Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất

Chương 56

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

"Hồ đồ... tên nhóc vắt mũi chưa sạch này thật là quá đáng mà..."

"Ông nội... ông phải lấy lại công bằng cho cháu gái... cháu là thích anh Hạo từ rất lâu rồi. Lại nói hai nhà có mối thâm tình cũng không cạn, nếu kết làm thông gia thì còn gì bằng. Ông nội... ông nói xem..."

Trần Bích Ngọc cũng nhân cơ hội này mà tranh thủ một chút để cho Trần lão giúp mình một chút.

Trần Nhất Minh nghe cháu gái nói trong mắt thoáng qua một tia suy xét cùng tính toán. Đúng vậy nếu hai nhà kết thành thông gia, mà cháu gái mình gả cho Lê Gia Hạo sẽ trở thành tổng tài phu nhân, vậy sau này vốn liếng rót vào bệnh viện để mở thêm vài chi nhánh cũng không phải là không thể. Tốt..rất tốt... vẻ mặt lúc này của Trần Lão cũng hòa hoãn vài phần, gật đầu, cười nói.

"Được... mối nhân duyên này ông sẽ giúp cháu giành lấy..."

Trần Bích Ngọc vui sướng nhảy lên, hô lớn.

"Ông nội... con yêu ông nhất..."

Cốc..cốc...

"Vào đi..."

Khi hai ông cháu trong phòng còn đang vui vẻ bàn tính đến mối duyên tốt đẹp trong tương lai thì có người gõ của cắt đứt mạch nói chuyện. Trần Nhất Minh có chút hơi mất hứng, nhăn mày.

Cửa được mở ra là hai cha con Trần Nhất Long và Trần Nhất Sơn đi vào.

Nhìn thấy hai người Trần Nhất Minh liền nói.

"Sơn... cháu xem bạn tốt của cháu đang làm cái gì vậy hả? Chỉ vì một con đàn bà mà có thể nói không đầu tư là không đầu tư. Lại nói cháu là đang làm cái gì? Em gái cháu chịu ủy khuất cháu cũng không biết đi đòi lại công đạo, người nhà chúng ta đâu có thể dễ dàng để cho người ta khi dễ như vậy hả?"

Trần Nhất Sơn bị Trần Nhất Minh nói đến mụ mị đầu óc, không hiểu chuyện gì xảy ra. Bất quá liếc qua Trần Bích Ngọc lại xâu chuổi lại những lời vừa rồi của Trần Nhất Minh thì sụe tình liền sáng tỏ. Anh nhíu mày liền nói.

"Ông nội... thứ nhất người lần này có lỗi là cháu gái yêu quý của ông. Thứ hai Hạo không phải vì một người đàn bà mà trở mặt với chúng ta mà vì cháu gái ông ngu ngốc đi chọc đến vảy ngược của cậu ta. Thứ ba, cháu không phải là cái hót rác mà suốt ngày phải chạy theo mông cô cháu gái này của ông mà dọn dẹp những cái cục diện rối rắm mà cô ta gây ra. Từ nay về sau chuyện của cô ta cháu không muốn, cũng không quản nữa. Cô ta lớn rồi đủ trưởng thành rồi, đã nhận thức được việc gì nên và không nên làm, chịu trách nhiệm về việc làm của bản thân rồi... còn nữa đó ông không cần lo cháu ông bị bắt nạt đâu, cô ta còn ngang ngược như vậy, không để ai vào mắt thì cũng sẽ có ngày nhận được bài học đích đáng cũng không có gì để nói cả..."

Trần Nhất Minh nghe Trần Nhất Sơn nói xong thì tức giận đập bàn, trừng mắt nhìn anh quát lớn.

"Đó là em gái mày... mày nói vô trách nhiệm như vậy mà được à..."

Trần Nhất Sơn trấn định nhìn Trần Nhất Minh, giọng nói lạnh lẽo, ánh mắt băng hàn trống rỗng.

"Cháu chỉ có một người em nhưng còn không có biết là em trai hay em gái đâu..."

Trần Nhất Long nghe thấy Trần Nhất Sơn nói vậy thì trợn mắt tức giận, nãy giờ yên lặng giờ lại nghiến răng mà quát lên.

