Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất

Chương 119

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lê Gia Hào đứng cạnh Trần Thanh Trúc nhìn thấy một màn biểu tình này của cô, thì liền nói nhỏ.

"Cô gái...!em là đang nghĩ vẩn vơ cái gì vậy?"

"Nghĩ xem có nên chuyển sang kinh doanh camera hay không?"

"Hả?"

Lê Gia Hào thật không ngờ cô sẽ nói như vậy, cô muốn kinh doanh camera làm gì? Mà đây đâu phải là trọng điểm, trọng điểm là chuyện đang diễn ra kia cơ mà.

Lê Gia Tuệ lúc này cùng ông Khánh bà Điển cũng đều có mặt ở đây.

Lê Gia Tuệ tức giận đi đến trừng mắt mà quát Đào Hà Trang đang thất thần, đứng đó, lắp bắp không lên lời.

"Còn không mau xin lỗi...!thật mất mặt mà..."

"Em...!em..."

"Em...!em cái gì...!nói xin lỗi..."

Đào Hà Trang những tưởng nhìn thấy Lê Gia Tuệ sẽ có đường sống, cô ta không ngờ lại bị hắn ta mắng lớn xối xả như vậy, ngay cả một lời hỏi thăm chuyện gì xảy ra cũng không nói.

Đào Bích Ngọc thấy tình hình không ổn lắm, lại nhìn thấy đông đảo mọi người đang ở đây, còn có cả ông Khánh và bà Điển ở đây thì cũng không quản nhiều đến chuyện hắt rượu kia nữa vội vàng nói.

"Anh Tuệ...!không cần xin lỗi gì cả đâu ạ.

Em có chuyện quan trọng hơn cần tuyên bố cho mọi người biết..."

"Nhưng cô ta còn chưa có xin lỗi tôi, còn cả cô nữa, cô đã xúc phạm tôi, cũng cần phải xin lỗi đúng không..."

Trần Thanh Trúc nhướng nhướng chân mày nhìn Trần Bích Ngọc.

Điều này khiến Trần Bích Ngọc nghĩ rằng Trần Thanh Trúc sợ cô ta nói ra chuyện kia thì lại càng gấp gáp muốn nói, vậy là cô ta liền nói với cô.

"Xin lỗi vì đã hiểu lầm cô...!Còn chuyện tôi muốn nói xem ra cô không thể cản nổi nữa rồi..."

Khiêu khích với Trần Thanh Trúc một tiếng, Trần Bích Ngọc muốn nhanh chóng nói ra chuyện Trần Thanh Trúc có con riêng ra, để Lê Gia Hào bỏ cô, để ông Khánh bà Điển cùng mọi người chán ghét cô.

"Anh Hào, hai bác...!các người bị Trần Thanh Trúc lừa rồi...!cô thực ra là đã có..."

"Ngọc à...!anh nghĩ em nên đi thay bộ trang phục này ra đi...!chuyện mà bạn anh nói với em không phải đâu, chỉ là hiểu lầm mà thôi, em mà nói ra sẽ lại bị cô ta (Trần Thanh Trúc) nhạo báng, làm mất mặt mà thôi."

Lê Gia Tuệ nhanh chóng ngắt lời nói lửa chừng của Trần Bích Ngọc, nói nhỏ với cô ta, không để cô ta nói tiếp nữa.

Khi nãy anh ta đã được Đào Hà Trang rỉ tai biết được cái điều mà Trần Bích Ngọc muốn nói ra lúc này.

Hắn không thể để mọi người biết được chuyện kia.

Mà hắn lúc này thì đã chửi chết mười tám đời tổ tông nhà Đào Hà Trang rồi, được việc thì ít mà hỏng chuyện thì nhiều.

Trong đầu hắn ta đang lên một kế hoạch chóng vánh hạ gục Lê Gia Hào và nhà họ Lê, không thể kéo dài thêm thời gian một chút nào nữa.

Sự xuất hiện của hai mẹ con Trần Thanh Trúc đã cảnh tỉnh hắn ta, thôi thúc hắn phải nhanh ra tay hơn.

Trần Thanh Trúc, Trần Nhã Uyên...!hắn thật không ngờ...

Trần Bích Ngọc nghe Lê Gia Tuệ nói vậy thì như chết chân tại chỗ, sao lại như vậy chứ? Cô ta phải làm sao đây...

Trần Thanh Trúc thất Lê Gia Tuệ thành công ngăn cản Trần Bích Ngọc thì ánh mắt lóe lên một chút, lại nhếch khóe môi cười lạnh, rất tốt...

Bữa tiệc rất nhanh lại được bắt đầu lại, chuyện kia cũng chỉ coi như vô tình nhỏ của các cô gái mà thôi, nó như một chút nhạc đệm bất đắc dĩ vậy...

Tàn tiệc ra về, Bà Điển còn đặc biệt nắm lấy tay Trần Thanh Trucd mà dặn dò vài câu, tỏ ý rất yêu mến cô...!Trần Thanh Trúc thì chỉ biết cười rồi vâng vâng dạ dạ mà thôi.

Về đến nhà, Trần Thanh Trúc đã thấy Tin Tin đang ngồi khoanh chân trên sô pha xem một chương trình hài gì đó, cười rất vui vẻ.

Cô đi tới ngồi cạnh cậu nhóc, Lê Gia Hào rất tự nhiên đi vào nhà bếp rót một cốc nước đưa tới cho cô.

Trần Thanh Trúc uống một ngụm lớn, ánh mắt có chút suy tư nói.

"Tin Tin...!thời gian gần đây con cẩn thận một chút, mẹ có cảm giác có người sẽ tìm chúng ta đó..."

"A...aaa...!ai vậy mẹ..."

Tin Tin ngước đôi mắt to tròn nhìn mẹ mình, khóe môi cong cong, vẻ mặt tò mò thích thú.

"Không biết...!nhưng cẩn tắc vô áy náy, thời gian này mẹ sẽ đưa đón con..."

"Con cũng không còn nhỏ, không dễ bị bắt nạt như vậy đâu."

"Nhưng nói gì thì con vẫn là một đứa trẻ."

Trần Thanh Trúc không để cho Tin Tin có cơ hội phản bác lại, cô cứ có cảm giác bất an khó tả vô cùng.

Nhìn biểu hiện ngày hôm nay của Lê Gia Tuệ cô có cảm giác hắn đã đánh hơi thấy điều gì đó rồi.

Nếu chỉ là biết chuyện cô có con riêng không thôi, theo lý mà nói hắn không cần ngăn cản Trần Bích Ngọc, cứ để cô ta nói ra thì mới hợp lý, nhưng hắn lại ngăn cản, trong mắt hắn khi đó còn có tia tức giận nữa kìa, vậy thì chỉ có khả năng hắn đã biết được điều gì đó rồi...

Lê Gia Hào nhạy cảm phát giác ra cảm giác lo âu, bất an của cô, khẽ nắm lấy tay cô, trấn an..."

(còn tiếp).

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 119
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...