Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất

Chương 71

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Trong một căn phòng rộng lớn, khắp nơi là một màu đen u ám, một người đàn ông mang mặt nạ bạc, nhìn hai người thuộc hạ của mình, lớn tiếng.

"Chỉ một con đàn bà, vậy mà cũng để mất dấu. Thật là một luc vô dụng mà..."

Ngườ đàn ông, cúi đầu thấp giọng.

"Cô ta thân thủ, cùng thủ đoạn vô cùng nhanh nhạy, ngay cả chíp theo dõi đời mới của chúng ta cũng có thể trong thời gian ngắn mà phát hiện ra. Thục sự là quá..."

Người đàn ông đeo mặt nạ chính là người được gọi Lão Long Đầu tức giận, quăng tới một cái laptop vào người đàn ông.

"Phế vật..."

Người phụ nữ đứng đó khẽ run rẩy một cái.

Lão Long Đầu phất tay với bọn họ.

"Từ bây giờ nhiệm vụ duy nhất của hai người đó là tìm ra đứa con gái kia, lấy chiếc nhẫn về cho tôi. Nghe rõ chưa?"

Hai người kia cúi đầu, nói.

"Vâng..."

"Vâng..."

Hai người kia vừa đi, Lãi Long Đầu liền nhíu mày thở dai, bỏ mặt nạ xuống.

