Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mỹ Ngọc Thiên Thành

Chương 159

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Cho đến khi bóng dáng Liệt Diễm biến mất ở ngoài cửa, thần kinh đang căng thẳng của Tiểu Ngọc mới thả lỏng xuống.

Thế nhưng thật sự có thể khuyên hắn rời đi rồi sao?

Tiểu Ngọc không thể không bội phục công lực làm công tác tư tưởng còn dư lại của mình, cuộc đời mấy năm làm chủ nhiệm lớp quả nhiên rất tôi luyện người nha!

Chỉ chốc lát nàng liền lập tức khoác bộ y phục dày lên người đi đến sương phòng của Tần Xuân Nhạn. Mới vừa rồi vội vội vàng vàng mặc quần áo vào, trên người vẫn còn đầy nước, cộng thêm mồ hôi lạnh chảy róc rách, quần áo bên trong đã ướt đẫm. Tháng mười gió rét, sau khi nàng vừa mới buông lỏng khần trương cực độ, lại có một loại cảm giác muốn té xỉu.

Tần Xuân Nhạn còn chưa có ngủ, đang ở trong phòng xem sách thuốc. Tiểu nha đầu Đinh Hương nhìn thấy liền vội vã chạy đến, vội hỏi: “Tống phu nhân, làm sao vậy? Sắc mặt của ngài....”

Tiểu Ngọc cũng không muốn chuyện vừa rồi có quá nhiều người biết. Nàng nói lung tung vài câu để Đinh Hương rời đi, sau đó ngồi đối diện trước mặt Tần Xuân Nhạn, nói đơn giản chuyện vừa rồi.

Sắc mặt Tần Xuân Nhạn đại biến. Trang viên nhà nàng không thể nói là thủ vệ sâm nghiêm, nhưng ít nhất môn hộ cũng vững chắc, chưa bao giờ có bọn đạo chích tới cửa. Cư nhiên lại bị một hải tặc lẻn vào bắt người chưa thực hiện được – nếu như Tiểu Ngọc thật sự bị Liệt Diễm bắt đi, đời này nàng cũng đừng nghĩ là an tâm!

Nàng vội vàng bắt mạch cho Tiểu Ngọc, mạch tượng của Tiểu Ngọc có hiện tượng hư phù, vội gọi Đinh Hương đi vào, để cho nàng đi lấy một bộ quần áo sạch sẽ cho Tiểu Ngọc thay. Lại ‘soạt soạt soạt’ viết một phương thuốc, kêu người nấu thuốc suốt đêm cho Tiểu Ngọc uống, nếu không tiểu phong hàn (cảm mạo nhẹ) biến thành đại mao bệnh (bệnh nặng), thì phiền toái.

“Tiểu Ngọc nãi nãi (bà nội Tiểu Ngọc), xem ra ngươi cũng đừng ở phòng khách, tới bên này ở cùng ta đi, có chuyện gì xảy ra cũng dễ ứng phó. Chỉ ba tháng nữa, đứa bé sẽ ra đời….” Tần Xuân Nhạn bị kinh sợ cũng không kém Tiểu Ngọc, lần này Tiểu Ngọc có vận khí tốt, lần sau nếu lại có kẻ xấu khác tới…

Tiểu Ngọc cũng không ngờ có thể thuận lợi khuyên Liệt Diễm rời đi như vậy.

Con của hải tặc tới như mây đi như gió, sau khi nói chuyện với nàng đột nhiên đứng dậy rời đi, chỉ để lại một câu: “Ngươi không yêu thích ta, đoạt đi cũng không có ý nghĩa gì!”

Lột đi cái vỏ dã man cường hãn bên ngoài, thật ra thì hắn cũng chỉ là một thiếu niên thôi.

Tiểu Ngọc từ từ uống chén thuốc nóng, hai mí mắt không ngừng đánh nhau, uống thuốc xong liền nhịn không được nằm vật ra bàn ngủ thiếp đi.

