Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Mỹ Ngọc Thiên Thành

Chương 138

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Khi Tiểu Ngọc đi tới cửa tiệm tơ lụa của Hải Đường thì cảm thấy trước sau thực sự khác nhau một trời một vực

Lúc trước, trong tiệm gần như không có một vị khách nào, trong quầy cũng không có hàng hóa gì khiến cho hai người thu tiền cũng ỉu xìu không buồn ngẩng đầu.

Nhưng hiện tại thì khách hàng đầy tiệm, có nhiều thương gia biết nơi này bán một số loại tơ lụa màu sắc tươi sáng, kiểu dáng đặc biệt, còn có thể nhuộm ra nhiều loại màu sắc phức tạp, trong xanh có vàng, trong hồng có tím, hồng nối tiếp cam, màu sắc rất khác biệt khiến cho người ta yêu thích không muốn buông tay.

”Trước kia ta cũng không biết là tỷ có tay nghề tốt như vậy đó Thanh Tranh!” Tiểu Ngọc vô cùng bội phục tâm tư linh mẫn và tay nghề xảo diệu của Thanh Tranh. Một thợ may biết thêu hoa thì không có gì lạ nhưng một thợ may lại biết cả nhuộm vải thì đúng là rất đặc biệt.

”Trước kia tỷ học với phụ thân, nhưng mà sau đó thì là tỷ tự mình tìm tòi làm chơi thôi... Muội không nhận ra là vải trong Lục Ba bố trang đều là do tỷ tự nhuộm sao?” Thanh Tranh ngồi trong hậu viện của cửa hàng tơ lụa Hải Đường, tay nâng một ly trà thơm, từ từ thưởng thức, trước mặt nàng là vô số tấm lụa được phơi khô đang tung bay đón gió trông rất đẹp mắt.

Hải Đường và Tiểu Ngọc ngồi ở hai bên trái phải của Thanh Tranh. Ba người vừa uống xong một ngụm trà, Hải Đường đã nói: “Tiểu Ngọc tỷ tỷ, hôm nay muội mời tỷ tới là có chuyện muốn thỉnh giáo...”

”Chuyện gì mà muội phải dùng đến từ 'thỉnh giáo' vậy? Có gì cứ nói, chúng ta là tỷ muội, không cần phải úp úp mở mở.” Tiểu Ngọc cười khanh khách, mấy ngày gần đây nàng dần dần khôi phục lại tính cách hoạt bát sáng sủa trước kia.

Tuy trong lòng nàng hiểu rõ rằng Tống Tiềm có thể sẽ không trở về được. Nhưng mà nàng cất giấu nỗi niềm thương nhớ Tống Tiềm vào trong lòng, tự nói với mình: “Tiểu Ngọc, có lẽ trời sẽ cho chàng đến thế giới kia, giống như thế giới ban đầu của ngươi, hắn ở nơi đó nhất định sẽ sống rất tốt...”

Tự động viên chính mình, cuối cùng nàng cũng dần có sức sống, Thanh Tranh thấy được điều này, trong lòng rất vui vẻ.

Hải Đường nói: “Tuy bây giờ chuyện kinh doanh đã tốt rồi nhưng mà có chuyện này, trong lòng muội vẫn không yên tâm.”

”Muội lo lắng Chu thị kia sẽ tới gây phiền phức đúng không?” Tiểu Ngọc hỏi một câu.

”Đúng vậy! Tiểu Ngọc tỷ, tỷ đúng là liệu sự như thần, muội muốn nói gì cũng biết.” Hải Đường gần như là mù quáng sùng bái thủ pháp buôn bán đầy khí phách của Tiểu Ngọc. Ngày đó ở Lâm An, ấn tượng về lượng tiêu thụ của Mỹ Ngọc Phường vẫn còn in đậm như mới ngày hôm qua. Nàng thấy Tiểu Ngọc từng bước từng bước phát triển Mỹ Ngọc Phường, cũng biết Tiểu Ngọc thường xuyên có những ý tưởng độc đáo mới lạ.

Tiểu Ngọc từng gặp nhị phòng Ngưu thị của Trần Kế Hán nhưng chưa từng gặp vị đại phu nhân Chu thị này.

Ngưu thị kia vừa nhìn đã biết là loại phụ nữ chua ngoa không có đầu óc, người như vậy rất dễ đối phó, chỉ cần nắm được nhược điểm của nàng ta để đe dọa thì nàng ta cũng không tạo ra được sóng gió lớn gì.

Nhưng mà đối với Chu thị chưa từng gặp mặt này, nàng cảm thấy nàng ta khó đối phó hơn nhiều. Nghe Hải Đường nói, khi Trần Kế Hán vẫn còn sống thì thái độ của Chu thị với nàng ấy rất ôn hòa, chẳng những không hề gây khó dễ còn luôn săn sóc, chiếu cố nàng ấy, không ngờ rằng khi phu quân vừa chết, Chu thị liền trở mặt, trở nên vô tình đến vậy!

Nàng ta không hề đoạt cửa tiệm tơ lụa một cách quang minh chính đại mà lại chặt đứt nguồn cung cấp, âm thầm liên kết với phường nhuộm vải, hai chiêu này đủ để cho cửa tiệm tơ lụa Hải Đường lâm vào khó khăn rồi. Hiện tại Hải Đường đã qua được cửa ải khó khăn, nàng ta lại muốn ra chiêu gì nữa đây?

