Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia

Vú Em Siêu Cấp: Tướng Công Thật Hung Mãnh

Chương 56

Lượt đọc: 0
Đề cử: 0
Bình luận: 0

Ngày thứ hai, độc của Độc

Cô Ly được một người thần bí giải, vừa tỉnh dậy liền la hét đòi Hướng Tiểu Vãn

làm canh cá.

Hướng Tiểu Vãn thân mang tội, không chịu làm, né tránh Độc Cô Ly, khiến cậu khó

chịu, lập tức tìm đến gian phòng của Hướng Tiểu Vãn ở.

“Nữ nhân chết tiệt, người ra đây cho ta, tại sao lại không chịu làm canh cá cho

bổn đại gia, bổn đại gia đã đến rồi, mau mang canh cá lên.” Một cước đá văng

cửa phòng của Hướng Tiểu Vãn.

Cửa vừa mở, liền thấy Hướng Tiểu Vãn tóc tai bù xù đứng trước cửa phòng, mặt

tối thui, hai mắt không thấy gì. Bộ dạng đó, giống như là bị chà đạp, giày vò

một phen.

Độc Cô Ly nhanh chóng né ra, nhìn chằm chằm Hướng Tiểu Vãn, hoảng sợ nói: “Hả,

nhũ mẫu, tối hôm qua ngươi bị cướp hả? Sao lại biến thành như vậy?”

Hướng Tiểu Vãn ngáp một cái, mơ mơ màng màng liếc Độc Cô Ly một cái, sau đó

xoay người, chui vào trong chăn.

“Uy, không được ngủ, ta đói bụng,” Độc Cô Ly kéo Hướng Tiểu Vãn, không cho nàng

ngủ.

Hướng Tiểu Vãn ngáp thêm cái nữa, mắt nhắm mắt mở liếc Độc Cô Ly một cái: “Đói

bụng thì ăn đi, có bao nhiêu người như thế, chẳng lẽ còn muốn ta đút cho con

hay sao? Hơn nữa, lão nương không có sữa, cút.”

Hừ, quấy nhiễu nàng ngủ, đồ không biết sống chết.

Độc Cô Ly đứng đó, trên khuôn mặt nhỏ nhắn, xanh hồng liên tục, hung hăng trừng

mắt nhìn Hướng Tiểu Vãn một cái, giận dữ hét: “Nữ nhân ngu xuẩn chết tiệt, bổn

đại gia muốn ăn canh cá, cho ngươi một khắc đồng hồ, nếu như không nhìn thấy

canh cá, bổn đại gia sẽ nấu chín ngươi!!!”

Hướng Tiểu Vãn giật mình một cái, thức giấc nhanh chóng.

Một đôi mắt to đen bóng, liếc về phía Độc Cô Ly, đáy mắt hiện lên sát khí,

nhưng ngay lập tức đã biến mất, không ai có thể thấy được.

“Hắc hắc, A Ly con đã tới à, canh cá của con, nhũ mẫu đã chuẩn bị xong, con trở

về trước đợi ta, ta lập tức cho người mang sang.”

“Thật sao?” Độc Cô Ly nhướng mày, mang theo thái độ hoài nghi.

Hướng Tiểu Vãn nghe, có chút oán giận, giận dữ nói: “Uy, tiểu tử, thái độ này

là gì hả, nếu không phải đánh không lại phụ thân của con, ta đã sớm trở mặt

rồi.”

Độc Cô Ly lạnh lùng khẽ hừ một tiếng.

Khí thế Hướng Tiểu Vãn tiêu tan, cười mỉa nói: “Người ta nói, Trường Giang sóng

sau xô sóng trước, hậu sinh khả úy, sau này chắc chắn con sẽ càng lợi hại hơn

cha của con.”

Độc Cô Ly liếc mắt, xoay người rời đi, đến cửa lớn không quên quay đầu lại nhắc

nhở:” Một khắc đồng hồ, không được tới trễ.”

“Hiểu được, hiểu được...”‘

Ngay khi Độc Cô Ly xoay người rời đi, cửa đóng lại trong nháy mắt, Hướng Tiểu

Vãn ngồi xổm trên mặt đất, khóc thút thít.

Giớ phút này nội tâm của nàng rất kích động, cũng rất bi thương. Đêm qua, nàng

cả đêm không ngủ, nghĩ về chuyện Độc Cô Ly bị trúng độc, hôm nay trông thấy

chất độc đã được giải, nàng rất vui vẻ, nhưng bên ngoài thì vui vẻ còn bên

trong ẩn chứa rất nhiều điều khiến nàng không thể thở được.

