Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mỹ Ngọc Thiên Thành

Chương 47

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Tết Trung thu ở thành Lâm An, lại là mùa đông du khách nhất. Không chỉ có những vương tôn công tử, phú hộ hoàng thất đều tham dự, ngắm trăng trước hiên, ngay cả người nghèo nơi ngõ hẻm, đều muốn cởi áo mua rượu, cố chấp loại thú vui này, để không phí hoài cuộc sống. Cho nên đêm Trung thu, Thiên phố buôn bán rất nhộn nhịp, du khách ngắm trăng, hòa vào dòng người địa phương, như dòng nước chảy mãi không ngừng.

Trước Trung thu mấy ngày, Tống Tiềm và Tiểu Ngọc đã chuyển tới nhà mới, những tiểu cô nương làm phục vụ và hai hộ viện cũng đều ở nhà mới. Huệ nương không giúp đỡ việc trong cửa hàng được, nghe lời Tiểu Ngọc nghiêm túc lo chuyện sinh hoạt hàng ngày của cả nhà, đừng xem thường chỉ là việc nhà thôi, làm cũng không ít đâu. Mỗi ngày chỉ đi mua thức ăn nấu cơm giặt giũ quét sân cũng đã mất nửa thời gian của chị, nhưng càng làm nhiều, Huệ nương lại càng cười nhiều hơn trước. Trong mắt của chị, người trong nhà càng nhiều thì càng thịnh vượng, nhìn chủ nhà ngày một tốt, Huệ nương là nông phụ chất phác thật lòng mừng thay cho Đông gia (chủ nhà). Trong đám tiểu cô nương có một người tên Thủy Thanh Vân, đặc biệt hiểu chuyện khéo léo, Tiểu Ngọc giao cho cô làm tổ trưởng, giúp đỡ quản lí nhân viên.

Cửa hàng đã được trang trí theo như Thanh Tranh chỉ vẽ, việc tập huấn cho phục vụ viên cũng xong. Tiểu Ngọc lại để cho “Nhóm quảng cáo” của Giảo Giảo ra đường đi hô khẩu hiệu quảng cáo, phát tờ rơi "Mỹ ngọc phường" sắp khai trương đi khắp nơi.

"Mỹ ngọc mỹ ngọc, mỹ nhân như ngọc! Trung thu ngày hội, ước hẹn cùng người!" Thanh âm trong trẻo của các cô nương lại vang vang trên đường, Bàng Nhất Hưng ngồi trong hậu viện Tế Thế đường cũng nghe được rõ ràng.

"Người ngươi phái đi thăm dò tin tức trở lại chưa?" Bàng Nhất Hưng nhìn về phía Mạc Huệ Hương.

"Có chút tin tức."

Mạc Huệ Hương cầm bình trà trên khay, trước tiên rót cho Bàng Nhất Hưng một chén, rồi mới tự rót cho mình, từ từ thưởng thức. Sau đó hắn mới sắp xếp từ ngữ mở lời: "Đông gia, gần đây Thanh Tâm đường đặt hàng ở xưởng gốm Hồ gia hơn vạn bình sứ. Tôi sai người đem những chiếc bình nung bị hỏng từ xưởng Hồ gia về, cư nhiên không chỉ viết Tịnh Bạch Sương, Thanh Lương Cao gì gì đó, còn có một số ghi Oánh Bạch Sương, Thủy Sinh Cơ. Xem ra, Thích Thăng lại muốn làm phương thuốc mới rồi!"

"Phương thuốc mới?"Sắc mặt Bàng Nhất Hưng khó coi hơn. Làm một đại phu, lão cũng biết chế ra thuốc mới quý giá cỡ nào, Thích Thăng cư nhiên chế ra một lúc mấy phương thuốc? Có điều. . . . . .

