Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mỹ Ngọc Thiên Thành

Chương 131

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tiểu Ngọc không biết Thích Thăng cũng đã tới Nghiêm Châu.

Nàng một nhà toàn là nữ, dĩ nhiên không có biện pháp giống như Thích Thăng đi tìm kiếm đầu mối khắp nơi như vậy, mà đi thẳng tới tìm tri phủ Nghiêm Châu.

Tri phủ Nghiêm Châu nghe nói phu nhân của Tống Tiềm tới tìm, vô cùng kinh ngạc.

Tin đồn về vị Tống phu nhân này, giới quan lại trong thành Nghiêm Châu không ai không biết, không ai không hiểu.

Tống Tiềm đang lúc là Tân khoa Trạng Nguyên được sủng ái, đang tốt đẹp làm cận thần của thiên tử, vì sao đột nhiên bị cách chức điều đến nơi thôn sơn cùng cốc này làm Thông Phán? Còn không phải vì chuyện hắn cưới nô tỳ làm thê tử sao!

Tất cả mọi người đều nghe đoạn chuyện tình yêu này của Tống đại nhân, hơn nữa còn càng truyền càng có khuynh hướng ác liệt. Nói là Tống Tiềm không cưới tiểu thư, cố tình coi trọng nha hoàn bên cạnh tiểu thư, sau đó bất chấp tất cả vứt bỏ hôn ước, bỏ trốn cùng nha hoàn. Sau khi bị người ta vạch trần vẫn còn cấp cho nha hoàn này danh chính ngôn thuận, đàng hoàng cưới hỏi đón qua cửa, thật là một chuyện kỳ lạ từ xưa tới nay!

Vì vậy trước khi Tống Tiềm đến nhậm chức, tất cả mọi người ở đây không ngừng phỏng đoán, không biết đây là một kẻ phong lưu cỡ nào.

Nhưng Tống Tiềm lại khiến mọi người ngạc nhiên. Vị Trạng Nguyên này có tướng mạo tuấn tú, hành động đoan chính, không thích nói cười, hơn nữa còn có thể ở lúc thành Nghiêm Châu gặp nguy cấp, dẫn dắt thủ hạ đến từng huyện cổ vũ đấu tranh vì chính nghĩa, tập hợp tất cả lực lượng vũ trang của Nghiêm Châu cùng chống lại giặc cỏ.

Đây không phải là thư sinh chỉ biết chôm hương trộm ngọc, rõ ràng là một vị quan văn võ song toàn.

Trong thành Nghiêm Châu, từ Tri phủ cho tới dân chúng, đều hết lời ca ngợi đối với vị Tống đại nhân nhậm chức chưa lâu đã làm ra chiến tích to lớn này. Tới khi tin tức Tống Tiềm ở trên chiến trường bị trọng thương mất tích truyền đến, không ít binh lính cùng dân chúng đều cảm thấy hết sức kinh ngạc về chuyện hắn gặp phải, không những phía quan phủ nhiều lần điều động các đội điều tra, mà dân chúng cũng tự động tổ chức rất nhiều người đi tìm hành tung của hắn, nhưng đều không có chút tin tức nào.

Tất cả mọi người đều hiểu được, lần này nhất định là Tống Tiềm lành ít dữ nhiều. Khả năng đáng sợ nhất là, hắn trọng thương ngã xuống bị ngựa chiến điên cuồng giẫm đạp, làm cho thịt nát xương tan, mới không thể tìm được thi thể hắn----

Tri châu Nghiêm Châu cũng vô cùng đau lòng khi mất đi một thủ hạ đắc lực. Bởi vì có hảo cảm với Tống Tiềm, nên khi nghe tin Tiểu Ngọc tới hỏi thăm tin tức thì Tri châu đại nhân vẫn rất nể mặt tiếp kiến Tiểu Ngọc tại dinh phủ.

Khi nhìn thấy Tiểu Ngọc, Tri châu đại nhân có chút sững sờ.

Dĩ nhiên không phải bởi vì Tiểu Ngọc có bao nhiêu xinh đẹp, trên thực tế, Thanh Tranh ở bên cạnh Tiểu Ngọc so với nàng còn xinh đẹp hơn nhiều. Mà bởi vì dáng vẻ bình tĩnh hào phóng của nàng, cùng nói năng rõ ràng lễ độ, nhìn thế nào cũng không giống một cô nương xuất thân nha hoàn, lại có mấy phần đại khí hơn những khuê nữ con nhà quyền quý.

Nhìn thế nào, nàng cũng giống như một nữ nhi có xuất thân tốt. Nhưng nhìn chằm chằm vào nữ quyến là hành vi vô lễ, vì vậy Tri châu đại nhân cũng không nhiều lời mà trực tiếp vào thẳng vấn đề.

Sau khi Tiểu Ngọc biết được phía quan phủ cùng dân chúng cũng mấy lần xuất động đi tìm nhưng không có kết quả, lòng càng như chìm xuống vực sâu. Nàng ôm một tia hy vọng cuối cùng: “Vậy có ai từng thấy qua – vật tùy thân của phu quân ta không?”

“A, có, có!”

Tri châu đại nhân được Tiểu Ngọc nhắc, liền trở lại trong nội đường tìm một chút. Một lát sau ông đi ra, cầm trong tay một cái túi vải đã bạc màu, đưa cho Tiểu Ngọc nói: “Tống phu nhân, đây là cái túi Thiên Thành thường mang bên mình. Binh lính tùy tùng của ngài ấy nhận ra đây là đồ của ngài ấy. Lúc chúng ta đi lục soát, ở trên chiến trường cũng chỉ phát hiện chiếc túi vải này rơi trên mặt đất, không thấy thứ gì khác ----”

Tri châu vẫn không muốn nói cho Tiểu Ngọc khả năng mà ông nghĩ tới. Thử nghĩ xem nếu một cô nương biết trượng phu bị chiến mã đạp thành bụi phấn, sẽ bi thống cỡ nào? Nghe được Tiểu Ngọc đang mang thai, ông càng cảm thấy không thể kích động Tiểu Ngọc, tránh để Tiểu Ngọc nhất thời xúc động ảnh hưởng xấu đến thai nhi, cốt nhục duy nhất của Tống Tiềm cũng không thể giữ lại.

