Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất

Chương 48

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lê Gia Tuệ nhìn Đào Hà Trang bộ dáng thẹn thùng đi vào phòng tắm thì nhếch môi cười lạnh một tiếng.

Reng...reng...

Điện thoại đúng lúc này đổ chuông, hắn (Lê Gia Tuệ) châm một điếu thuốc rít vào một hơi nhả khói, mới chậm rãi đưa tay bấm nghe. Điện thoại vừa kết nối bên kia một giọng của đàn ông trầm khàn vang lên.

"Cậu dạo này có vẻ nhàn rỗi quá nhỉ?"

Lê Gia Tuệ lại hít một hơi thuốc nữa, nhả khói, cười lên, nói.

"Haha... rảnh gì chứ... tìm tôi có chuyện?..."

Người kia cười lên ha hả, khoái chí nói.

"haha... tôi mang đến cho cậu tin mừng đây..."

Lê Gia Tuệ:"Ồ!... vậy sao? Nói một chút, mấy khi ông mang tới chuyện vui cho tôi... chuyện hiếm đấy..."

Người kia lại cười lên một tràng dài, nói.

"Haha... tin chắc cậu nghe chuyện ni sẽ thấy vui vẻ không ngừng đâu... haha... bên..."

Lê Gia Tuệ nghe người kia nói xong, hai mắt như tỏa sáng, rít một hơi thuốc nữa rồi ném xuống chân dập đi, kích động hỏi lại.

"Tin tức ông nói là chính xác chứ? Mẹ nó... đúng là tin vui mà... haha...tốt... rất tốt..."

Người kia:"Tôi đã nói rồi mà... haha... bước tiếp theo cậu tính sao đây?"

Lê Gia Tuệ:"Haha... tính gì nữa chứ... hừ... cứ như kế hoạch ban đầu mà làm..."

Người kia có chút sửng sốt, thêm chút bất ngờ mà hỏi lại.

"Cậu không định..."

Lê Gia Tuệ:"Không chưa phải lúc, chờ một thời gian nữa đi..."

Người Kia:"Được thôi..."

Cúp máy Lê Gia Hào nở một nụ cười lạnh lẽo, nơi đấy mắt là một tầng hận ý mỏng bao phủ.

Đào Hà Trang từ trong đi ra, trên thân chỉ cuốn một chiếc khăn tắm, nhìn câu dẫn người vô cùng, cô ta tiến lại chỗ Lê Gia Tuệ, nói.

"Anh hôm nay có đến công ty không?"

Lê Gia Tuệ không quay lại nhìn cô ta mà cất tiếng trả lời.

"Không... hôm nay anh có chút việc..."

Đào Hà Trang:"Vậy em đi trước nhé..."

Lê Gia Tuệ:"Ừm..."