"Nếu cũng chỉ giống như vừa rồi, chỉ có chút bột lá sen, bột băng phiến qua mắt thiên hạ, cũng không thể coi là phương thuốc khó khăn phức tạp gì. Thích Thăng cũng không giống như phụ thân hắn. . . . . . Phụ thân hắn, chế ra phương thuốc rất phức tạp, một đơn thuốc phải pha chế tới mười ngày nửa tháng." Bàng Nhất Hưng"Hừ" một tiếng, còn nói: "Ngày mai hắn sẽ khai trương, cứ xem còn chiêu trò gì nữa!"

Chiêu trò của Tiểu Ngọc, đồ cổ như Bàng Nhất Hưng có thể bắt chước hay sao?

Buổi sáng hôm Trung thu, Mỹ Ngọc phường giăng đèn kết hoa, chỗ bãi đất trống phía trước dựng một cái đài cao, trang trí tinh xảo đẹp mắt, đã thu hút không ít sự chú ý của mọi người. Thanh Tâm đường của Thích Thăng cũng ở trong hẻm này, Mỹ Ngọc phường ở đầu hẻm, khoảng trống phía trước thích hợp để dựng sân khấu.

Tú Tâm đã cùng Nhàn Nhàn tới từ sớm, còn có đám tiểu cô nương Giảo Giảo cũng đi theo sau. Lát sau, Hải Đường cùng nha hoàn Thu Lam cũng đến Mỹ Ngọc phường.

"Oa, hôm hai người ăn mặc thiệt long trọng nha!"

Mắt Tiểu Ngọc sáng lên, hai đại mỹ nữ như ẩn như hiện trước mắt nàng, nghiệp chướng mà, làm hại Tiểu Ngọc có một xíu tự ti.

Hôm nay Tiểu Ngọc mặc bộ xiêm áo bình thường, dù sao nàng cũng không phải chủ nhân trên danh nghĩa của Mỹ Ngọc phường, cửa hàng còn đứng tên Thích Thăng đó. Tiền tất nhiên muốn kiếm, nhưng tên thì không sao cả. Cho dù như thế nào, ở xã hội nam quyền, phụ nữ quá phô trương thanh thế cũng không có kết quả tốt, Tiểu Ngọc không muốn nổi danh chút nào, dù sao cũng không có giải thưởng nữ doanh nhân ưu tú gì gì đó cho nàng. Khiêm tốn, phải khiêm tốn!

Tới buổi trưa, giờ lành đã đến, Điền Tiểu Bảo cầm một chuỗi pháo đỏ thẫm ra đầu hẻm đốt "Tách tách tách", ngõ hẻm vốn chật chội nay càng chen chân không lọt, rất nhiều người ra đường mua đồ cho tết Trung thu chạy tới góp vui, nói “líu ríu” không ngừng nghỉ.

"Ha! Hôm nay Thích đại phu oai phong chưa, Thanh Tâm đường mở chi nhánh rồi à?"

"Không biết nữa, ngươi xem tấm biển còn phủ vải đỏ kìa, làm gì có chuyện đem tên cửa tiệm giấu đi?"

"Này, mau nhìn mau nhìn, trong cửa hàng có rất nhiều tiểu cô nương xinh đẹp, chẳng lẽ là kỹ viện!"

Mọi người ở đây bàn tán xôn xao, người quản lí của Mỹ Ngọc phường được Tiểu Ngọc cất nhắc - Thủy Thanh Vân đang đứng trên khán đài.

Thủy Thanh Vân nhỏ hơn Tiểu Ngọc một chút, là một cô nương gia cảnh bần hàn, nhờ nhóm buôn người giúp tìm công việc lặt vặt, được Tú Tâm nhìn trúng giới thiệu đến Mỹ Ngọc phường. Cô có gương mặt tròn trĩn, đôi mắt không lớn nhưng rất có thần, vóc người không cao nhưng cũng xinh xắn, làm cho người ta vừa nhìn đã cảm thấy thân thiết đáng yêu. Thủy Thanh Vân mặc đồng phục xanh nhạt, đồng phục này không rộng như váy, tay áo cũng ngắn hơn, phía trên thêu mấy đóa hoa sen thanh nhã, nhìn vào cả người đều tỏ vẻ sáng sủa lanh lợi, các nữ nhân viên đều rất thích đồng phục này. Các nàng đều là con cái nhà nghèo, có bao giờ được mặc xiêm áo đẹp như vậy đâu?

