Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Chương 149

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Độc Cô Diễm nghe xong

Hướng Tiểu Vãn mặt lòng đầy căm phẫn, khóe môi không khỏi co rút. “Vãn nhi,

nàng nghĩ quá nhiều, Thượng Quan Dạ không phải là người như nàng nghĩ, hắn...”

Lời của Độc Cô Diễm còn chưa nói hết, liền bị Hướng Tiểu Vãn tê tâm cắt đứt.

“Cái gì, không phải là như ta nghĩ, chẳng lẽ so với ta nghĩ còn biến thái hơn?

Trời ơi, Sương nhi đáng thương của ta.”

Nhìn Hướng Tiểu Vãn mặt khiếp sợ, Độc Cô Diễm vừa đau lòng vừa nhẫn nại giải

thích: “Vãn nhi, nàng hiểu lầm ý tứ của vi phu, ý của vi phu là Đệ Nhất Công Tử

cùng Sương nhi sau này có thể sẽ ở cùng nhau, còn bây giờ Đệ Nhất Công Tử chẳng

qua là sư phụ của Sương nhi thôi.”

Hướng Tiểu Vãn thét chói tai so với vừa rồi còn lớn tiếng hơn.”Cái gì, sư phụ,

tên này còn dám làm sư sinh luyến, càng không thể tha thứ, Độc Cô Diễm chàng

ngàn vạn lần phải đem Sương nhi mang về, tuyệt đối không thể để cho Sương nhi

lưu lại trong tay tên biến thái này.”

Độc Cô Diễm nhìn Hướng Tiểu Vãn trước mắt lải nhải, bỗng nhiên cảm thấy cảm

giác vô lực mười phần. Vãn nhi của hắn cấu tạo đại não chính là khác hẳn với

thường nhân, thật không biết làm thế nào nói rõ với nàng được.

Hướng Tiểu Vãn thấy Độc Cô Diễm trầm mặc, không khỏi cau mày hướng gần Độc Cô

Diễm thao thao bất tuyệt nói: “Độc Cô Diễm, chàng có đang nghe ta nói chuyện

hay không, ta cho chàng biết, chuyện này rất nghiêm trọng, chàng đừng...

Ngô...” Lời tiếp theo, bị Độc Cô Diễm nhiệt liệt hôn cho tiêu mất thanh âm.

Độc Cô Diễm vốn chỉ là dùng nụ hôn để trấn áp cái miệng nhỏ thao thao bất tuyệt

của Hướng Tiểu Vãn, nhưng cứ như vậy vừa hôn xuống, hương vị ngọt ngào của

Hướng Tiểu Vãn làm hắn yêu thích không buông tay,vốn là hôn nhạt biến thành hôn

sâu nhiệt liệt.

Đầu lưỡi linh hoạt dò vào trong miệng của Hướng Tiểu Vãn, điên cuồng cùng cái

lưỡi thơm tho của nàng dây dưa câu duyện.

“Độc, Độc Cô Diễm...” Ta đang nói chính sự với chàng đó, chàng nha sao lúc này

lại có thể hôn ta, chuyện tình của Sương nhi quan trọng hơn.

Nhưng kỹ thuật hôn của Độc Cô Diễm quá cao siêu, đại não bị hôn đến bất tỉnh.

Không được, chuyện tình Sương nhi trọng yếu, phải bình tĩnh, bình tĩnh.

Nhưng nụ hôn này đơn giản là quá tiêu hồn, tiểu gia ta bình tĩnh không được.

Chuyện tình Sương nhi cũng không phải là nhất thời liền có thể giải quyết, nếu

như vậy, thôi thì thật tốt hưởng thụ nụ hôn này đi.

Hướng Tiểu Vãn thở hổn hển, đầu lưỡi chủ động bò lên Độc Cô Diễm, hai tay ôm

thật chặt thắt lưng Độc Cô Diễm.

Ách, mấy ngày không có đụng chạm, xúc cảm vẫn là tốt như vậy.

Tay Hướng Tiểu Vãn rất là hưởng thụ du tẩu ở trên bụng cùng thắt lưng của Độc

Cô Diễm, theo động tác của nàng, hơi thở Độc Cô Diễm trở nên càng ngày càng

nặng, hắn dừng lại nụ hôn nóng bỏng kịch liệt, đưa lưỡi liếm liếm vành tai

Hướng Tiểu Vãn, ám ách nói: “Vãn nhi, nàng thật là một ma nhân tiểu yêu tinh.”

“Ách...” Mới vừa mở miệng còn chưa kịp lên tiếng, nụ hôn của Độc Cô Diễm lần

nữa rơi xuống.

Lần này, Độc Cô Diễm cũng không chỉ là hôn mà thôi, bàn tay hắn cũng không nhàn

rỗi, ngược lại là xấu xa du tẩu khắp toàn thân Hướng Tiểu Vãn, mạt động tác

kia, khiến cho thân thể Hướng Tiểu Vãn mềm nhũn ra, nếu không phải là vịn Độc

Cô Diễm, sợ rằng nàng muốn mềm tới trên đất rồi.

Đang lúc dần dần đi tới, dục hỏa trong cơ thể Độc Cô Diễm đã đến giới hạn cao

nhất, hắn cần hảo hảo mà buông thả.

# đã che giấu #

“A...” Bị tiến vào khắc kia, Hướng Tiểu Vãn mới phản ứng tới, vừa thở dốc, vừa

bất mãn sẵng giọng: “Độc, Độc Cô Diễm, chàng không thể làm vậy, chính sự quan

trọng hơn.” Sương nhi còn đang chờ bọn họ đem con bé từ bể khổ giải cứu ra mà.

