Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Chương 77

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Hướng Tiểu Vãn rất ít

thấy thần sắc Độc Cô Diễm ngưng trọng như thế, nàng đoán có thể có liên quan

đến nam nhân mới vừa rồi Độc Cô Diễm thấy.

“Ừ, ta không lên tiếng.”

Mắt lạnh của Độc Cô Diễm chợt lóe, lôi kéo Hướng Tiểu Vãn đi vòng qua cua quẹo.

Quẹo cua rồi là một dãy nhà thanh nhã, trong sân trồng đầy các loại trúc xanh,

đứng ở trong đó, giống như đi vào tiên cảnh, rất đẹp.

Hướng Tiểu Vãn nhìn cảnh sắc rất đẹp bốn phía, không khỏi sợ hãi than liên

tiếp: “kỹ viện? Trời ạ, cũng quá hữu tình rồi, số lượng quá lớn, từng cọng cây

ngọn cỏ trong vườn hoa này, cũng lộ ra một cổ kỳ ảo thanh nhã, căn bản không

liên hệ với kỹ viện. Ngay lúc này, Hướng Tiểu Vãn mang vẻ mặt vô cùng sùng kính

đối với chủ nhân sau lưng của Nhất Thưởng Tham Hoan này.

Mẹ nó, thật tài tình.

Độc Cô Diễm nhìn viện giống như tiên cảnh này, chân mày cũng là càng nhíu càng

chặt.

Huyền Mộc là trợ thủ đắc lực nhất trong Thiên Địa Thập Tam Huyền của hắn trừ

Huyền Thanh ra, võ công cao cường, suy nghĩ tỉ mĩ, làm việc luôn luôn trầm ổn

cẩn thận, mà hắn càng thêm nổi danh lạnh như băng vô tình.

Lần này hắn tới kỹ viện, rốt cuộc là vì sao? Chẳng lẽ là phát hiện ẩn tình gì?

Hay là trong viện này có nhân vật thần bí nào tồn tại.

Độc Cô Diễm trầm ngâm một lát sau, quyết định đi tìm tòi đến tột cùng. Lấy hiểu

rõ của hắn đối với Huyền Mộc, Huyền Mộc tuyệt đối không thể nào xuất hiện ở kỹ

viện, nếu xuất hiện, đó chính là sẽ có chuyện bí mật quan trọng cần tra.

Vì vậy, Độc Cô Diễm ôm Hướng Tiểu Vãn, mũi chân điểm một cái, tung người nhảy

lên trên nóc nhà một gian phòng, cẩn thận dời đi mấy mảnh ngói, mắt ưng sắc bén

của Độc Cô Diễm nhìn vào phòng từ khe hở.

Hướng Tiểu Vãn thấy vậy, cũng tò mò nhìn vào khe hở kia.

Chỉ có một nữ tử áo trắng dung mạo thanh lệ ngồi ở trước giường, ánh mắt oán

niệm vô cùng nhìn chằm chằm Huyền Mộc. “Ngươi còn tới làm gì? Chỗ này của ta

không hoan nghênh ngươi, đi đi.”

Gương mặt tuấn tú xem ra lạnh như băng không chút biểu tình của Huyền Mộc, lúc

nhìn đến nữ tử áo trắng này lại trở nên vô cùng ôn nhu. “Linh Nhi, nàng đừng

như vậy, ta tới dẫn nàng đi.”

Lúc Độc Cô Diễm thấy Huyền Mộc ôn nhu, thiếu chút nữa khiếp sợ, thân thể vừa

động, mảnh ngói kia phát ra thanh âm rất nhỏ nhẹ xém chút rơi xuống, cũng may

hắn nhanh tay nắm lại, trong lòng thầm nghĩ. Thiên Địa Thập Tam Huyền cho tới

bây giờ đều là lãnh huyết vô tình, mà Huyền Mộc vô tình nhất trong mười ba

người, gương mặt băng giá cho tới bây giờ cũng chưa từng thay đổi, không nghĩ

tới hôm nay hắn lại thấy được Huyền Mộc ôn nhu. Ngoài khiếp sợ, hắn càng thêm

tò mò nhìn một màn bên trong phòng.

Nữ tử áo trắng cau mày, tinh thần chán nản. “Không cần, ta sẽ không đi với

ngươi.”

Huyền Mộc đi tới. “Linh Nhi, nếu ta phá hủy thanh bạch của nàng, tự nhiên sẽ

phụ trách, ta phải dẫn nàng đi.”

Hướng Tiểu Vãn nghe đến đó, 囧. Nàng từ trên xuống dưới

nhìn Huyền Mộc mấy lần, cảm thấy người này nguyên lai là loại khó chịu.

Nữ tử áo trắng rất là kích động, mơ hồ mang theo tiếng khóc. “Huyền Mộc, thì ra

ngươi là bởi vì vậy mới dẫn ta đi.”

Huyền Mộc cau mày “Linh Nhi, ta...”

Nữ tử áo trắng cắt đứt lời hắn. “Đủ rồi, ngươi đi ngay, đi đi, ta không bao giờ

muốn gặp ngươi nữa.”

Huyền Mộc không nói gì thêm, hắn đứng ở nơi đó nhìn nữ tử áo trắng thật lâu,

xoay người muốn rời khỏi.

Hướng Tiểu Vãn xem tới đây, thiếu chút nữa muốn mắng ra miệng. Mẹ nó, có lầm

hay không, cứ như vậy mà đi? Nhìn lại phía dưới, mặt nàng kia cực kỳ bi ai, hai

hàng thanh lệ trượt xuống khuôn mặt xinh đẹp, Hướng Tiểu Vãn nhìn đến tâm cũng

nhéo lên.