"Mày câm mồm cho tao... mày chỉ có một người em gái đó chính là Trần Bích Ngọc mày nghe rõ chưa?"

Trần Nhất Minh cũng trợn mắt trừng trừng nhìn Trần Nhất Sơn.

"Mày... mày... mày muốn phản rồi... cứng cáp, đủ lông, đủ cánh rồi muốn bay đi sao? Vậy phải xem lão già này có cho phép không đã."

Trần Bích Ngọc nhìn tình hình liền hướng Trần Nhất Sơn bộ dáng như nhược của em gái nhỏ, nói.

"Anh... anh đừng như vậy mà... anh như vậy sẽ làm ông tức giận đó..."

Trần Nhất Sơn, lạnh lẽo liếc xéo Trần Bích Ngọc một cái khiến cô ta rùng mình rụt cổ lại không có dám nói tiếp nữa.

Trong phòng một cỗ áp bức cùng lạnh lẽo bao phủ cả căn phòng. Trần Nhất Sơn, hừ lạnh một tiếng.

"Sau này bất cứ chuyện gì liên quan đến Trần Bích Ngọc cháu sẽ không quản nữa..."

Trần Nhất Minh:"Vậy mày cũng không cần quản việc của cái nhà này nữa...mày cút cho tao..."

Trần Nhất Sơn kéo khóe môi, cười lên một tiếng.

"Được ạ... nếu ông đã nói vậy thì cháu sẽ nghe theo..."

Nói xong anh như muốn rời đi.

Trần Nhất Minh chết sững sờ khi nghe Trần Nhất Sơn trả lời, sao lại có thể như vậy chứ. Sao nó lại nói như vậy? Trần Nhất Minh rất hiểu cháu trai mình, Trần Nhất Sơn từ nhỏ tính tình đã lãnh đạm, lạnh nhạt với tình cảm của mọi người xung quanh. Không quan tâm đến mọi thứ. Nhưng ngàn vạn lần không ngờ tới ngay cả cái gia đình này, cơ ngơi này cũng là không để mắt tới. Trước đây không phải Trần Nhất Minh hay là Trần Nhất Long chưa từng uy hiếp bắt anh làm những việc anh không muốn, nhưng chưa có lần nào anh lại phản ứng như lần này.

"Cháu... cháu..."

Trần Nhất Long giờ phút này cũng không thể nhịn được nữa, đi đến trước mặt Trần Nhất Sơn.

"Bốp...bốp..."

Hai cái tát giánh xuống, khiến mặt Trần Nhất Sơn đau rát, rất nhanh là hai dấu tay đỏ đến chói mắt hiện lên trên khuôn mặt điển trai, lạnh lùng. Trần Nhất Sơn đứng im đó chịu trận không mảy may để ý đến, như thể người vừa bị đánh không phải là anh vậy.

Trần Nhất Long đánh xong liền lớn tiếng mà mắng.

"Mày đúng là cái đồ nghiệt chủng do con đàn bà đáng chết đó sinh ra mà... mẹ kiếp số ông đây xui xẻo tám đời mới có loại nghiệt chủng như mày làm con... nuôi mày vất vả cũng thành công dã tràng, không thể nhờ vả bất cứ việc gì. Bây giờ đủ lông đủ cánh, cứng cáp rồi thì muốn tạo phản hả? Tao nói cho mày biết nếu là hôm nay mày bước ra khỏi đây một bước thì cũng đừng có trở về nữa..."

Trần Nhất Sơn ánh mắt khẽ động, đảo một vòng lạnh lẽo nhìn Trần Nhất Long. Lại nhìn một bóng người phụ nữ nãy giờ đang đứng ngoài cửa nghe ngóng kia.

"Ba... gọi ông một tiếng ba này là vì dòng máu đang chảy trong người tôi đây, nhưng không có nghĩa là ông muốn hồ ngôn loạn ngữ thế nào cũng được. Ông nói cái gì cũng không sao, tùy ông. Nhưng ông không được phép sỉ nhục mẹ tôi... Ông đừng có nghĩ rằng tôi ngư ngốc không biết gì cả? Nói cho ông biết, cái kim trong bọc lâu ngày cũng phải lòi ra đấy..."

(Còn tiếp)

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 56
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...