Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Cô Dâu Bất Đắc Dĩ Phần 2

Chương 60

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ly hôn chính là hai

người đã không còn quan hệ gì nữa. Còn anh hiện tại thế này là đang tính làm gì? Kiều Tâm Uyển không hiểu, cũng không muốn hiểu. Đủ loại cảm xúc khi nhìn thấy cảnh tượng ngày hôm qua, lúc này lại ùa về, cô hơi chau

mày. Ánh mắt trong suốt như nước. Nơi đó không hề có chút ít hình bóng

của Cố Học Võ.

Ánh mắt Cố Học Võ chấn động một chút, trong khoảng thời gian ngắn không thể tìm được lời phản bác. Con ngươi đen thu lại,

bên trong nhuốm vài phần tối tăm. Anh nhìn Kiều Tâm Uyển, lại nhìn Quyền Chính Hạo ở phía sau cô, trong mắt phảng phất có vài phần không hài

lòng.

“Kiều Tâm Uyển. Anh ta là ai vậy?” Nhanh như vậy đã sà vào lòng gã đàn ông khác? Cô rốt cuộc có biết cô đang làm gì không?

“Cố Học Võ.” Nhẹ nhàng mở miệng, giọng Kiều Tâm Uyển bình tĩnh đến mức ngay cả cô cũng phải ngạc nhiên: “Xin lỗi. Tôi không có nghĩa vụ trả lời câu hỏi của anh.” Hiện tại không có việc gì quan trọng hơn buổi họp báo. Cô lướt qua Cố Học Võ, đi xuống lầu.

Quyền Chính Hạo chỉnh lại quần áo, đi theo sau cô: “Đợi tôi. Cùng nhau đi.”

Kiều Tâm Uyển không trả lời, không cự tuyệt, cũng không đồng ý, vẫn như cũ

bình tĩnh bước về phía thang máy. Phong thái ung dung giống như lúc này

cô đang đi dạo phố vậy. Cố Học Võ đứng ở phía sau, nhìn bóng dáng của

cô. Thấy người đàn ông kia đang nhắm mắt theo đuôi cô, trong mắt liền

hiện lên một chút không hài lòng. Nhìn Kiều Tâm Uyển, anh lấy di động ra bấm mấy con số. Nhẹ giọng dặn dò người bên kia một câu, lúc này mới đi

xuống lầu.

Buổi họp báo của Kiều thị. Lãnh đạo cấp cao bao gồm

Kiều Tâm Uyển và Kiều Kiệt cả Quyền Chính Hạo đều tham dự. Hai người đàn ông đẹp trai và một mỹ nữ, tuy rằng không phải là ngôi sao, nhưng mà

vào chỗ ngồi lại làm tốn vô số cuộn phim.

Kiều Tâm Uyển khẽ mỉm

cười trả lời câu hỏi của phóng viên. Cũng mời Quyền Chính Hạo đưa ra

những thông tinh chuẩn xác về nguồn năng lượng mới mà tập đoàn Chính

Quyền hiện đang khai phá.

Khí thế của Quyền Chính Hạo vô cùng

mạnh mẽ, mấy nữ phóng viên xinh đẹp nhìn thấy anh ta hai mắt đều bắn ra

vô số những ngôi sao nhỏ. Vậy mà cũng có phóng viên của một tờ báo nhỏ

đứng lên hỏi Quyền Chính Hạo đã kết hôn hay chưa.

“Vẫn chưa.” Quyền Chính Hạo cười, để lộ ra hàm răng trắng: “Nhưng mà tôi đã có người thích rồi.”

Nói lời này xong, ánh mắt anh ta cũng không quên quét về phía Kiều Tâm

Uyển, Kiều Tâm Uyển không ngờ anh sẽ làm như vậy nên nhất thời có chút

xấu hổ. Phóng viên hiện tại cũng không hỏi tình hình kinh doanh của Kiều thị mà nhanh chóng chuyển hướng mục tiêu sang Kiều Tâm Uyển.

“Tổng giám đốc Kiều, không biết cô đã kết hôn chưa?”

“Tôi. . . . . .” Kiều Tâm Uyển còn chưa mở miệng, Quyền Chính Hạo đã mở miệng trước: “Cô ấy đang độc thân, cho nên tôi muốn chính thức theo đuổi cô

ấy.”