“Hải Đường, tỷ nghĩ muội cũng biết, mở cửa hàng buôn bán có hai thứ quan trọng nhất đó là nguồn cung cấp và khách hàng.” Tiểu Ngọc vừa suy tư vừa nói, trong đầu nàng hiện đang chỉnh sửa lại những kiến thức kinh doanh mà mình tâm đắc, hiện nay muốn cửa tiệm có thể hoạt động tốt thì phải chú ý tới hai điểm này.

Hải Đường vô cùng chăm chú lắng nghe. Thanh Tranh không có hứng thú với những thứ này, thấy Tiểu Ngọc chỉ ra điểm yếu của Hải Đường thì đứng dậy đi đến thùng nhuộm để nhìn tơ lụa mình mới nhuộm. Hôm nay nàng mới chế ra màu xanh lam sáng ngời như nước hồ, hiện tại muốn nhuộm thử xem một chút.

”Hai thứ này, hiện tại muội đều không có.” Tiểu Ngọc không hề khách khí, nói: “Nguồn cung cấp, là do muội tạm thời xuống nông thôn để thu mua của những hộ nông dân có hàng tích trữ, vậy nếu lỡ như họ không trữ hàng thì sao? Những người của các cửa hàng khác sẽ không rối loạn như vậy, hẳn là họ đều có một nhà cố định cung cấp tơ lụa cho họ đúng không?”

Hải Đường xấu hổ gật đầu. Thực ra nàng không hề biết gì về việc buôn bán, trước kia là do Trần Kế Hàn sợ thân phận của nàng thấp kém, ở Trần gia sẽ bị cắt xén tiền tiêu vặt nên mới trao cửa hàng tơ lụa này cho nàng. Nhưng mà khi đó cửa tiệm còn có hai người là chưởng quầy và tiên sinh phòng thu chi quản lý, nàng chỉ cần ngửa tay cầm tiền là được, hoàn toàn chưa nhúng tay vào việc buôn bán cụ thể.

Mãi cho đến khi Trần Kế Hán qua đời, cửa tiệm tơ lụa này thực sự thuộc về nàng, người chưởng quầy cùng với vị tiên sinh kia không xem trọng khả năng kinh doanh của nàng, lần lượt rời đi, chỉ để lại cho nàng hai người làm việc vặt.

Tiểu Ngọc nói tiếp: “Hiện tại, việc muội phải làm đó là mời được chưởng quầy và tiên sinh phòng thu chi, sau đó để họ đi xuống nông thôn tìm một nhà cung cấp để thương lượng, phải tìm được vài nhà cung cấp để họ đúng hạn đưa đến một lượng tơ lụa nhất định cho muội. Chỉ khi có nguồn cung cấp nguyên liệu dồi dào thì muội mới có thể tiếp tục kinh doanh thu lời.

Hải Đường lo lắng nói: “Mời người về? Phải mời như thế nào...”

Tiểu Ngọc cười nói: “Có tiền mua tiên cũng được. Hải Đường, muội đọc không ít sách, sao lại quên câu nói này? Chỉ cần muội chịu chi ra tiền công cao hơn so với thị trường, ta không tin không tìm được ai!”

Hải Đường vốn là người thông minh, suy ngẫm một chút thì liền hiểu được, theo lợi tránh hại chính là lẽ thường, có chữ 'lợi' này, sợ gì không có người tới chứ?

”Vậy có nguồn cung cấp rồi thì sau đó phải làm gì?” Hải Đường tiếp tục xin chỉ bảo.

”Có hàng hóa rồi thì phải bán ra, không thể để cho hàng hóa tích trữ quá lâu, dù sao những thứ tơ lụa này bán được đều là nhờ màu sắc tươi mới và hoa văn. Nếu như tích trữ hàng quá lâu thì màu sắc sẽ không còn như lúc đầu nữa, lúc đó sẽ giảm giá trị của hàng hóa. Bình thường muội thường bán cho những khách hàng như thế nào?”

”Bán cho khách hàng như thế nào?” Đây đúng là làm khó Hải Đường rồi. Mấy ngày nay nàng chỉ cầu mong có khách tới mua hàng là tốt rồi, không hề để ý gì đến khách hàng như thế nào. Nàng nói: “Đều là một vài phú thương, nhà quan lại... Người bình thường cũng mua không nổi những loại tơ lụa này.”

Tiểu Ngọc gật đầu. “Những phú thương và nhà quan lại đều mua là để mặc đúng không?”

”Cái này... Tơ lụa nếu không để mặc, chẳng lẽ là để ăn sao?” Hải Đường không dám lớn tiếng nói chỉ thấp giọng lầu bầu. Trước mặt vị tỷ tỷ này, Hải Đường cảm thấy chút thông minh của mình đúng là không đủ dùng, cúi đầu trả lời, giống như một đứa nhỏ bị thầy giáo dạy dỗ.

Tiểu Ngọc không khỏi buồn cười, nói: “Ý ta là những người chọn mua tơ lụa là những nhà mua nhỏ lẻ để tự may y phục hay là mua với số lượng lớn để bán lại với giá cao hơn?”

”Cái này... Muội cũng không biết.” Lúc này Hải Đường mới hiểu được Tiểu Ngọc muốn nói gì.

Tiểu Ngọc mỉm cười: “Hải Đường, muội muốn vực lợi nhuận của tiệm tơ lụa dậy thì không thể chỉ dựa vào những nhà mua nhỏ lẻ được, muội phải khiến cho lợi nhuận càng lớn hơn!”

Càng lớn hơn? Hải Đường mở to mắt, nghe qua thật đơn giản, vậy thì làm thôi...

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 138
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...