Hướng Tiểu Vãn kích động, nàng muốn đi xuống hung hăng dạy dỗ tên Huyền Mộc

này, thực sự quá đáng rồi, ăn sạch con gái nhà người ta, trộm tâm con gái nhà

người ta, bây giờ lại phủi mông bỏ đi, quả thật là cầm thú.

Độc Cô Diễm vội vã ôm lại Hướng Tiểu Vãn, để cho nàng thật chặt dính vào trước

ngực của mình, chỉ sợ nàng thật lao xuống, quấy rầy đến người khác.

Hướng Tiểu Vãn trừng Độc Cô Diễm một cái, ánh mắt kia rõ ràng viết: Độc Cô

Diễm, chàng mau buông ta ra, ta muốn đi xuống dọn dẹp Huyền Mộc đáng chết đó.

Độc Cô Diễm tà mị nhìn mặt Hướng Tiểu Vãn, dính vào bên tai của nàng, lè lưỡi

liếm liếm vành tai của nàng, Hướng Tiểu Vãn chỉ cảm thấy dòng điện vọt khắp

toàn thân, nếu như không phải là Độc Cô Diễm ôm nàng, sợ rằng nàng thật té

xuống.

Còn có, chỗ hai tay Độc Cô Diễm ôm, lại... lại ở trên ngực của nàng.

Thỉnh thoảng, người này còn ngắt... ngực của nàng.

Trời ơi, tên biến thái dâm đãng này, lúc này rồi mà vẫn không quên ăn đậu hủ

của nàng.

Khuôn mặt nhỏ nhắn nộ khí đằng đằng nhìn Độc Cô Diễm, ánh mắt kia như hận không

được bóp chết hắn.

Độc Cô Diễm lại cười đến mị hoặc, không chút nào để ánh mắt Hướng Tiểu Vãn vào

trong mắt. Bàn tay đặt trên ngực, càng thêm có lực nắm chặt...

“Ưm...” Một tiếng ưm rất nhỏ, từ trong miệng Hướng Tiểu Vãn thốt ra, nàng mắc

cỡ chết được, lại phát ra loại thanh âm dâm đãng này.

Độc Cô Diễm nhìn Hướng Tiểu Vãn vừa xấu hổ vừa giận, tâm tình thật tốt, nhẹ

nhàng in nụ hôn trên trán nàng, rồi sau đó ánh mắt trở lại với trong phòng.

Chỉ thấy trong nháy mắt Huyền Mộc xoay người sắp sửa rời đi kia, hắn giống như

là suy nghĩ rõ cái gì, liều lĩnh phóng tới chỗ nữ tử áo trắng, vung tay lên, ôm

nữ tử áo trắng vào trong ngực thật chặt. “Linh Nhi, ta, ta yêu nàng.”

Nữ tử áo trắng nghe lời nói của Huyền Mộc..., thân thể chấn động, khuôn mặt nhỏ

nhắn tái nhợt không thể tin điều mình vừa nghe, ngay sau đó là vô

cùng vui mừng. “Huyền Mộc... chàng...”

Lời nói tiếp theo, bị môi của Huyền Mộc cuồng dã hôn xuống.

Trên nóc phòng Độc Cô Diễm và Hướng Tiểu Vãn xem một màn này, thân thể hai

người cũng run lên, vừa định rời khỏi, lại nghe được phía dưới truyền ra từng

trận thanh âm xé rách áo, ào ào —— ánh mắt đảo qua, chỉ thấy áo rách rơi đầy

đất phía dưới giường êm.

Hướng Tiểu Vãn thấy vậy, lập tức xoay người ngăn trở Độc Cô Diễm, không để cho

hắn thấy thân thể xinh xắn của nàng kia.

Mà Độc Cô Diễm cũng cùng lúc đưa tay che mắt Hướng Tiểu Vãn, trừ hắn ra, hắn

tuyệt đối không cho phép Hướng Tiểu Vãn xem đến ‘lão nhị’ của nam nhân khác.

Đang ở hai người làm xong một loạt động tác, phía dưới truyền đến trận trận

thanh âm “này nọ í é í é” “này nọ í é í é”. (#Ami: haha ta ko cần dịch phải

ko, các bạn hiểu mà =]])

Hướng Tiểu Vãn 囧 (ngay

đơ) đến thân thể cũng run run, này,

này, Huyền Mộc này cũng quá đói khát đi? Cứ như vậy... liền, liền, liền bắt đầu

vận động rồi? Không phải là còn có khúc nhạc dạo gì đó sao?

Độc Cô Diễm phía sau nàng nghe được thanh âm này, cũng là sống lưng cứng đờ,

thân thể lập tức nổi lên biến hóa.

Hướng Tiểu Vãn ngồi ở trên đùi của hắn, rõ ràng cảm giác được mình bị một vật

gì đó thô sáp chỉa vào, hơn nữa thô sáp này, vẫn càng không ngừng trở nên to

lớn, trở nên to lớn, lại biến lớn...

Hướng Tiểu Vãn run lên, tính toán đẩy lui thân thể, tránh ra ‘thứ’ nguy hiểm

đó.

Nhưng mới vừa động, liền bị Độc Cô Diễm đưa ra một cái tay đè xuống, chết tốt

không chết, chỗ ngồi xuống vừa lúc là cái mông của nàng, cũng vì vậy, vật thô

sáp gì đó, liền chống ở trung tâm chân của nàng...

Hướng Tiểu Vãn cảm thấy thân thể mình giống như là bị sét đánh, dòng điện vọt

khắp toàn thân.

Mà Độc Cô Diễm phía sau nàng, lại ôm sát hông của nàng, đem thân thể của nàng,

chặt chẽ đi xuống, không có một tia khe hở dính vào phía trên ‘thứ’ đó...

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 77
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...