toàn quân tấn công thành Bắc đế!”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 137
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...