“Woa. . . . . .” Người bên dưới ồ lên. Dường như chủ để của

buổi họp báo là gì không quan trọng. Chỉ có tổ hợp trai tài gái sắc lại

đều giàu có như nhau mới hấp dẫn được ánh mắt của mọi người. Có phóng

viên lại rất có khả năng tán dóc: “Tôi phát hiện tổng giám đốc Quyền và

tổng giám đốc Kiều cũng giống tướng vợ chồng lắm đó.”

“Đúng đó.”

“Đúng vậy đúng vậy.”

Nam đẹp trai, nữ đẹp gái.

“Kỳ thật hôm nay tôi ở đây còn muốn tuyên bố một tin tốt.” Kiều Tâm Uyển

nhìn tình huống trước mắt liền cầm lấy micro chặn lời của phóng viên.

“Bách hóa Kiều thị, trong ba ngày tới sẽ tiến hành khuyến mãi, chúc mừng bách hóa Kiều thị tiến quân vào ngành sản xuất nguồn năng lượng mới. Hy vọng các bạn phóng viên tuyên truyền nhiều hơn giúp chúng tôi. Lát nữa công

ty mời cơm miễn phí, mọi người có thể xuống lầu thưởng thức buffet các

món ngon mỹ vị. Cám ơn mọi người.”

“Ồ.” Dưới đài có phóng viên

phát ra tiếng hoan hô. Kiều Tâm Uyển nở nụ cười, trong mắt hiện lên một

tia hài lòng. Đối với khả năng kiểm soát tình hình của cô, Quyền Chính

Hạo từ chối cho ý kiến. Trong tình huống như vậy, phản ứng của Kiều Tâm

Uyển thật đúng là nhanh. Trong mắt anh ta hiện lên một tia tán thưởng.

Cố Học Văn ngồi ở dưới sân khấu từ đầu đến cuối không nói một lời, chỉ

nhìn Kiều Tâm Uyển trên bục phát biểu, giơ tay nhấc chân đều lộ ra vẻ

phong tình. Gương mặt lúc đó tự tin vô cùng. Cho dù vừa rồi bị phóng

viên làm khó cũng chỉ bối rối trong nháy mắt rồi trong thời gian nhanh

nhất đã bình tĩnh trở lại, quay về với một Kiều Tâm Uyển tràn đầy tự

tin. Anh chưa từng nhìn thấy cô như vậy. Con ngươi đen sâu lắng, sóng

mắt lưu chuyển, nhìn người phụ nữ này, trong mắt anh có nghi hoặc cũng

có kinh diễm.

Càng tiếp cận càng hiểu, càng có thể thấy những

khía cạnh khác của Kiều Tâm Uyển trước đây anh chưa từng phát hiện. Cô

có rất nhiều mặt. Hình như các mặt đều không giống nhau. Mà mỗi một mặt

lại đều không giống Kiều Tâm Uyển mà anh biết trước kia. Còn Kiều Tâm

Uyển kiêu ngạo ương ngạnh, tùy hứng ích kỷ càng ngày càng xa vời.

Anh thậm chí nghĩ không ra Kiều Tâm Uyển trong ấn tượng trước kia có dáng

vẻ thế nào. Lúc này, ngồi ở dưới sân khấu anh chỉ nhìn thấy Kiều Tâm

Uyển tự tin, tự nhiên, và xinh đẹp.

Sau khi tuyên bố buổi họp báo kết thúc, mọi người rời khỏi hội trường. Anh vẫn ngồi bất động như vậy. Từ đầu tới cuối, Kiều Tâm Uyển vẫn không có phát hiện, dưới sân khấu

vẫn còn một người là Cố Học Võ. Hoặc là cô biết lại cố ý lờ anh đi? Nhưng mà chuyện này không quan trọng, quan trọng là…, anh sẽ lập tức

làm cho Kiều Tâm Uyển chủ động tới cửa tìm anh.