Người thần bí giải độc cho Độc Cô Ly, e rằng chính là Độc Cô Diễm, tên nam nhân

này, từ khi mới bắt đầu đã có thể giải độc, nhưng hắn vì quyết dụ Thu Hồng ra,

vẫn chưa chịu ra tay, việc mời danh y tới, sợ là chẳng qua cũng chỉ để che giấu

tai mắt mọi người thôi, còn A Ly, nếu sau này biết hết thảy mọi chuyện, thì làm

sao chịu nổi?

“Sao lại khóc?” Giọng nói trầm thấp, mang theo lãnh ý nhàn nhạt, giống như

giọng ma quỷ vậy.

Hướng Tiểu Vãn ngừng khóc, kinh ngạc quay đầu lại.

Chỉ thấy Độc Cô Diễm đứng trước mặt nàng, con ngươi sáng quắc, khuôn mặt tuyệt

mỹ lạnh lùng, khó thấy được nụ cười nhẹ. Hắn nhìn thấy vẻ mặt ngốc ngếch bị

giật mình của Hướng Tiểu Vãn, chân bước lại gần một bước, đưa bàn tay độ lượng,

nhẹ nhàng chậm rãi đỡ Hướng Tiểu Vãn lên.

“Vì sao khóc?” Độc Cô Diễm hỏi lại lần nữa.

Giờ phút này trong ánh mắt của hắn, toát lên sự dịu dàng nhưng cũng mang theo

một chút lạnh lẽo.

Hướng Tiểu Vãn nhìn vào đôi mắt, bỗng nhiên run lên, nhất thời tỉnh lại, bày ra

chiêu cười khúc khích như cũ, giương khóe miệng lên: “Hắc, hắc, không có chuyện

gì, chỉ là vừa rồi mới hát một khúc bi thương, nhất thời cảm thấy tình cảm nhân

gian chán nản, nguội lạnh, cho nên rơi lệ.”

Độc Cô Diễm nở nụ cười như cũ, nhưng trong mắt hiện lên tia lạnh lẽo: “Thật lâu

rồi bổn tướng chưa được nghe hát, ngươi hát cho ta nghe một khúc đi.”

Chương 1: Diễn biến mới

Danh sách chương

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương 85
Chương 86
Chương 87
Chương 88
Chương 89
Chương 90
Chương 91
Chương 92
Chương 93
Chương 94
Chương 95
Chương 96
Chương 97
Chương 98
Chương 99
Chương 100
Chương 101
Chương 102
Chương 103
Chương 104
Chương 105
Chương 106
Chương 107
Chương 108
Chương 109
Chương 110
Chương 111
Chương 112
Chương 113
Chương 114
Chương 115
Chương 116
Chương 117
Chương 118
Chương 119
Chương 120
Chương 121
Chương 122
Chương 123
Chương 124
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179
Chương 180
Chương 181
Chương 182
Chương 183
Chương 184
Chương 185
Chương 186
Chương 187
Chương 188
Chương 189
Chương 190
Chương 191
Chương 192
Chương 193
Chương 194
Chương 195
Chương 196
Chương 197
Chương 198
Chương 199
Chương 200
Chương 201
Chương 202
Chương 203
Chương 204
Chương 205
Chương 206
Chương 207
Chương 208
Chương 209

Cài đặt đọc truyện

Nhỏ
Vừa
Lớn
Rất lớn
Be Vietnam Pro
Arial
Times New Roman
Georgia
Sáng
Sepia
Tối

Ủng hộ tác giả

Chọn số tiền bạn muốn ủng hộ:

10.000đ
100 xu
20.000đ
200 xu
50.000đ
500 xu
100.000đ
1.000 xu
200.000đ
2.000 xu
500.000đ
5.000 xu

Hoặc nhập số tiền tùy chọn:

Báo lỗi truyện

Vui lòng chọn loại lỗi:

Chia sẻ truyện

Facebook
Twitter
Telegram
Email

Công cụ đọc truyện

Cài đặt
Yêu thích
Chia sẻ
Ủng hộ
Báo lỗi
Toàn màn hình
Chương 56
AI đọc truyện
0:00
0:00
0.5x
0.75x
1x
1.25x
1.5x
2x
Đang Tải...