Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mỹ Ngọc Thiên Thành

Chương 85

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Chỗ bọn họ đánh nhau cách vương phủ của Triệu Bá Cửu không xa, trận huyên náo lúc này đã kinh động người trong vương phủ, bọn thị vệ đều cầm binh khí chạy ra bên ngoài xem tình hình.

Thì Quý Phong nhìn thấy phía sau lại tới thêm nhiều thị vệ của vương phủ, biết lấy sức một mình hắn chống lại cả đám người là không khôn ngoan. Mục đích của hắn chính là muốn cứu Tống Tiềm, chứ không phải đánh nhau với người của vương phủ.

Thừa dịp bốn người trước mặt ngã xuống đất, Thì Quý Phong đột ngột phóng ngựa về phía hộ vệ đang canh giữ Tống Tiềm, một cái trường côn quất trong không trung tạo ra vô số ảo ảnh, cuồng phong sóng dữ đánh về phía hộ vệ kia, tên hộ vệ trở tay không kịp, bị đánh văng lên, rớt xuống lưng ngựa.

Thì Quý Phong bắt lấy dây thừng trói Tống Tiềm nhấc hắn lên, lên tiếng "Đắc tội" Rồi ném thẳng Tống Tiềm lên lưng ngựa của hắn, nhanh chóng xoay người lên ngựa muốn rời đi, nhưng không còn kịp rồi!

Đám hộ vệ vương phủ đã bao vây bọn họ, rất nhiều cánh cung giương lên, chỉ cần bọn họ có bất cứ động tĩnh gì, sẽ bị bắn thành con nhím!

Triệu Bá Cửu sắc mặt xanh mét bước xuống xe ngựa.

Gã đá mấy đá vào đám hộ vệ ngã trên đất, mắng chửi "Phế vật", sau đó mới nhìn thẳng vào Thì Quý Phong ngồi trên lưng ngựa.

"Ngươi thật to gan a. Ý đồ ám sát tôn thất, biết tội gì không?"

Thì Quý Phong đương nhiên biết, nếu thật sự bị khép tội ám sát tôn thất, nhẹ thì chém đầu, nặng thì tru di cả họ. Hắn vốn không muốn động vào Triệu Bá Cửu, nhưng sự tình đã đến nước này, hắn còn làm thế nào nữa?

"Bắt hai người này lại, trước đánh một trăm trượng, rồi đưa đến phu nha Lâm An thẩm vấn!"

Triệu Bá Cửu ra lệnh.

Đột nhiên, cách đó không xa có tiếng vó ngựa, một chiếc xe ngựa từ từ tới trước mặt Triệu Bá Cửu.

Triệu Bá Cửu hơi híp mắt. Chiếc xe này tất nhiên là gã nhận ra, là xa giá của vương đệ Triệu Bá Tông. Huynh đệ bọn họ bình thường rất ít lui tới, cho dù Triệu Bá Tông muốn tới cửa tìm gã, khẳng định sẽ phái người đưa bái thiếp báo trước. Sao hôm nay lại đường đột như thế? Không giống tác phong xưa nay của vương đệ nha.

Xa giá dừng lại, một tên tùy tùng từ phía sau xe nhảy xuống chạy tới trước vén rèm, người trên xe bước xuống quả nhiên là Phổ An quận vương Triệu Bá Tông.

Triệu Bá Tông đi đến trước mặt Triệu Bá Cửu, hành lễ, nói: "Vương huynh, thứ cho Bá Tông mạo muội."

Triệu Bá Cửu cũng không muốn đối đầu làm khó vương đệ, mỉm cười nói: "Bá Tông, sao lại đột nhiên đến đây? Chờ bổn vương xử lý xong chút chuyện, sẽ nói chuyện với ngươi sau." Gã vừa nhấc tay, đã có tùy tùng tiến nhanh tới nghe lệnh.

"Mời Phổ An vương gia vào phủ ngồi! Mau bắt hai tên không biết tốt xấu này lại, còn ra thể thống gì nữa!"

"Vương huynh, trước không vội vào phủ. Kỳ thật Bá Tông vì hai vị này mà đến." Triệu Bá Tông nhất chỉ Thì Quý Phong và Tống Tiềm, lúc này dây thừng trói Tống Tiềm đã được Thì Quý Phong cởi bỏ, gương mặt hai người rất bình tĩnh, Triệu Bá Tông âm thầm tán thưởng.

Có thể ở trong vòng vây mà không thay đổi sắc mặt, cũng không dễ dàng làm được.

"Ồ?" Triệu Bá Cửu cực kì kinh ngạc, không phải kinh ngạc vương đệ lại quen biết hai nam tử này, mà là Triệu Bá Tông vì bọn họ mà tới cầu xin mình.

Hai người kia có lai lịch gì, có thể làm cho Triệu Bá Tông luôn không quản mọi chuyện vì bọn họ ra mặt?

Triệu Bá Tông nhìn thấy Triệu Bá Cửu ngạc nhiên, nói với Triệu Bá Cửu: "Vương huynh, có thể nói chuyện riêng hay không?"

Triệu Bá Cửu đầy bụng nghi hoặc lại không tình nguyện cùng Triệu Bá Tông đi đến một bên, nghe Triệu Bá Tông nói rõ thân phận của Tống Tiềm và Thì Quý Phong. Triệu Bá Tông nói đơn giản hôm qua Tống Tiềm đã cứu Vân Châu từ tay đám mẹ mìn, còn nói Thì Quý Phong là con trai độc nhất của Thì Ngộ Hào tướng quân.