Kiều Tâm Uyển rời khỏi hội trường, lên lầu quay về văn phòng của cô. Quyền

Chính Hạo vẫn đi phía sau, cô vào cửa, nhìn thấy Quyền Chính Hạo vẫn đi

theo thì dùng tốc độ nhanh nhất đóng cửa lại, vẻ mặt bất mãn trừng mắt

với anh.

“Tổng giám đốc Quyền, anh không cảm thấy ở hoàn cảnh như hôm nay mà còn công khai đùa như vậy là quá đáng à?”

“Đùa?” Quyền Chính Hạo nhíu mày, không rõ ý cô: “Tôi công khai đùa cái gì?”

“Anh nói tôi độc thân anh sẽ theo đuổi tôi.” Lúc Kiều Tâm Uyển hơi mất tự

nhiên nhắc lại lời này. Cô cũng không phải là một người phụ nữ có kinh

nghiệm yêu đương phong phú. Theo cô thấy một người đàn ông có thể tùy

tiện nói theo đuổi một người phụ nữ thì chỉ là biểu hiện của sự lỗ mảng, không thận trọng.

“Chẳng lẽ cô không phải độc thân? Chẳng lẽ tôi không thể theo đuổi cô?”

“Tôi. . . . . .” Kiều Tâm Uyển nhất thời nghẹn lời, lại tìm không được lời

phản bác. Quyền Chính Hạo lúc này bước từng bước về phía trước, rồi đến

gần Kiều Tâm Uyển: “Tôi thích cô, tôi muốn theo đuổi cô.”

“Đáng

tiếc, tôi ghét anh, tôi cũng sẽ không chấp nhận sự theo đuổi của anh.”

Kiều Tâm Uyển ghét nhất đàn ông tự cho mình là đúng. Mà Quyền Chính Hạo

lại là kiểu đàn ông khiến cô ghét nhất.

“Cô càng như vậy, tôi lại càng không thể buông tay.” Trong mắt Quyền Chính Hạo hưng trí dạt dào:

“Cô biết không? Tôi đối với phụ nữ như cô cảm thấy vô cùng hứng thú.”

Kiều Tâm Uyển đứng thẳng người, nhìn vào mắt anh ta:”Tôi nghĩ chắc là Kiều Kiệt chưa nói với anh, tôi là một phụ nữ đã kết hôn?”

“Chuyện đó thì sao?” Quyền Chính Hạo chưa bao giờ để ý: “Người phụ nữ tôi

thích, không cần biết đã kết hôn chưa, cho dù là vợ của người khác, tôi

cũng có cách giành lấy.”

“Tôi không chỉ đã kết hôn mà còn có một

đứa con.” Kiều Tâm Uyển vẻ mặt nghiêm túc: “Mà anh tuyệt đối sẽ không

phải là người cha đủ tư cách.”

Quyền Chính Hạo sửng sốt một chút, rất nhanh liền nở nụ cười: “Cô chưa thử thì làm sao biết tôi không phải là người cha đủ tư cách?”

“Tôi còn có việc, không còn việc gì

thì mời anh đi ra ngoài.” Kiều Tâm Uyển không muốn thấy người đàn ông

này chút nào, tuy rằng hiện tại đã giải quyết được khó khăn, nhưng mà

nghĩ đến anh ta dùng thủ đoạn bất chính dụ Kiều Kiệt ký hợp đồng, hại

Kiều thị thiếu chút nữa xảy ra khủng hoảng, cô lại chẳng thể nào thích

anh ta nổi.

Quyền Chính Hạo muốn nói gì thì di động vào lúc này

vang lên. Cầm lấy điện thoại, anh ta liếc mắt nhìn Kiều Tâm Uyển một

cái, xoay người rời khỏi. Anh đi rồi, văn phòng lại trở về im lặng, Kiều Kiệt lúc này lại đến, nhìn Kiều Tâm Uyển: “Chị, chị thật lợi hại. Cổ

phần công ty tăng lên hai điểm, nhưng vẫn còn tăng nữa.”

“Trong

dự liệu.” Kiều Tâm Uyển hoàn toàn không bất ngờ, nhìn sự hưng phấn trên

mặt Kiều Kiệt: “Được rồi, việc lớn chị đã giải quyết, còn lại giao cho

em chú ý đến người của công ty Chính Quyền, bảo bọn họ mau chóng cho ra

sản phẩm.”