Đào Hà Trang vừa rời đi Lê Gia Tuệ cũng đi tắm rồi đi ra ngoài.

~~~~~~~~

Trần Thanh Trúc vừa bước chân vào tập đoàn Khánh Điển thì đã va vào một người.

"Aizzz...ui..."

Khi vừa mới ngẩng đầu lên nhìn người mình va phải thì Trần Thanh Trúc không khỏi cảm thán người ta nói không phải oan gia không đụng mặt mà. Người cô vừa đụng phải lại chính là Trần Bích Ngọc.

Trần Bích Ngọc cũng nhận ra cô, liền tức giận mà mắng người.

"Cô đi mắt để trên trán hay sao hả?"

Trần Thanh Trúc đang muốn nói lý với cô ta thì một người đã lên tiếng trước cô rồi.

Lê Xuân Trường đi tới nhìn thấy một màn này thì trào phúng nói.

"Ây... đây không phải là Trần Bích Ngọc tiểu thư sao? Nhìn xa xa mà tôi lại tưởng lầm là từ khi nào mà trụ sở tập đoàn của chúng ta lại cho hàng tôm tép ngoài chợ dọn hàng tới bán rồi chứ... nhưng lại gần hóa ra là không phải..."

Trần Bích Ngọc tức giận trừng mắt nhìn Lê Xuân Trường mà lớn tiếng.

"Lê Xuân Trường cậu nói cái gì hả? Cậu cẩn thận kẻo tôi cắt lưỡi cậu ném cho chó ăn đấy..."

Lê Xuân Trường:"Tới... tới cắt đi... cô hung dữ cái gì chứ, bộ dáng chua ngoa, nói cô là đồ bán hàng tôm tép ngoài chợ quả là sỉ nhục mấy người bán tôm tép ấy chứ... hừ... nhìn bộ dáng của cô xem..."

Trần Bích Ngoc:"Cậu...cậu..."

Lê Xuân Trường:"Cậu... cái gì mà cậu... ai là cậu của cô, đừng gọi loạn tôi đây không có đứa cháu nào chua ngoa đanh đá như cô đâu..."

Trần Thanh Trúc nghe Lê Xuân Trường nói mà suýt nữa bật cười thành tiếng, âm thầm giơ ngón tay cái lên ngợi khen cậu ta.

Lê Xuân Trường nhìn Trần Thanh Trúc, nói.

"Mỹ nữ em mới tới sao? Em ở bộ phận nào vậy?"

Trần Thanh Trúc nhịn cười lại, hảo cảm nhìn Lê Xuân Trường, nói.

"Tôi tới tìm người."

Lê Xuân Trường cười hì hì tiến đến.

"Em tìm ai, nói ra tôi giúo em tìm..."

Trần Thanh Trúc:"Tôi tới tìm Lê Gia Hào."

Lê Xuân Trường tròn xoe mắt hứng thú nhìn Trần Thanh Trúc.

"Em tìm anh tôi làm gì? Anh ấy..."

Trần Bích Ngọc bị lơ một bên thì tức giận, cười lạnh mà mỉa mai.

"Tưởng mình là ai mà tới tận đây chứ. Tốt nhất nên đi về đi kẻo lát nữa bị bảo vệ lôi ra ngoài thì nhục lắm đó. Bị đá rồi còn cố chạy tới đây để làm gì chứ..."

Trần Thanh Trúc cười nhìn Trần Bích Ngọc.

"Cô đừng có suy bụng ta ra bụng người như vậy chứ. Cô không được người ta để ý đến thì bám dai, phiền hà không thôi... chậc chậc... nhưng rất tiếc tôi không giống cô đâu... tôi đi trước đây..."

Nó xong Trần Thanh Trúc cũng không nán lại nữa mà đi thẳng tới thang máy mà đi lên. Lê Xuân Trường cũng vội vàng chạy theo cô.

"Chờ tôi với, tôi cũng đang lên đó."

Trần Bích Ngọc bị bỏ lại thì cũng hét lên.

"Tôi cũng lên, các người chờ đó cho tôi."

Cốc cốc...

"Mời vào..."

Cạch...

Cửa phòng vừa mở ra Trần Bích Ngọc đã vội lao vào, chạy đến ngồi cạnh Lê Gia Hào, bộ dáng ủy khuất muốn ôm lấy anh, nhưng lại bị anh tránh né, cô ta có chút hụt hẫng nhưng rất nhanh điều chỉnh lại tâm trạng của mình, nói.

"Anh Hào em rất nhớ anh. Anh biết không khi nãy em còn bị người ta va vào làm đau nhức hết cả người, mà cái tên chết bầm kia còn tới nói em là bà bán hàng tôm téo ngoài chợ nữa, anh phải đòi lại công bằng cho em đấy..."

Lê Gia Hào vẻ mặt lạnh nhạt, không nhìn cô ta mà xoay sang nhìn Trần Nhất Sơn đang ngồi bên đối diện cùng Lương Minh và Hà Tùng Bách, nói.

"Em cậu, cậu tới giải quyết đi..."

Trần Nhất Sơn nhàn nhạt liếc nhìn Trần Bích Ngọc.

"An phận chút đi, đừng có làm loạn quá, tôi không muốn đi xử lý những hậu quả ngu ngốc của cô gây ra nữa đâu."

Trần Bích Ngọc bất giác rụt cổ lại, một cảm giác hàn băng lạnh lẽo chạy dọc sống lưng cô ta. Từ nhỏ cô ta đã rất sợ người anh này của mình rồi, luôn là như vậy, lạnh nhạt, không quá quan tâm tới chuyện gì. Và đặc biệt giường như anh không thích cô ta, nhưng vì bị ông nội và ba cô ta o ép quá nên vẫn giúp cô thu dọn một số sự việc rắc rối mà cô ta gây ta. Trong ánh mắt kia luôn luôn là một mảng hờ hững như vậy, không đặt cô ta vào mắt, bộ dáng cao cao tại thượng.

(Còn tiếp)

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 48
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...