Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mỹ Ngọc Thiên Thành

Chương 94

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trâu Chú nghĩ việc này có gì khó? Vội vàng gật đầu đồng ý.

Tiểu Ngọc lại hỏi La chưởng quầy: “La chưởng quầy, ông có thể giăng thêm mấy cái trướng vải ở trước cửa hàng không?”

Sau khi La chưởng quầy gật đầu đồng ý, Tiểu Ngọc mới nói: “Ta muốn phát cháo cho những nạn dân bị đói!”

Mọi người đều lắp bắp kinh hãi.

Kỳ thật ban đầu Tiểu Ngọc vẫn chưa nghĩ tới việc này, nàng cũng không có lòng đồng cảm sâu sắc gì. Chỉ là nhìn thấy những lão ăn mày làm nàng nhớ tới Tống Tiềm.

Tống Tiềm từng kể cho nàng nghe chuyện lão ăn mày rất thương hắn, cũng sơ lược đề cập qua những chuyện như đám ăn mày vẫn thường giúp hắn có cơm ăn. Hắn thường nói, một cái bánh bao, khi đó cũng có thể làm tên ăn mày như hắn vui mừng rất lâu --

Tiểu Ngọc nghĩ, làm như vậy, cũng coi như tích chút công đức rồi?

Trên một tòa lầu ở thành Lâm An, một đội vệ sĩ thiết giáp đang canh gác rất sâm nghiên. Vài ba quan viên áo tím đang nhắm mắt theo đuôi ba nam tử mặc thường phục hoa lệ, cẩn thận hầu hạ, không dám thở mạnh một tiếng.

Nam tử đi đầu chừng năm sáu mươi tuổi, tóc đã hoa râm, hai gò má hồng hào, chân mày buông xuống, chỉ có trong mắt có vài phần thần thái.

Ông từ trên thành lâu nhìn xuống, chỉ thấy một đám dân đói đang co cụm vào nhau sưởi ấm, người nào người nấy áo quần rách bươm, không còn ra dạng gì, có người còn không đi nổi.

“Tri huyện Tiền Đường đang làm cái gì! Nhiều dân đói như vậy, cũng không có ý muốn cứu tế sao! Phủ doãn Lâm An, ngươi cũng nên cảnh tỉnh lại đi!” Lão nhân kia cả giận nói.

“Hạ quan biết tội, hạ quan biết tội! Hoàng thượng xin thứ tội!” Phủ doãn Lâm An bị nhắc tên cuống quít quỳ xuống.

“Hừ!”

Lão nhân này đúng là hoàng đế Tống Cao Tông Triệu Cấu.

Triệu Cấu hai mươi tuổi lưu vong đến Giang Nam kế thừa vương vị, lúc này cũng đã là một lão già hơn năm mươi tuổi. Ông nhìn về phía dân đói ngoài thành, sầu lo: “Người Kim lại đánh đến đây!”

“Phụ hoàng cứ an tâm, tướng quân Thì Ngộ Hào đang ở tiền phương tác chiến, tiền tuyến báo về tất cả đều tốt!”

Người nói chuyện là Ân Bình quận vương Triệu Bá Cửu được sủng ái nhất hoàng cung.

Triệu Bá Tông yên lặng đứng bên cạnh Triệu Cấu. Hắn đã sớm giữ thói quen im lặng trước mặt huynh trưởng, khiêm tốn như vậy khiến Triệu Bá Cửu cũng không có địch ý quá lớn với hắn, nhưng từ lúc hắn giải cứu Thì Quý Phong và Tống Tiềm trong tay Triệu Bá Cửu, Triệu Bá Cửu đối với hắn bằng mặt không bằng lòng.

“Ủa, sao lại thế này?” Triệu Cấu đột nhiên cảm thấy kì lạ.