“Em biết rồi.” Vẻ phớt lờ của Kiều Kiệt bởi vì vẻ mặt

lạnh lùng của Kiều Tâm Uyển mà giảm bớt: “Kỳ thật người bên Chính Hạo

thật sự rất chắc chắn chỉ là do trước đó phương diện tài chính có chút

vấn đề. Nói cách khác, nói không chừng sản phẩm đã sớm nghiên cứu và

phát triển rồi.”

“Thật không?” Vậy Quyền Chính Hạo đó không phải là người không chút để ý, thích xằng bậy?

“Thật.” Kiều Kiệt gật đầu, nhìn Kiều Tâm Uyển: “Chuyện anh ta vừa nói trong

buổi họp báo là thật hay là giả vậy? Chị. Anh ta thật sự thích chị? Sẽ

theo đuổi chị?” Nếu là như vậy, thật đúng là quá tốt.

“Là giả.”

Kiều Tâm Uyển đập tan suy nghĩ của em trai: “Anh ta chỉ là đang quảng bá giúp công ty mà thôi, toàn bộ lời nói không phải là thật, em có thể

đừng để ý.”

“Em không có để ý mà chỉ sợ mẹ sẽ để ý thôi.” Kiều

Kiệt chỉ chỉ điện thoại trên bàn đang vang lên: “Nhất định là mẹ đã xem

rồi gọi điện thoại cho chị đấy.”

“Đi làm việc đi.” Thật sự là càng lớn càng không đứng đắn. Kiều Tâm Uyển trừng mắt với em trai, nhấc điện thoại.

Không phải điện thoại của nhà, mà là người phòng tài vụ gọi đến: “Tổng giám

đốc. Người bên ngân hàng gọi điện thoại đến, bởi vì khâu trung gian xuất hiện một chút vấn đề nhỏ, cho nên việc chuyển khoản năm nghìn vạn cho

chúng ta tạm thời bị ngừng lại, chúng ta không thể sử dụng.”

“Vì sao?” Kiều Tâm Uyển ngây ngẩn cả người, tay cầm điện thoại siết chặt: “Vì sao không thể sử dụng?”

“Không biết.” Phòng tài vụ cũng rối loạn, dù sao hôm nay cũng đến hẹn chuyển

khoản cho tập đoàn Chính Quyền: “Phía ngân hàng cũng không nói nguyên

nhân, chỉ nói là có chút vấn đề.”

“Tôi biết rồi.” Kiều Tâm Uyển

cúp điện thoại, mi tâm nhíu chặt lại, cầm di động gọi cho Trương Hàng

Trường. Cô muốn hỏi cho rõ, rõ ràng ngày hôm qua đã bàn xong cả rồi sao

hôm nay lại thay đổi?

“Alô, tổng giám đốc Kiều?” Giọng nói Trương Hàng Trường có vài phần bất đắc dĩ: “Vấn đề về tiền vốn, cô vẫn nên đi

tìm ngân hàng khác đi. Chúng tôi hiện tại không cho vay được.”

“Tại sao?” Kiều Tâm Uyển không hiểu: “Ngày hôm qua không phải đều nói xong rồi sao?”

“Là như thế này, hiện tại có chút vấn đề nhỏ, thật xin lỗi chị tìm người khác đi.”

Cũng không cho cô cơ hội nói chuyện, Trương Hàng Trường liền cúp điện thoại. Kiều Tâm Uyển nghe tiếng bíp bíp của điện thoại bên kia, một hồi lâu

sau mới lấy lại tinh thần. Đây là vì sao?

Lại gọi mấy cuộc điện

thoại đến mấy ngân hàng bình thường có quan hệ không tệ, nhưng không có

một ngân hàng nào chịu cho vay. Kiều Tâm Uyển đem cổ phần công ty đang

tăng đến 20% ra thế chấp mà vẫn không có ngân hàng nào chấp nhận.

Cô nhíu mày, nhanh chóng phát hiện hình như có chỗ nào không đúng. Nhìn

thời gian, còn chưa đến giờ tan sở, cũng không chần chừ, cầm chìa khóa

xe lên rời khỏi văn phòng.

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 60
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...