"Vương huynh, Vân Châu được mẫu hậu thương yêu bao nhiêu, huynh cũng biết rồi. Nếu không nhờ Tống Tiềm, Vân Châu một khi mất tích, Bá Tông ta thật sự là muôn lần chết không đủ để tạ tội . Cho nên vừa rồi thê tử của Tống Tiềm tìm ta, ta cũng không tiện chối từ. Lại nói tới Quý Phong này, phụ thân của hắn còn đánh trận ngoài tiền tuyến, nếu nghe được tin tức con mình chịu phạt, đám võ tướng đều là người lỗ mãn, nếu ông ta nhất thời xúc động làm xảy ra binh biến, quay lại lại đây bức cung, chúng ta không phải sẽ bị hai hướng tấn công sao?"

Triệu Bá Cửu nghe Triệu Bá Tông nói, trong lòng cũng bắt đầu do dự.

Gã vẫn có ý muốn lấy lòng Vân Châu, không chỉ bởi vì Vân Châu được thái hậu rất mực cưng chiều, càng bởi vì Vân Châu là trưởng nữ của Tiền gia. Muốn ngồi ổn vương vị ở Giang Nam, không có Tiền gia giúp đỡ, sẽ gặp nhiều khó khăn. Tiền gia ở Giang Nam cơ nghiệp đã hơn trăm năm, Tống thất tuy là chính thống, nhưng Tiền gia mới là lão đại.

Vân Châu tuy rằng quan trọng, nhưng Tống Tiềm cũng chỉ là người cứu nàng, cũng không quan trọng lắm. Nhưng Thì Quý Phong này, là con ruột của Thì Ngộ Hào, lại trùng hợp ông ta đang đánh trận ngoài tiền tuyến, nếu làm dấy lên binh biến ở tiền phương, hoàng thượng mà truy cứu, gã sẽ không thể gánh nổi hậu quả.

Triệu Bá Cửu ương ngạnh chỉ nhằm vào đám dân đen, ở triều đình, gã luôn vô cùng chú ý tranh thủ hảo cảm của quần thần, cũng bỏ rất nhiều tâm tư vào hậu cung. Cho nên nghe Triệu Bá Tông nói xong, Triệu Bá Cửu phát hiện mình lâm vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.

Bắt? Hiển nhiên hội đắc tội Vân Châu, nói không chừng còn đắc tội mẫu hậu.

Thả? Thì Quý Phong ở trước Vương phủ đại náo một hồi, nếu chỉ như vậy mà cho hắn đi, Triệu Bá Cửu còn uy phong gì nữa.

Triệu Bá Tông đương nhiên biết gã đang nghĩ gì, góp ý nói: "Vương huynh, theo đệ thấy, không bằng cứ để hai người bọn họ nhận lỗi với huynh, vốn là bọn họ không phải. Nếu huynh tha thứ cho bọn họ, mọi người còn nói huynh đại lượng, hoàng thượng mà biết, cũng sẽ tán thưởng huynh khí độ rộng rãi."

Những lời này đã đánh vào tâm lý của Triệu Bá Cửu. Hai mươi năm qua, gã vẫn vì một cước đá con mèo kia mà hối hận không thôi, nếu gã bình tĩnh hơn một chút, năm đó đã được lập làm thái tử.

Nhiều năm qua, hoàng thượng không phải không có tán thưởng gã, nhưng vẫn luôn không hạ quyết tâm lập gã làm thái tử, cho dù Vi thái hậu và Ngô hoàng hậu nhiều lần góp lời, hoàng thượng cũng vẫn đem chuyện này kéo dài mãi.

Thôi! Đại sự làm trọng, này hai cái dân đen về sau thật muốn sửa trị bọn họ cũng không phải không cơ hội, làm gì lạc tiếng người bính?

Triệu Bá Tông thấy Triệu Bá Cửu có vẻ hơi hòa hoãn, tranh thủ nói: "Vậy ta bảo bọn họ tới đây nhận lỗi với vương huynh nha?"

Triệu Bá Cửu nghiêm mặt hơi hơi khoát tay.

Triệu Bá Tông đi qua nói rõ tình huống với hai người. Hai người cũng không phải không hiểu chuyện, biết đây đã là kết quả tốt nhất rồi. Đại trượng phu co được dãn được, cần gì phải cố chấp chứ?

Thì Quý Phong và Tống Tiềm được Triệu Bá Tông dẫn đến trước mặt Triệu Bá Cửu làm lễ bồi tội, Triệu Bá Cửu "Hừ" một tiếng, cũng không xem bọn họ vào mắt mà đi thẳng vào vương phủ. Cuối cùng còn nhớ vương đệ vẫn ở đây, miễn cưỡng nói câu "không tiễn" với Triệu Bá Tông, mới nổi giận đùng đùng đi vào trong.

Tống Tiềm và Thì Quý Phong đi theo Triệu Bá Tông trở lại Phổ An vương phủ, Tiểu Ngọc chờ sẵn trong phòng khách.

Thấy Tống Tiềm đi theo phía sau Triệu Bá Tông, Tiểu Ngọc biết hắn cũng không bị phạt trượng, khối đá trong lòng cũng rơi xuống. Nàng nhịn không được bước nhanh qua, cũng không để ý ở đây nhiều người, cầm tay Tống Tiềm nói "Thiên Thành... Lo chết ta mất!"

Dứt lời, Tiểu Ngọc nhịn không được nước mắt thi nhau rơi xuống.

Một bên Thì Quý Phong mặt không chút thay đổi, trong lòng lại cảm vui mừng.

Mình đã chọn đúng. Tống Tiềm bình yên trở về, Tiểu Ngọc còn đau lòng đến vậy, nếu là hắn xảy ra chuyện...

Vì Tiểu Ngọc, cho dù đắc tội hoàng đế tương lai, vậy thì thế nào chứ?

-----

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 85
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...