Chỉ thấy nhóm dân đói bỗng nhiên đứng dậy, cùng chạy về một hướng. Bọn họ vừa chạy vừa hô: “Tống phu nhân đến rồi! Tống phu nhân đến rồi!”

“Đi, đi xem một chút.” Triệu Cấu đi theo sau nhóm dân đói, bọn quan viên phía sau cũng nhanh chóng đuổi theo.

Thì ra có gia đình dựng lều, dùng xe bò kéo vài thùng cháo lại đây, đang phân phát cho nhóm dân đói.

“Từ từ thôi, xếp thành hàng, mỗi người đều có phần!” Vài tráng hán duy trì trật tự của đội ngũ dân đói, còn trong lều thì có một nhóm phụ nhân chịu trách nhiệm phát cháo.

Những dân đói này phần lớn là người làm ruộng thật thà chất phác, ăn được một ngụm cháo nóng cũng đã cảm kích nước mắt giàn giụa.

“Tống phu nhân thật sự là cứu tinh của chúng ta!”

“Đúng vậy đúng vậy, nếu không có Tống phu nhân, chúng ta sao có thể được ăn cơm cháo gì!”

Vài lời nghị luận của đám dân đói bị gió thổi tới tai Triệu Cấu.

Ông nói với quan viên chung quanh: “Các ngươi nhìn xem! Các ngươi còn không bằng một dân nữ! Nhanh mở kho lương cứu tế cho bọn họ!”

Ông lại nói với Triệu Bá Cửu: “Ngươi sai người mời dân nữ kia đến cho trẫm gặp. Đừng nói xuất thân gì cả! Nhanh đi!”

Triệu Bá Cửu ước gì hoàng thượng sai bảo gã làm việc, nhanh chóng đi.

Qua một thời gian, đám vệ sĩ dẫn tới một thiếu nữ nhỏ nhắn mặc áo trắng, mặt tròn tròn, một đôi mắt to sáng ngời, Triệu Bá Tông tập trung nhìn vào, không khỏi kinh hãi, đây không phải là thê tử Mai thị của Tống Tiềm sao?

Triệu Bá Cửu cũng có gặp Tiểu Ngọc, nhưng lúc đó Tiểu Ngọc đầy người bụi đất chật vật không chịu nổi, gã lại đang nổi nóng, làm sao còn nhớ rõ mặt mũi của nữ tử từng va chạm xe của mình.

Tiểu Ngọc đang ở ngoài thành chỉ huy gia nhân Tống gia phát cháo, bỗng nhiên bị vài vệ sĩ giáp đen vây quanh, thiếu chút nữa tim rơi ra ngoài. Có điều đám vệ sĩ này đối với nàng rất cung kính, nói chủ nhân của họ muốn gặp nàng.

Nàng đi theo lên lầu, nghĩ rằng có thể là mình phát cháo bị quan viên nào nhìn thấy, nên tìm mình hỏi thăm? Chẳng lẽ tìm ta muốn thu tiền chỗ dựng lều sao?

Thấy Triệu Bá Tông và Triệu Bá Cửu, trên mặt nàng lúc xanh lúc trắng. Triệu Bá Tông là ân nhân nhà nàng, Triệu Bá Cửu kẻ thù nhà nàng, rốt cuộc là người nào muốn tìm nàng đây?

Tiểu Ngọc không yên lòng, mãi đến khi đám người cho nàng gặp một lão nhân.

Tim Tiểu Ngọc đập mạnh liên hồi.

Lão nhân có thể được Ân Bình vương gia Triệu Bá Cửu và Phổ An vương gia Triệu Bá Tông hầu bên cạnh, trên đời này, hẳn chỉ có người kia thôi!

Tiểu Ngọc do dự, gặp hoàng đế mình có nên quỳ xuống hay không? Nhưng nhiều người như vậy không ai bảo nàng quỳ, nàng đành phải y lễ gặp khách, vén tay áo thi lễ chào.