Độc Cô Diễm lực mạnh tiến lên, miệng để sát vào lỗ tai Hướng Tiểu Vãn cắn vành

tai nàng, xấu xa nói: “Vãn nhi, vi phu đây chẳng phải là đang làm chính sự sao.

Ngao, Vãn nhi...

Một trận khoái cảm, để cho Độc Cô Diễm không nhịn được kêu lên tiếng, vận hành

phía dưới càng thêm hung mãnh.

Hướng Tiểu Vãn ở dưới thế công nhanh mà có lực như thế của Độc Cô Diễm, đại não

bắt đầu trống rỗng, nàng trừ thân ngâm vẫn là thân ngâm, hai tay ôm thật chặt

Độc Cô Diễm, căn bản không thể suy nghĩ gì vào lúc này.

Thanh Thủy cư, Hải nhi ôm chân ngồi ở trên ghế đá trước viện, cả sắc mặt cùng

tinh thần đều chán nản.

Vãn nhi tỷ tỷ đi rồi, Thanh đại ca cũng đi, ngay cả hạ nhân trong phủ tướng

quân, cũng người đi, người chết, phủ tướng quân không còn là phủ tướng quân

trước kia nữa, vì sao lại trở nên như thế này?

Hải nhi nghĩ đi nghĩ lại, nước mắt lại rơi xuống.

“Đừng khóc.” lúc này, một đạo thanh âm từ tính vang lên sau lưng Hải nhi.

Hải nhi sửng sốt, đó là thanh âm của Thanh đại ca, Thanh đại ca, trở về rồi

sao?

Hải nhi không kịp gạt lệ, vội vàng quay đầu lại. Chỉ thấy Huyền Thanh ánh mắt

lẳng lặng ngưng đọng nhìn mình, ánh mắt sâu như vậy, ôn nhu như vậy, loại ánh

mắt này trong dĩ vãng của Huyền Thanh chưa từng có.

Hải nhi sửng sốt, sau đó vui mừng nhào qua, ôm cổ Huyền Thanh. “Thanh đại ca,

thật sự là huynh, huynh đã trở lại.” Thanh âm mang theo tiếng khóc.

Huyền Thanh bị Hải nhi động phải vết thương, sắc mặt trắng nhợt, nhưng hắn lại

cười đến vô cùng vui vẻ. “Đúng vậy, huynh đã trở về, Hải nhi, Thanh đại ca sau

này cũng sẽ ở cạnh bên muội, sẽ không rời đi.”

Tay của hắn, ôm Hải nhi lại.

Thân thể Hải nhi cứng đờ, nội tâm là mừng như điên trước nay chưa từng có.

Thanh đại ca, ôm nàng, Thanh đại ca thế nhưng ôm nàng nha? Nói như vậy, Thanh

đại ca cũng là thích nàng có đúng hay không?

Huyền Thanh ôn nhu đẩy Hải nhi ra, để cho nàng cùng nhìn thẳng mình. “Hải nhi,

Thanh đại ca hiểu tâm ý của muội, Thanh đại ca không phải là không thích muội,

mà là không dám thích muội, sợ không thể cho ngươi một tương lai tốt đẹp, nhưng

bây giờ Thanh đại ca đã hiểu được, Thanh đại ca sẽ không trơ mắt nhìn dụng tâm của muội. Hải nhi, ta yêu nàng.”

Nói xong, đôi môi Huyền Thanh dần dần để sát vào Hải nhi, nụ hôn đầu ấn xuống

lẫn nhau.

***

Nhất Thưởng Tham Hoan, Độc Cô Hoa đã có thể ra khỏi phòng đi lại.

Lúc này, Độc Cô Sương cùng cậu ngồi ở trong sân dưới cành cây khô. “Tiểu Ngũ,

đệ thật không sao chứ?” Gương mặt nói thế nào cũng giống như là bột mì vậy, còn

ánh mắt kia, nhìn thế nào cũng giống như con gà con bị thiến, không có màu sắc

nào.

Tiểu Ngũ nhàn nhạt liếc mắt Độc Cô Sương, gật đầu nói: “Tứ tỷ, đệ không sao, tỷ

không cần lo lắng cho đệ.” Đối với Tứ tỷ thô lỗ trước mắt này, cậu không biết

mình sau này còn có thể gọi như vậy hay không, cho nên lúc này cậu không gọi

lão Tứ nữa, mà gọi là Tứ tỷ.

Độc Cô Sương biết suy nghĩ của Độc Cô Hoa, mới nghe Độc Cô Hoa ngoan ngoãn gọi

mình Tứ tỷ, Độc Cô Sương thật sự có chút bị dọa.

Bé ra một bộ dáng tiểu đại nhân, vươn tay dò ở trên trán Độc Cô Hoa. “Ha không

có nóng nha, Tiểu Ngũ phải không bị cháy hỏng đầu óc mới đúng.”

Độc Cô Hoa nhìn vẻ mặt khoa trương của Độc Cô Sương, cậu mỉm cười nói: “Tứ tỷ,

đệ không có nóng đầu, đệ chỉ là đột nhiên phát hiện gọi Tứ tỷ rất êm tai, cho

nên đệ muốn gọi vậy thôi.”

Độc Cô Sương vừa nghe, hung hăng vỗ Độc Cô Hoa một cái. “Mẹ nó, ta nói đệ đó,

không có sao cũng đừng dọa người như vậy có được hay không, tiếng Tứ tỷ này của

đệ, thiếu chút nữa đem ta dọa sợ.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 149
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...