Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất

Chương 8

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hai đứa nhỏ thấy ba vẫy mình, đứa lớn liền nắm tay đứa nhỏ chạy tới.

Hà Huy nhìn hai nhóc nói.

"Tuấn Anh, Khánh Linh tới làm quen với bạn mới nào... đây là bạn Trần Bình An, năm nay bảy tuổi, các con cũng có thể gọi bạn ấy là Tin Tin nếu như bạn ấy đồng ý..."

Nói đến đây Hà Huy hơi ngừng lại đặt Tin Tin xuống, xong tự mình cũng ngồi xổm xuống nhìn Tin Tin nói.

"Bạn nhỏ Tin Tin, chú có thể gọi con như vậy chứ?"

Tin Tin không do dự mà gật đầu luôn. Với bé gọi Tin Tin vẫn là dành cho những người gần gũi, thán thiết gọi, mà những người trước mặt này một nhà đều là cho bé một cảm giác rất là thân thuộc, vậy nên bé không có cần suy nghĩ nhiều liền đồng ý.

"Được ạ..."

Hà Huy được bé chấp thuận liền vui vẻ nói tiếp.

"Tin Tin... đây là hai bạn nhỏ nhà chú. Hà Tuấn Anh và Hà Khánh Linh. Tuấn Anh bằng tuổi con, nhỏ hơn con hai tháng, các con sau này chơi thân với nhau một chút, chú với ba con... aiz... còn Khánh Linh năm nay hai tuổi, sau này có gì con nhớ nhường em một chút nhé"

Tin Tin đưa mắt nhìn hai người bạn nhỏ trước mặt, có chút suy ngẫm, rất nhanh bé liền đưa tay ra làm bộ dáng bắt tay với Hà Tuấn Anh.

"Chào bạn... mình là Trần Bình An... bạn cũng có thể gọi mình là Tin Tin nếu muốn..."

Hà Tuấn Anh cũng có chút mến bạn nhỏ trước mặt, nhanh chóng bắt tay của Tin Tin nói.

"Chào ban... mình là Hà Tuấn Anh... bạn cũng có thể gọi mình là Bin... sau này chúng ta sẽ là bạn của nhau nhé..."

Tin Tin lại nhìn cô nhóc bên cạnh Bin. Cô nhóc mặc một chiếc váy công chúa màu hồng, tóc cột thành hai chiếc sừng nhỏ trên đầu, hai má phúng phính khiến người ta muốn cắn một cái, môi nhỏ hồng hồng chúm chím, vô cùng đáng yêu. Tin Tin đi tới nắm lấy tay cô bé, bàn tay cô bé nhỏ nhắn, mũm mĩm, trắng hồng mịn màng vô cùng, cậu bé cười nói.

"Chào em... sau này chúng ta sẽ là bạn và chơi với nhau thật vui nhé..."

Ai cũng nói tình bạn của trẻ nhỏ là thuần khiết nhất, chúng rất nhanh sẽ thiết lập được một tình bạn thân thiết, không lo toan vụ lợi gì cả.

Ba đứa nhóc trong một thời gian rất ngắn đã chơi rất thân thiết với nhau, cười nói rộn rã...

Trần Thanh Trúc nhìn ba đứa nhỏ nói.

"Đã rất lâu rồi Tin Tin chưa có vui vẻ như vậy?"

Hoàng Ngân nắm lấy tay Trần Thanh Trúc như muốn an ủi.

"Em đã làm rất tốt rồi. Một cô nhóc như em, khi đó ngay cả bản thân còn lo chưa tới vậy mà một thân một mình mang theo đứa nhỏ có thể như bây giờ đã là quá giỏi rồi..."

Trần Thanh Trúc khẽ thở dài một tiếng.

"Đứa nhỏ này mạng khổ. Đi theo em nó cũng đã ăn trăm đắng nghìn cay. Càng nhìn nó hiểu chuyện như vậy tim em càng đau chị à..."

Hoàng Ngân nhìn về hướng mấy đứa trẻ đang chơi đùa, khẽ nói.

"Biết làm sao được, mỗi người một số phận, tạo hoa trêu ngươi... "

Hà Huy ngồi một bên cũng nén tiếng thở dài, nói.

"Chuyện đã qua rồi đừng nhắc lại nữa, nhắc lại chỉ càng thêm xót xa mà thôi..."

Hoàng Ngân rất hiểu ý chồng, liền nói sang chuyện khác.

"Trúc này lần này em về đã có dự định gì chưa?"

Trần Thanh Trúc gật đầu nói.

"Em dự định sẽ về hẳn. Hôm trước em đã tìm được việc rồi ạ."

Hà Huy:"Vậy sao? Là công ty nào vậy?"

Trần Thanh Trúc:"Dạ... là tập đoàn Khánh Điển ạ."

Hoàng Ngân:"Tập đoàn Khánh Điển sao? Trúc... em giỏi thật đó..."

Hà Huy nghe Trần Thanh Trúc nói vậy liền nói.

"Em ở bên đó có được không? Nếu không thì tới chỗ anh đi..."

Trần Thanh Trúc:"Không cần đâu anh, về bên anh em đâu có biết làm cái gì chứ?"

Hà Huy nghe Trần Thanh Trúc nói hơi khựng lại một chút. Đúng như cô nói công ty bên anh là một công ty kinh doanh địa ốc, khách sạn và trung tâm thương mại. Không như Khánh Điển một tập đoàn xuyên quốc gia, mọi mảng kinh doanh đều có tham gia, nhưng tập đoàn này chủ lực vẫn là thời trang và giải trí. Mà Trần Thanh Trúc lại là nhà thiết kế thời trang vậy cô tới Khánh Điển là chuyện đương nhiên. Nghĩ ra điều nay Hà Huy bất giác cảm thấy mình hôm nay mất thông minh rồi, cười nói.

"Anh quên mất... Trúc bây giờ đã là một nhà thiết kế thời trang hàng đầu thế giới rồi..."

Hoàng Ngân nhìn chồng mà trách yêu.

"Hừ... hừ... Trúc nhà em là ai chứ... nữ ma đầu làng thời trang quốc tế, tập đoàn Khánh Điển kia chắc chắn là đã phải nói gãy lưỡi mới được hợp tác cùng em ấy, vậy mà một công ty địa ốc như anh lại tới nói em ý tới làm việc, anh định chôn vùi đi một tài năng hay sao? Anh thử làm xem mấy người trong giới thời trang, cùng tín đồ thời trang có tới mà đạp nát công ty của anh không?"

Hà Huy cười cười có chút chột dạ.

"Anh chỉ là sợ em ấy vấy vả, lại bị người ta bắt nạt, tới lúc ấy vợ chẳng phải sẽ lột da anh sao?"

Hoàng Ngân:"Đúng vậy... dù thế nào đi chăng nữa, nếu em ấy mà bị bắt nạt anh cũng phải bảo vệ chu toàn, nếu không thì..."

Hà Huy:"Vợ à... anh biết rồi... Trúc còn ở đây, mặt mũi của anh, vợ... em cho chút đi mà..."

Hoàng Ngân trợn to mắt nhìn chồng mình.

"Trước mặt Trúc anh nghĩ mình còn cần mặt mũi sao?"

Lần này Hà Huy hoàn toàn câm nín...

(Còn tiếp)

Kiều Lê:"Mọi người ơi!!! Mọi người ơi!!! Like vote và nhấn theo dõi để ủng hộ mình nhé....

Chúc các bạn có những phút giây thư giãn vui vẻ.

Cảm ơn vì đã quan tâm tới chuyện của mình nhé..."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 8
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...