Quả nhiên là người đẹp vì lụa, Thủy Thanh Vân đứng trên đài vẻ mặt sáng sủa nói với mọi người bên dưới: "Các vị hương thân phụ lão, hàng xóm láng giềng, bà con cô bác anh chị em gần xa!"

Giọng của cô trong trẻo, nói một tràn dài như vậy không ngừng nghỉ, mọi người dưới đài đã sớm ôm bụng cười. Rất nhiều người la hét: "Tiểu cô nương khá lắm! Nhanh một chút vào vấn đề đi!"

Thủy Thanh Vân cười híp mắt: "Hôm nay là tết Trung thu, đêm trăng tròn, mọi người đều vui vui vẻ vẻ như vậy, chúng tôi mở tiệm mới, cũng đặc biệt chọn ngày trọng đại hôm nay để khai trương! Các vị đoán xem chúng tôi bán gì?"

Cô vừa thừa nước đục thả câu, dưới đài lại vui vẻ, những công tử ăn chơi bị cô trêu chọc vui vẻ, hỏi tới tấp: "Bán cái gì, bán cái gì?"

Tiểu Ngọc ở trong nhìn Thủy Thanh Vân diễn, rất đắc ý, quả nhiên không chọn lầm người! Lần đầu tiên nói chuyện với Thủy Thanh Vân, nàng đã cảm thấy tiểu cô nương này có tố chất làm MC mà. Thủy Thanh Vân diễn xuất dựa theo kịch bản gốc nàng viết, năng lực diễn đạt còn rất mạnh nữa.

Cùng lúc đó, một ánh mắt khác cũng đang nhìn chằm chằm Thủy Thanh Vân, thỉnh thoảng liếc nhìn Thích Thăng bên trong Mỹ Ngọc phường. Trên mặt hắn mặc dù rất bình thản, nhưng đôi môi mím chặt lại bán đứng cảm xúc của hắn.

"Cái này, chúng tôi không bán vàng bạc, cũng không phải bán bàn ghế, không bán lương thực không bán củi đốt không bán dầu muối tương dấm, mà là bán ——"

"Là cái gì?" Những người bị nàng thu hút đồng loạt hỏi.

"Chúng tôi bán tuổi trẻ, bán sắc đẹp, bán kỳ tích!" Thủy Thanh Vân hô to câu này, ngay sau đó những nhân viên ở Mỹ Ngọc phường như Mai Nhụy, Nguyệt Hạ, Xuân Tư, Lan Phù nhanh chóng lên khán đài, đồng thanh hát:

"Mỹ ngọc mỹ ngọc, mỹ nhân như ngọc! Hoạt huyết hóa ứ, bài hủ sinh cơ! Bài độc dưỡng nhan, hiệu quả thần kỳ! Mỹ ngọc mỹ ngọc, khiến người xinh đẹp!"

Người xem dưới khán đài xôn xao nhìn những tiểu cô nương này, biểu diễn rất hay! Không phải mở tiệm thôi sao, bày nhiều trò như vậy? Kế tiếp không biết còn gì nữa không?

Thành Lâm An phồn hoa, người mãi nghệ trên đường rất nhiều,dân chúng Lâm An cũng thích xem những biểu diễn đường phố loại này. Bây giờ ở đây khai trương lại diễn nhiều trò như vậy, mọi người cũng bị hấp dẫn, ngẩng đầu chờ nghe tiếp.

Theo như Tiểu Ngọc căn dặn, Thủy Thanh Vân cất giọng nói: "Bây giờ, xin mời hai vị mỹ nhân thành Lâm An chúng ta, Tú Tâm cô nương và Hải Đường cô nương trình diễn mở màn cho ‘ Mỹ Ngọc phường ’!"

"Ồ!"

