Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất

Chương 98

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Lê Gia Hào thấy cô đang suy nghĩ liền cúi người thở nhẹ vào tai cô, nhỏ giọng dụ dỗ.

"Em cho anh một cơ hội có được không?"

"Cơ hội gì?"

Trần Thanh Trúc vô thức hỏi lại. Lê Gia Hào cười lên một tiếng nói.

"Cơ hội để chúng ta trở thành người một nhà, tuy hai mà một."

"Cũng được... ý kiến không có tồi...a...aaa..."

Trần Thanh Trúc trong lúc vô thức đang suy nghĩ đến vấn đề mình có nên hợp tác nói rõ vấn đề với Lê Gia Hào hay không, vô thức mà trả lời anh. Đến khi phát hiện ra cái gì không đúng thì đã muộn mất rồi còn đâu.

Lê Gia Hào đắc ý cười lớn. Vui vẻ, kích động, ôm cô hôn một lần nữa.

Trần Thanh Trúc buồn bực mà quát.

"Anh có thôi đi không hả? Hôn cái gì mà hôn... ngàn năm chưa được hôn hay sao vậy? Không cho hôn nữa, anh nghĩ tôi là gấu bông chắc, để tùy ý anh hôn."

Lê Gia Hào lại cười lên, nhìn cô.

"Em vừa đồng ý làm gấu của anh đó thôi..."

"khốn kiếp... tôi đồng ý làm gấu của anh bao giờ..."

"Không phải là gấu... thì là bạn gái, cái này như nhau mà... anh hôn bạn gái anh thì có gì sai..."

Lê Gia Hào đường đường chính chính mà nói.

Trần Thanh Trúc đang muốn bùng nổ thì lại nghe thấy tiếng của Tin Tin vang lên.

"Mẹ..."

"Hả..."

"Hả..."

Cả hai người Trần Thanh Trúc và Lê Gia Hào đều giật mình xoay người lại. Trần Thanh Trúc nhanh chóng, đứng lên rời khỏi đùi của Lê Gia Hào, khuôn mặt đỏ bừng lên vì thẹn. Lại liếc mắt nhìn Lê Gia Hào tỏ vẻ tức giận với anh. Lê Gia Hào vô tội, chỉ có thể chịu tội, bị cô ghét bỏ.

Tin Tin cười hăng hắc nhìn hai người. Biết mình đã làm hỏng chuyện tốt liền hối hận không thôi. Khi nãy cậu quá tập trung, tai lại đeo tai nghe bịt kín nên không biết chuyện bên ngoài này.

Trần Thanh Trúc chỉ có thể đè nén túc giận hậm hực ngồi xuống. Lê Gia Hào bộ dáng lấy lòng đi rót cho cô ly nước trái cây đưa tới.

Tin Tin nháy nháy mắt ra hiệu với mẹ mình một cái rồi đi đến phòng bếp.

Trần Thanh Trúc biết con mình đã thành công thì trong lòng tươi cười, tức giận ban nãy cũng bị xua tan. Lê Gia Hào nhìn cô nói.

"Bây giờ thì em có thể nói cho anh biết em đang làm gì hay không?"

"Tại sao không phải là anh nói trước cho tôi biết..."

Lê Gia Hào đưa tay vỗ trán, sao anh lại quên mất cô gái này là hay để bụng, không chịu thiệt bao giờ. Chỉ đành thở dài một hơi mà nói.

"Em chắc cũng biết anh có một người anh trai thất lạc năm mười tuổi, đến năm hai mươi ba tuổi thì trở về. Anh cũng biết em cũng điều tra anh ta nên chắc cũng chẳng thể nào không biết anh ta có quan hệ với Lão Long Đầu. Gần đây anh ta có một số động thái bất thường gây khó dễ ảnh hưởng tới tập đoàn. Lần này anh

thông qua một số thông tin thu thập được tin tức có một tài liệu liên quan tới anh trai anh trong thời gian bị bắt cóc, và có cả một số tài liệu liên quan tới một số dòng họ lớn có tài lực trong nước trong đó có nhà anh, vậy nên anh muốn có nó để xem đó là cái gì. Theo anh được biết Lão Long Đầu cũng đang muốn có được thứ đó. Mà người nắm giữ phần tài liệu này chính là Thiết Trụ. Được biết hôm nay Thiết Trụ từ thành phố C tới mang theo tài liệu này. Hắn rất tự phụ vào khả năng vi tính của mình nên mới hớ hênh để như vậy. Em mới có thể dễ dàng nhìn thấy máy tính đó. Một người bình thường cho dù có, có được máy tính đi chăng nữa cũng chẳng thể nào mở được, thao tác không chính xác thì áy tính sẽ tự hủy, phần tài liệu kia cũng đừng mong nhìn thấy. Vốn anh cũng là một người am hiểu nhưng chưa chắc có thể nào phá giải được, nhưng vẫn muốn thử, chỉ tiếc là không có cơ hội..."

Trần Thanh Trúc cố gắng nhìn thẳng vào trong mắt anh như muốn tìm kiếm điều gì đó, hỏi một câu.

"Anh thật sự tin tưởng tôi vậy sao?"

Lê Gia Hào cười rộ lên một tiếng, ánh mắt kiên định nhìn lại cô.

"Tin... trái tim anh cũng muốn giao tới tay em. Còn có gì mà nói tin với không tin."

Trần Thanh Trúc trong lòng có một dòng nước ấm chảy qua, trái tim nhảy liên hồi tăng tốc đập liên hồi. Cô thầm quyết định tin tưởng anh một lần, đặt cược một lần.

"Được...vậy tôi sẽ tin tưởng anh một lần, nếu anh làm tôi thất vọng thì chúng ta sẽ ngay cả bạn bè cũng không thể làm đâu."

Lê Gia Hào vui mừng trực tiếp đến ôm cô vào lòng. Nhưng ngay sau đó lại u oán nói.

"Vậy em có thể đổi cách xưng hô hay không?"

Trần Thanh Trúc hơi nhướng mày nhìn anh. Cái tên gia hỏa này, vừa mới đồng ý một cái, đã muốn lấm tới rồi.

"Vậy anh muốn như thế nào."

Lê Gia Hào ghé sát tai cô thổi một hơi, khiến Trần Thanh Trúc rụt cổ lại hai tai đỏ bừng lên, trái tim đập như ngựa phi nước đại. Nhìn thấy phản ứng này của cô Lê Gia Hào mỉm cười, nói.

"Gọi anh là anh yêu xưng..."

Đang nói thì anh nhận được một thụi cùi trỏ của cô, ăn đau đến khum người lại, cố cười hăng hắc lấy lòng.

"Gọi là anh xưng em là được rồi. Đừng xưng tôi nghe xa cách lắm..."

"Anh đó... thật hết nói nổi. Bên cạnh bao nhiêu người đẹp không thích...lại đi..."

Ưm... Lê Gia Hào cúi xuống lấy môi mình bịt miệng cô lại một cái, lại nhẹ nhàng buông ra.

"Không cho em nói... người đẹp thì sao? Trái tim anh lại chỉ đập vì em, anh cũng hết cách. Ở cạnh người khác tim anh lạnh, chỉ có ở gần em mới ấm áp hồi sinh..."

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 98
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...