Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất

Chương 128

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Nhưng rất nhanh chóng cô ta đã bị dội một gáo nước lạnh từ trên đỉnh đầu xuống khi người mà cô ta vẫn cho là lính nhảy dù kia cầm bản thiết kế kia lên rồi lạnh lẽo nhìn cô ta.

Trần Thanh Trúc hờ hững nhìn bản thiết kế kia, khóe môi khẽ cong lên, trong ánh mắt như có một đợt sóng ngầm dâng lên cuồn cuộn.

"Cô là người đã thiết kế ra những mẫu này sao? Thật đẹp nha?"

"Ực..." Vũ Bình trong lòng bất an, rối loạn, trí não xoay vòng, chuyện đã đến mức này cô ta cũng chỉ còn một đường để chọn, cố sống cố chết mà thôi.

"Đúng...!là tôi.

Cô là ai?"

Trần Thanh Trúc như có như không cười nhẹ nhàng, nhưng trong nụ cười ấy lại khiến người ta rét run lên.

"Vậy cô nghĩ tôi là ai đây?"

"Cô...!cô...!cô chẳng phải là người được một cổ đông trong công ty giới thiệu vào hay sao?"

Vũ Bình vẫn một mực nghĩ Trần Thanh Trúc chính là người mới kia, sáng nay cô ta đã biết đến thông tin này rồi, sao có thể sai được, không thể nào sai được.

Lê Xuân Trường cùng trợ lý Lãnh đưa mắt nhìn nhau, ngầm hiểu, người phụ nữ này chắc chắn não bị úng thật rồi.

Đến giờ phút này vẫn còn tìm chết thật là khiến hai người họ bội phục.

Trong bầu không khí quái dị này có ngốc thế nào đi chăng nữa thì cũng phải hiểu mình chính là người có chuyện rồi, cô nàng này lại cứng họng đến độ này, thì đúng là khiến người khác khó có thể tưởng tượng được là cô ta ngu ngốc thật hay là nghĩ mình kín kẽ lắm, không một chút sơ hở, tự tin đến độ này cũng là hiếm có đi.

"Ồ!...!Ra là vậy.

Tôi trở thành người mới ở đây từ bao giờ sao tôi lại không có biết vậy ta? Lê Tổng anh nói một chút nhỉ?"

Lê Gia Hào nhìn biểu tình ung dung, cùng ánh mắt quét tới chỗ anh của Trần Thanh Trúc thì không khỏi rùng mình một cái.

Đây chính là biểu thị cô nàng sắp phát hỏa rồi.

Đường đường là một tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, Lê Gia Hào lần đầu tiên biết bị băng đao ánh mắt chém tới là thế nào.

Trong lòng cũng tức giận đến hộc máu, người dưới trướng mình, ung dung thoải mái làm trò mèo, huơ chân múa tay, coi mình là mèo bệnh, mắt mù hay luôn sao chứ.

Đây chính là sỉ nhục đối với một đời này của Lê Gia Hào anh.

Nếu như Vũ Bình này âm thầm giở trò kín đáo một chút, tạo ra được một chút thủ đoạn thì còn có thể chấp nhận được đi, đằng này cô ta đơn giản là ngu đến đáng hận, Lê Gia Hào cảm thấy anh ta đúng là lần đầu tiên bị lừa dối, bị giở thủ đoạn mà không phải tức giận vì bị lừa gạt, bị chơi xấu.

Mà anh cảm thấy tức giận bị sỉ nhục, bị coi thường.

Quan trọng hơn hết là lấy ngay người anh coi trọng tới để đùa bỡn với anh.

Anh lập tức lạnh giọng, đối với một kẻ ngu ngốc như thế này thì cũng chẳng nên vòng vo gì nhiều, cứ lật bài ngửa là xong.

"Cô Bình...!tôi nể cô là bạn của em gái tôi, lại là em gái tôi nhờ vả nên mới nhận cô vào công ty.

Vậy mà cô làm tôi thật sự thất vọng quá.

Cũng thấy đáng tiếc cho em gái tôi khi có một người bạn như cô vậy."

"Em...!Anh Hào anh đang nói gì em không có hiểu, em có làm gì sai đâu chứ ạ, mà anh lại nói em như vậy?"

Vũ Bình nhanh chóng phân bua, Lê Xuân Trường cười khẩy một tiếng, khinh thường nói.

" Nghĩ cô là người thật thà, lại có tài năng nhưng không ngờ cô lại làm ra những chuyện mà khiến người ta cảm thấy thật rẻ mạt, chó má mà.

Cô có biết người mà cô đánh tráo thiết kế là ai không hả?"

"Này...!anh đừng có mà ngậm máu phun người nhá.

Tôi...!tôi...!tôi không có đánh tráo thiết kế của bất kỳ ai cả, anh đừng có mà vu khống tôi, tôi sẽ kiện đấy."

Vũ Bình trong lộp bộp một tiếng, biết mình xong rồi, nhưng vẫn cố giãy chết.

Trợ lý Lãnh ung dung đi đến bật một đoạn video lên đưa tới trước mặt cô ta.

Vũ Bình nhìn đến video kia thì bất giác ngồi thụp xuống, nước mắt lăn dài, lắc đầu nguầy nguậy.

"Không...!không...!không thể nào..."

Lê Xuân Trường nhìn biểu hiện này của cô ta thì cũng không bỏ lỡ cơ hội châm chọc.

"Cô nghĩ cô là ai lại giám tới đánh tráo thiết kế của nhà thiết kế hàng đầu trong làng thời trang HeLen, lại mong dễ dàng trót lọt.

À...!mà cô đầu óc cô cấu tạo bằng óc đậu hay sao mà cô nghĩ một cái văn phòng tổng giám đốc của một tập đoàn lớn như Khánh Điển lại là tự do ra vào như vậy chứ.

Aizzz...!là nói cô đáng thương xui xẻo, hay là ngu ngốc xéo xùi đây?"

"Cái gì? He...HeLen..."

Có đánh chết Vũ Bình cũng chẳng nghĩ ra được số mình sao lại xui xẻo tới mức đánh tráo thiết kế với HeLen nhà thiết kế hàng đầu, cái này cô ta thật là có chết cũng không nghĩ tới thật mà.

Thuyền này lật trực tiếp đánh cô ta thẳng tới mười tám tầng địa ngục cũng chẳng sai.

(còn tiếp).

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 128
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...