Lần này khán giả mới thật sự chấn động. Có ai chưa từng nghe đại danh của Tú Tâm và Hải Đường ở Hoa phố? Nhất là sự kiện đấu nghệ ở đêm thất tịch, trở thành đề tài bàn tán sôi nổi của dân chúng gần nửa tháng. Bây giờ mỹ nữ trong truyền thuyết sẽ xuất hiện ở đây, quần chúng làm sao có thể không kích động?

Tiệm mới khai trương, minh tinh ra sân, là cách quảng cáo của các dòng mỹ phẩm cao cấp đời sau, Tiểu Ngọc chỉ là học hỏi, để những chiêu trò này xuất hiện trước mấy trăm năm, lực sát thương đối với cổ nhân tương đối lớn .

Nhàn Nhàn đỡ Tú Tâm, Thu Lam dìu Hải Đường, hai đại danh kỹ e ấp bước ra từ trong cửa hàng, vẻ thẹn thùng như hoa mới nở, tươi mát làm lòng người phơi phới. Đám người vừa náo động cũng yên tĩnh trở lại, mọi người bị hai người thu hút, chỉ lo nhìn chằm chằm hai nàng, cũng không mở miệng nói chuyện.

Nhàn Nhàn và Thu Lam cầm dây lụa đỏ từ tay gã sai vặt bên cạnh, giao cho cô nương nhà mình. Tú Tâm và Hải Đường nhìn nhau cười, đầu ngón tay nhẹ kéo, cả một dãy lụa đỏ thẫm, nhẹ nhàng bị kéo xuống, lộ ra tấm biển bằng gỗ mun to lớn. Tấm biển đề ba chữ to "Mỹ Ngọc Phường", rồng bay phượng múa hết sức tiêu sái, là nét bút của Thích Thăng.

Mọi người nghe Thủy Thanh Vân nói..., lại thấy tên cửa hàng, ai cũng nghĩ đây là nơi Thích đại phu giữ độc quyền bán ‘ Mỹ Ngọc dược cao ’ . Quả nhiên, Thích Thăng từ cửa hàng chậm rãi bước ra, đứng trước mọi người chắp tay, nói: "Hôm nay Mỹ Ngọc phường khai trương, đa tạ mọi người tới ủng hộ! Tiếp theo xin mời thưởng thức tài nghệ của Tú Tâm cô nương và Hải Đường cô nương!"

Tú Tâm và Hải Đường đi lên khán đài, Thủy Thanh Vân từ dưới nói: "Mọi người có muốn nghe hát hay không?"

"Muốn nha, muốn nha!" Dưới đài tiếng hoan hô như sấm động, không tốn tiền cũng có thể nghe hát, còn là mỹ nhân tuyệt sắc hát , quá kích thích!

Thủy Thanh Vân còn nói: "Bài hát hôm nay, là vì đêm Trung thu trăng tròn mà hát. Một chút nỗi lòng của các cô nương, mời mọi người nghe!"

Thủy Thanh Vân bước xuống đài, còn Nhàn Nhàn thì ôm đàn tỳ bà của Tú Tâm, mấy người Giảo Giảo, Hồng Hương, Lan Nhụy mấy cũng lên sân khấu. Tú Tâm ngồi xuống ghế đã chuẩn bị từ trước, điều chỉnh dây đàn xong tiếng đàn thánh thót vang lên.

Theo tiếng đàn, Hải Đường nhẹ nhàng cất tiếng hát:

"Chàng hỏi em yêu chàng có sâu đậm không

Yêu chàng bao nhiêu phần

Tình cảm của em là chân thật

Tình yêu em dành cho chàng cũng là chân thật

Ánh trăng đã nói hộ lòng em.

Chàng hỏi em yêu chàng có sâu đậm không

Yêu chàng bao nhiêu phần

Tình cảm của em không di dịch

Tình yêu của em là bất biến

Ánh trăng nói hộ lòng em.

. . . . . ."

Khán giả im phăng phắt, lắng nghe như mê như say, đây. . . . . . Đây là bài hát gì? Thật tình cảm, thật trực tiếp, thật là con mẹ nó dễ nghe!

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 47
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...