Những ngày kế tiếp, Tiểu Ngọc có cảm giác mình biến thành một con – gấu trúc. Hoàn toàn hưởng thụ đãi ngộ của cấp bậc quốc bảo, một bảo vật được mọi người nâng ở trong lòng bàn tay tỉ mỉ che chở.

Tần Xuân Nhạn sợ lại phát sinh biến cố, đặc biệt phân phó Huệ Nương phải canh chừng nàng mười hai canh giờ bất kể ngày đêm. Tiểu Ngọc cũng không dám nói Tần Xuân Nhạn là đại kinh tiểu quái, rõ ràng nơi này đã bị tặc nhân xông không môn, bây giờ nàng thân là nhất gia chi chủ không thể không khẩn trương.

Sau khi tổ mẫu Tần Xuân Nhạn qua đời không lâu, nam đinh (đàn ông) Tần gia đều trở về chịu tang cho tổ mẫu rồi. Tần thái y và mấy nhi tử đều nhậm chức ở trong kinh hoặc ở địa phương, nhân viên công vụ có tiếng cũng có miếng, cũng không thể ở lâu. Sau khi bọn họ trở về, vẫn để Tần Xuân Nhạn ở nhà coi chừng.

Lại nói, Tần Xuân Nhạn cũng đã đến tuổi xuất giá. Giữ đạo hiếu vì tổ mẫu cũng không cần ba năm, sang năm nàng đã mãn tang. Tần thái y biết nữ nhi này có tính độc lập, hôn nhân đại sự cũng không dám tùy tiện làm chủ thay nàng, khi đó còn đặc biệt hỏi nàng: “Có rất nhiều bà mai tới cửa làm mai, con muốn tìm dạng lang quân gì? Gia gia cho con chọn người vừa ý đấy!”

Ở trước mặt phụ thân hiếm khi Tần Xuân Nhạn có vẻ e thẹn của nữ nhân, nhưng nói đến chuyện chung thân cả đời mình cũng không tránh được xấu hổ. Chuyện này..... Chuyện này muốn nàng nói thế nào? Chẳng lẽ nói thẳng, phụ thân, ta thích người của Thích gia.....

Tần thái y cũng biết nữ nhi sẽ không mở miệng nói, từ trước đến nay ông luôn sáng suốt, cười nói: “Vậy chờ sang năm con mãn tang trở về Lâm An, ta lại nói chuyện hôn sự với con! Đồ cưới của con, phụ thân đã sớm chuẩn bị xong, tuyệt đối sẽ không để cho con chịu một chút uất ức nào ở nhà chồng.”

Tần gia có mấy nam hài tử (con trai), chỉ có duy nhất Tần Xuân Nhạn là nữ nhi, cho nên phụ thân thiên vị nàng cũng là lẽ thường.

Sau khi nam đinh Tần gia rời đi, trong trang viên lập tức quạnh quẽ, toàn bộ đều dựa vào Tân Xuân Nhạn làm chủ. Trải qua sự việc của Liệt Diễm, nàng gấp ở trong lòng, tra từng cái góc ở trong nhà, còn đặc biệt kêu mấy gia đinh tuần tra trông chừng, không muốn lại có sơ xuất gì.

Nhưng, Tần Xuân Nhạn vẫn là xem thường Liệt Diễm.

Sau khi Liệt Diễm rời đi mấy ngày, Hải Đường và Thanh Tranh liên tục đến trang viên xem Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc bị ‘nuôi nhốt’ nhàm chán cực độ, nhìn thấy họ tới chơi, đương nhiên là hết sức vui mừng, nhưng vừa nhìn thấy sắc mặt của hai người không đúng, trong lòng tràn đầy nghi ngờ.

“Hải Đường, ngươi có phiền toái?” Sau khi bốn người ngồi xuống ở trong phòng khách, Tiểu Ngọc hỏi thẳng Hải Đường nguyên do. Nếu không thì tại sao trên mặt của nàng không có vẻ tươi cười nào?