Tiểu Ngọc nhận lấy túi vải, vừa cởi dây buộc liền thấy, một đống màu sắc rực rỡ vỡ vụn bên trong, trái một khối phải một khối nhìn không ra hình thù gì.

Tim nàng chấn động mạnh mẽ, chỉ có nàng nhận ra đây là cái gì –

Đây là tượng đất nàng nhét vào trong hành lý của Tống Tiềm lúc hắn rời kinh. Chỉ là hôm nay, sớm đã bị rơi vỡ tan rồi.

Đêm thất tịch năm ngoái, Tống Tiềm cùng nàng đi dạo phố hoa, tốn ba xâu tiền mua cho nàng một đôi tượng đất trẻ con mập mạp.

Khi đó bọn họ chưa có tiền gì, vì mua tượng đất nàng còn trả giá mặc cả với chủ quán thật lâu, vẫn là Tống Tiềm quyết đoán mua cho nàng.

Đó là lần đầu tiên Tống Tiềm tặng quà cho nàng, trong lòng nàng luôn coi tượng đất này như là tín vật đính ước giữa hai người.

Vì vậy khi Tống Tiềm nói phải đi xa, nàng đặc biệt đem tượng đất đưa cho hắn. Nàng nhớ lúc ấy nàng còn nói với hắn: “Thấy vật như thấy người!”

Vậy mà khi Tống Tiềm trở về nàng chỉ còn lại là: “Ta dùng tâm, đổi trái tim người, mới biết nhớ nhau nhường nào!”

Thấy vật nhớ người!

Tiểu Ngọc ôm túi vải, nước mắt không kiềm chế được tuôn rơi. Tống Tiềm sẽ không dễ dàng bỏ lại cái túi vải này, mà là túi vải rơi xuống, chứng minh hắn – Chẳng nhẽ thật là ----

Vật còn, người mất!

Tri châu đại nhân sớm đã biết bên trong túi vải có gì, không hiểu vì sao Tống Tiềm muốn đem một đống tượng đất nát đặt trong túi vải mang theo bên người. Nghe gã sai vặt đi theo Tống Tiềm nói, Tống đại nhân coi túi vải này như bảo bối, lúc nào cũng mang theo bên người, chưa từng rời khỏi thân. Có những hôm lúc nửa đêm, còn thấy ngài ấy ngây ngốc ôm túi vải!

“Tống phu nhân, đây là --” Tri châu thử hỏi dò.

Thanh Tranh đưa khăn tay ra, Tiểu Ngọc nhận lấy lau đi nước mắt trên mặt, nghẹn ngào nói: ‘Đây là một đôi búp bê đất ta bảo phu quân mang theo bên người --” nàng rốt cuộc nói không nên lời nữa rồi.

Tri châu đại nhân chỉ nghe nửa câu, cũng cảm thấy rung động đến tâm can.

Ai nói đôi nam nữ này là tình nhân mặt dày mày dạn tằng tịu yêu đương vụng trộm? Tri châu đại nhân thấy vị này cũng là một tài tử, thấy phu thê Tiểu Ngọc cùng Tống Tiềm tình sâu nghĩa nặng, ông cũng không nhịn được mà đau lòng.

Tiểu Ngọc hỏi thêm nhiều điều, biết ở Tri châu này không điều tra được gì. Nàng đang định cáo từ, Tri châu vội hỏi: “Tống phu nhân, vậy giờ muốn trở về Lâm An sao?”

Tiểu Ngọc nói: “Vẫn chưa. Ta còn muốn tới chỗ các vị tri huyện, huyện úy đại nhân hỏi một chút, xem bọn họ có tin tức gì không --”

Tri châu đại nhân vốn muốn nói với Tiểu Ngọc, ngươi làm như vậy cũng chỉ uổng công vô ích thôi. Nhưng ông lại suy nghĩ một chút, vẫn là nhịn xuống. Tình cảm của vị Tống phu nhân này với phu quân vô cùng sâu đậm, nàng làm như vậy cũng chỉ vì gửi gắm chút niềm thương nhớ tới trượng phu, mình hà tất phải đoạn đi chút tưởng niệm này của nàng? Vì vậy Tri châu đại nhân liền viết một phong thư đưa cho Tiểu Ngọc, để lúc nàng đến các huyện kia không bị các quan làm khó.

Tiểu Ngọc cảm kích ý tốt của Tri châu đại nhân, cầm lá thư rồi cáo từ.

“Được rồi, Tiểu Ngọc, hôm nay tỷ đã quá vất vả rồi, nghỉ ngơi một chút thôi. Tối nay ở lại thành Nghiêm Châu, chuyện ngày mai để mai tính, được không?”

Tần Xuân Nhạn vẫn luôn chăm sóc thân thể Tiểu Ngọc. Tiểu Ngọc là thai phụ, phụ nữ khỏe mạnh thì vẫn là phụ nữ có thai! Cũng không thể cứ vất vả như vậy thêm nữa!

Tiểu Ngọc tựa vào đầu vai Thanh Tranh, chậm rãi gật đầu một cái.

Tay của nàng, nắm thật chặt cái túi vải ấy, đưa nó lên áp trên ngực mình.

Thiên Thành, chàng thật sự đã rời khỏi ta sao?

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 131
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...