"Đào Cô... có ý tứ lắm... chờ ta có chiếc nhẫn, để xem ai có thể ngăn được ta..."

~~~~~~~~

Sáng sớm vừa mới thức dậy, vừa bước ra đến phòng khách, Trần Thanh Trúc đã bị dọa cho vô cùng sợ hãi. Khắp nơi trong nhà đều là hoa hồng cùng bóng bay. Không cần suy nghĩ cũng biết là ai làm điều này rồi, Trần Thanh Trúc híp mắt lại, nâng một cốc trà nên.

Bụp...

A...aaa....

Từ trong rèm cửa Dịch Hàn nhảy câng câng lên, la hét ỏm tỏi.

"Ui a... Trúc mỹ nữ... em... em... em..."

Trần Thanh Trúc nhìn bộ dáng của hắn, khoanh tay, cười khẩy.

"Em... cái gì mà em... ai cho anh bày bừa ra nhà tôi như vậy hả? Thu dọn ngay cho bà đây..."

Dịch Hàn nhịn đau, trong lòng nuốt xuống một ngụm khí, người phụ nữ này ra tay cũng thật là ác mà, đau chết hắn rồi. Nhưng mà hắn thích.

"Ai ui... mỹ nữ, em còn trẻ như vậy xưng bà làm gì, lại nói anh còn hơn tuổi em, em sao có thể làm bà anh được."

Trần Thanh Trúc đầu óc ong ong, nhìn cái tên gia hỏa trước mặt mình nghiến răng.

"Ai nói tôi ít tuổi hơn anh thì không thể làm bà anh, tôi muốn làm bà anh chỉ cần tìm một người vai vế lớn là ông anh mà lấy là được rồi, người Việt có câu "vừa bằng củ khoai, cứ ai mà gọi." Còn gì...hừ..."

"Ây ây... mỹ nữ... em đùng có như vậy, người mà vai ông của anh thì cũng đều ngoài bảy tám mươi hết rồi. Em đừng tự vùi hoa dập liễu như vậy, chi bằng em lấy anh đi..."

"Cút... cút... mẹ nó... bị anh chọc giận đến mù mịt, nói năng lung tung luôn nó rồi... anh mau thu dọn hết chỗ này cho tôi đi."

"Nhưng đây là tấm lòng của anh mà, em không cảm động hay sao?"

"Cảm động cái con khỉ ấy. Trái tim của tôi đây chính là băng sơn mỹ nhân rồi, anh từ bỏ đi..."

Nói xong tức giận đạp cửa mà đi ra ngoài.

Dịch Hàn tiu nghỉu nhìn hoa và bong bóng trong phòng, hát lên bài hát Người Tình Mùa Đông.

"Đường vào tim em ôi băng giá

Trời mùa đông mây vẫn hay đi về vẫn mưa,

Mưa rơi trên đường thầm thì

Vì đâu mưa em không đến

Đường vào tim em mây giăng kín

Bàn chân anh trên lối đi không thành

Những đêm khuya mưa buồn một mình

Có khi cho ta quên cuộc tình.

Từng cơn mưa hắt hiu bên ngoài song thưa

Lắm khi mưa làm hồn ta nhớ mãi ngày qua.

Nhớ con phố xưa vẫn âm thầm đợi chờ nhau,

Nhớ đôi vai ngoan em sợ trời mưa gió.

Từng ngày ta vẫn đưa em về qua phố

Vẫn chim cao trời mưa lũ, vẫn tiếng buồn xưa,6

Ôi bàn tay ai đã giắt em chiều nay?

Đường vào tim em bao cơn sóng

Để tình anh sắp đến xuân hoa mộng

Trái tim em muôn đời lạnh lùng

Hỡi ơi, trái tim mùa đông."

Giọng hát ồm ồm của Dịch Hàn vang khắp trong căn nhà.

Cạch...

Cửa phòng ngủ của Tin Tin bật mở, cậu bé cau mày nhìn ông chú đang ngồi trên đống hoa cùng bong bóng kia, uống bia mà hát, loạn xạ, tra tấn người khác.

"Chú Hàn... chú có thể đừng hát nữa có được không, cháu thực sự không chịu đựng được."

Dịch Hàn nhìn Tin Tin cười cười, đi đến, nhìn cậu bé, nói.

"Tin Tin cháu thấy chú hát cảm động quá nên không thể chịu được hay sao? Ôi!!! Tin Tin nhỏ bé, cháu mau giúp chú cua đổ mẹ cháu đi, chú sẽ làm ba ba của cháu. Sẽ yêu thương cháu mà... Tin Tin bé nhỏ..."

Tin Tin đầu chảy đầy hắc tuyến. Cậu là bị cái tiếng hát như tiếng sói tru của chú ấy tra tấn đến không chịu được cơ mà, chứ đâu có phải cảm động đâu.

"Chú Hàn... gì Jennifer nói sẽ đến tìm chú đó..."

"Cái gì? Không thể nào... ôi!!!.... Tin Tin... chú có chuyện đi trước nhé..."

"Chú có thể đi, nhưng chiến trường phải dọn đã."

"À...à... chú sẽ gọi người dọn ngay..."

Tin Tin hai mắt sáng lên, đi vào phong lấy điện thoại, gọi cho mẹ của mình, nhưng bất hạnh là điện thoại kia lại ở nhà.

Mà lúc này Trần Thanh Trúc vì bị chọc tức mà ra khỏi nhà, cô biết nếu lúc ấy mà không đi ngay thì cái tên chết bầm ở nhà kia sẽ tra tấn cô đến tẩu hỏa nhập ma vì những chiêu trò của hắn mất, nhưng bây giờ nhìn lại, cô lại không có mang theo tiền, trên người là bộ quần áo thiết kế mặc ở nhà bằng lụa, không điện thoại, lại không thể trở về nhà vì không có biết người kia đã đi trưa nữa. Cô tự rủa thầm một câu, đen đủi, ròi hướng bác tài xế nói.

"Bác tài, cho tôi tới tập đoàn Khánh Điển..."

"Được..."

Lúc này trước văn phòng tập đoàn Khánh Điển, một cô gái ăn mặc trang nhã với một bộ vets công sở đứng đó, nói với lễ tân.

"Tôi muốn gặp tổng giám đốc của các người."

Lễ tân nhìn cô ta, mỉm cười, lịch sự, nói.

"Xin lỗi cô, tôi đã báo lại với bộ phận thư kí của tổng giám đốc rồi, nhưng trên đó nói, tổng giám đốc đang họp, cô lại không có hẹn trước vậy nên mong cô thông cảm cho. Phiền cô đăng ký lịch hẹn trước."

(Còn tiếp)

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 71
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...