Hải Đường thở dài nói: “Hàng của chúng ta bị hải tặc cướp đi rồi!”

Hải tặc?

Vừa nghe đến cái từ này, vẻ mặt của Tiểu Ngọc và Tần Xuân Nhạn cũng không được tự nhiên. Sẽ không đúng lúc như vậy chứ?

Bởi vì Hải Đường đang có tâm sự, không có chú ý hai người có gì khác thường, tự mình nói tiếp: “Tiểu Ngọc tỷ tỷ, về sau chúng ta và Tô gia hợp tác, quả thật nguồn tiêu thụ sẽ tăng nhiều. Nhưng mà Tô gia cũng không thể trực tiếp giao tiền mặt cho chúng ta, vẫn là muốn đưa đến trên thuyền, đến hải ngoại bán mới có thể giao nốt khoản còn lại.”

Tô gia không có tàu buôn của chính mình, phải nhập vào Thuận Phong Thuyền đến hải ngoại đi tiêu thụ. Hành trình lần này do hai thiếu gia của Tam Phòng Tô gia và ba người chưởng quỹ có kinh nghiệm dẫn đội, mới đi theo tàu buôn lớn ra hải vực Minh Châu không lâu, đã bị hải tặc cướp không còn một chút nào, người trên thuyền chết cũng không ít. May mà người của Tô gia lựa đúng thời cơ trốn nhanh, chỉ bị chém mấy đao không có thương tổn chỗ yếu, nhưng hàng hóa thì bị đoạt hết.”

Hàng hóa này vừa mất, số tiền còn lại của Hải Đường tất nhiên cũng thả trôi sông, căn bản không thể vớt lại. Nàng nghiêm mặt đã nhiều ngày rồi.

Thanh Tranh lặng lẽ đến bên cạnh Tiểu Ngọc, nhỏ giọng nói một chút: “Tiểu Ngọc, ngươi khuyên Hải Đường đôi câu đi, nàng có vẻ mặt đau khổ này nhiều ngày rồi.”

Tiểu Ngọc âm thầm gật đầu, hỏi Hải Đường: “Trừ hàng hóa, còn có tổn thất gì không?” Những lời này của nàng cũng không phải là bắn tên không, mà là cảm thấy mất đi một số lượng lớn hàng hóa cũng không thể khiến cho vẻ mặt Hải Đường đưa đám như vậy. Chẳng lẽ còn có biến cố khác?

Hải Đường nghe vậy ngẩng đầu lên nhìn Tiểu Ngọc một cái, sợ hãi than nói: “Tỷ tỷ, tỷ đúng là một người nhanh nhẹn. Ai, số hàng đã mất có thể bồi thường. Khó là khó ở chỗ hai thiếu gia Tô gia bị thương không nhẹ, Tô gia bị sợ, tính toán trong thời gian ngắn sẽ không ra biển. Hàng của bọn ta tiêu thụ không được, có thể gặp phiền toái!”

Tiểu Ngọc nghĩ đây mới là lẽ phải, Hải Đường cũng không phải là chưa từng trải qua việc đời, quyết sẽ không bởi vì món lợi cực nhỏ mà lo được lo mất, nàng là đang lo lắng cho nguồn tiêu thụ của hàng hóa tơ lụa.

“Đều là tại đám hải tặc chết tiệt kia!” Tần Xuân Nhạn nghĩ đến Liệt Diễm, thù mới hận cũ xông lên đầu, oán hận tức giận mắng.

Tiểu Ngọc cũng hoài nghi, chẳng lẽ là do Liệt Diễm tức giận nên gây phiền phức cho bằng hữu tốt của mình?

“Liệt Diễm, thật sự là do ngươi làm?” Tiểu Ngọc tự lẩm bẩm, ai ngờ lúc này trên xà ngang đột nhiên cúi xuống một người đang treo ngược!

“Nữ nhân, ngươi kêu ta?”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 159
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...