“A, thì ra vẫn là một phụ nhân trẻ tuổi. Ngươi là chủ mẫu nhà ai?” Triệu Cấu nói chuyện rất hiền hoà, Tiểu Ngọc lại lắp bắp kinh hãi.

Không có cách nào, “Tống Cao Tông Triệu Cấu là một quân chủ ngu ngốc vô dụng” Quan điểm này được học từ sơ trung lên đại học, Tiểu Ngọc nhất thời khó lòng liên hệ lão nhân hòa ái trước mắt và hôn quân bức tử Nhạc Phi lại cùng một chỗ.

Triệu Cấu nhìn quen người khác trước mặt mình chân tay luống cuống, đối với phản ứng của Tiểu Ngọc cũng không thấy kỳ quái, Tiểu Ngọc cố gắng làm cho mình bình tĩnh lại, thanh thanh cổ họng nói: “Thiếp thân là thê tử của tân khoa tiến sĩ Tống Tiềm, Mai thị.”

Nàng cúi đầu không dám nhìn phản ứng của Triệu Bá Cửu, phỏng chừng gã cũng sẽ không quên tên Tống Tiềm nhanh như vậy chứ?

Quả nhiên, Triệu Bá Cửu sau khi nghe hai chữ “Tống Tiềm” thì chợt biến sắc, còn liếc mắt nhìn Triệu Bá Tông một cái.

Triệu Bá Tông trong lòng mừng thầm, phụ hoàng có thể tự mình triệu kiến thê tử của Tống Tiềm, vậy sau này nhắc tới Tống Tiềm trước mặt người cũng dễ hơn.

Triệu Bá Tông tuy rằng không có dã tâm, nhưng cũng muốn lập một nhóm riêng cho mình trong triều đình, không muốn bị vương huynh đàn áp hoàn toàn. Tân khoa tiến sĩ đúng là mục tiêu hắn muốn lung lạc, cho nên sau khi biết được Thì Quý Phong và Tống Tiềm đều thi đậu, hắn luôn muốn tìm cơ hội nhắc tới hai người trước mặt phụ hoàng. Không thể tưởng được cơ hội tới nhanh như vậy!

Triệu Cấu nói: “Tân khoa tiến sĩ Tống Tiềm? Ừ, giống như có nghe qua. Tống Mai thị, sao ngươi lại nghĩ tới việc phát cháo cho nhóm dân đói?”

Tiểu Ngọc sắp xếp câu chữ, chậm rãi nói: “Quốc gia gặp nạn, thất phu hữu trách. Tiện thiếp tuy là nữ lưu, một không thể làm quan phân ưu cùng triều đình, hai không thể ra trận giết giặc bảo vệ quốc gia, nhưng tiện thiếp nghĩ luôn phải có việc gì trong khả năng của mình. Bây giờ lại gặp nhóm dân đói không có cơm ăn, ta bảo trong nhà nhường chút cơm cháo cho họ no bụng. Ta nghĩ chỉ cần mỗi người đều góp chút sức, khó khăn của đám dân đói cũng sẽ vượt qua, cũng giống như tình hình của quốc gia vậy!”

“Được, được, hay cho câu quốc gia gặp nạn, thất phu hữu trách! Tống Mai thị, ngươi thật sự là một nữ tử có kiến thức.” Triệu Cấu ha ha cười.

Tiểu Ngọc nói: “Tiện thiếp kiến thức nông cạn, chẳng qua được trượng phu thường xuyên dạy bảo.” Nàng cần phải nắm bắt cơ hội nói tốt cho Tống Tiềm. Triệu Bá Cửu ngươi sao có thể qua mặt hoàng đế?

Triệu Bá Cửu sắc mặt ngày càng khó coi. Không thể tưởng được nữ tử này có thể nói ra nhiều đạo lí đến vậy, xem ra sau này mình muốn gây phiền toái cho Tống Tiềm, cũng không dễ dàng!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 94
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...